Tất cả dường như cũng giống lần trước. 

 Thành viên ban chiến đấu ngoại viện Thiên Y viện cầm súng bắn tỉa hoặc nỏ lớn trong tay, đang chờ đợi lệnh công kích. 

 Đợt công kích đầu tiên vẫn là súng bắn tỉa như cũ. Chỉ có dưới tình huống súng bắn tỉa mất đi hiệu lực thì nỏ lớn mới có thể phát huy tác dụng chiến đấu. 

 Một trăm năm mươi mét, một trăm hai mươi mét... 

 Con ma ngưu đầu tiên từ từ tới gần, tất cả đều đang tập trung ngắm bắn mục tiêu của mình. 

 - Chuẩn bị... Bắn... 

 Tất cả xạ thủ đều đang chuẩn bị bóp cò, đột nhiên thấy phía đối diện có một tầng ánh sáng lờ mờ gần như không thể nhận ra hiện lên... 

 - Chuyện gì xảy ra vậy? 

 Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng cảm thấy súng trong tay không có chút phản ứng nào, không ít xạ thủ đang ngắm bắn đều kinh ngạc kêu lên. 

 - Mất hiệu lực rồi! 

 Phản ứng của Hoàng Văn Hiên cũng không kém quá nhiều, cúi đầu kêu lên kinh ngạc, lại nghe tiếng phó trưởng bản Lý bên cạnh trầm giọng quát: 

 - Nỏ bắn! 

 - Vù vù vù vù... 

 Một chiếc nỏ với mũi tên dài tới hơn hai thước mang theo tiếng xé gió, bắn chuẩn xác lên người một con ma ngưu cách tầng phòng ngự ngoài cùng năm mươi mét. 

 Mũi tên bị bắn ra, xạ thủ cũng buông súng bắn tỉa trong tay xuống, lưu loát lấy cung trên lưng xuống, bắt đầu công kích bằng cung tên. 

 Dù sao thì nỏ và cung tên cũng không tiện dụng như súng bắn tỉa, mà toàn bộ pháo loại nhỏ trong tầng phòng ngự cũng đều đã tịt ngòi. 

 Dưới uy lực tấn công hơi yếu của cung tên, trong mười mấy con ma ngưu có năm sáu con đột phá được phòng tuyến tên bắn, hung hăng đâm vào tầng phòng ngự. 

 - Rầm rầm rầm... 

 Tầng phòng ngự nặng nề vang lên tiếng va chạm mạnh, rung động khe khẽ nhưng rõ ràng vẫn có thể chống đỡ được. 

 Đám lính bắn tỉa không để ý tới ma ngưu nữa mà hướng về mục tiêu là đàn ma lang và đám ma thú khác theo sau chúng... 

 Từng tiếng kêu gào vang lên, không ngừng có ma thú bị thương ngã xuống mặt đất. 

 Trong đám ma thú này, đặc biệt là ma ngưu dù có da dày thịt béo, tên bắn không thể gây trọng thương nhưng trên mũi tên đều đã được tẩm độc, chỉ cần vỡ da rách thịt là ma thủ cơ bản không thể chống nổi ba giây. 

 Mà mấy con ma ngưu kia dù có hung hăng va chạm thêm được một hai lần thì cũng lặng yên, chán nản ngã xuống đất rất nhanh thôi. 

 Đợt tiến công chỉ duy trì tầm một tới một phút, toàn bộ đàn ma thú đã bị công kích của cung nỏ ngoại viện Thiên Y viện gây tổn thất hơn một nửa. 

 Phía mặt trận thú đầu nhân liền vang lên tiếng kèn lệnh. Đám ma thú còn sống sót nghe thấy tiếng kèn, nhanh chóng lui về phía sau, để lại một đám thi thể. 

 Nhìn tình hình chiến đấu trước mắt, Giang Khương hài lòng gật đầu. Có thể phòng ngự như vậy, cho dù là Bích Lũy có tác dụng, Thiên Y ngoại viện vẫn phòng ngự được các đợt tiến công của đối phương không khó khăn. 

 Trừ phi đối phương có vũ khí hạng nặng, có thể không để ý tới các tầng phòng ngự, nếu không rất khó đánh được tới trong trụ sở. 

 Mà lúc này mặt trận đám thú đầu nhân phía đối diện dường như cũng bởi thấy công kích không hiệu quả nên đã đình chỉ tiếp tục tấn công. 

 Thấy đã khôi phục bình tĩnh, Giang Khương liền tiếp tục triệu tập mọi người tới họp. 

 - Kết quả Ban công trình phân tích thế nào? 

 Giang Khương nghiêm nghị nhìn về phía người phụ trách Ban công trình bất đắc dĩ để máy tính bảng sang một bên, sau đó dùng bút viết lên giấy không ngừng. 

 Nghe thấy mình bị điểm danh, vị phụ trách kia vội vàng ngẩng đầu lên, cười khổ nhìn về phía Giang Khương, nói: 

 - Thường ủy Giang... Vừa rồi tất cả thiết bị ngừng hoạt động, cho nên chúng ta không thể đưa ra số liệu gì chi tiết, chỉ có thể phân tích và suy đoán đại khái một chút! 

 - Nói tình hình đại khái một chút xem! 

 Giang Khương gật đầu nói. 

 - Vâng... 

 - Ban công trình chúng tôi vừa rồi đã tiến hành phân tích sơ bộ, xác nhận đối phương có thể áp chế vũ khí năng lượng... 

 - Phạm vi hiệu quả của vũ khí này không rõ... Nhưng có thể xác nhận là, một khi loại vũ khí này khởi động, tất cả thiết bị điện năng hoặc hoạt động dựa vào năng lượng khác của chúng ta đều mất hiệu lực... 

 - Cho dù là súng và pháo cũng không kích hoạt được năng lượng nổ của thuốc súng... Cho nên các loại súng bắn tỉa, pháo nhỏ của chúng ta, thậm chí là hàng rào điện cũng đều mất hiệu lực dưới hiệu quả của thứ vũ khí kia... 

 - Mà may mắn duy nhất là cung nỏ chúng ta trang bị không ảnh hưởng lớn... Đặc biệt là mũi tên không phải kim loại, dù cũng bị trường lực ảnh hưởng nhất định nhưng cũng vẫn duy trì được bảy phần lực sát thương... 

 Nghe thấy lời của vị phụ trách Ban công trình này, mọi người bên cạnh dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng cũng không tránh khỏi hơi kinh hãi. 

 Nếu so sánh Thiên Y viện với thế giới dưới lòng đất, ưu thế của bọn họ chủ yếu dựa vào vũ khí nóng. Hiện tại vũ khí nóng hoàn toàn mất đi hiệu lực, chỉ có thể dùng vũ khí lạnh phòng ngự. Đối với ngoại viện mà nói, chuyện này quả có áp lực không nhỏ. 

 Vì phụ trách Ban công trình này trầm giọng nói: 

 - Chúng tôi sẽ đồng thời bôi độc cho lan can hợp kim của tầng phòng ngự thứ hai và thứ ba... 

 - Nhờ đó, dù đối phương có thật sự phá tan được tầng phòng ngự thứ nhất, như vậy độ cao của tầng phòng ngự thứ hai và thứ ba, cộng với chất độc thần kinh vẫn có thể khiến cao thủ của bọn chúng ôm hận! Khả năng phòng ngự lớn nhất cũng không có vấn đề gì cả! 

 Nghe thấy lời này của vị phụ trách Ban công trình, tất cả mọi người đều chậm rãi gật đầu. Nếu cả tầng lưới điện cao thế phòng ngự cũng có thể mất hiệu lực bất cứ lúc nào, như vậy thì đây cũng là cách phòng ngự tốt nhất có thể rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện