Edit: Akito
Cô một người thay pháo hôi nghịch tập, hiện tại lại đi thay nữ chính nghịch tập, quả thực là.
2333 nói: “Nói cho cùng đây là một nhiệm vụ đặc biệt, sau nhiệm vụ này, cô vẫn chỉ có thể làm tiểu pháo hôi mà thôi.”
Đi chết đi, nói chuyện thẳng thắn như vậy, còn nói phải chiếu cố cảm xúc của người chơi, hệ thống nát này chiếu cố như vậy sao.
Ninh Thư ngồi xuống, tiếp tục hấp thu vật chất trong không gian làm phong phú linh hồn của mình, đợi đến lúc có đủ điểm tích phân phải lập tức đổi bí tịch tu luyện linh hồn, như này thật sự quá chậm.
Không biết qua bao lâu, Ninh Thư mở mắt, nhìn thấy linh hồn của mình phong phú không ít, trong lòng thực hài lòng, hỏi: “2333 cậu còn ở đấy không?”
“Ở.” Ninh Thư vừa dứt lời, thanh âm của 2333 liền vang lên, hiển nhiên vẫn luôn đang đợi Ninh Thư tỉnh lại.
Ninh Thư nói: “Cậu có thể sửa cái danh hiệu hay không?”
2333 nói: “Không thể, đầu não của tôi từ lúc sinh ra đến này chính là số hiệu này, không thay đổi được.”
Ninh Thư: xôn xao cẩu…
Cảm giác cái số hiệu này tràn đầy ác ý.
Được rồi, này đó việc nhỏ không đáng kể không cần để ý, Ninh Thư nói: “Tiến vào nhiệm vụ đi.”
“Được thôi.”
Nháy mắt Ninh Thư liền cảm giác đầu nặng chân nhẹ, đầu choáng váng não phình to hận không thể nôn ra.
Đợi đến lúc cảm giác này biến mất, Ninh Thư mở mắt, trong phòng rất tối tăm, trên bàn đốt ngọn nến, còn có một nha hoàn ngồi trên ghế nằm ngủ ra bàn, đoán chừng là người gác đêm.
Ninh Thư xoa xoa đầu, nhìn bên ngoài cửa sổ, sắc trời lúc này rất đen, Ninh Thư quyết định trước tiếp thu cốt truyện đi.
Mộc thừa tướng của Đông Hoa quốc có một nữ nhi, vốn thực xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành, tên là Mộc Yên La, người đến cầu thân đạp phá cửa lớn, đều đang phỏng đoán ai có thể ôm được mỹ nhân xinh đẹp như vậy về nhà.
Nhưng không nghĩ đến chính là, trong một đêm Đông Hoa quốc bị đánh chiếm, phủ Thừa tướng bị người công phá, Mộc thừa tướng bảo nữ nhi của mình chạy trốn, còn mình sau đó hướng phương hướng ngược lại đào tẩu.
Mộc Yên La vừa mới chạy ra khỏi phủ Thừa Tướng đã bị một tên tướng quân bắt được, sau đó tướng quân kia liền cường Mộc Yên La, mở ra sinh hoạt không biết xấu hổ.
Tâm Mộc Yên La dần dần giao cho vị tướng quân này, nhưng sau đó một vị Vương gia lại nhìn trúng Mộc Yên La, không ngờ tướng quân trực tiếp giao Mộc Yên La cho Vương gia, Mộc Yên La bị tướng quân tuyệt tình hành hạ đến tâm can tỳ phổi đều đau, sau đó lại cùng Vương gia mở ra cốt truyện tương ái tương sát, ta không yêu ngươi, ngươi chiếm được thân thể của ta cũng không chiếm được trái tim của ta blah blah…
Tướng quân mất đi Mộc Yên La mới phát hiện người mình yêu chính là Mộc Yên La, tướng quân và Vương gia thỏa hiệp, sau đó sự tình càng cảm thấy thẹn đã xảy ra, cư nhiên là 3p.
Ninh Thư: …
Mộc Yên La rất thương tâm, liền bỏ trốn, sau đó dọc đường đi gặp nhiều nam nhân như, hoàng thương, thần y, minh chủ võ lâm, thư sinh, giáo chủ Ma giáo.
Cốt truyện phát triển về sau, những nam nhân này đều yêu Mộc Yên La, trải qua thương nghị cùng dùng chung Mộc Yên La, càng thêm nổi lên sinh hoạt không biết xấu hổ.
Đậu xanh rau má!
Ninh Thư chỉ mới nghe thấy một chuỗi người này, cũng đã cảm giác kinh hãi lạnh người rồi, quan trọng nhất là mỗi lần Mộc Yên La gặp qua một người nam nhân, đều bị ngược thân ngược tâm, sau đó nam nhân hoàn toàn tỉnh ngộ, phát giác chính mình yêu chính là Mộc Yên La, khi thượng những nữ nhân khác đều không có cảm giác gì.
Thực ngược tâm, sinh non, hiểu lầm, ngược thân, quả thực khỏi nói có bao nhiêu bi ai a.
Cái này hoàn toàn chính là một thế giới thịt văn np ngược tâm a.
Khó trách Mộc Yên La muốn nghịch tập, trải qua ba lần nhân sinh như thế, những nam nhân này tuyệt đối là S, mà Mộc Yên La tuyệt đối là M, đến như vậy cư nhiên còn có thể hảo hảo sinh hoạt ở bên nhau.
Ninh Thư vặn ngón tay đếm xem có bao nhiêu nam nhân, tướng quân oai hùng, Vương gia bá đạo, hoàng thương phúc hắc*, thần y đạm mạc, giáo chủ gian ác mị hoặc, minh chủ chính nghĩa, thư sinh kinh luân*.
*Phúc hắc: xấu xa, đen tối.
*Kinh luân: Sách vở.
Ừ, tổng cộng bảy người, mỗi người một đêm, vừa đúng ngủ xong một tuần.
Ninh Thư muốn về nhà, này chính là thế giới cuồn cuộn dơ bẩn a.
“Đinh, Ninh Thư đáng yêu ơi, tôi là 2333.” Trong đầu Ninh Thư đột nhiên toát ra một thanh âm, Ninh Thư đang nghĩ đến xuất thần thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên.
“Chuyện gì?” Ninh Thư lạnh lùng hỏi, còn đáng yêu ơi, giỏi quá nhỉ.
2333 cũng không nói nhảm, nói: “Nếu đã thay Mộc Yên La nghịch tập, thì phải giúp Mộc Yên La thoát khỏi vận mệnh thất thân cho những người nam nhân này, ba kiếp của Mộc Yên La đều bị những người nam nhân này ngược, cho nên Ninh Thư nếu cô muốn lấy được nhiều tích phân, tốt nhất cũng nên ngược những nam nhân này một chút.”
“Giá trị ngược càng cao, điểm tích phân liền càng nhiều, nhiệm vụ này rất khó, vì quy tắc của Thiên Địa rất cường đại, Mộc Yên La đã được định tốt trình tự, cho dù cô ấy trọng sinh, cũng không thoát khỏi vận mệnh như vậy.” 2333 giải thích.
Ninh Thư bừng tỉnh, liền giống như băng dán đã dính sẵn vậy, chỉ có thể dựa theo cốt truyện mà đi, chỉ cần lệch cốt truyện, rất nhanh pháp tắc của Thiên Địa liền đẩy trở lại điểm ban đầu.
Ninh Thư đột nhiên câm nín, đậu xanh rau má, vì cái gì cô lại chọn nhiệm vụ khó như vậy, chắc không phải người khác bỏ đi lại bị cô chọn trúng đi.
Hay lắm!
Nói tóm gọn, nhiệm vụ lần này chính là muốn thay đổi vận mệnh của Mộc Yên La, nhưng lại phải ngược những nam nhân đó một phen.
Cũng đúng, này đó cặn bã nam nhân giống như bệnh xà tinh* không đánh chết chẳng lẽ còn muốn trữ lại để ăn tết sao? *Bệnh xà tinh: bệnh thần kinh
Ninh Thư từ trên giường ngồi dậy, tính toán tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, không có năng lực cũng chỉ có thể bị ngủ, Ninh Thư cũng không muốn bị những người này đè ngủ.
Đã qua rất lâu, Ninh Thư ngồi ở trên giường hít một hơi thật sâu, lại hít hơi, Ninh Thư bi ai phát hiện, căn bản là cỗ thân thể này không thể luyện võ, luyện gần hai canh giờ, Ninh Thư phát hiện trong thân thể một chút khí kình cũng không có.
Da lông của Ninh Thư đều đổ mồ hôi, đậu xanh rau má không có thực lực liền đợi bị những nam nhân đó đè đi, chuyện này làm sao có thể đây.
Ninh Thư tỏ vẻ chính mình là người băng thanh ngọc khiết, như thế nào có thể làm ra loại chuyện như vậy đây.
“Cỗ thân thể này không có cách nào tu luyện đâu, Ninh Thư cô từ bỏ đi, từ bỏ đi…” Thanh âm của 2333 tuần hoàn trong đầu Ninh Thư, tuần hoàn…
Tâm quá mệt, cũng đúng, nữ chủ liền đợi bị người ta đến đè là được rồi, nếu luyện thành Tuyệt Thế Võ Công vô cùng cường đại, làm nam nhân như thế nào đè?
Người xưa dạy thân thể mềm yếu dễ đẩy ngã, hơi chút phản kháng là tình thú, nhưng nếu để cho nữ chủ có lực lượng cường đại, thì không có cửa đâu.
Ninh Thư ngồi than thở ở trên giường, đột nhiên cửa ‘Bành’ một tiếng bị người đá văng, trong lòng Ninh Thư thoáng giật mình một phát.
Nha đầu ngồi trên ghế ngủ nằm ra bàn cũng bị âm thanh cực lớn này dọa cho ngã nhào trên mặt đất, mờ mịt không biết gì từ trên mặt đất đứng dậy, nhìn thấy Ninh Thư ngồi ở trên giường, kêu: “Tiểu thư, tiểu thư, đây là làm sao vậy?”
Ta mẹ nó làm sao biết chuyện gì xảy ra a, Ninh Thư nhìn xem cửa ra vào, một người nam nhân đang đi vào, sau lưng còn có người đi theo.
“Yên La a, đại quân đã công thành, chúng ta đi nhanh lên thôi.” Một người trung niên mỹ nam tử nôn nóng nói rồi đi tới chỗ Ninh Thư.
Nguyên lai là lão cha của nguyên chủ đến, còn tưởng rằng là tên tướng quân công thành gì kia, hiện tại tâm của Ninh Thư vẫn còn chưa có hồi phục.
“Còn không mau thu dọn đồ đạc cho tiểu thư đi.” Mộc thừa tướng hướng nha hoàn có vẻ mặt trắng bệch quát to.
Tiểu nha hoàn liền vội vàng đi thu dọn đồ đạc.
Mộc thừa tướng nhìn Ninh Thư, than ngắn thở dài, “Đông Hoa quốc sụp đổ.”
Ninh Thư cũng ‘ai’ một tiếng, đây là sự tình bắt đầu cho bi kịch của nguyên chủ a.
“Phụ thân, chúng ta phải đi nơi nào?” Ninh Thư không cảm thấy mình có thể chạy thoát, cốt truyện khá là cường đại đấy.
Cô một người thay pháo hôi nghịch tập, hiện tại lại đi thay nữ chính nghịch tập, quả thực là.
2333 nói: “Nói cho cùng đây là một nhiệm vụ đặc biệt, sau nhiệm vụ này, cô vẫn chỉ có thể làm tiểu pháo hôi mà thôi.”
Đi chết đi, nói chuyện thẳng thắn như vậy, còn nói phải chiếu cố cảm xúc của người chơi, hệ thống nát này chiếu cố như vậy sao.
Ninh Thư ngồi xuống, tiếp tục hấp thu vật chất trong không gian làm phong phú linh hồn của mình, đợi đến lúc có đủ điểm tích phân phải lập tức đổi bí tịch tu luyện linh hồn, như này thật sự quá chậm.
Không biết qua bao lâu, Ninh Thư mở mắt, nhìn thấy linh hồn của mình phong phú không ít, trong lòng thực hài lòng, hỏi: “2333 cậu còn ở đấy không?”
“Ở.” Ninh Thư vừa dứt lời, thanh âm của 2333 liền vang lên, hiển nhiên vẫn luôn đang đợi Ninh Thư tỉnh lại.
Ninh Thư nói: “Cậu có thể sửa cái danh hiệu hay không?”
2333 nói: “Không thể, đầu não của tôi từ lúc sinh ra đến này chính là số hiệu này, không thay đổi được.”
Ninh Thư: xôn xao cẩu…
Cảm giác cái số hiệu này tràn đầy ác ý.
Được rồi, này đó việc nhỏ không đáng kể không cần để ý, Ninh Thư nói: “Tiến vào nhiệm vụ đi.”
“Được thôi.”
Nháy mắt Ninh Thư liền cảm giác đầu nặng chân nhẹ, đầu choáng váng não phình to hận không thể nôn ra.
Đợi đến lúc cảm giác này biến mất, Ninh Thư mở mắt, trong phòng rất tối tăm, trên bàn đốt ngọn nến, còn có một nha hoàn ngồi trên ghế nằm ngủ ra bàn, đoán chừng là người gác đêm.
Ninh Thư xoa xoa đầu, nhìn bên ngoài cửa sổ, sắc trời lúc này rất đen, Ninh Thư quyết định trước tiếp thu cốt truyện đi.
Mộc thừa tướng của Đông Hoa quốc có một nữ nhi, vốn thực xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành, tên là Mộc Yên La, người đến cầu thân đạp phá cửa lớn, đều đang phỏng đoán ai có thể ôm được mỹ nhân xinh đẹp như vậy về nhà.
Nhưng không nghĩ đến chính là, trong một đêm Đông Hoa quốc bị đánh chiếm, phủ Thừa tướng bị người công phá, Mộc thừa tướng bảo nữ nhi của mình chạy trốn, còn mình sau đó hướng phương hướng ngược lại đào tẩu.
Mộc Yên La vừa mới chạy ra khỏi phủ Thừa Tướng đã bị một tên tướng quân bắt được, sau đó tướng quân kia liền cường Mộc Yên La, mở ra sinh hoạt không biết xấu hổ.
Tâm Mộc Yên La dần dần giao cho vị tướng quân này, nhưng sau đó một vị Vương gia lại nhìn trúng Mộc Yên La, không ngờ tướng quân trực tiếp giao Mộc Yên La cho Vương gia, Mộc Yên La bị tướng quân tuyệt tình hành hạ đến tâm can tỳ phổi đều đau, sau đó lại cùng Vương gia mở ra cốt truyện tương ái tương sát, ta không yêu ngươi, ngươi chiếm được thân thể của ta cũng không chiếm được trái tim của ta blah blah…
Tướng quân mất đi Mộc Yên La mới phát hiện người mình yêu chính là Mộc Yên La, tướng quân và Vương gia thỏa hiệp, sau đó sự tình càng cảm thấy thẹn đã xảy ra, cư nhiên là 3p.
Ninh Thư: …
Mộc Yên La rất thương tâm, liền bỏ trốn, sau đó dọc đường đi gặp nhiều nam nhân như, hoàng thương, thần y, minh chủ võ lâm, thư sinh, giáo chủ Ma giáo.
Cốt truyện phát triển về sau, những nam nhân này đều yêu Mộc Yên La, trải qua thương nghị cùng dùng chung Mộc Yên La, càng thêm nổi lên sinh hoạt không biết xấu hổ.
Đậu xanh rau má!
Ninh Thư chỉ mới nghe thấy một chuỗi người này, cũng đã cảm giác kinh hãi lạnh người rồi, quan trọng nhất là mỗi lần Mộc Yên La gặp qua một người nam nhân, đều bị ngược thân ngược tâm, sau đó nam nhân hoàn toàn tỉnh ngộ, phát giác chính mình yêu chính là Mộc Yên La, khi thượng những nữ nhân khác đều không có cảm giác gì.
Thực ngược tâm, sinh non, hiểu lầm, ngược thân, quả thực khỏi nói có bao nhiêu bi ai a.
Cái này hoàn toàn chính là một thế giới thịt văn np ngược tâm a.
Khó trách Mộc Yên La muốn nghịch tập, trải qua ba lần nhân sinh như thế, những nam nhân này tuyệt đối là S, mà Mộc Yên La tuyệt đối là M, đến như vậy cư nhiên còn có thể hảo hảo sinh hoạt ở bên nhau.
Ninh Thư vặn ngón tay đếm xem có bao nhiêu nam nhân, tướng quân oai hùng, Vương gia bá đạo, hoàng thương phúc hắc*, thần y đạm mạc, giáo chủ gian ác mị hoặc, minh chủ chính nghĩa, thư sinh kinh luân*.
*Phúc hắc: xấu xa, đen tối.
*Kinh luân: Sách vở.
Ừ, tổng cộng bảy người, mỗi người một đêm, vừa đúng ngủ xong một tuần.
Ninh Thư muốn về nhà, này chính là thế giới cuồn cuộn dơ bẩn a.
“Đinh, Ninh Thư đáng yêu ơi, tôi là 2333.” Trong đầu Ninh Thư đột nhiên toát ra một thanh âm, Ninh Thư đang nghĩ đến xuất thần thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên.
“Chuyện gì?” Ninh Thư lạnh lùng hỏi, còn đáng yêu ơi, giỏi quá nhỉ.
2333 cũng không nói nhảm, nói: “Nếu đã thay Mộc Yên La nghịch tập, thì phải giúp Mộc Yên La thoát khỏi vận mệnh thất thân cho những người nam nhân này, ba kiếp của Mộc Yên La đều bị những người nam nhân này ngược, cho nên Ninh Thư nếu cô muốn lấy được nhiều tích phân, tốt nhất cũng nên ngược những nam nhân này một chút.”
“Giá trị ngược càng cao, điểm tích phân liền càng nhiều, nhiệm vụ này rất khó, vì quy tắc của Thiên Địa rất cường đại, Mộc Yên La đã được định tốt trình tự, cho dù cô ấy trọng sinh, cũng không thoát khỏi vận mệnh như vậy.” 2333 giải thích.
Ninh Thư bừng tỉnh, liền giống như băng dán đã dính sẵn vậy, chỉ có thể dựa theo cốt truyện mà đi, chỉ cần lệch cốt truyện, rất nhanh pháp tắc của Thiên Địa liền đẩy trở lại điểm ban đầu.
Ninh Thư đột nhiên câm nín, đậu xanh rau má, vì cái gì cô lại chọn nhiệm vụ khó như vậy, chắc không phải người khác bỏ đi lại bị cô chọn trúng đi.
Hay lắm!
Nói tóm gọn, nhiệm vụ lần này chính là muốn thay đổi vận mệnh của Mộc Yên La, nhưng lại phải ngược những nam nhân đó một phen.
Cũng đúng, này đó cặn bã nam nhân giống như bệnh xà tinh* không đánh chết chẳng lẽ còn muốn trữ lại để ăn tết sao? *Bệnh xà tinh: bệnh thần kinh
Ninh Thư từ trên giường ngồi dậy, tính toán tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, không có năng lực cũng chỉ có thể bị ngủ, Ninh Thư cũng không muốn bị những người này đè ngủ.
Đã qua rất lâu, Ninh Thư ngồi ở trên giường hít một hơi thật sâu, lại hít hơi, Ninh Thư bi ai phát hiện, căn bản là cỗ thân thể này không thể luyện võ, luyện gần hai canh giờ, Ninh Thư phát hiện trong thân thể một chút khí kình cũng không có.
Da lông của Ninh Thư đều đổ mồ hôi, đậu xanh rau má không có thực lực liền đợi bị những nam nhân đó đè đi, chuyện này làm sao có thể đây.
Ninh Thư tỏ vẻ chính mình là người băng thanh ngọc khiết, như thế nào có thể làm ra loại chuyện như vậy đây.
“Cỗ thân thể này không có cách nào tu luyện đâu, Ninh Thư cô từ bỏ đi, từ bỏ đi…” Thanh âm của 2333 tuần hoàn trong đầu Ninh Thư, tuần hoàn…
Tâm quá mệt, cũng đúng, nữ chủ liền đợi bị người ta đến đè là được rồi, nếu luyện thành Tuyệt Thế Võ Công vô cùng cường đại, làm nam nhân như thế nào đè?
Người xưa dạy thân thể mềm yếu dễ đẩy ngã, hơi chút phản kháng là tình thú, nhưng nếu để cho nữ chủ có lực lượng cường đại, thì không có cửa đâu.
Ninh Thư ngồi than thở ở trên giường, đột nhiên cửa ‘Bành’ một tiếng bị người đá văng, trong lòng Ninh Thư thoáng giật mình một phát.
Nha đầu ngồi trên ghế ngủ nằm ra bàn cũng bị âm thanh cực lớn này dọa cho ngã nhào trên mặt đất, mờ mịt không biết gì từ trên mặt đất đứng dậy, nhìn thấy Ninh Thư ngồi ở trên giường, kêu: “Tiểu thư, tiểu thư, đây là làm sao vậy?”
Ta mẹ nó làm sao biết chuyện gì xảy ra a, Ninh Thư nhìn xem cửa ra vào, một người nam nhân đang đi vào, sau lưng còn có người đi theo.
“Yên La a, đại quân đã công thành, chúng ta đi nhanh lên thôi.” Một người trung niên mỹ nam tử nôn nóng nói rồi đi tới chỗ Ninh Thư.
Nguyên lai là lão cha của nguyên chủ đến, còn tưởng rằng là tên tướng quân công thành gì kia, hiện tại tâm của Ninh Thư vẫn còn chưa có hồi phục.
“Còn không mau thu dọn đồ đạc cho tiểu thư đi.” Mộc thừa tướng hướng nha hoàn có vẻ mặt trắng bệch quát to.
Tiểu nha hoàn liền vội vàng đi thu dọn đồ đạc.
Mộc thừa tướng nhìn Ninh Thư, than ngắn thở dài, “Đông Hoa quốc sụp đổ.”
Ninh Thư cũng ‘ai’ một tiếng, đây là sự tình bắt đầu cho bi kịch của nguyên chủ a.
“Phụ thân, chúng ta phải đi nơi nào?” Ninh Thư không cảm thấy mình có thể chạy thoát, cốt truyện khá là cường đại đấy.
Danh sách chương