Editor: Thơ Thơ 

Thái hậu chưa kịp mở miệng, Lưu Lăng liền cười nói: "dĩ nhiên Uyển Nhi là hoàng hậu của trẫm."

Lúc này, sắc mặt thái hậu đột nhiên trầm xuống, nhỏ giọng nói: "Trước phi đã."

Thái hậu lại có thể không đồng ý trực tiếp sắc lập Uyển Nhi là hoàng hậu.

Lưu Lăng nghe xong, sắc mặt biến hóa, nhỏ giọng kêu: "Mẫu hậu, Nhi tử tâm ý đã quyết, kiếp này tuyệt không cưới người khác nữa, trong cung cũng sẽ không có những Tần phi mới vào cung, Uyển Nhi chỉ có thể là hoàng hậu."

Thái hậu ngước mắt nhìn nhi tử, trầm giọng nói: "Để cho ngươi cưới Đổng Uyển làm chánh thê, ý tứ phụ hoàng ngươi vốn đã như thế, trong quá trình ngươi gian khổ đoạt lại ngôi vị Hoàng đế, nàng thật lập công không ít, chuyện này cũng không thể chỉ trích nặng, ai gia dĩ nhiên vui khi việc thành. Chỉ là....... Chuyện Nàng cùng Ninh Vương, sợ rằng đã truyền đi xôn xao bên ngoài, lúc này nếu như Hoàng thượng cho sắc lập là hoàng hậu, sợ rằng sẽ ở giữa tôn thất, đưa tới chỉ trích không nhỏ; dù sao hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, thân phận tương đối không tầm thường, Hoàng thượng và Ninh Vương còn là đường huynh đệ đồng tông đồng tộc, chuyện này cực kỳ khó khăn chu toàn, ai gia lại muốn suy nghĩ cẩn thận, hay là trước sắc phong làm Chiêu Nghi tương đối thỏa đáng một chút, chờ qua một, hai năm, đợi nàng sanh hạ hoàng tử, liền có thể danh chánh ngôn thuận sắc phong làm hoàng hậu, đến lúc đó còn có vị hoàng thân nào dám chỉ trích chuyện này?"

Mặc dù trong nội tâm hiểu rõ ràng, Thái hậu  suy nghĩ hợp tình hợp lý. Chỉ là, nếu duyên cớ không phải bởi vì hắn, sao Uyển Nhi sẽ ngay trước mặt Chúng Hoàng tộc, cầm hôn thư, thừa nhận mình là Ninh vương phi chứ? Thơ_Thơ_diendanlequydon

Nếu không có công khai hôn thư, hắn còn có thể nghĩ biện pháp gạch bỏ, để cho nàng hủy hôn đi ngồi tù một ngày, hắn lại tìm một lý do hạ chỉ đặc xá là được, lựa chọn công khai hôn thư, nàng không có đường lui.

Tất cả, chẳng lẽ không phải vì hy sinh trợ giúp hắn lần nữa đoạt lại ngôi vị Hoàng đế sao? Như thế, sao hắn lại có thể uất ức nàng đây?

Gương mặt tuấn mỹ của Lưu Lăng nhanh chóng ảm đạm sâu lắng xuống tới, mày kiếm nhíu chặt. Trầm giọng nói: "ngược lại trẫm cho là những kẻ nói xấu kia theo người ta nói đi thôi, Uyển Nhi không chỉ có xuất thân gia thế trung thần, nàng tài sáng tạo và nhanh nhẹn, đủ để thống lĩnh hậu cung. Chuyện nhà của Trẫm, tuyệt đối không để Hứa Chử vương lên tiếng can thiệp nửa phần."

Hắn chỉ lo lắng uất ức người yêu.

Thái hậu thở dài một hơi nói: "chuyện nhà của Hoàng thượng, nơi đó thật vẻn vẹn chỉ là chuyện nhà sao? Chuyện lớn nhỏ của Hoàng thượng. Thường thường đều là chuyện thiên hạ! Nhất động nhất tĩnh ở trong cung, tất cả Chư Vương đất phong và bách tính đều ngước đầu, mở lớn cặp mắt, đang cẩn thận nhìn đây."

"Nhưng......"

Lưu Lăng đang muốn phản bác, Đổng Khanh lại đưa tay nắm bàn tay hắn ôn hoà hiền hậu, nhỏ giọng khuyên nhủ: "Hoàng thượng, Thái hậu  băn khoăn cũng không sai, chuyện nhà của Hoàng thượng, Thơ_Thơ_diendanlequydon chính là chuyện thiên hạ, lúc này quả thật không phải thời cơ tốt sắc phong Đổng Khanh là hoàng hậu."

Nếu không phải nhờ hoàng thượng quá yêu, cùng với bá đạo cùng kiên trì của hắn. Nàng ngay cả mình vào cung đều cảm thấy không thỏa đáng lắm rồi, huống chi là được sách phong làm hoàng phi.

Thấy hai mẫu tử Thái hậu và hoàng thượng giằng co, Tam thúc lập tức xin tha thứ cười nói: "Chỉ cần hoàng thượng không nạp Tân Phi trước khi Đổng Uyển trở thành hoàng hậu, thân là hoàng phi duy nhất, quản chi chỉ được sách phong làm một Tần phi nho nhỏ, thật ra thì địa vị là một hoàng hậu không có khác biệt."

Lưu Lăng lại vẫn kiên trì nói: "Hoàng hậu và Tần phi tất nhiên không có cùng  giai vị bổng lộc cùng dùng quy chế pháp luật, nơi đó có thể chân chánh ngang hàng hoặc là vượt lên?"

Triệu di nương rất sợ thái độ của hoàng thượng quá mức cứng rắn, vì vậy chọc giận Thái hậu, sợ rằng sẽ đưa đến Thái hậu ghi hận trên người của Uyển Nhi. Khiến tương lai nàng trong cung không dễ chịu, thế là vội vàng nói: "Hoàng thượng, tiện phụ không có đi học, chuyện hiểu được không nhiều lắm, chỉ là loại chuyện mẫu bằng tử quý như vậy vẫn là nghe nói qua, chỉ cần ngài có thể để cho Uyển Nhi sinh hạ hoàng tử thật sớm, nhi tử sanh ra được rồi, đến lúc đó, ngươi lại thăng quan của nàng, để cho nàng lên làm hoàng hậu cũng không muộn. Chỉ cần hoàng thượng có thể toàn tâm toàn ý đối với nàng. Đừng làm cho người khác có cơ hội tranh thủ tình cảm, lúc nào Uyển Nhi lên làm hoàng hậu đều không quan trọng. Như đã nói qua, Chiêu Nghi cũng coi như là quan không nhỏ...... Hả?? Chỉ là, dù sao cũng làm một Đại Tư Mã, kinh nghiệm không ai bằng....... Có lẽ trong hậu cung còn có quan lớn hơn thích hợp với nàng chứ?"

Mặc dù Uyển Nhi tạm thời làm không phải hoàng hậu, ít nhất có thể nhân cơ hội cò kè mặc cả, vì nàng tranh thủ quan hàm lớn. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tam thúc cũng đang nói nhỏ bên tai của bà: "Chiêu Nghi là đứng đầu Tần phi, chỉ thua ngôi vị hoàng hậu nữa à."

Thì ra Chiêu Nghi đã là một đại quan nhanh đến đình!

Triệu di nương nghe xong, lập tức cười ha ha nói: "Vậy thì đúng rồi! Trước tiên làm Chiêu Nghi, đợi sanh ra hoàng tử, chuyện đương nhiên là tăng quan đó."

Chiêu Nghi lại tăng thêm một cấp, chính là ngôi vị hoàng hậu rồi, dù sao không có phi tần khác có thể từng đôi chém giết, kéo tóc đoạt nam nhân lẫn nhau, cuộc sống hậu cung nhất định là rất nhàm chán, phải có một mục tiêu tiến tới để cố gắng theo đuổi mới phải. Vị Đại Tư Mã trước kia, đã đến đỉnh, mục tiêu theo đuổi duy nhất chính là không bị hạ xuống...... So sánh như thế, còn làm Chiêu Nghi, cuộc sống sẽ khá có sức sống.

Lúc này, Thái hậu ngước mắt chậm rãi xẹt qua mọi người, trịnh trọng thanh minh nói: "Ai gia ở chỗ này hứa hẹn với chư vị, đợi một ngày Đổng Uyển vì Hoàng thượng sinh hạ hoàng tử, nàng lập tức sẽ nhận được Kim Sách và Kim Ấn của hoàng hậu. Không chỉ có như thế, coi như nàng không cách nào thuận lợi sinh hạ hoàng tử, sau hai năm, đợi lời đồn đãi bình thường, ai gia cũng sẽ làm chủ tương tự, sắc lập nàng là hoàng hậu."

Tam thúc nghe Thái hậu vậy mà trước mặt mọi người hứa hẹn ngôi vị hoàng hậu cho Đổng Uyển, những lời này dĩ nhiên chủ yếu nhất vẫn là nói cho Hoàng thượng nghe, giữa hai mẫu tử này, ý kiến bất đồng mãnh liệt, cần giảm xóc một chút, thế là hắn lập tức cười theo nói: "Thảo dân lấy gia tộc Đổng thị, tạ Thái hậu long ân." Thơ_Thơ_diendanlequydon

***

Hôm ấy, Lưu Lăng xuống triều, hắn một thân long bào minh hoàng, cũng không tính thay thế, liền trực tiếp đi tới hậu cung, gương mặt tuấn mỹ đón gió xuân, khóe miệng nở nụ cười, chánh đại đi tới Vĩnh Lạc Cung.

Tiểu An Tử vẫn đi theo bên cạnh hắn hầu hạ cười theo nói: "Hoàng thượng, hay là đổi một bộ thường phục nhẹ nhàng một chút trước đi qua Vĩnh Lạc Cung đi, trên đầu ngài còn vương miện, cổ sẽ mỏi nhừ."

Lưu Lăng cười nói: "Trẫm vào triều sớm truyền chỉ ý, hôm nay sẽ đi qua dùng đồ ăn sáng cùng với nàng, không ngờ hôm nay triều đình nghị sự thật làm lỡ quá lâu, bây giờ lúc nào rồi hả? Nàng khẳng định còn đang chờ trẫm, trẫm nơi nào còn có thời gian thay xiêm y chứ?"

Tiểu An Tử nghe xong, không nhịn được nhỏ giọng bĩu môi nói: "Chờ thêm một chút, là không chết đói nàng. Đầu Đổng Khanh cũng không phải là chết não, thấy hoàng thượng thật lâu chưa tới, nàng có đói bụng, khẳng định tự mình bới cơm ăn trước rồi."

Lúc này Lưu Lăng lại nhỏ giọng mắng: "Đừng bí mật nói nhỏ nữa, còn nữa, sau này muốn đổi lời nói kêu nàng là nương nương rồi. Cái gì kêu loạn Đổng Khanh một trận? Không có quy củ?" Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tiểu An Tử nghe xong, lập tức toát ra một hồi mồ hôi lạnh, ngay sau đó vừa vò đôi tay, lộ ra sủng nịnh, cười theo nói: "Hoàng thượng quả thật là Anh Minh Thần Võ, lỗ tai ngài còn thật là vô cùng sắc bén, tiếng của tiểu nhân nhỏ như thế ngài đều nghe thấy, đơn giản còn lợi hại hơn ngàn vạn lần đấy. Bởi vì còn chưa có chính thức sắc phong, cho nên bây giờ đổi lời nói hình như là sớm một chút......"

Lưu Lăng cau mày nói: "hôm qua Trẫm đã hạ chỉ rồi, vì sao Trung Thư xá nhân còn chưa có sửa bản thảo trình lên đấy?"

Tiểu An Tử nói: "Sắc phong nghi thức Chiêu Nghi cực kỳ phức tạp, bây giờ vừa mới xuống triều, sao có thể mau như vậy? Kim Ấn cũng không kịp khắc lên đâu. Chỉ là, Đổng Chiêu nghi là vị trí đầu não hậu cung của hoàng thượng, cũng là một vị Tần phi duy nhất, hoàng thượng đợi nàng tất nhiên bất đồng, chuyện sắc phong nương nương, tất nhiên không người nào dám chậm trễ, nô tài suy nghĩ không ra, giờ Dậu liền có thể hoàn thành nghi thức sách phong rồi."

Lưu Lăng giơ tay lên nói: "Ngươi nhanh đi thúc giục, cần phải trước khi mặt trời lặn hoàn thành nghi thức sách phong, trẫm tính toán tối nay liền ngủ lại ở Vĩnh Lạc Cung."

Bữa tối hôm qua chính miệng Thái hậu hứa hẹn qua, chỉ cần một ngày Đổng Uyển sinh hạ hoàng tự, nàng chính là hoàng hậu một nước.

Càng sớm sinh ra hoàng tử, càng có lợi đối với nàng.

Hắn đã sớm không kịp đợi, nghĩ sắc lập nàng làm hoàng hậu. Thơ_Thơ_diendanlequydon

"Tuân chỉ." thế là Tiểu An Tử khẽ cong người, nhanh chóng lui xuống.

Sai Tiểu An Tử đi, Lưu Lăng bước nhanh đi về phía Nam, bỗng dưng, vậy mà hắn dừng bước lại, sắc mặt nhanh chóng trầm xuống.

Thấy một bóng lưng quen thuộc, đứng ở trước nghi đình đang thở dài với Hoàng thái hậu. Người nọ mặc một bộ lễ phục, đầu đội vương miện, không biết nói cái gì với Thái hậu, đợi sau khi rời đi, Thái hậu liền nhíu mày, than thở liên miên, lộ ra bộ dáng ưu phiền.

Đợi người nọ đi xa, hắn lập tức bước nhanh đến phía trước, đi tới trước nghi đình, khẽ gọi một tiếng: "Mẫu hậu."

Lúc này Thái hậu mới phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng thu lại tâm tư, lại giả bộ như không có chuyện gì xảy ra với nhi tử cười nói: "Hoàng nhi, hôm nay hạ triều trễ vậy? Sao vào lúc này mới về đến hậu cung rồi, dùng đồ ăn sáng rồi sao?"

Dứt lời, liền quay đầu lại phân phó nói với thị tỳ A Tú ở một bên: "Mau! Đi kiếm một chút trà bánh tới đây."

Lưu Lăng nói: "Không, nhi tử đợi chờ chốc lát, sẽ đi Vĩnh Lạc Cung dùng bữa."

Nàng đang chờ hắn đấy. Thơ_Thơ_diendanlequydon

"Ngươi tới được vừa đúng, có một việc ai gia giống như thương lượng với ngươi." Thái hậu không nhanh không chậm mở miệng nói: "Nghe nói nơi biên cương đó hoạ ngoại xâm kéo dài xuất binh quấy rầy nước ta, vừa đúng thứ tử của cậu ngươi vệ Vũ Hậu đang nhàn phú ở trong phủ, tên tiểu tử kia thanh niên chính trực, vô công không huân, không bằng cho hắn một cái cơ hội lập công đi, ngươi đem binh phù giao cho vệ Vũ Hậu, để cho hắn mang theo nhi tử lĩnh quân đi biên cương bình định loạn bên ngoài trước, tương lai cho hắn một chức vị tốt!."

"Binh phù hả?" đáy mắt Lưu Lăng nhanh chóng thoáng qua một tia nghi ngờ, lại vẫn không biến sắc mở miệng nói: "Bình định biên cương, chính là trẫm lập tức sai một đại quân cho vệ Vũ Hậu, cần gì giao binh phù cho hắn đây?"

Thái hậu nói: "Nghe nói quân Hung Nô hết sức hung hãn khó dây dưa, trên tay cậu ngươi nắm giữ binh phù, điều động quân đội, không cần thông qua triều đình, luôn là dễ dàng một chút."

Thái hậu thay đổi biện pháp, cùng hắn muốn binh phù, hắn há có thể không phát giác ra khác thường sao?

Lưu Lăng trầm mặt, nhỏ giọng nói: "Ninh Vương đặc biệt vào cung bái yết mẫu hậu trước, chuyện quan trọng ra sao?"

Nghe vậy, sắc mặt thái hậu hơi thay đổi một lần.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện