Chuong 54



Mộc Hạ Vy đưa Lam Cầm và Lương Anh Đào ra xe, dặn dò tài xế cẩn thận đưa họ về nhà an toàn. Cô quay người lại nhìn Tiểu Tư đang cuí đầu nhận lỗi không dám lên tiếng. Mộc Hạ Vy thay đổi sắc mặt, không còn vui vẻ ôn nhu khi đối diện với Lam Cầm cùng Lương Anh Đào. Ánh mắt tràn ngập vẻ thị huyết khiến đám  thuộc hạ, cô rút một điếu thuốc, châm lửa hút một hơi rồi phả ra làn khói trắng. Khuôn mặt xinh đẹp mờ ẩn trong làn khỏi khiến người đối diện u mê lại có phần kiêng dè.

Tiểu Tư khẽ run rẩy, rất lâu rồi hắn mới thấy chủ nhân hút lại thuốc. Trong lòng không khỏi sững sờ.

Không đợi hắn lên tiếng, Mộc Hạ Vy nhấc gót chân xinh đẹp từng bước đi về phía Tiểu Tư, nâng cằm hắn lên ép hắn nhìn thẳng vào đôi mắt xanh xinh đẹp của cô. Môi đỏ mọng thả ra một làn khói mỏng vương trên khuôn mặt tuấn tú của Tiểu Tư.



- Tiểu Tư, có phải hiện tại cậu không còn coi lời tôi nói ra gì nữa phải không?



Tiểu Tư si mê nhìn đôi môi đang cong lên một nụ cười lạnh.



- Boss, là tôi sợ người gặp nguy hiểm.



- Thật buồn cười ha~ Để đứng ở vị trí hiện tại chắc cậu phải rõ khả năng của tôi ra sao? Tiểu Tư nên nhớ cậu là một tên nô lệ được tôi nhặt về. Lời của tôi là nghe và làm theo chứ đừng nên hỏi. Tôi nghĩ cậu ở cạnh tôi hai năm phải đủ hiểu chứ.



Mộc Hạ Vy buông cằm Tiểu Tư ra, hai tay khoanh trước ngực, một thân nữ vương cao ngạo khiến đối phương tự có cảm giác phải phục tùng, dừng lại chút rồi nói tiếp.



- Hay cậu muốn trở về nước M. Vậy được, ngay bây giờ liền trở về nước M cùng Leo quản lý việc trong bang. Bên cạnh tôi không cần một người không biết nghe lời.



Tiểu Tư vội vàng quỳ một chân xuống, kính cẩn nắm lấy bàn tay cô xin tha thứ. Đúng hắn là nô lệ được cô nhặt về, vĩnh viễn là nô lệ phục tùng cô, phục tùng nữ vương của hắn. Bảo hắn trở về nước M, bảo hắn rời xa cô. Không bao giờ!! Cô ở đâu hắn sẽ theo đó, dù có chết hắn cũng sẽ chết cùng cô. Số phận của hắn đã định sẵn, vạn kiếp bất phục.

Mộc Hạ Vy hút một hơi thuốc rồi thả xuống đất dẫm nát điếu thuốc vẫn đang cháy. Cô vuốt lấy mái tóc bạch kim xinh đẹp của Tiểu Tư, vô cùng mềm mại, cảm giác cũng rất tuyệt.



- Tiểu Tư, đây là lần đầu cũng như lần cuối. Cậu về kiểm điểm lại bản thân đi. Tôi muốn đi dạo. Đừng ai đi theo.



Nói rồi xoay người bước đi. Tiểu Tư dõi theo bóng lưng xinh đẹp khuất dần trong màn đêm, xung quanh chỉ có ánh đèn đường trơ trọi chiếu sáng. Ôm lấy trái tim đang chảy máu lại bị đâm thêm vài nhát. Chủ nhân, Tiểu Tư luôn ở phía sau bảo hộ người. Vì vậy đừng tự gánh vác một mình nữa.

....



Mộc Hạ Vy bình thản đi dạo, đã rất lâu rồi cô không thả lỏng tâm trạng như vậy. Mộc Hạ Vy nhìn dòng người tập nập trên đường phố, lại nhìn dãy xe cộ đang đi trên đường. Giữa thành phố tráng lệ xa hoa bậc nhất nước C nhưng trong lòng lại cô đơn trống rỗng đến kì lạ.

Mộc HẠ Vy thở dài một tiếng lại bước tiếp. Bất chợt trong một con hẻm nhỏ, truyền đến tai của Mộc Hạ Vy là tiếng nói đầy dâm ô của vài tên côn đồ xó chợ nào đó, giọng nói trong trẻo đầy yếu ớt của một thiếu nữ vang lên trong không gian.



- Mấy người...mấy người đừng qua đây....tôi hét lên đó...hức



Một tên trọc đầu cười lớn, quần áo hắn xộc xệch người lại toàn mùi rượi kinh tởm, đôi mắt toàn là dục vọng thèm thuồng thiếu nữ xinh đẹp và yếu ớt trước mắt.

Một tên khác cắt tóc đầu đinh, dọc cánh tay xăm kín hình đầy dữ tợn, lôi thôi lếch thếch muốn chạm vào người thiếu nữ, đôi mắt cũng trở nên nóng bỏng.

Tên cuối cùng cởi trần lộ ra chiếc bụng bia, chỉ mặc độc nhất một chiếc quần soc, muốn biến thái bao nhiêu có biến thái bấy nhiêu. Hắn xoa xoa hai bàn tay, cười một điệu man rợi.



- Tiểu Mỹ nữ, con hẻm vắng vậy em có gào khản cổ cũng không ai tới đâu. Ngoan ngoan cùng chơi với bọn anh nào.



Thiếu nữ có mái tóc vàng hoe, đôi mắt sớm đã đỏ hoa, nước mắt rơi lã chã, phủ kín gương mặt đẹp như thiên sứ của mình. Cả người run rẩy như con chuột nhỏ dính nước vô cùng tội nghiệp.

Mộc Hạ Vy nhìn xung quanh thấy một túi rác chưa được dọn cạnh côt điện, cô nhếch khóe môi cầm nó lên tiến về phía con hẻm đó. Giọng nói ngọt ngào vang lên khiến bốn người cùng đổ dòn mắt về phía cô.



- Mấy người thật phiền phức, còn ngáng đường tôi đổ rác.



Thiếu nữ tóc vàng như nắm được chiếc pháo cứu sinh, đôi mắt ngập nước mở to đầy vẻ mừng rỡ, nhưng bị tên trọc đầu và tên đầu đinh chắn lại. Tên bụng bia dâm ô vuốt vuốt cằm dán mắt lên thân hình gợi cảm của Mộc hạ Vy, thèm thuồng nuốt nước miếng.



- Thật đúng lúc, mau tới đây chơi cùng bọn anh được không cô em? Rất vui nha...



Mộc Hạ Vy lách qua người hắn đến phía thùng rác phía sau bỏ túi rác vừa nhặt vào thùng, rút trong túi ra một chiếc khăn ước lau lau bàn tay thon dài xinh đẹp.



- Muốn chơi theo kiểu nào đây a~. Chơi súng được không nào??



Ba tên cùng phá lên cười lớn, tên đầu trọng cởi từng nút áo nhìn chằm chằm Mộc hạ Vy.



- Vậy anh đây lôi súng ra bắn cho hai tiểu mỹ nữ cùng xem, cùng chơi được không? Nào tới đây...



Nói rồi lại lấy từ trong túi xách ra một đôi gang tay đen, tao nhã mà từ từ đeo vào tay, cô liếc qua nhìn thiếu nữ tóc vàng kia một cái. Đúng là rất thanh thuần. Mộc hạ Vy ngoắc ngoắc tay về phía thiếu nữ tóc vàng hoe, môi nở một nụ cười xinh đẹp đầy quyến rũ.



- Em gái nhỏ mau đến cạnh chị, chúng ta cùng chơi.



Thiếu nữ tóc vàng run rẩy nhanh chóng lấp phía sau lưng Mộc Hạ Vy, tên đầu đinh liếm liếm môi, đôi mắt luôn nhìn chằm chằm vào ngực Mộc Hạ Vy, hận không thể nhào tới luôn.

Mộc Hạ Vy từ từ vén lên lớp váy đen của mình, lộ ra đôi chân dài thon thả đầy sức hấp dẫn, ba tên lau vội nước miếng nhìn chằm chằm vào chân Mộc hạ Vy, đáy mắt lộ rõ dục vọng kinh tởm. Không ngờ giây tiếp theo khiến bọn chúng đều khóc thét.



Mộc Hạ Vy rút bên đùi một khẩu súng lục.

Ba tiếng ‘ pằng, pằng,pằng’ vang lên giòn giã trong đêm vắng. Lần lượt từng viên đạn ghim vào chân từng người một khiến cả ba đau đớn ngã khụy xuống trước mặt Mộc Hạ Vy, đôi mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ, bọn hắn nhích người lui lại về phía mấy xe rác phía sau.

Thiếu nữ tóc vàng hoảng sợ không kém, sức nắm lấy vạt váy Mộc Hạ Vy cũng gia tăng sức lực.

Mộc hạ Vy lại làm ra vẻ mặt ngây thơ thản nhiên, giày cao gót nện trên nền đất tiếng cũng rõ hơn.



- Không phải nói muốn chơi sao? Súng này của tôi được thiết kế riêng đó nha...Có thích không? Nhìn vẻ mặt như vậy là chưa đủ kích thích rồi. Tiếp đến nên là chỗ nào đây...Em gái nhỏ em muốn thử không?



Mộc hạ Vy nháy mắt về phía thiếu nữ vẫn đang đứng hình chưa kịp thích nghi hiện tại. Hai tay đưa lên che miệng tránh kinh hãi, gương mặt này, nàng đã thấy qua ở đâu đó....Là bức tranh phóng to ở phòng của anh tư...đúng chính là cô gái máu lạnh bộ dạng cợt nhả mà tàn nhẫn này...đối mắt xanh như bầu trời đó nhưng tuyệt đối không một hơi ấm...là chị dâu tương lai của nàng.

Quá phấn khích đi, quên đi sợ hãi trong lòng liền ôm lấy Mộc Hạ Vy.

- Chị dâu...chị chính là chị dâu của em.



Mộc Hạ Vy ôm trán. Cô nhấc máy gọi một cuộc điện thoại, chỉ sau 10p ngắn ngủi Tiểu Tư và một đám thuộc hạ mặc đồ đen đi đến. Mộc Hạ Vy nhìn thiếu nữ như búp bê đang ôm lấy cô chặt cứng không chịu buông, coi như bị hoảng sợ ảnh hưởng tới dây thần kinh đi. Coi như hôm nay cô rảnh rỗi thích lo chuyện bao đồng.

Tiểu Tư nhìn đám người trên đất lại đánh mắt xem Mộc Hạ Vy có xảy ra chuyện gì không. Cũng là hắn lo thừa, Boss của bang phái lớn nhất nhì nước M sao có thể gặp chuyện.

Mộc hạ Vy giơ tay một cái Tiểu Tư cũng đủ hiểu ý, hắn lệnh cho thuộc hạ kéo ba tên biến thái này đi khuất mắt chủ nhân, cho bọn chúng dạo chơi một vòng quỷ môn quan, sống được hay không còn do may mắn.

Mộc hạ Vy gỡ tay của thiếu nữ tóc vàng, xoa xoa đầu cô bé.



- Em gái nhỏ, mau về đi bố mẹ sẽ rất lo. Chị đã gọi xe đưa em về. Đọc địa chỉ họ sẽ đưa em về nhà an toàn.



- Chị dâu, anh tư em tìm chị rất lâu.



Mộc hạ Vy búng trán của thiếu nữ một cái, rồi trực tiếp nắm lấy áo của thiếu nữ nhét vào trong xe. Thiếu nữ tóc vàng như chưa từng trải qua chấn động, ngó đầu ra khỏi cửa xe vẫy tay cười ngọt ngào nhìn Mộc Hạ Vy.



- Chị dâu, em là công chúa nước S tên Tiểu Nhu, chị dâu chị phải nhớ Tiểu Nhu đó....Chị dâu...anh tư em tìm chị rất lâu đó.



Tiếng nói nhỏ dần theo chuyển động của bánh xe taxi. Mộc hạ Vy ôm trán, rốt cuộc bệnh viện nào để bệnh nhân chạy lung tung ngoài đường như vậy. Thật may Mộc Hạ Vy cô là một công dân gương mẫu, biết giúp người gặp khó khăn. Đáng lẽ cô nên gọi tài xế chở thẳng thiếu nữ đó tới bệnh viện mới đúng!!.

Tiểu Tư lướt lướt điện thoại, rồi đưa cho Mộc Hạ Vy xem.



- Boss, cô gái đó đúng thật là công chúa của nước S. Princess Elysia, tên đầy đủ là Elysia Louise. Năm nay 16 tuổi



- Hmmm, về nhà thôi.

.

.

.



Vote and cmt

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện