Cầu thang xoáy chạy dọc theo xương sống Đài tưởng niệm Washington gồm 896 bậc đá xoáy tròn quanh một đường thông của thang máy. Langdon và Solomon đang đi xuống. Tâm trí Langdon vẫn miên man về sự thật gây sửng sốt mà Peter vừa chia sẻ với anh:
Robert, các bậc tiền bối đã đặt một cuốn Từ - Kinh thánh - vào lòng viên đá móng của đài tưởng niêm này. Nó đang chờ đợi trong bóng tối dưới chân cầu thang.
Trên đường đi xuống, Peter bất thần dừng lại ở một chiếu nghỉ và quét đèn pin lên, soi tỏ một tấm huy chương bằng đá rất lớn gắn trên tường.
Cái gì thế nhỉ? Langdon giật nảy mình khi nhìn thay tác phẩm đó.
Trong tấm huy chương, một nhân vật bận tà áo choàng rất khủng khiếp đang cầm lưỡi hái quỳ bên cạnh một chiếc đồng hồ cát. Nhân vật ấy giơ tay, với ngón trỏ duỗi ra, chỉ thẳng tới một cuốn Kinh thánh mở rộng như muốn nói: "Câu trả lời nằm ở đây!"
Langdon chăm chú nhìn bức chạm rồi quay sang Peter.
Đôi mắt người bạn vong niên ánh lên bí hiểm.
- Tôi muốn cậu xem xét vài điều, Robert ạ - Giọng ông vang vọng trong giếng cầu thang trống rỗng - Theo cậu, vì sao Kinh thánh tồn tại được qua hàng nghìn năm lịch sử đầy biến động? Vì sao nó vẫn hiện hữu? Phải chăng những câu chuyện của nó quá hấp dẫn? Dĩ nhiên là không… nhưng có một lý do khác. Có một lý do khiến các giáo sĩ Thiên Chúa giáo dành cả đời cố giải mã Kinh thánh. Có một lý do khiến các thuật sĩ Do Thái và Kabbalah miệt mài với Kinh Cựu ước Và lý do đó, Robert ạ, là có những bí mật rất hùng mạnh ẩn giấu trong các trang của cuốn sách cổ này, có một tập hợp tri thức nguyên vẹn đang chờ khám phá.
Langdon không lạ gì luận thuyết cho rằng Kinh thánh chứa đựng một tầng nghĩa bí mật, một thông điệp được giấu kín bằng phúng dụ, biểu tượng và những lời ngụ ý.
- Các nhà tiên tri cảnh báo chúng ta - Peter nói tiếp - rằng ngôn ngữ họ dùng để chia sẻ bí mật là thứ ngôn ngữ khó hiểu. Phúc âm Mark nói: "Các ngươi sẽ được biết điều bí mật thông qua hàm ngôn". Sách Cách ngôn cũng lưu ý rằng lời lẽ của các bậc trí giả là "những câu đố", dân Corin thì hé lộ về một thứ "tri thức ẩn kín". Phúc âm John dự báo: "Ta sẽ trao đổi với các con bằng ngụ ý… và dùng hắc ngôn.
Hắc ngôn. Langdon lầm bầm, nhớ lại rằng cụm từ lạ lùng này đã tạo ra vô khối câu kỳ quặc trong sách Cách ngôn cũng như Thánh thi 78. Ta sẽ mở miệng bằng ngụ ý và diễn đạt bằng hắc ngôn cổ. Khái niệm "hắc ngôn", theo như Langdon biết, không đồng nghĩa với "xấu xa", ý nghĩa thực sự của nó là được che giấu hoặc không rõ ràng.
- Nếu cậu còn nghi hoặc - Peter nói thêm - thì hãy nhớ dân Corin đã công khai dặn chúng ta rằng hàm ngôn có hai tầng nghĩa: "sữa cho trẻ sơ sinh và thịt cho người lớn" trong đó sữa là thứ kiến thức loãng toẹt dành cho những bộ óc ấu trĩ, còn thịt là thông điệp đích thực dành riêng cho những trí tuệ trưởng thành.
Peter lại nâng đèn pin lên, soi vào bức chạm khắc nhân vật mặc áo choàng đang trỏ lên Kinh thánh.
- Tôi biết cậu là người hoài nghi, Robert ạ, nhưng hãy xem tác phẩm này. Nếu Kinh thánh không chứa ý nghĩa ẩn giấu thì tại sao lại có nhiều bộ óc xuất sắc nhất của lịch sử, kể cả các nhà khoa học lỗi lạc thuộc Hiệp hội Hoàng gia, bị ám ảnh với việc nghiên cứu nó đến vậy? Chính Isaac Newton đã viết hơn một triệu từ để cố gắng giải mã ý nghĩa đích thực của Kinh thánh, bản viết tay năm 1704 cho biết ông đã hiểu ra thông tin khoa học ẩn giấu trong Kinh thánh!
Langdon thừa nhận điều này hoàn toàn đúng.
- Còn Tử tước Francis Bacon - Peter nói tiếp - một nhân vật đầy uy tín được Vua James vời đến để biên soạn Kinh thánh Vua James, lại quả quyết rằng Kinh thánh chứa đựng nhiều ý nghĩa khó hiểu, ông đã ghi chép chúng dưới dạng mật mã của riêng ông, mật mã ấy hiện vẫn đang được nghiên cứu? Dĩ nhiên, cậu biết đấy, Bacon là một hội viên Thập tự Hoa hồng, là người chấp bút cuốn Trí tuệ của cổ nhân - ông mỉm cười - Thậm chí nhà thơ bài trừ thánh tượng William Blake cũng gợi ý rằng chúng ta nên đọc kỹ.
Langdon khá quen thuộc với mấy câu thơ:
DÙ ĐỌC KINH THÁNH CẢ NGÀY LẪN ĐÊM,
NHƯNG BẠN ĐỌC THẤY ĐEN CÒN TÔI ĐỌC LẠI TRẮNG.
- Không chỉ các danh nhân châu Âu thôi đâu - Peter tiếp tục, bước xuống nhanh hơn - Chính ở đây, Robert ạ, ngay tại trung tâm của nước Mỹ trẻ trung này, các tiền nhân sáng suốt nhất của chúng ta như John Adams, Ben Franklin, Thomas Paine… đều cảnh báo về những nguy hiểm tiềm tàng của việc diễn giải Kinh thánh thuần tuý theo nghĩa đen. Trên thực tế, chính Thomas Jefferson là người tin vào thông điệp đích thực được giấu kín của Kinh Thánh đến mức ông đã cắt rời từng trang và biên tập lại cuốn sách, một hành động mà theo lời ông là "cố gắng gỡ bỏ cái cốt nhân tạo và phục hồi học thuyết đích thực".
Langdon biết rất rõ câu chuyện lạ lùng này. Cuốn Kinh thánh Jefferson hiện vẫn được in ấn và chứa đựng nhiều nội dung sửa đổi gây tranh cãi, trong đó có cả việc loại bỏ chi tiết trinh nữ hoài thai và phục sinh. Thật lạ là, suốt nửa đầu thế kỷ XIX, Kinh thánh Jefferson từng được đem tặng cho tất cả các thành viên của Quốc hội.
- Peter, anh thừa biết là chủ đề này rất hấp dẫn đối với em. Em có thể hiểu được rằng các bộ óc sáng láng bị cám dỗ với ý tưởng Kinh thánh chứa đựng nhiều tầng nghĩa, nhưng em thấy nó không hề logic. Bất kỳ giáo sư có trình độ nào cũng sẽ nói với anh rằng không bao giờ họ dạy học bằng mật mã cả.
- Tôi chưa hiểu? Công việc của giáo viên là giảng dạy, Peter ạ. Bọn em nói một cách công khai. Tại sao các nhà tiên tri, những bậc thầy vĩ đại nhất trong lịch sử, phải che giấu ngôn ngữ của họ? Nếu muốn thay đổi thế giới, tại sao họ lại dùng mật mã? Sao không nói thẳng ra để cả thế giới dễ lĩnh hội?
Chân vẫn bước xuống, Peter ngoái nhìn qua vai, vẻ khá ngạc nhiên vì câu hỏi.
- Robert, Kinh thánh không trình bày công khai là bởi cùng nguyên nhân khiến các trường phái Bí ẩn cổ xưa phải ẩn tích, khiến người nhập đạo phải khai tâm trước khi học hỏi những kiến thức bí mật của mọi thời đại, khiến các nhà khoa học thuộc Hiệp hội hoàng gia từ chối chia sẻ kiến thức của họ với những người khác. Thông tin này rất nhiều quyền năng, Robert ạ. Không thể oang oang rao giảng về những bí ẩn cổ xưa cho khắp bàn, dân thiên hạ được. Bí mật là bó đuốc đang rực cháy, mà, nếu nằm trong tay một bậc thầy, có thể soi sáng đường đi, nhưng nếu nằm trong tay một kẻ tâm thần, có thể thiêu rụi cả trái đất.
Langdon dừng phắt lại. Ông ấy nói gì thế nhỉ?
- Peter, em đang đề cập đến Kinh thánh cơ mà. Tại sao anh lại kéo Bí mật cổ xưa vào đây?
Peter quay nhìn lại.
- Robert, cậu vẫn chưa hiểu ư? Bí mật cổ xưa và Kinh thánh là một thôi.
Langdon sững sờ.
Peter im lặng vài giây, đợi cho Langdon thâm thấu được ý niệm vừa rồi.
- Kinh thánh là một trong những cuốn sách mà qua đó, bí ẩn được truyền lại cho các thế hệ. Từng trang của nó đều cố gắng hé mở bí mật cho chúng ta. Cậu không hiểu sao? "Hắc ngôn", trong Kinh thánh là những lời thì thầm của cổ nhân, lặng lẽ chia sẻ với chúng ta nguồn tri thức bí mật của họ.
Langdon chẳng nói chẳng rằng. Bí mật cổ xưa, theo như anh hiểu, là một loại cẩm nang hướng dẫn cách khai thác sức mạnh tiềm tàng của trí tuệ con người - một công thức cho quá trình trở thành thần thánh của cá nhân. Anh chưa bao giờ công nhận sức mạnh cửa những bí ẩn đó, và càng không thể tiếp thu được ý tưởng Kinh thánh chứa đựng chiếc chìa khoá khai mở chúng.
- Peter ạ? Kinh thánh và Bí ẩn cổ xưa hoàn toàn đối lập nhau. Các Bí ẩn đều quả quyết chân chúa ở ngay bên trong chúng ta, qua đó khẳng định tư cách thần thánh của con người. Còn Kinh thánh chỉ nói về đức Chúa bên trên chúng ta, và con người là sinh vật tội lỗi bất lực.
- Phải? Rất chính xác! Cậu đã tiếp cận đúng vấn đề rồi đấy! Thời điểm con người tách bản thân ra khỏi Chúa, thì ý nghĩa đích thực của Từ đã biến mất. Tiếng nói của các bậc thầy trước kia giờ đây bị chìm lấp thất lạc giữa tiếng la ó lộn xộn của những kẻ tu tập tự phong luôn huênh hoang rằng chỉ riêng họ hiểu được Từ… rằng Từ được viết bằng ngôn ngữ của họ chứ không của ai hết.
Peter tiếp tục đi xuống cầu thang.
- Robert, chúng ta đều biết rằng cổ nhân sẽ vô cùng kinh hãi nếu chứng kiến tri thức của mình bị xuyên tạc, thấy tôn giáo trở thành một thứ nhà tù của thiên đường, thấy các chiến binh xung trận với niềm tin rằng Chúa ủng hộ họ. Chúng ta đã để mất Từ, nhưng ý nghĩa đích thực của nó thì vẫn vẹn nguyên, ngay trước mắt chúng ta. Nó tồn tại trong tất cả các văn bản lâu đời, từ Kinh Thánh, Bhagavad Gita, đến kinh Koran và nhiều thứ khác nữa. Những văn bản này đều được tôn kính trên bàn thờ của Hội Tam điểm, bởi Hội thấu hiểu những điều mà thế giới dường như đã lãng quên… rằng mỗi văn bản này, bằng cách riêng của nó, đang âm thầm chuyển tải cùng một thông điệp - Giọng Peter lạc đi vì xúc động - "Các ngươi không biết mình là thần thánh ư?"
Langdon chững lại, nhớ ra rằng câu ngạn ngữ cổ nổi tiếng này đã xuất hiện vài lần trong buổi tối nay. Anh từng chỉ trích nó trong lúc trò chuyện với Galloway và cả khi cố gắng giải thích bức Sự phong thánh của Washington ở Điện Capitol.
Peter hạ giọng gần như thì thào.
- Đức Phật dạy "Chúng sinh là Phật sẽ thành". Đức Jesus dạy rằng Vương quốc của Chúa ở ngay bên trong các con,, thậm chí còn hứa hẹn với chúng ta "Những gì ta làm được, các con cũng làm được, và còn vĩ đại hơn". Ngay cả vị Giáo hoàng đối cử đầu tiên. Thánh tử đạo Hippolytus của thành Rome, cũng trích dẫn chính thông điệp ấy từ miệng vị thầy ngộ đạo Monoimus: "Hãy thôi tìm kiếm Chúa, thay vào đó, hãy bắt đầu từ chính mình".
Langdon vụt nhớ lại chiếc ghế bành ở Thánh điện Hội Tam điểm, mặt trước lưng tựa có khắc hai từ chỉ dẫn: BIẾT MÌNH.
- Một trí giả từng nói với tôi rằng - giọng Peter nhẹ hẫng - sự khác nhau duy nhất giữa chúng ta và Chúa là chúng ta quên mất mình rất siêu phàm.
- Peter, em đang nghe anh nói đây, em nghe đây. Thực lòng em cũng muốn tin rằng chúng ta chính là thần linh, nhưng em không gặp vị thần nào ngao du trên mặt đất này, cũng không thấy bậc siêu nhân nào cả. Anh có thể nói đến những phép lạ của Kinh Thánh, hoặc bất kỳ văn bản tôn giáo nào khác, nhưng ý nghĩa của chúng chỉ giới hạn ở những câu chuyện cổ xưa do con người biên soạn và phóng đại qua thời gian.
- Có lẽ vậy - Peter nói - Hoặc có lẽ chúng ta chỉ cần khoa học của mình bắt kịp với tri thức của cổ nhân - ông dừng lại - Rất ngộ là… tôi tin nghiên cứu của Katherine đang sẵn sàng để thực hiện việc đó.
Langdon chợt nhớ rằng Katherine đã vội vã rời khỏi Thánh điện.
- A cô ấy đi đâu rồi nhỉ?
- Lát nữa cô ấy sẽ sang đây - Peter cười nói - Cô ấy đi xác nhận một vận may tuyệt vời.
° ° °
Bên ngoài, dưới chân đài tưởng niệm, Peter Solomon hít thở làn không khí lành lạnh ban đêm và cảm thấy như được tiếp thêm sinh lực ông thích thú theo dõi Langdon, anh đang dán mắt xuống đất, gãi đầu gãi tai và ngó quanh quất dưới chân cột tháp.
- Giáo sư - Peter đùa vui - hòn đá đặt móng chứa cuốn Kinh Thánh nằm ở trong lòng đất cơ. Thực tế là cậu không thể tiếp cận cuốn sách, nhưng tôi cam đoan với cậu rằng nó ở đó.
- Em tin mà - Langdon nói, vẻ đang theo đuổi một suy nghĩ nào đó Chỉ hiềm… em chú ý đến một điều.
Anh bước lùi lại và xem xét quảng trường rộng lớn, nơi dựng Đài tưởng niệm Washington. Khu vực bùng binh hình tròn này lát toàn đá trắng, ngoại trừ hai hàng gạch trang trí bằng đá đen, tạo thành hai vòng tròn đồng tâm xung quanh đài tưởng niệm.
- Một vòng tròn bên trong một vòng tròn - Langdon trầm ngâm - Em chưa bao giờ nhận ra Đài tưởng niệm Washington lại đứng chính giữa một vòng tròn bên trong một vòng tròn.
Peter phì cười. Anh chàng này không bỏ sót điều gì cả.
- Phải, một bàn huyền điểm khống lồ… biểu tượng phổ thông của Chúa ngay tại giao lộ nước Mỹ - ông nhún vai - Tôi chắc đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Langdon dường như đang nghĩ ngợi đẩu đâu. Anh đưa mắt nhìn lướt lên, dọc theo ngọn tháp được chiếu sáng rực, toả ra thứ hào quang màu trắng tương phản với bầu trời đêm đen đặc mùa đông.
Peter cảm thấy Langdon bắt đầu nhận ra bản chất thực sự của Công trình này, nó là một lời nhắc nhở thầm lặng về tri thức cổ xưa, là biểu tượng của con người được khai sáng ở nơi trái tim của một đất nước vĩ đại. Mặc dù không thể nhìn thấy đầu mút bằng nhôm bé xíu trên đỉnh tháp, nhưng ông biết nó vẫn nằm ở đó, như bộ óc được khai sáng của con người đang hướng lên trời.
Lau Deo.
- Peter? - Langdon tiến lại, trông y như người vừa trải qua một hình thức khai tâm bí truyền - Suýt nữa thì em quên.
Nói đoạn, anh thò tay vào túi lấy chiếc nhẫn vàng Tam điểm của Peter.
- Suốt từ chập tối em đã muốn trả cái này cho anh.
- Cảm ơn cậu, Robert - Peter chìa tay trái ra nhận chiếc nhẫn và ngắm nghía nó - Cậu biết đấy, tất cả những bí mật và bí ẩn xung quanh chiếc nhẫn này và Kim tự tháp Tam điểm đã gây ảnh hưởng lớn đối với cuộc đời tôi. Hồi tôi còn trẻ, kim tự tháp đã hứa hẹn với tôi rằng nó đang mang trong mình bao nhiêu bí mật. Sự tồn tại của nó khiến tôi tin rằng trên thế giới có những điều huyền bí lớn lao. Nó khêu gợi trí tò mò, tiếp sức tìm tòi và mang lại cho tôi cảm hứng để mở mang đầu óc trước những Bí mật cổ xưa - ông mỉm cười lặng lẽ và thả chiếc nhẫn vào túi - Giờ tôi nhận ra rằng mục đích thực sự của Kim tự tháp Tam điểm không phải hé mở câu trả lời, mà là truyền sự đam mê đối với những câu trả lời ấy.
Hai người đàn ông đứng lặng một lúc lâu dưới chân đài tưởng niệm.
Cuối cùng, Langdon lên tiếng, giọng anh khá nghiêm túc.
- Mong anh giúp em một việc, Peter… như một người bạn.
- Dĩ nhiên rồi. Bất kỳ điều gì.
Langdon đưa ra một đề nghị, rất dứt khoát.
Solomon gật đầu, hiểu rằng đề nghị đó hoàn toàn hữu lý.
- Tôi sẽ làm.
- Ngay bây giờ - Langdon nói thêm, ra hiệu về phía chiếc Escalade đang đợi sẵn.
- Được nhưng có một điều báo trước.
Langdon đảo mắt, cười.
- Kiểu gì thì anh cũng "chốt hạ" mà.
- Phải, và có một điều cuối cùng tôi muốn cậu và Katherine biết.
- Lúc này ư? - Langdon xem đồng hồ.
Solomon mỉm một nụ cười ấm áp với người bạn cũ.
- Đó là kho báu ấn tượng nhất của Washington. Rất, rất ít người từng trông thấy nó.
Robert, các bậc tiền bối đã đặt một cuốn Từ - Kinh thánh - vào lòng viên đá móng của đài tưởng niêm này. Nó đang chờ đợi trong bóng tối dưới chân cầu thang.
Trên đường đi xuống, Peter bất thần dừng lại ở một chiếu nghỉ và quét đèn pin lên, soi tỏ một tấm huy chương bằng đá rất lớn gắn trên tường.
Cái gì thế nhỉ? Langdon giật nảy mình khi nhìn thay tác phẩm đó.
Trong tấm huy chương, một nhân vật bận tà áo choàng rất khủng khiếp đang cầm lưỡi hái quỳ bên cạnh một chiếc đồng hồ cát. Nhân vật ấy giơ tay, với ngón trỏ duỗi ra, chỉ thẳng tới một cuốn Kinh thánh mở rộng như muốn nói: "Câu trả lời nằm ở đây!"
Langdon chăm chú nhìn bức chạm rồi quay sang Peter.
Đôi mắt người bạn vong niên ánh lên bí hiểm.
- Tôi muốn cậu xem xét vài điều, Robert ạ - Giọng ông vang vọng trong giếng cầu thang trống rỗng - Theo cậu, vì sao Kinh thánh tồn tại được qua hàng nghìn năm lịch sử đầy biến động? Vì sao nó vẫn hiện hữu? Phải chăng những câu chuyện của nó quá hấp dẫn? Dĩ nhiên là không… nhưng có một lý do khác. Có một lý do khiến các giáo sĩ Thiên Chúa giáo dành cả đời cố giải mã Kinh thánh. Có một lý do khiến các thuật sĩ Do Thái và Kabbalah miệt mài với Kinh Cựu ước Và lý do đó, Robert ạ, là có những bí mật rất hùng mạnh ẩn giấu trong các trang của cuốn sách cổ này, có một tập hợp tri thức nguyên vẹn đang chờ khám phá.
Langdon không lạ gì luận thuyết cho rằng Kinh thánh chứa đựng một tầng nghĩa bí mật, một thông điệp được giấu kín bằng phúng dụ, biểu tượng và những lời ngụ ý.
- Các nhà tiên tri cảnh báo chúng ta - Peter nói tiếp - rằng ngôn ngữ họ dùng để chia sẻ bí mật là thứ ngôn ngữ khó hiểu. Phúc âm Mark nói: "Các ngươi sẽ được biết điều bí mật thông qua hàm ngôn". Sách Cách ngôn cũng lưu ý rằng lời lẽ của các bậc trí giả là "những câu đố", dân Corin thì hé lộ về một thứ "tri thức ẩn kín". Phúc âm John dự báo: "Ta sẽ trao đổi với các con bằng ngụ ý… và dùng hắc ngôn.
Hắc ngôn. Langdon lầm bầm, nhớ lại rằng cụm từ lạ lùng này đã tạo ra vô khối câu kỳ quặc trong sách Cách ngôn cũng như Thánh thi 78. Ta sẽ mở miệng bằng ngụ ý và diễn đạt bằng hắc ngôn cổ. Khái niệm "hắc ngôn", theo như Langdon biết, không đồng nghĩa với "xấu xa", ý nghĩa thực sự của nó là được che giấu hoặc không rõ ràng.
- Nếu cậu còn nghi hoặc - Peter nói thêm - thì hãy nhớ dân Corin đã công khai dặn chúng ta rằng hàm ngôn có hai tầng nghĩa: "sữa cho trẻ sơ sinh và thịt cho người lớn" trong đó sữa là thứ kiến thức loãng toẹt dành cho những bộ óc ấu trĩ, còn thịt là thông điệp đích thực dành riêng cho những trí tuệ trưởng thành.
Peter lại nâng đèn pin lên, soi vào bức chạm khắc nhân vật mặc áo choàng đang trỏ lên Kinh thánh.
- Tôi biết cậu là người hoài nghi, Robert ạ, nhưng hãy xem tác phẩm này. Nếu Kinh thánh không chứa ý nghĩa ẩn giấu thì tại sao lại có nhiều bộ óc xuất sắc nhất của lịch sử, kể cả các nhà khoa học lỗi lạc thuộc Hiệp hội Hoàng gia, bị ám ảnh với việc nghiên cứu nó đến vậy? Chính Isaac Newton đã viết hơn một triệu từ để cố gắng giải mã ý nghĩa đích thực của Kinh thánh, bản viết tay năm 1704 cho biết ông đã hiểu ra thông tin khoa học ẩn giấu trong Kinh thánh!
Langdon thừa nhận điều này hoàn toàn đúng.
- Còn Tử tước Francis Bacon - Peter nói tiếp - một nhân vật đầy uy tín được Vua James vời đến để biên soạn Kinh thánh Vua James, lại quả quyết rằng Kinh thánh chứa đựng nhiều ý nghĩa khó hiểu, ông đã ghi chép chúng dưới dạng mật mã của riêng ông, mật mã ấy hiện vẫn đang được nghiên cứu? Dĩ nhiên, cậu biết đấy, Bacon là một hội viên Thập tự Hoa hồng, là người chấp bút cuốn Trí tuệ của cổ nhân - ông mỉm cười - Thậm chí nhà thơ bài trừ thánh tượng William Blake cũng gợi ý rằng chúng ta nên đọc kỹ.
Langdon khá quen thuộc với mấy câu thơ:
DÙ ĐỌC KINH THÁNH CẢ NGÀY LẪN ĐÊM,
NHƯNG BẠN ĐỌC THẤY ĐEN CÒN TÔI ĐỌC LẠI TRẮNG.
- Không chỉ các danh nhân châu Âu thôi đâu - Peter tiếp tục, bước xuống nhanh hơn - Chính ở đây, Robert ạ, ngay tại trung tâm của nước Mỹ trẻ trung này, các tiền nhân sáng suốt nhất của chúng ta như John Adams, Ben Franklin, Thomas Paine… đều cảnh báo về những nguy hiểm tiềm tàng của việc diễn giải Kinh thánh thuần tuý theo nghĩa đen. Trên thực tế, chính Thomas Jefferson là người tin vào thông điệp đích thực được giấu kín của Kinh Thánh đến mức ông đã cắt rời từng trang và biên tập lại cuốn sách, một hành động mà theo lời ông là "cố gắng gỡ bỏ cái cốt nhân tạo và phục hồi học thuyết đích thực".
Langdon biết rất rõ câu chuyện lạ lùng này. Cuốn Kinh thánh Jefferson hiện vẫn được in ấn và chứa đựng nhiều nội dung sửa đổi gây tranh cãi, trong đó có cả việc loại bỏ chi tiết trinh nữ hoài thai và phục sinh. Thật lạ là, suốt nửa đầu thế kỷ XIX, Kinh thánh Jefferson từng được đem tặng cho tất cả các thành viên của Quốc hội.
- Peter, anh thừa biết là chủ đề này rất hấp dẫn đối với em. Em có thể hiểu được rằng các bộ óc sáng láng bị cám dỗ với ý tưởng Kinh thánh chứa đựng nhiều tầng nghĩa, nhưng em thấy nó không hề logic. Bất kỳ giáo sư có trình độ nào cũng sẽ nói với anh rằng không bao giờ họ dạy học bằng mật mã cả.
- Tôi chưa hiểu? Công việc của giáo viên là giảng dạy, Peter ạ. Bọn em nói một cách công khai. Tại sao các nhà tiên tri, những bậc thầy vĩ đại nhất trong lịch sử, phải che giấu ngôn ngữ của họ? Nếu muốn thay đổi thế giới, tại sao họ lại dùng mật mã? Sao không nói thẳng ra để cả thế giới dễ lĩnh hội?
Chân vẫn bước xuống, Peter ngoái nhìn qua vai, vẻ khá ngạc nhiên vì câu hỏi.
- Robert, Kinh thánh không trình bày công khai là bởi cùng nguyên nhân khiến các trường phái Bí ẩn cổ xưa phải ẩn tích, khiến người nhập đạo phải khai tâm trước khi học hỏi những kiến thức bí mật của mọi thời đại, khiến các nhà khoa học thuộc Hiệp hội hoàng gia từ chối chia sẻ kiến thức của họ với những người khác. Thông tin này rất nhiều quyền năng, Robert ạ. Không thể oang oang rao giảng về những bí ẩn cổ xưa cho khắp bàn, dân thiên hạ được. Bí mật là bó đuốc đang rực cháy, mà, nếu nằm trong tay một bậc thầy, có thể soi sáng đường đi, nhưng nếu nằm trong tay một kẻ tâm thần, có thể thiêu rụi cả trái đất.
Langdon dừng phắt lại. Ông ấy nói gì thế nhỉ?
- Peter, em đang đề cập đến Kinh thánh cơ mà. Tại sao anh lại kéo Bí mật cổ xưa vào đây?
Peter quay nhìn lại.
- Robert, cậu vẫn chưa hiểu ư? Bí mật cổ xưa và Kinh thánh là một thôi.
Langdon sững sờ.
Peter im lặng vài giây, đợi cho Langdon thâm thấu được ý niệm vừa rồi.
- Kinh thánh là một trong những cuốn sách mà qua đó, bí ẩn được truyền lại cho các thế hệ. Từng trang của nó đều cố gắng hé mở bí mật cho chúng ta. Cậu không hiểu sao? "Hắc ngôn", trong Kinh thánh là những lời thì thầm của cổ nhân, lặng lẽ chia sẻ với chúng ta nguồn tri thức bí mật của họ.
Langdon chẳng nói chẳng rằng. Bí mật cổ xưa, theo như anh hiểu, là một loại cẩm nang hướng dẫn cách khai thác sức mạnh tiềm tàng của trí tuệ con người - một công thức cho quá trình trở thành thần thánh của cá nhân. Anh chưa bao giờ công nhận sức mạnh cửa những bí ẩn đó, và càng không thể tiếp thu được ý tưởng Kinh thánh chứa đựng chiếc chìa khoá khai mở chúng.
- Peter ạ? Kinh thánh và Bí ẩn cổ xưa hoàn toàn đối lập nhau. Các Bí ẩn đều quả quyết chân chúa ở ngay bên trong chúng ta, qua đó khẳng định tư cách thần thánh của con người. Còn Kinh thánh chỉ nói về đức Chúa bên trên chúng ta, và con người là sinh vật tội lỗi bất lực.
- Phải? Rất chính xác! Cậu đã tiếp cận đúng vấn đề rồi đấy! Thời điểm con người tách bản thân ra khỏi Chúa, thì ý nghĩa đích thực của Từ đã biến mất. Tiếng nói của các bậc thầy trước kia giờ đây bị chìm lấp thất lạc giữa tiếng la ó lộn xộn của những kẻ tu tập tự phong luôn huênh hoang rằng chỉ riêng họ hiểu được Từ… rằng Từ được viết bằng ngôn ngữ của họ chứ không của ai hết.
Peter tiếp tục đi xuống cầu thang.
- Robert, chúng ta đều biết rằng cổ nhân sẽ vô cùng kinh hãi nếu chứng kiến tri thức của mình bị xuyên tạc, thấy tôn giáo trở thành một thứ nhà tù của thiên đường, thấy các chiến binh xung trận với niềm tin rằng Chúa ủng hộ họ. Chúng ta đã để mất Từ, nhưng ý nghĩa đích thực của nó thì vẫn vẹn nguyên, ngay trước mắt chúng ta. Nó tồn tại trong tất cả các văn bản lâu đời, từ Kinh Thánh, Bhagavad Gita, đến kinh Koran và nhiều thứ khác nữa. Những văn bản này đều được tôn kính trên bàn thờ của Hội Tam điểm, bởi Hội thấu hiểu những điều mà thế giới dường như đã lãng quên… rằng mỗi văn bản này, bằng cách riêng của nó, đang âm thầm chuyển tải cùng một thông điệp - Giọng Peter lạc đi vì xúc động - "Các ngươi không biết mình là thần thánh ư?"
Langdon chững lại, nhớ ra rằng câu ngạn ngữ cổ nổi tiếng này đã xuất hiện vài lần trong buổi tối nay. Anh từng chỉ trích nó trong lúc trò chuyện với Galloway và cả khi cố gắng giải thích bức Sự phong thánh của Washington ở Điện Capitol.
Peter hạ giọng gần như thì thào.
- Đức Phật dạy "Chúng sinh là Phật sẽ thành". Đức Jesus dạy rằng Vương quốc của Chúa ở ngay bên trong các con,, thậm chí còn hứa hẹn với chúng ta "Những gì ta làm được, các con cũng làm được, và còn vĩ đại hơn". Ngay cả vị Giáo hoàng đối cử đầu tiên. Thánh tử đạo Hippolytus của thành Rome, cũng trích dẫn chính thông điệp ấy từ miệng vị thầy ngộ đạo Monoimus: "Hãy thôi tìm kiếm Chúa, thay vào đó, hãy bắt đầu từ chính mình".
Langdon vụt nhớ lại chiếc ghế bành ở Thánh điện Hội Tam điểm, mặt trước lưng tựa có khắc hai từ chỉ dẫn: BIẾT MÌNH.
- Một trí giả từng nói với tôi rằng - giọng Peter nhẹ hẫng - sự khác nhau duy nhất giữa chúng ta và Chúa là chúng ta quên mất mình rất siêu phàm.
- Peter, em đang nghe anh nói đây, em nghe đây. Thực lòng em cũng muốn tin rằng chúng ta chính là thần linh, nhưng em không gặp vị thần nào ngao du trên mặt đất này, cũng không thấy bậc siêu nhân nào cả. Anh có thể nói đến những phép lạ của Kinh Thánh, hoặc bất kỳ văn bản tôn giáo nào khác, nhưng ý nghĩa của chúng chỉ giới hạn ở những câu chuyện cổ xưa do con người biên soạn và phóng đại qua thời gian.
- Có lẽ vậy - Peter nói - Hoặc có lẽ chúng ta chỉ cần khoa học của mình bắt kịp với tri thức của cổ nhân - ông dừng lại - Rất ngộ là… tôi tin nghiên cứu của Katherine đang sẵn sàng để thực hiện việc đó.
Langdon chợt nhớ rằng Katherine đã vội vã rời khỏi Thánh điện.
- A cô ấy đi đâu rồi nhỉ?
- Lát nữa cô ấy sẽ sang đây - Peter cười nói - Cô ấy đi xác nhận một vận may tuyệt vời.
° ° °
Bên ngoài, dưới chân đài tưởng niệm, Peter Solomon hít thở làn không khí lành lạnh ban đêm và cảm thấy như được tiếp thêm sinh lực ông thích thú theo dõi Langdon, anh đang dán mắt xuống đất, gãi đầu gãi tai và ngó quanh quất dưới chân cột tháp.
- Giáo sư - Peter đùa vui - hòn đá đặt móng chứa cuốn Kinh Thánh nằm ở trong lòng đất cơ. Thực tế là cậu không thể tiếp cận cuốn sách, nhưng tôi cam đoan với cậu rằng nó ở đó.
- Em tin mà - Langdon nói, vẻ đang theo đuổi một suy nghĩ nào đó Chỉ hiềm… em chú ý đến một điều.
Anh bước lùi lại và xem xét quảng trường rộng lớn, nơi dựng Đài tưởng niệm Washington. Khu vực bùng binh hình tròn này lát toàn đá trắng, ngoại trừ hai hàng gạch trang trí bằng đá đen, tạo thành hai vòng tròn đồng tâm xung quanh đài tưởng niệm.
- Một vòng tròn bên trong một vòng tròn - Langdon trầm ngâm - Em chưa bao giờ nhận ra Đài tưởng niệm Washington lại đứng chính giữa một vòng tròn bên trong một vòng tròn.
Peter phì cười. Anh chàng này không bỏ sót điều gì cả.
- Phải, một bàn huyền điểm khống lồ… biểu tượng phổ thông của Chúa ngay tại giao lộ nước Mỹ - ông nhún vai - Tôi chắc đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Langdon dường như đang nghĩ ngợi đẩu đâu. Anh đưa mắt nhìn lướt lên, dọc theo ngọn tháp được chiếu sáng rực, toả ra thứ hào quang màu trắng tương phản với bầu trời đêm đen đặc mùa đông.
Peter cảm thấy Langdon bắt đầu nhận ra bản chất thực sự của Công trình này, nó là một lời nhắc nhở thầm lặng về tri thức cổ xưa, là biểu tượng của con người được khai sáng ở nơi trái tim của một đất nước vĩ đại. Mặc dù không thể nhìn thấy đầu mút bằng nhôm bé xíu trên đỉnh tháp, nhưng ông biết nó vẫn nằm ở đó, như bộ óc được khai sáng của con người đang hướng lên trời.
Lau Deo.
- Peter? - Langdon tiến lại, trông y như người vừa trải qua một hình thức khai tâm bí truyền - Suýt nữa thì em quên.
Nói đoạn, anh thò tay vào túi lấy chiếc nhẫn vàng Tam điểm của Peter.
- Suốt từ chập tối em đã muốn trả cái này cho anh.
- Cảm ơn cậu, Robert - Peter chìa tay trái ra nhận chiếc nhẫn và ngắm nghía nó - Cậu biết đấy, tất cả những bí mật và bí ẩn xung quanh chiếc nhẫn này và Kim tự tháp Tam điểm đã gây ảnh hưởng lớn đối với cuộc đời tôi. Hồi tôi còn trẻ, kim tự tháp đã hứa hẹn với tôi rằng nó đang mang trong mình bao nhiêu bí mật. Sự tồn tại của nó khiến tôi tin rằng trên thế giới có những điều huyền bí lớn lao. Nó khêu gợi trí tò mò, tiếp sức tìm tòi và mang lại cho tôi cảm hứng để mở mang đầu óc trước những Bí mật cổ xưa - ông mỉm cười lặng lẽ và thả chiếc nhẫn vào túi - Giờ tôi nhận ra rằng mục đích thực sự của Kim tự tháp Tam điểm không phải hé mở câu trả lời, mà là truyền sự đam mê đối với những câu trả lời ấy.
Hai người đàn ông đứng lặng một lúc lâu dưới chân đài tưởng niệm.
Cuối cùng, Langdon lên tiếng, giọng anh khá nghiêm túc.
- Mong anh giúp em một việc, Peter… như một người bạn.
- Dĩ nhiên rồi. Bất kỳ điều gì.
Langdon đưa ra một đề nghị, rất dứt khoát.
Solomon gật đầu, hiểu rằng đề nghị đó hoàn toàn hữu lý.
- Tôi sẽ làm.
- Ngay bây giờ - Langdon nói thêm, ra hiệu về phía chiếc Escalade đang đợi sẵn.
- Được nhưng có một điều báo trước.
Langdon đảo mắt, cười.
- Kiểu gì thì anh cũng "chốt hạ" mà.
- Phải, và có một điều cuối cùng tôi muốn cậu và Katherine biết.
- Lúc này ư? - Langdon xem đồng hồ.
Solomon mỉm một nụ cười ấm áp với người bạn cũ.
- Đó là kho báu ấn tượng nhất của Washington. Rất, rất ít người từng trông thấy nó.
Danh sách chương