Họ đưa mình tới chỗ quái nào thế này? Bellamy vẫn bị bịt kín mắt ở băng sau chiếc SUV. Sau một lúc dừng đỗ chóng vánh ở đâu đó gần Thư viện Quốc hội, chiếc xe tiếp tục chạy… nhưng chỉ chừng một phút, chắc vừa đủ chạy qua một dãy nhà, rồi lại dừng.

Bellamy nghe loáng thoáng vài tiếng nói.

- Xin lỗi, không được… - một giọng đầy quyền uy vang lên -… giờ này đóng cửa…

Người lái chiếc SUV cũng đáp lại bằng giọng quyền uy không kém.

- Cuộc điều tra của CIA… an ninh quốc gia…

Rõ ràng những lời đối đáp cùng giấy tờ trình ra rất có sức thuyết phục, bởi vì giọng kia thay đổi lập tức.

- Vâng, dĩ nhiên rồi… lối dành riêng… -. Có tiếng rít rất to nghe như tiếng cửa ga-ra. Khi nó mở ra, giọng đó nói thêm - Tôi sẽ theo các vị chứ? Vào trong rồi, các vị sẽ không thể đi qua nữa…

- Không. Chúng tôi đã có cách.

- Nếu người bảo vệ có tỏ vẻ ngạc nhiên thì cũng đã muộn. Chiếc SUV lại chạy. Nó chạy thêm khoảng năm mươi thước rồi dừng. Cánh cổng nặng nề đóng lại phía sau họ.

Im lặng.

Bellamy nhận ra mình đang run bắn.

Cửa sập chiếc SUV mở tung cùng một tiếng két. Bellamy cảm thấy vai đau buốt khi có ai đó dùng hai tay lôi ông ra, xốc ông đứng lên. Chẳng hé một lời, người ta thô bạo kéo ông băng qua lối đi rộng rãi. Nơi đây nồng mùi đất rất lạ mà Bellamy không xác định, được. Có tiếng bước chân khác đi cùng họ, nhưng chưa biết là ai vì chưa thấy lên tiếng lần nào.

Cả nhóm dừng lại trước một cánh cửa. Bellamy nghe thấy tiếng bấm điều khiển điện tử. Cánh cửa mở lạch xạch. Bellamy bị dẫn đi qua vài hành lang, ông nhận ra không khí ấm áp và ẩm ướt hơn. Một bể bơi trong nhà chăng? Không phải! Không có mùi clo… mùi này còn quen thuộc hơn nhiều.

Mình đang ở xó xỉnh nào nhỉ? Bellamy biết rằng chỗ này chỉ cách Điện Capitol một hoặc hai dãy nhà. Họ dừng bước lần nữa, Bellamy lại nghe tiếng bấm cửa. Cánh cửa này mở ra kèm theo tiếng rít xè xè. Bellamy bị đẩy vào trong, và ngửi thấy một mùi không thể lẫn đi đâu được.

Giờ thì Bellamy đã nhận ra họ đang ở đâu. Lạy Chúa! Ông thường xuyên đến đây, mặc dù chưa bao giờ đi theo lối dành riêng. Toà nhà kính đồ sộ này chỉ cách Điện Capitol chừng ba trăm thước, về mặt cấu trúc cũng là một phần trong Quần thể Capitol. Chính mình điều hành nơi này! Bellamy sực hiểu chùm chìa khoá của ông đã giúp họ đi qua các cửa.

Những cánh tay chắc nịch đẩy Bellamy, dẫn ông theo một lối đi quen thuộc, ngoằn ngoèo. Không khí ấm áp, ẩm ướt của nơi này thường làm ông cảm thấy thư thái. Nhưng tối nay, ông lại vã mồ hôi.

Ho làm gì ở đây nhỉ?

Bellamy đột ngột bị kéo khựng lại và đặt ngồi xuống một chiếc ghế băng. Cái người vai u thịt bắp nào đó mở còng tay cho ông vừa đủ thời gian để khoá nó vào chiếc ghế băng phía sau.

- Các người muốn gì ở tôi? - Bellamy hỏi, tim đập mạnh.

Câu trả lời duy nhất ông nhận được là tiếng giày đinh xa dần và cánh cửa kính đóng lại.

Tiếp đến là im lặng.

Im lặng hoàn toàn.

Họ chỉ bỏ mặc mình ở đây thôi sao?

Bellamy xoay xở tìm cách giải phóng hai bàn tay, mồ hôi mồ kê đầm đìa. Mình thậm chí còn không tháo được cái bịt mắt!

- Giúp tôi với - ông hô lớn - Có ai không?

Mặc dù hoảng hốt kêu cứu, Bellamy biết rằng sẽ chẳng ai nghe thấy tiếng ông. Nhà kính khổng lồ, mà người ta thường gọi là Rừng rậm này, hoàn toàn kín mít khi các cửa đóng lại.

Họ bỏ mình trong Rừng rậm, ông nghĩ bụng. Từ giờ đến sáng sẽ chẳng ai tìm thấy mình.

- Đúng lúc ấy ông nghe thấy tiếng động.

Một tiếng động mơ hồ, nhưng khiến Bellamy kinh hoàng hơn bất kỳ âm thanh nào ông từng nghe thấy trong đời. Có cái gì đó đang thở. Rất gần.

Không chỉ có mình ông trên ghế.

Xèo một tiếng, một que diêm bùng lên gần mặt Bellamy, gần đến nỗi ông cảm nhận được cả sức nóng. Bellamy co rúm lại, theo bản năng giật mạnh chiếc còng.

Không hề báo trước, một bàn tay đặt lên mặt ông, gỡ bỏ vuông vải bịt mắt.

Ngọn lửa trước mặt soi rõ đôi mắt đen của Inoue Sato. Bà ta dí que diêm vào điếu thuốc vắt vẻo trên môi, chỉ cách mặt Bellamy vài phân, đoạn chòng chọc nhìn ông dưới ánh trăng lọt qua trần kính. Bà ta có vẻ rất thích thú trước nỗi sợ hãi của viên Kiến trúc sư Điện Capitol.

- Thế nào, ngài Bellamy, - Sato lên tiếng, tay vẩy vẩy que diêm - Chúng ta bắt đầu từ đâu nhỉ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện