Đến cả cái quần lót cũng Hoa Từ Vũ trợ giúp, Dịch Hạo Phong rõ ràng là có ý xấu, nhưng cái tên ma cà rồng này làm gì mà không biết nắm bắt cơ hội chứ? "Bé con...tay anh đau, không thể tự cởi đồ được"

Hoa Từ Vũ mặt đỏ như tôm luộc, đầu quay sang chỗ khác lắp bắp đáp.

"Quầ...quần lót có thể tự dùng một tay cởi được ạ"

"Hức"

Âm thanh thút thít như sắp khóc vang lên, Hoa Từ Vũ quay đầu lại nhìn chỉ thấy mắt của Dịch Hạo Phong đỏ lên, ánh mắt ngấn nước chậm chạp dùng tay đặt lên quần lót nhưng lại chẳng có dấu hiệu cởi ra.

Ánh mắt của anh ngẩng lên nhìn Hoa Từ Vũ, như vừa khẩn khoản cầu xin sự giúp đỡ, cũng như là mang theo sự tủi thân vậy.

Anh...giống hệt một con chó nhỏ bị vứt ở ngoài đường.

Hoa Từ Vũ đúng là một kẻ dễ bị dụ, nhìn người kia chật vật khổ sở vậy. Cậu hoàn toàn không cam lòng được.

"Học...học trưởng, để em giúp anh"

"Không cần đâu, chẳng phải em không muốn sao? Anh không ép em..."

Dịch Hạo Phong tỏ vẻ rõ đau lòng, từ chối sự giúp đỡ của Từ Vũ. Cậu nghe đến đây càng không cam lòng, hay tay chạm lên quần lót, khom người xuống định giúp anh cởi quần.

Nào ngờ Dịch Hạo Phong canh đúng thời cơ, lúc cậu khom người hay mắt nhắm tịt lại giúp anh cởi quần quần lót liền dùng hai tay mình đè chặt bả vai Hoa Từ Vũ.

Vì không chuẩn bị sẵn tư thế, Hoa Từ Vũ bị người kia ấn cho quỳ xuống hai tay tiện thể kéo quần lót xuống đến mắt cá chân.

Sau đó, cậu cảm nhận được có thứ gì đó cọ vào miệng mình.

Hoa Từ Vũ mở mắt, sau đó là chết lặng.

Cậu đang quỳ gối... trước mặt là người anh em đã cương cứng từ lúc nào không hay của Dịch Hạo Phong đang chào hỏi cậu. Thậm chí phần quy đầu còn vô tình cọ vào miệng cậu.

Đầu óc Hoa Từ Vũ chính thức bùng nổ, thứ trước mắt thật sự quá to, thậm chí còn dài nữa. Chỉ mới nhìn thoáng qua mà cậu đã thấy từng đường gân hiện rõ trên dương vật kia rồi, học trưởng...đang làm cái gì vậy.

"Học...học trưởng..."

Hoa Từ Vũ sợ đến nổi chỉ có thể thì thào gọi tên, nhưng Dịch Hạo Phong lại không buông cậu ra, dùng giọng điệu khổ sợ nói.

"Bé...bé con. Anh khó chịu, thật sự rất khó chịu. Phía dưới khó chịu lắm"

"Học...học trưởng, mau thả em ra"

Dương vật kia đôi khi vẫn cọ vào mặt cậu, dù cho cậu tránh né bao nhiêu lần nó vẫn muốn chạm vào cậu. Hoa Từ Vũ chảy nước mắt, hoảng sợ muốn gào lên...nhưng bản thân cậu lại gào không nói.

Dịch Hạo Phong vẫn nắm tóc cậu, khổ sở kêu.

"Bé con, làm ơn giúp anh...chỉ một lần này thôi có được không?"

"Không...không thể được, tuyệt đối không thể được"

Dương vật kia toả ra mùi hoocmon, nó còn to hơn của Hoa Từ Vũ gấp nhiều lần. Muốn cậu giúp là giúp thế nào bây giờ?

Hoa Từ Vũ khóc lóc muốn đứng lên, nhưng lại bị người kia chặn lại. Động tác quá mạnh khiến thứ kia lại chạm vào mặt cậu lần nữa.

"Bé con, chỉ một lần thôi...hu..."

Âm thanh nức nở của Dịch Hạo Phong vang lên, lúc cậu ngẩng đầu lên nhìn chỉ thấy nước mắt của anh lăn đầy mặt, chẳng hiểu tại sao lúc đó cậu lại mềm lòng.

"Chỉ một chút thôi cũng được, bé con...anh thật sự rất thích em...rất thích em. Dùng tay cũng được, có thể giúp anh một lần không?"

Sự cầu xin của Dịch Hạo Phong như đang thôi miên cậu, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Hoa Từ Vũ lại mềm lòng nói.

"Chỉ...chỉ có thể dùng tay thôi"

Dịch Hạo Phong cười thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt thì như được ban thưởng cảm ơn rối rít Hoa Từ Vũ. Lúc cậu chạm tay vào dương vật của Dịch Hạo Phong, thứ đó như cảm nhận được độ ẩm liền nảy lên vài cái, chất nhờn từ lỗ nhỏ còn chảy ra.

"Ha..."

Âm thanh thoả mãn của Dịch Hạo Phong vang lên, Hoa Từ Vũ càng ngượng hơn.

Dương vật của Hạo Phong thô cưng, những đường gân nổi rõ làm cậu cảm thấy sởn gai ốc. Một tay của cậu không thể nắm hết dương vật, Hoa Từ Vũ chỉ có thể cầm hai tay. Bắt đầu lên xuống một cách chậm rãi.

"Ha..."

Âm thanh thở dốc vang lên, căn phòng trở nên đầy ám muội.

"Bé con...có thể nhanh một chút không?"

Hoa Từ Vũ  im lặng không đáp, trực tiếp dùng tốc độ nhanh hơn.

"Bé con..."

Âm thanh thoả mãn của Dịch Hạo Phong lần nữa vang lên, ngay tại thời điểm anh chuẩn bị làm ra chuyện khác thì...

Rầm!

"Hạo Phong, tối nay chúng ta đi săn nai đi. Tôi thèm máu quá"

Alex mặt tươi cười rạng rỡ xông vào, sau đó chưa đến ba mươi giây cánh cửa đóng sầm lại, âm thanh của Alex lại vang lên.

"Tôi chưa thấy gì nhá, chưa thấy gì nhá. Tôi mù, tôi điếc, tôi câm..."

Thoáng chốc, Từ Vũ cả người hoá đá. Dịch Hạo Phong còn nghe loáng thoáng khuôn mặt đằng sau lưng mình đang được phong ấn nói chuyện với anh.

"Có cần ta cho ngươi mượn sức mạnh để giết tên kia không?..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện