Edit: Holin

Beta: EE

Ninh Thư khiêng An Ngọc Quân chạy nhanh như chớp về nhà, rồi nhanh tay bố trí xung quanh phòng ở một vòng thủy kính bảo vệ, che lấp yêu khí trên người An Ngọc Quân.

Nguyên Lương là dựa vào lực lượng của chính mình che lấp yêu khí cường đại trên người An Ngọc Quân.

Ninh Thư mới không có lòng tốt hao phí lực lượng của mình như vậy, đến lúc đó Xà Vương tìm tới, cô liền sức đánh trả đều không có.

Trực tiếp bố trí một vòng nước bảo vệ, nước có thể che lấp nơi có hơi thở.

Ninh Thư hướng An Ngọc Quân nói: “Đến buồng vệ sinh thu thập sạch sẽ đi.”

Mặt An Ngọc Quân có chút biến thành màu đen, hơn nữa nói chuyện còn không rõ, “Tôi không động đậy được.”

Thân thể cô ta đã chết lặng.

An Ngọc Quân trúng độc, là do trên tơ nhện có độc.

Nhân loại bình thường nếu dính vào tơ nhện đã bị độc chết, hiện tại An Ngọc Quân còn sống, hẳn là do hài tử trong bụng chống đỡ.

Ninh Thư khiêng An Ngọc Quân vào trong phòng tắm, đeo bao tay, cầm vòi sen xối nước lên người An Ngọc Quân.

An Ngọc Quân bị lạnh, cắn chặt môi.

Tơ nhện không chỉ có độc, lại còn rất cứng, Ninh Thư cầm kéo cắt loạn một trận, cắt đứt tơ nhện.

Ninh Thư tắt vòi hoa sen đi, nói: “Cô tự tẩy rửa một chút đi.”

Rồi từ trong tủ quần áo tìm lấy áo thun cùng quần đùi đưa cho An Ngọc Quân, nhàn nhạt nói: “Đây là quần áo của tôi, cô chấp nhận mặc tạm đi.”

“Cảm ơn.” An Ngọc Quân môi phát tím tiếp nhận quần áo.

Ninh Thư nhìn lướt qua An Ngọc Quân bị trúng độc, đóng cửa lại.

Cô một chút đều không lo lắng An Ngọc Quân sẽ chết, rốt cuộc trong bụng còn có hai bảo bối.

Khẳng định sẽ có biện pháp, dù sao cũng là con của đại yêu quái.

Còn chưa sinh ra, yêu lực đã mạnh hơn yêu quái bình thường.

Thiên phú dị bẩm không có biện pháp so sánh.

Ninh Thư rửa sạch thịt, hầm trong nồi áp suất.

Sau đó mở ra máy tính bắt đầu vẽ truyện tranh.

Có âm thanh nước chảy ở trong phòng tắm, chắc là An Ngọc Quân đang tắm rửa. Do trên người quá bẩn, An Ngọc Quân tắm rửa gần 40 phút mới đi ra.

Ninh Thư đều đã làm xong thịt.

An Ngọc Quân xoa tóc ướt đi ra, trên người mặc quần áo của Ninh Thư, có vẻ thực nhỏ xinh.

Mặc dù là mang thai, dáng người An Ngọc Quân vẫn gọn gàng như cũ, chỉ là bụng hơi lớn.

Môi đã không còn thâm tím, hiển nhiên độc đã giải, lộ ra đôi môi phấn hồng, cái mũi tinh xảo.

An Ngọc Quân cũng coi như là một tiểu mỹ nữ, hơn nữa còn là cái loại vừa nhìn làm người ta dâng lên ý muốn bảo hộ.

An Ngọc Quân thấy một cái người đàn ông xa lạ nhìn chằm chằm mình, nhịn không được cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn anh đã cứu tôi.”

Ninh Thư ừ một tiếng, nhìn lướt qua bụng An Ngọc Quân, “Mang thai hai con yêu quái, cô cùng yêu quái quan hệ sao?”

Ninh Thư nói có chút khó nghe, làm An Ngọc Quân sắc mặt hết đỏ lại tím, cũng không biết nên giải thích như thế nào.

Cô ta chính là người thờ phụng chủ nghĩa duy vật, căn bản không tin trên thế giới này có quỷ có yêu quái, nhưng mà trong khoảng thời gian này, tam quan đều bị đánh đến vỡ nát.

Không thể hiểu được mộng xuân một hồi liền mang thai.

“Tôi cũng là yêu quái, hài tử trong bụng cô đối với tôi rất có lực hấp dẫn, yêu khí rất nồng đậm, ăn bọn nó có thể đạt được yêu lực cường đại.” Ninh Thư một bên nói, một bên từ nồi áp suất múc ra hai chén thịt.

An Ngọc Quân ôm bụng lui ra phía sau hai bước, nhìn Ninh Thư cười gượng nói: “Tôi cảm thấy anh sẽ không thương tổn tôi.”

“Ồ, vì cái gì, cảm thấy tôi thích cô, không dám thương tổn cô?” Ninh Thư tùy ý nói, trong chén bốc lên nhiệt khí, sương mù làm mờ mắt kính, làm mắt kính Ninh Thư trắng xóa một mảnh.

Ừm, Ninh Thư nhìn không thấy.

Mắt bị cận thị thật cmn khổ.

An Ngọc Quân cầm giấy để gần đôi mắt Ninh Thư, nói: “Trực giác nói cho tôi biết, anh sẽ không làm hại tôi.”

Ninh Thư: …

Cho nên, người có đôi khi là có thể cảm giác được đối phương có thích mình hay không.

Có vài người chỉ là làm bộ không biết mà thôi, hưởng thụ người ta đối tốt với mình.

Chỉ có yêu cùng tín ngưỡng không thể cô phụ, được người thích là một loại may mắn, mà không phải lợi dụng tình cảm này.

Thoải mái hào phóng nói ra có cái gì không tốt.

“Tôi sẽ thương tổn cô.” Ngón tay Ninh Thư hóa thành ưng trảo bén nhọn, đi đến trước mặt An Ngọc Quân.

Móng vuốt bén nhọn ở trên bụng An Ngọc Quân nhẹ nhàng di chuyển, An Ngọc Quân giật mình lùi lại.

“Tiểu yêu quái, ngươi không được thương tổn mommy ta, anh trai ta chính là người rất lợi hại.” Một thanh âm tiểu loli nhuyễn manh từ trong bụng An Ngọc Quân vang lên.

Ninh Thư có chút kinh ngạc nói: “Hóa ra là long phượng thai, một nam một nữ, một thai liền nhi nữ song toàn.”

Nếu không như thế nào có thể làm nữ chính.

An Ngọc Quân cười đến có chút ngượng ngùng, “Mặc kệ thế nào, cảm ơn anh đã cứu tôi.”

Ninh Thư đem ưng trảo hóa thành tay, ngồi ở trên bàn cơm, nhàn nhạt nói: “Ăn cơm đi.”

An Ngọc Quân đã sớm đói bụng, nhìn đến thịt trong chén, tức khắc ngồi xuống, bắt đầu ăn.

“Cô không cần cảm ơn tôi, tôi không nghĩ sẽ cứu cô.” Đôi mắt Ninh Thư lại bị sương mù che lại.

Mắt bị cận thật chịu không nổi.

Mà là Nguyên Lương muốn cứu người, mặc kệ thế nào, An Ngọc Quân đều là người Nguyên Lương thích.

“Dù sao chính anh đã cứu tôi, anh là yêu quái tốt.” An Ngọc Quân nói, “Cùng yêu quái đuổi giết tôi không giống nhau.”

Ninh Thư chỉ a một tiếng, bảo cô ăn thai nhi, ăn hai con rắn, cô cũng ăn không vô.

Ninh Thư hỏi: “Đại yêu quái cùng cô triền miên đi đâu rồi?”

An Ngọc Quân lắc đầu, đỏ mặt nói: “Tôi cũng không biết.”

Hiện tại nghĩ lại, buổi tối ngày đó thật là thực cốt mất hồn, hoàn toàn là bị người đùa bỡn trong lòng bàn tay, chỉ có thể sa vào trong đó.

Trên người mang theo một cỗ hơi thở nhàn nhạt mùi xạ hương, làm người mê say, còn có đầu lưỡi ở trên người hoạt động.

Hiện tại hồi tưởng lại, thân thể An Ngọc Quân đều nhịn không được ẩn ẩn nóng lên, quẫn bách vô cùng.

Ninh Thư nhàn nhạt mà nói: “Xà tính vốn dâm, nói không chừng là cô bị một con hái hoa xà làm bẩn.”

“Nói bậy, cha ta cũng không phải là cái gì hái hoa xà, cha ta nhất định là thích mommy ta, ngươi là đồ ưng mắt mù, bớt châm ngòi quan hệ cha mẹ ta.” hài tử trong bụng An Ngọc Quân tức khắc kêu la lên.

“Thực xin lỗi, hài tử không hiểu chuyện, anh đừng trách móc.” An Ngọc Quân miễn cưỡng hướng Ninh Thư nói, trong lòng có chút bóng ma.

Ngày đó buổi tối người nọ thoạt nhìn thật sự quá am hiểu với việc đó, bộ dáng thao tác quen thuôc, An Ngọc Quân trong lòng có điểm co rút đau đớn.

Chẳng lẽ là bởi vì hoài hài tử, mới có thể vì người đàn ông liền tên cũng không biết thương tâm sao? “Người xấu, ngươi là người xấu.” Tiểu loli kêu la, “Anh, anh nhất định phải đánh chết con ưng mắt mù này, hắn quá xấu quá xấu rồi.”

Ninh Thư đột nhiên cảm thấy toàn bộ sự tình có cảm giác quen thuộc kỳ lạ, kịch bản quen thuộc.

Một đêm sinh tình, sau đó có thai, chẳng qua lại mang thai hai con rắn.

Hai đứa nhỏ là thần trợ công.

Thật là mệt tâm.

Tới, tình yêu mà, dù sao cũng có rất nhiều thời gian.

Nhưng mà yêu quái thọ mệnh dài, nhân loại thọ mệnh ngắn, cái này giải quyết như thế nào đây?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện