Hạ Tâm Y bị đưa đến một địa phương khác ở đây hoàn toàn cô không biết là nơi nào, một đám nam nhân nhìn nàng tham lam Hạ Tâm Y liền hoảng sợ, cô được đưa đến nằm ở sau xe bọn cúng còn cho là cô bất tỉnh nam nhân bụng phệ ha ha cười nói.
" hàng này không tệ,nhìn ngon phết ta đây nếm qua một chút liền dưỡng tốt đưa đến lão đại hắn sẽ không quan tâm, vốn muốn hàng còn mới nhưng quả thật không cưỡng lại được "
" đại ca anh dùng xong em nếm thử một chút nha ha ha " tên ngồi bên cạnh lái xe còn nham nhở nói.
" ha ha được thôi để lão đại chơi chán liền cho bọn bây chơi cho đã, con này hàng hiếm ây ".
" tinh tinh " tên bụng phệ bắt máy tên thấy số liền cười ha ha nói.
" Diệp tiểu thư cảm ơn cô a, con hàng này ngon phết ha ha "
" không cần nhiều lời tốt nhất đem nó ném xa xa một chút chơi chết cũng chả sao?" Diệp Sương cười nhạt nói.
" được được ha ha ".
Hạ Tâm Y nằm ngoài sau cố gắng nhắm mắt lại không dám mở ra nhưng thân thể cô vẫn run run nhưng không muốn bọn chúng biết cô tỉnh liền giả như còn mê, ca anh còn không mau cứu em, Hạ Tâm Y thầm đưa ra quyết định nếu cô mà bị làm nhục liền cắn lưỡi mà tự dẫn không để cho bọn chúng như ý.
.........
Một giờ sau.
Diệp gia.
" Hạ tổng ngài không thể vào " bảo vệ ở đây khó xử nói.
" tránh ra " Hạ Thừa Viễn giọng băng lạnh nói.
Phía sau hắn liền xuất hiện một đám vệ sĩ mặc đồ đen cùng với Tư Duệ Phong.
" chuyện gì sao Thừa Viễn? " Ba Diệp nhìn hắn như thế liền cảm thấy coa chuyện gì không hay hỏi.
" Liền hỏi con gái ông đi?"Tư Duệ Phong tức giận nói.
" lên lôi Diệp Sương xuống đây " Hạ Thừa Viễn ra lệnh cho đám vệ sĩ phía sau hắn cũng chẳng phải dạng người hiền lành gì, đụng đến Hạ Tâm Y liền đã chạm vào giới hạn của hắn.
" Thừa Viễn có chuyện gì từ từ nói?" Ba Diệp lo lắng nói.
Hạ Thừa Viễn cười một tiếng " tôi nói chuyện như thế với Diệp tổng đây đã là bình tĩnh ".
Rất nhanh đám vệ sĩ đã kéo Diệp Sương còn đang hoang mang từ trên lầu xuống, đúng là như chủ vậy cũng không thương hoa tiếc ngọc gì cả,một đường thẳng tay mà lôi xuống a.
" cha...Thừa Viễn đây là?" Diên Diệp Sương hoang mang hỏi.
Hạ Thừa Viễn bước nhanh đến như băng sương lạnh giá hỏi Diệp Sương " Tiểu Y đâu?" hắn đã theo dõi Diệp Sương biết được chỗ cô ta hay lén lút lui tới liền cho người đến nơi nhưng kết quả chỉ có máu ở đó ngoài ra không có gì, Hạ Thừa Viễn liền như muốn điên lên nhưng được Hạ Chí Hoán đám người khuyên liền bình tĩnh lại.
" anh nói gì em không hiểu?" Diệp Sương cố gắng che giấu cô ta đã bàn tay run cả lên, hắn quá bức người.
" không biết?" Hạ Thừa Viễn bóp chặt cầm cô ta lực đạo không nhẹ mà càng ngày càng tăng đến nồi mặt Diệp Sương đã tái đi, Diệp ba muốn tiến lên ngăn lại liền bị người của Hạ Thừa Viễn ngăn lại phía sau.
" ha ha....Hạ Thừa Viễn anh...muốn biết lắm sao....ha ha e là cô ta giờ này đã thành gái rồi...bị chơi chắc sẽ thảm lắm " Diệp Sương cười điên cuồng nói.
" hừ hảo hảo " Hạ Thừa Viễn nói liền hai từ hảo cho thấy hắn không hề bình tĩnh như vẻ ngoài mà rất tức giận.
" cô cho gằng tôi sẽ không tìm thấy sao?" Hạ Thừa Viễn nói từng chữ.
" phiền cậu rồi Tư Duệ, điều tra người mới tiếp xúc hay giao dịch với cô ta " Hạ Thừa Viễn nhìn Tư Duệ Phong nói.
Tư Duệ Phong gật đầu,hắn ta làm sao không nghĩ đến chứ? là một người lãnh đạo đương nhiên hắn ta biết nên làm gì nhưng liền không nói nhiều cũng đã quá hiểu con người Hạ Thừa Viễn, nghe hắn quen miệng sai bảo cũng thành quen hơn nữa hắn ta làm gì có thời gian cãi nhau chứ?.
" đem cô ta đi, để cô ném thử chút mùi vị rồi khoảng thời gian ở tù là nơi tiếp theo của cô " Hạ Thừa Viễn lạnh lùng bỏ đi.
" hàng này không tệ,nhìn ngon phết ta đây nếm qua một chút liền dưỡng tốt đưa đến lão đại hắn sẽ không quan tâm, vốn muốn hàng còn mới nhưng quả thật không cưỡng lại được "
" đại ca anh dùng xong em nếm thử một chút nha ha ha " tên ngồi bên cạnh lái xe còn nham nhở nói.
" ha ha được thôi để lão đại chơi chán liền cho bọn bây chơi cho đã, con này hàng hiếm ây ".
" tinh tinh " tên bụng phệ bắt máy tên thấy số liền cười ha ha nói.
" Diệp tiểu thư cảm ơn cô a, con hàng này ngon phết ha ha "
" không cần nhiều lời tốt nhất đem nó ném xa xa một chút chơi chết cũng chả sao?" Diệp Sương cười nhạt nói.
" được được ha ha ".
Hạ Tâm Y nằm ngoài sau cố gắng nhắm mắt lại không dám mở ra nhưng thân thể cô vẫn run run nhưng không muốn bọn chúng biết cô tỉnh liền giả như còn mê, ca anh còn không mau cứu em, Hạ Tâm Y thầm đưa ra quyết định nếu cô mà bị làm nhục liền cắn lưỡi mà tự dẫn không để cho bọn chúng như ý.
.........
Một giờ sau.
Diệp gia.
" Hạ tổng ngài không thể vào " bảo vệ ở đây khó xử nói.
" tránh ra " Hạ Thừa Viễn giọng băng lạnh nói.
Phía sau hắn liền xuất hiện một đám vệ sĩ mặc đồ đen cùng với Tư Duệ Phong.
" chuyện gì sao Thừa Viễn? " Ba Diệp nhìn hắn như thế liền cảm thấy coa chuyện gì không hay hỏi.
" Liền hỏi con gái ông đi?"Tư Duệ Phong tức giận nói.
" lên lôi Diệp Sương xuống đây " Hạ Thừa Viễn ra lệnh cho đám vệ sĩ phía sau hắn cũng chẳng phải dạng người hiền lành gì, đụng đến Hạ Tâm Y liền đã chạm vào giới hạn của hắn.
" Thừa Viễn có chuyện gì từ từ nói?" Ba Diệp lo lắng nói.
Hạ Thừa Viễn cười một tiếng " tôi nói chuyện như thế với Diệp tổng đây đã là bình tĩnh ".
Rất nhanh đám vệ sĩ đã kéo Diệp Sương còn đang hoang mang từ trên lầu xuống, đúng là như chủ vậy cũng không thương hoa tiếc ngọc gì cả,một đường thẳng tay mà lôi xuống a.
" cha...Thừa Viễn đây là?" Diên Diệp Sương hoang mang hỏi.
Hạ Thừa Viễn bước nhanh đến như băng sương lạnh giá hỏi Diệp Sương " Tiểu Y đâu?" hắn đã theo dõi Diệp Sương biết được chỗ cô ta hay lén lút lui tới liền cho người đến nơi nhưng kết quả chỉ có máu ở đó ngoài ra không có gì, Hạ Thừa Viễn liền như muốn điên lên nhưng được Hạ Chí Hoán đám người khuyên liền bình tĩnh lại.
" anh nói gì em không hiểu?" Diệp Sương cố gắng che giấu cô ta đã bàn tay run cả lên, hắn quá bức người.
" không biết?" Hạ Thừa Viễn bóp chặt cầm cô ta lực đạo không nhẹ mà càng ngày càng tăng đến nồi mặt Diệp Sương đã tái đi, Diệp ba muốn tiến lên ngăn lại liền bị người của Hạ Thừa Viễn ngăn lại phía sau.
" ha ha....Hạ Thừa Viễn anh...muốn biết lắm sao....ha ha e là cô ta giờ này đã thành gái rồi...bị chơi chắc sẽ thảm lắm " Diệp Sương cười điên cuồng nói.
" hừ hảo hảo " Hạ Thừa Viễn nói liền hai từ hảo cho thấy hắn không hề bình tĩnh như vẻ ngoài mà rất tức giận.
" cô cho gằng tôi sẽ không tìm thấy sao?" Hạ Thừa Viễn nói từng chữ.
" phiền cậu rồi Tư Duệ, điều tra người mới tiếp xúc hay giao dịch với cô ta " Hạ Thừa Viễn nhìn Tư Duệ Phong nói.
Tư Duệ Phong gật đầu,hắn ta làm sao không nghĩ đến chứ? là một người lãnh đạo đương nhiên hắn ta biết nên làm gì nhưng liền không nói nhiều cũng đã quá hiểu con người Hạ Thừa Viễn, nghe hắn quen miệng sai bảo cũng thành quen hơn nữa hắn ta làm gì có thời gian cãi nhau chứ?.
" đem cô ta đi, để cô ném thử chút mùi vị rồi khoảng thời gian ở tù là nơi tiếp theo của cô " Hạ Thừa Viễn lạnh lùng bỏ đi.
Danh sách chương