Chương 60



Bạch Hoa Hoa đẩy cửa bước vào trong, cô ta vừa đến sảnh chính thì thấy ba mình bị một đám cảnh sát cùng người bên cục thuế đưa đi, cô ta có dự cảm chẳng lành liền hỏi thăm nhân viên bên sảnh lễ tân thì biết hôm nay có một cuộc họp cổ đông để thay đổi nhân sự. Bạch Hoa Hoa tức tốc chạy đến phòng hội đồng thì nhận được tin tức Bạch Dật được bổ nhiệm lên chủ tịch cô ta lại tức tốc lên phòng chủ tịch trên tầng cao nhất.

Bạch Dật cùng Bạch Hoa Hoa vốn không có máu mủ huyết thống gì, trong thời gian qua cũng không quá xa cách cô ta, chắc chắn Bạch Hoa Hoa có thể mê hoặc, chiếm lấy trái tim của hắn, tương lai cũng không cần lo lắng điều gì. Còn đang vui vẻ vô cùng hưng phấn nghĩ tới một tương lai màu hồng thì hiện thực lại khiến Bạch Hoa Hoa rớt xuống thảm vực thẳm. Mộc Hạ Vy lại là Mộc Hạ Vy...Hết Tống Hạo Thiên rồi lại Bạch Dật, rốt cuộc tại sao lại như vậy? Bạch Hoa Hoa không chấp nhận..



Mộc Hạ Vy lại thích thú dựa vào lồng ngực vạm vỡ của Bạch Dật, ngón tay thon dài vẽ vẽ vòng tròn trên ngực hắn khiến nội tâm Bạch Dật không nhịn được mà ngứa ngáy. Mộc hạ Vy đưa mắt to tròn như thách thức Bạch Hoa Hoa.



- Bạch tiểu thư, bộ dạng bây giờ của cô thật khiến tôi có chút sợ.



Bạch Hoa Hoa thật muốn ngay lập tức lao tới túm lấy tóc của Mộc Hạ Vy, đánh cho hả giận nhưng lại nhìn Mộc Hạ Vy đang được Bạch Dật bảo vệ trong vòng tay. Cô ta không nhịn được trong lòng toàn là ghen tỵ cùng oán hận.



- Mộc Hạ Vy, cô câu dẫn Tống Hạo Thiên còn chưa đủ sao? Ngay cả anh trai mình cô cũng không tha? Ghê tởm..



Mộc Hạ Vy kiêu ngạo thoát ra khỏi vòng tay của Bạch Dật, cô khoanh tay trước ngực đứng đối diện Bạch Hoa Hoa.



- Tôi câu dẫn sao? Hay là tự bản thân họ dâng lên cho tôi? Chi bằng cô hỏi thử Bạch Dật xem sao?



Bạch Hoa Hoa không nhịn được tiến gần tới chỗ Bạch Dật, khuôn mặt xinh đẹp tuôn ra hai hàng lệ dài chọc người nhìn một phen thương tâm.



- Bạch Dật caca, anh đừng để Mộc Hạ Vy lừa gạt....



- Là tôi tự nguyện để cô ấy lừa gạt.



Bạch Dật dứt khoát trả lời, đôi mắt luôn dán lên người Mộc Hạ Vy đang đứng trước mặt mình. Bạch Hoa Hoa khóc tới thảm thương, cô ta không nói không rằng lao tới ôm chầm lấy Bạch Dật, càng khóc lớn.



- Dật caca đừng như vậy...hức hức Hoa nhi đau lòng cho Dật caca..hức hức...



Bạch Dật đen mặt vội vàng đẩy Bạch Hoa Hoa ra khỏi người mình,Mộc hạ Vy còn đứng sờ sờ ở đây mà cô ta lại dám làm hành động như vậy đúng là tự mình tìm ngược.

Mộc Hạ Vy cười lạnh một cái, cô kiêu ngạo như một nữ vương nhìn xuống đám tiện dân. Tay nâng lên giáng xuống mặt Bạch Hoa Hoa một cái tát đau đớn, khóe môi cô ta cũng vương tơ máu.



- Tôi chỉ là trả lại cái tát hôm qua cho cô. Con người tôi không thích lỗ vốn.



Mộc Hạ Vy cao ngạo bước ra khỏi phòng, bên ngoài Tiểu Tư đi tới cạch Mộc Hạ Vy khoác lên vai cô một lớp áo choàng.



- Bạch Dật, hiện tại trên người anh vương mùi của cô ta. Mũi tôi lại nhạy cảm nếu ngửi sẽ cảm thấy buồn nôn. Anh vẫn nên tắm rửa sạch sẽ rồi hay mong gặp tôi...



Bạch Dật gấp gáp cởi lớp áo vec vừa bị Bạch Hoa Hoa cọ vào, hắn thẳng tay ném nó vô sọt rác không chút thương tiếc,cả người run rẩy muốn cầu xin Mộc Hạ Vy tới ôm hắn như vừa rồi, không muốn cô rời khỏi hắn một giây nào.



- Hạ Vy, anh bỏ rồi...anh liền tắm rửa sạch sẽ, vậy nên đừng bỏ anh đi mất được không?... đợi anh....



- Bạch Dật a~ nếu anh ngoan ngoãn nghe lời chắc tôi sẽ cho anh chút thời gian quý báu của mình...



Bạch Dật si mê gật gật đầu nhìn theo dáng người yêu mị rời khỏi, biến mất khỏi tầm mắt hắn. Hắn phaỉ nhanh chóng trở về tắm rửa sạch sẽ, người hắn chỉ được phép tồn tại mùi hương của cô, ai cũng không được. Nếu khi đó hắn phản xạ kịp mà né sang một bên thì Bạch Hoa Hoa đâu có cơ hội ôm hắn.

Bạch Hoa Hoa vẫn sững sờ đứng im ôm bên má đỏ ửng đau rát của mình. Cô ta tức giận không còn mặt mũi mà rời đi.



.......



Mộc Hạ Vy nhìn điện thoại liên tục là tin nhắn được gửi đến, hết Tống Hạo Thiên rồi lại Hạ Minh cùng Bạch Dật. Cô phiền chán ném nó sang một bên, hiện tại nên chuẩn bị một chút cho lễ tốt nghiệp của Lương Anh Đào, Lam Cầm và đặc biệt là Bạch Hoa Hoa.

Mộc Hạ Vy vui vẻ đi bộ cùng Tiểu Tư trên con đường trải đầy lá phong đỏ, hai hàng cây phong cao lớn hai bên đường đi mang lại cảm giác yên bình tới lạ thường. Tiểu Tư đi bên cạnh một dạng si mê nhìn chủ nhân của mình.

Mộc Hạ Vy nhặt lên một chiếc lá phong, vô tư cười lên một cái.



- Tiểu Tư, cậu nói xem bao lâu rồi chúng ta mới có thế an nhiên ngắm lá phong rơi như vậy?



Tiểu Tư nhìn chủ nhân của mình đang chìm đắm trong không gian của riêng mình, hắn im lặng để chủ nhân thoải mái cảm nhận không khí của trời chuyển vào thu. Hắn im lặng ngắm nhìn bộ dạng yên bình thường ngày không hề có.



- Boss, chúng ta cùng đi thưởng thức ly trà sữa  đầu tiên của mùa thu nhé...



- Mùa thu tới rồi sao?? Đi thôi, tôi muốn uống gì đó ngọt ngọt...Vẫn là Tiểu Tư giỏi nhất...



Mộc hạ Vy lại kiễng chân xoa xoa đầu Tiểu Tư, cả hai cùng nhau đi bộ tới một tiệm trà sữa ngay gần đó. Mộc Hạ Vy hai mắt sáng long lanh nhận lấy ly trà sữa size L, vị ngọt của sữa cùng mùi thơm của trà khiến Mộc Hạ Vy cười lên thỏa man.

Tiểu Tư không thích sữa nên gọi một ly cafe đá. Cả hai ngồi trên một băng ghế nhìn hàng cây phong dưới nền trời xanh ngắt, những phiến lá đỏ rực thỉnh thoảng lại theo gió thu rơi xuống.

Tới khi Mộc hạ Vy lim dim gục đầu lên vai Tiểu tư ngủ ngon lành thì trời cũng đã là xế chiều,Tiểu tư lại phải bồng Mộc Hạ Vy lên xe rồi trở về chung cư.

Đến lúc Mộc Hạ Vy mơ màng tỉnh dậy thì đã thấy bản thân nằm trong phòng được đắp một lớp chăn mỏng, bên ngoài phòng bếp có tiếng dao thớt lạch cạch. Mộc Hạ Vy dụi dụi mắt, đi lên chân đôi dép đã được Tiểu Tư chuẩn bị sẵn ở dưới giường. Tiểu Tư bận rộn trong bếp nấu bữa tối cho Mộc Hạ Vy. Cô chỉ việc ngồi sẵn vào bàn là đã có cơm ăn, rửa bát cũng là Tiểu Tư làm.

Mộc Hạ Vy vừa ăn cơm vừa trêu chọc Tiểu Tư.



- Tiểu Tư, cậu cứ như vậy thì sao tôi nỡ gả cậu cho người khác đây??



- Tiểu Tư sẽ ở với Boss tới cuối đời...



Mộc Hạ Vy giả vờ ôm lấy trái tim ngọt ngào mỉm cười



- Thật tiếc a~.



Tiểu Tư không hiểu ý Mộc Hạ Vy mà cũng không muốn hiểu, hắn chăm chú nấu nốt món canh rau cải thịt băm Mộc Hạ Vy thích ăn nhất. Hắn tháo tạp dề rồi ngồi đối diện với Mộc Hạ Vy.



- Boss, mau ăn thôi. Có món sườn xào chua ngọt người thích ăn nhất đây...



- Vẫn là Tiểu Tư giỏi nhất...



Mộc Hạ Vy thỏa mãn ăn cơm, vừa ăn còn vừa luôn miệng tán thưởng trình độ nấu ăn của Tiểu Tư.

Tiểu Tư trong mắt tràn ngập ý cười, ngay cả vẻ ôn nhu sủng nich cũng viết rõ trên khuôn mặt điển trai của mình. Như vậy ngày qua ngày cũng khiến Tiểu Tư hạnh phúc..

.

.

.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện