Mộc Hạ Vy nhìn thấy Sở Ngạo liền vẫy vẫy tay về phía hắn. Sở Ngạo ngọt ngào cười một cái cũng vẫy vẫy tay về phía cô. Mộc Hạ Vy vui vẻ chạy về phía hắn.



-Tiểu Ngạo, đợi lâu không? Mà sao dạo này anh rảnh rỗi mời tôi đi ăn vậy?? Anh thất nghiệp sao?



-Dù có thất nghiệp thì tiền trong thẻ của tôi vẫn dư sức nuôi cô.



Mộc Hạ Vy bĩu môi. Nhìn xung quanh rồi kéo hắn đi.



-Sở Ngạo đại ca, chúng ta đi thôi.



Sở Ngạo đỏ mặt nhìn Mộc Hạ Vy vô tư nắm lấy tay hắn. Thật sự hắn yêu mất rồi! Thật muốn như vậy mãi mãi. Cô sẽ không buông tay hắn ra. Mãi mãi ở bên hắn.

Mộc Hạ Vy mặc dù là Sở Ngạo mời đi ăn nhưng để chọn quán ăn luôn là cô. Hắn chỉ cần quẹt thẻ trả tiền thôi.

Cả hai vào một quán ăn Hàn Quốc nổi tiếng với món gà phô mai cùng mì Hàn. Mộc Hạ Vy vui vẻ đến mức ngẩn ngơ nhìn menu. Toàn những món mà cô thích. Trời ơi, không uổng công cô nghiên cứu các quán ăn ngon trong thành phố mà.

Sở Ngạo chống cằm nhìn cô chằm chằm. Lựa đồ ăn có cần đáng yêu vậy không?

Rõ ràng Mộc Hạ Vy thèm đến muốn rớt cả nước miếng mà trong mắt hắn lại trở thành Tây Thi. Đúng là tình yêu....

Đồ ăn được mang ra. Mộc Hạ Vy vui vẻ ngửi ngửi mùi thức ăn.



-Tiểu Ngạo, Anh không định làm nghề gì đó sao? Sát thủ cũng không thể làm mãi. Tiền trong thẻ cũng không nuôi anh mãi được.



-Cô thích tiền như vậy sao?



Mộc Hạ Vy vừa ăn vừa gật đầu lia lịa. Ai mà không thích tiền chứ. Ngu sao?

Sở Ngạo chống cằm suy nghĩ một hồi.



-Vậy nếu tôi có thật nhiều tiền, mỗi ngày dẫn cô đi ăn thật ngon thì cô có yêu tôi không?



-Yêu chứ!!! Yêu chết đi được....



Mộc Hạ Vy không ngẩng đầu mà cúi mặt ăn, thỉnh thoảng còn thở dài mãn nguyện. Cô không thấy trong đôi mắt của hắn là tình yêu điên cuồng.

Sở Ngạo xoa xoa đầu cô khiến mái tóc rối tung khiến Mộc Hạ Vy khó chịu càm ràm vài tiếng. Sở Ngạo cười tươi dùng tay thấy dây cột tóc giữ lấy tóc cho việc ăn của Mộc Hạ Vy thuận tiện hơn.



-Xong nhiệm vụ lần này, tôi nhất định sẽ mang thật nhiều tiền đến hỏi cưới cô. Tiểu Mộc Mộc chờ tôi nhé.



-Được được, tôi rất thích được ném vào mặt sấp tiền Dollar. Không đau đâu, rất sướng ....



Sở Ngạo thỏa mãn với việc nhìn cô ăn. Lâu lâu lại dùng khăn giấy lau đi khóe miệng dính nước sốt. Yêu chết mất thôi!

.

.

Mộc Hạ Vy trở về nhà là lúc gần một giờ đêm. Cô phấn khích đốt tiền của Sở Ngạo ở khu vui chơi. Hắn không ngại cô ngại gì chứ. Với lại vẻ mặt hắn còn rất mãn nguyện. Tự nhiên Mộc Hạ Vy cảm thấy ấm áp miệng bất giác nở một nụ cười.

Cô nhẹ nhàng đi vào trong nhà, giật mình nhìn Hạ Minh đang ngồi trên ghế sofa ngay phòng khách.



-Sao anh còn chưa đi ngủ?



-Anh đợi em



Mộc Hạ Vy cứng người. Mắc gì mà phải đợi cô. Hắn không lo việc khác đi tự nhiên lo đợi cô. Hắn ấm đầu sao?

Hạ Minh đứng dậy tiến về phía cô. Trên người hắn không còn mùi rượu nồng nữa, chỉ còn mùi cơ thể đầy nam tính cùng thoang thoảng mùi nước hoa đắt tiền. Mộc Hạ Vy thẫn thờ một chút cả người liền bị hắn ôm lấy



-Tiểu Vy, Anh thực sự đã rất lo. Sợ em biến mất khỏi anh. Làm sao bây giờ? Anh không kiểm soát được tình cảm của mình rồi. Tiểu Vy, anh không thể quay đầu rồi....



Mộc Hạ Vy vỗ nhẹ tấm lưng rộng đang run rẩy của hắn. Tim trong lồng ngực đập bang bang không ngừng. Cô còn có thể cảm nhận được trái tim mình nhói lên một trận. Các đầu ngón chân truyền lên một trận tê dại.



-Hạ Minh, buông em ra. Anh ôm chặt quá. Có gì từ từ nói.



Hạ Minh nới lỏng tay nhưng chung thủy không chịu buông cô ra. Mộc Hạ Vy thở dài một tiếng nặng nề



-Anh muốn sao nữa? Tình cảm của chúng ta đã hao mòn qua biết bao nhiêu năm tháng. Những bức thư tay hay tin nhắn của em là cầu nối tình cảm duy nhất anh cũng nhẫn tâm vứt bỏ. Anh là người không cần. Anh là người buông đầu tiên chứ không phải em. Cả Anh và Tống Hạo Thiên đều như nhau... Muốn như trước, anh bảo em phải làm thế nào?



Mộc Hạ Vy đột nhiên bật khóc dữ dội. Hạ Minh luống cuống lau đi những giọt nước mắt của cô. Hắn đau lòng muốn chết. Mỗi giọt nước mắt cô rơi không khác nào chiếc kim nhọn đâm vào tìm hắn.

Mộc Hạ Vy kìm nén cảm xúc của mình, cô dùng hết sức đẩy hắn ra rồi vội vã chạy về phòng nhanh chóng khóa cửa lại. Trượt người trên chiếc cửa, Mộc Hạ Vy vùi mặt giữa hai chân mình khóc thút thít. Chính cô cũng không hiểu sao lại đau lòng đến vậy? Mạnh mẽ lên...

.

.

Mộc Hạ Vy uể oải nhìn bác quản gia đang xếp vali cho mình. Hôm nay là buổi xuất phát chuyến đi du lịch cùng khối trên. Mộc Hạ Vy thật sự không hứng thú. Cô nào có muốn đi chứ. Nhưng vì luật đưa ra là nếu người thắng cuộc không đi thì cả lớp bị hủy tham gia. Bất đắt dĩ cô phải đi.

Hạ Minh trầm lặng ngồi một bên lâu lâu lại âu yếm nhìn cô.



-Tiểu Vy có cần anh đi cùng không? Anh có quen biết bên hội đồng của trường. Có thể đi cùng chăm sóc em.



-Hạ Minh anh mới về nước, công việc rất nhiều. Anh không cần lo cho em đâu. Em cũng lớn rồi. Tự lo được.



Hạ Minh định nói gì đó nhưng Mộc Hạ Vy đã đứng lên kéo vali đi ra xe đến tập trung tại trường.

Hạ Minh ôm lấy lồng ngực nhíu mày.



Em nghĩ mấy lời nói vô tình đó khiến anh bỏ cuộc sao? Mộc Hạ Vy anh đã quyết định em là người duy nhất trong đời anh rồi. Anh sẽ không bỏ cuộc đâu...

.

.

.

Mộc Hạ Vy vừa kéo vali vừa gật gù tiến về phía Lam Cầm cùng Lương Anh Đào. Mắt lại liếc sang nhìn Lưu Thủy Tinh bên cạnh.



-Lưu Thủy Tinh?



-Phải, Thủy Tinh là đàn chị của chúng ta mới chuyển đến. Mau chào hỏi đi.



Mộc Hạ Vy quay mặt không quen biết. Lưu Thủy Tinh lắc lắc đầu cười trừ. Nàng biết Mộc Hạ Vy đang dần mở lòng lại. Vấn đề chỉ là thời gian.



-Cua nhỏ.....



Mộc Hạ Vy nhắm mắt cũng biết là ai. Ngoài Lâm Hàn Phong mặt than còn ai vào đây nữa. Lại cái biệt danh ngớ ngẩn này.



-Mặt than, Anh bị đuổi việc rồi đúng không? Rảnh rỗi sao mà theo đến tận đây.



Lâm Hàn Phong cười hì hì xoa mái tóc cô đến rối xù.



-Tôi đến bám theo em đến khi nào em đồng ý làm bạn gái của tôi.



Lương Anh Đào ôm lấy miệng kinh ngạc. Nàng biết người này là ai. Các mặt báo luôn có hình ảnh vị Tổng tài này. Nàng vốn là một mọt ngôn tình nay trực tiếp thấy cảnh Tổng tài uy vũ tỏ tình thật là phấn khích

Lưu Thủy Tinh khoanh tay trước ngực quan sát.

Mộc Hạ Vy học rất nhanh như về khoản tình cảm hầu gần như là một tờ giấy trắng. Xem ra bạn của nàng số cũng thật đào hoa. Theo như quan sát nhạy bén của nàng thì người này không phải người duy nhất thích Mộc Hạ Vy. Còn hai người khác. Hai người đang đứng nhìn về phía này đầy tức giận. Lại còn chung lớp với nàng. Chỉ cần không tổn thương Mộc Hạ Vy, nàng sẽ cho qua.

.

.

.

.

Vote and cmt

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện