" ca....em sai rồi " Hạ Tâm Y lo sợ nói.

Lâm Hà và Trúc Uyển thật không có tiền đồ thế mà bán đứng cô, lại đi nói cho Hạ Thừa Viễn biết, thôi rồi hắn thật tức giận cô nha.

Hạ Thừa Viễn không nói chỉ nhìn cô, cô cũng thật hay để cho hắn chờ từ 13h đến 17h chiều thật hảo vốn là hắn muốn nghỉ nữa ngày xem cô thế nào bệnh, vậy mà biết cô không lo cho bản thân vậy mà trốn đi xem đá bóng lại còn là của Hạ Thiếu Kì.Thế mà cô lại vì một đứa con trai lại bỏ rơi hắn.

" ca hay là anh phạt em gì cũng được nhưng đừng giận em?" Hạ Tâm Y đáng thương nói, cô không tin hắn sẽ đánh cô nhưng hắn cứ im lặng như vậy cô sợ nha.

" gì cũng được à?" Hạ Thừa Viễn ý vị nói.

"đúng a " Hạ Tâm Y ngây thơ gật đầu.

Hạ Thừa Viễn nhìn cô ra dấu bảo cô lại, Hạ Tâm Y như thế nào có cảm giác bản thân bị mắc bẫy.Nhưng cô cũng ngoan ngoãn mà đi tới.

" A " Hạ Thừa Viễn vươn tay ra kéo Hạ Tâm Y vào trong lòng, hành động bắt ngờ làm Hạ Tâm Y giật mình mà kêu lên, hắn nhìn cô ở trong lòng cảm thấy cô thật lắm lời liền Hạ Tâm Y chưa kịp nói đã bị chặn lại, đúng là chặn lại mà đây là môi nha, Hạ Tâm Y kinh ngạc mở to chưa kịp thích ứng, muốn mở miệng ra nói liền bị Hạ Thừa Viễn nhân cơ hội tiến vào, lưỡi hắn càng quét môi cô, không ngừng muốn chiếm lấy hút hết mật ngọt bên trong.

Đối với một kẻ gà mờ không một tí kinh nghiệm và một kẻ như hắn Hạ Thừa Viễn lại là quá phong phú, Hạ Tâm Y liền nhanh chóng không thể bắt kịp chỉ có thể bị động.

"ưm " Hạ Tâm Y bị Hạ Thừa Viễn càng quét khoang miệng, hai người từ lúc xác định quan hệ nhưng chưa từng hôn môi, nhưng cô lại cảm thấy rất sung sướng, Hạ Tâm Y liền bị suy nghĩ bản thân bán đứng thật thê thảm cô vậy mà thật không có tiền đồ mà.

Đến khi Hạ Tâm Y không thể thở nổi Hạ Thừa Viễn mới rời khỏi đầy lưu luyến, sau đó cô liền cố gắng thở để lấy không khí, cô còn không quên trừng mắt nhìn Hạ Tâm Y, vậy mà hắn không thở gấp không đỏ mặt.

" ngốc quá vậy mà lại nín thở ".Hạ Thừa Viễn xoa đầu cô cười nói.

Hạ Tâm Y giận dỗi quay đầu sang bên khác cô nào biết hôn là có thể thở được, không phải là nín thở à, nếu nói ra Hạ Thừa Viễn sẽ cười cô chết mất.

" trừng phạt em không nghe lời " Hạ Thừa Viễn nói.

Hạ Tâm Y nhỏ giọng nói " vậy nếu có lần sau thì thế nào?".

Hạ Thừa Viễn kéo Hạ Tâm Y vào nói nhỏ bên tai " muốn biết ".

Hạ Tâm Y lại ngây thơ mà gật đầu, ây ây cô nhìn như vừa mới làm gì đó sai thì phải.

" ưm....ca....ca " Hạ Thừa Viễn cứ thế mà hôn Hạ Tâm Y mặc cho Hạ Tâm Y kinh ngạc lần nữa mà kêu lên, tay hắn còn không yên phận lần mò xuống ngực cô xoa nắn nó, Hạ Tâm Y lần này cmn cô chịu không nổi nha, liền mềm nhũn mà mặc Hạ Thừa Viễn, dù thế nào cô cũng nhận định nam nhân này nên cứ mặc hắn, nhưng khi mà xảy ra thì cô vẫn rất lo lắng và sợ hãi.

Hạ Thừa Viễn cảm thấy Hạ Tâm Y đang run hắn nói có chút khàn khàn " Tiểu Y cho anh ".

Hạ Tâm Y ngây ngốc gật đầu mặc dù cô sợ cô căng thẳng nhưng cô biết cô yêu hắn.

" đừng lo không sao " Hạ Thừa Viễn dịu dàng an ủi Hạ Tâm Y, hắn từ từ di chuyển xuống cổ im từng dấu hôn lên đó tay không ngừng xoa nắn bầu ngực, hắn chờ thật sự lâu rồi.

" tinh,tinh " tiếng điện thoại đổ một tràn dài lại tắt sau đó lại đổ, Hạ Tâm Y lúc này như là có người cứu Hạ Thừa Viễn cũng thật đáng sợ, cô lúc này đổi ý rồi nha, trốn được lúc nào hay lúc đó.

" ca...ca...điện thoại " Hạ Tâm Y giọng run run nói.

" mặc nó " Hạ Thừa Viễn nhíu mày nói.

" nhưng nó quan trọng... thì sao a...để em bắt máy..."

" ừm " Hạ Thừa Viễn tâm tình khó chịu rời khỏi người cô để cho Hạ Tâm Y đi lấy điện thoại.

"Lâm ca có chuyện gì ạ?" Hạ Tâm Y cố gắng điều chỉnh giọng nói.

" em như thế nào lại để bị chụp lại,bây giờ em lên hot search rồi "

" hả " thế nào mà lại lên hot search rồi chỉ là đi xem đá banh thôi mà.

Hạ Thừa Viễn bây giờ y phục chỉnh tề ngồi lại trên ghế Lâm Hà à, hắn nhớ rồi cứ vậy mà bị phá đám.

Sau bao chap Mộc đã làm H rồi,mọi người vào đọc nhẹ tay vì sự non nớt này chưa có kinh nghiệm nha.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện