Edit: LAHong
Kiều Linh Nhi không muốn bị chụp lên đầu cái mũ thủy tính dương hoa.
*Thủy tính dương hoa: lả lơi ong bướm.
Nếu thanh danh bị bôi đen, cô ta không thể công lược những người đàn ông khác.
Chỉ sợ họ vừa nhìn thấy cô ta liền chạy mất.
Kiều Linh Như lấy ra một tập giấy, nói: “Sư phụ, đây là kịch bản tự tay em viết, mong anh xem qua giúp em.”
Kiều Linh Nhi chỉ còn đường lấy kịch bản từ hệ thống, tiếp tục theo đuổi con mồi.
Sử dụng tài hoa để thu hút đàn ông.
Việt Ôn Luân có chút ngạc nhiên: “Em biết viết kịch bản?”
“Em đang tìm hiểu cách xây dựng kịch bản, anh xem có vấn đề gì không ạ?” Kiều Linh Nhi nhẹ nhàng nói.
Tập kịch bản trông khá dày: “Vất vả cho em, ngoài quay phim ra còn tranh thủ sáng tác kịch bản.”
Sáng tác kịch bản là một công việc hao tốn tinh lực, nếu không có cảm hứng sẽ không thể viết được.
Kiều Linh Nhi thầm ảo não, cô ta không định tung quân bài này sớm như vậy.
“Kịch bản này em viết từ khi còn chưa vào giới, trước kia em rất hâm mộ anh, vậy nên nam chính đều được khắc họa dựa trên hình mẫu của anh.”
Việt Ôn Luân cẩn thận đọc kịch bản, càng đọc càng lộ vẻ kinh ngạc.
“Kịch bản này sẽ rất hot cho xem. Trái tim mùa thu? Cái tên này không tệ.” Việt Luân Luân cảm thán, nam chính trong cốt truyện quả thực rất giống hắn.
Kiều Linh Nhi tủm tỉm cười: “Hot hay không vẫn chưa biết, chỉ biết sư phụ rất phù hợp với vai nam chính. Sư phụ, anh đừng giận em nữa nha~”
“Em mới vào giới, có một số việc không nhất định phải ra mặt. Vốn có sẵn tài năng, chỉ cần em chuyên tâm đóng phim cho tốt là được. Ngoài ra, em có tiềm năng sáng tác rất tốt . Kiên định vững bước, tương lai sẽ gặt hái được trái ngọt.” Việt Ôn Luân khen ngợi.
Ngoài mặt Kiều Linh Nhi tỏ vẻ áy náy, nhưng trong bụng đã sớm nở hoa. Bởi độ hảo cảm đã tăng thêm vài điểm.
“Em tính làm gì với kịch bản này?” Việt Ôn Luân hỏi.
“Em tặng nó cho anh, đền đáp lại sự quan tâm mà anh vẫn luôn dành cho em. Em không thể nhận không ân tình của anh được.” Kiều Linh Nhi khéo lựa lời mà nói.
Việt Ôn Luân mắng yêu: “Cô bé ngốc này, em có biết kịch bản đáng giá thế nào không hả? Cứ đưa không như thế?”
“Nếu sư phụ không ngại, hãy cho em được diễn cùng anh, em muốn học tập kinh nhiệm từ anh.” Kiều Linh Nhi lém lỉnh nói.
Việt Ôn Luân suy nghĩ một lát rồi nói: “Như vậy đi, anh sẽ thu xếp, đầu tư chuyển thể kịch bản này, anh vào vai nam chính, em là nữ chính.”
Kiều Linh Nhi hết sức vui vẻ, rốt cục cũng có thể quay trở lại hành trình thăng cấp. Phải nói khi nhìn thấy kịch bản, Kiều Linh Nhi đã mừng gớt nước mắt.
Cô ta sắp được nổi tiếng rồi.
Độ thiện cảm mặc dù tăng, nhưng vẫn chưa cạm mốc 100.
Tranh thủ thời gian đóng phim cùng Việt Ôn Luân, bồi dưỡng thêm tình cảm, lúc đó mới kéo độ hảo cảm lên được.
Ninh Thư rời khỏi khoang máy bay, người quản lí của cô – chị Triệu đã đứng sẵn ở sân bay, tiến tới đón cô.
“Chị xem tin bát quái kia rồi, lần này em hành xử hơi lỗ mãng. Dẫu Việt Ôn Luân có thay lòng, em cũng không nên xé to chuyện. Chia tay trong hòa bình sẽ tốt hơn, em dễ chiếm được ưu thế.”
“Em khiến Việt Ôn Luân bị mất mặt, có thể sẽ thỏa mãn được nhất thời. Chỉ là, nên chừa cho nhau đường lui, kẻo hắn thẹn quá hóa giận sẽ kiếm cớ chèn ép em.” Chị Triệu lái xe, miệng không ngừng líu lo.
Ninh Thư chống cằm, nhìn ra ngoài cửa sổ, bình thản đáp: “Việt Ôn Luân không thể một tay che trời được.”
“Không thể một tay che trời, nhưng hắn ở trong giới vẫn có sức ép nhất định. Nếu thực sự muốn gây khó dễ cho em, kiểu gì người ta cũng cho hắn chút mặt mũi.” Chị Triệu chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Ninh Thư đáp lại một tiếng.
“Thôi em cứ nghỉ ngơi thật tốt. Sau khi đóng máy, nếu đoàn phim tổ chức họp báo, em hãy chủ động tham gia. Còn nữa, vụ lùm xùm kia không gây ảnh hưởng to tát, đến lúc đó em đừng căng thẳng.” Chị Triệu nói.
Ninh Thư ừ một tiếng: “Dù sao cũng đã trở mặt, có sẵn scandal của Việt Ôn Luân, bộ phim này không cần quảng cáo vẫn nổi.”
Chị Triệu thở dài: “Em còn không rõ sao, vai nữ chính của em bị thay thế, mà trong giới vốn phức tạp, chính mình xuất đầu lộ diện mới thực tế.”
Ninh Thư nhàn nhạt nói: “Được rồi, tất cả nghe chị hết.”
Ninh Thư không chịu được chị Triệu lải nhải, chỉ đành phụ họa trả lời.
Về đến chung cư, có vẻ chị Triệu rất quan tâm Ninh Thư thất tình, khuyên nhủ cô ăn uống nghỉ ngơi, phục hồi sức khỏe, chờ bộ phim chính thức phát sóng.
Kiều Linh Nhi không muốn bị chụp lên đầu cái mũ thủy tính dương hoa.
*Thủy tính dương hoa: lả lơi ong bướm.
Nếu thanh danh bị bôi đen, cô ta không thể công lược những người đàn ông khác.
Chỉ sợ họ vừa nhìn thấy cô ta liền chạy mất.
Kiều Linh Như lấy ra một tập giấy, nói: “Sư phụ, đây là kịch bản tự tay em viết, mong anh xem qua giúp em.”
Kiều Linh Nhi chỉ còn đường lấy kịch bản từ hệ thống, tiếp tục theo đuổi con mồi.
Sử dụng tài hoa để thu hút đàn ông.
Việt Ôn Luân có chút ngạc nhiên: “Em biết viết kịch bản?”
“Em đang tìm hiểu cách xây dựng kịch bản, anh xem có vấn đề gì không ạ?” Kiều Linh Nhi nhẹ nhàng nói.
Tập kịch bản trông khá dày: “Vất vả cho em, ngoài quay phim ra còn tranh thủ sáng tác kịch bản.”
Sáng tác kịch bản là một công việc hao tốn tinh lực, nếu không có cảm hứng sẽ không thể viết được.
Kiều Linh Nhi thầm ảo não, cô ta không định tung quân bài này sớm như vậy.
“Kịch bản này em viết từ khi còn chưa vào giới, trước kia em rất hâm mộ anh, vậy nên nam chính đều được khắc họa dựa trên hình mẫu của anh.”
Việt Ôn Luân cẩn thận đọc kịch bản, càng đọc càng lộ vẻ kinh ngạc.
“Kịch bản này sẽ rất hot cho xem. Trái tim mùa thu? Cái tên này không tệ.” Việt Luân Luân cảm thán, nam chính trong cốt truyện quả thực rất giống hắn.
Kiều Linh Nhi tủm tỉm cười: “Hot hay không vẫn chưa biết, chỉ biết sư phụ rất phù hợp với vai nam chính. Sư phụ, anh đừng giận em nữa nha~”
“Em mới vào giới, có một số việc không nhất định phải ra mặt. Vốn có sẵn tài năng, chỉ cần em chuyên tâm đóng phim cho tốt là được. Ngoài ra, em có tiềm năng sáng tác rất tốt . Kiên định vững bước, tương lai sẽ gặt hái được trái ngọt.” Việt Ôn Luân khen ngợi.
Ngoài mặt Kiều Linh Nhi tỏ vẻ áy náy, nhưng trong bụng đã sớm nở hoa. Bởi độ hảo cảm đã tăng thêm vài điểm.
“Em tính làm gì với kịch bản này?” Việt Ôn Luân hỏi.
“Em tặng nó cho anh, đền đáp lại sự quan tâm mà anh vẫn luôn dành cho em. Em không thể nhận không ân tình của anh được.” Kiều Linh Nhi khéo lựa lời mà nói.
Việt Ôn Luân mắng yêu: “Cô bé ngốc này, em có biết kịch bản đáng giá thế nào không hả? Cứ đưa không như thế?”
“Nếu sư phụ không ngại, hãy cho em được diễn cùng anh, em muốn học tập kinh nhiệm từ anh.” Kiều Linh Nhi lém lỉnh nói.
Việt Ôn Luân suy nghĩ một lát rồi nói: “Như vậy đi, anh sẽ thu xếp, đầu tư chuyển thể kịch bản này, anh vào vai nam chính, em là nữ chính.”
Kiều Linh Nhi hết sức vui vẻ, rốt cục cũng có thể quay trở lại hành trình thăng cấp. Phải nói khi nhìn thấy kịch bản, Kiều Linh Nhi đã mừng gớt nước mắt.
Cô ta sắp được nổi tiếng rồi.
Độ thiện cảm mặc dù tăng, nhưng vẫn chưa cạm mốc 100.
Tranh thủ thời gian đóng phim cùng Việt Ôn Luân, bồi dưỡng thêm tình cảm, lúc đó mới kéo độ hảo cảm lên được.
Ninh Thư rời khỏi khoang máy bay, người quản lí của cô – chị Triệu đã đứng sẵn ở sân bay, tiến tới đón cô.
“Chị xem tin bát quái kia rồi, lần này em hành xử hơi lỗ mãng. Dẫu Việt Ôn Luân có thay lòng, em cũng không nên xé to chuyện. Chia tay trong hòa bình sẽ tốt hơn, em dễ chiếm được ưu thế.”
“Em khiến Việt Ôn Luân bị mất mặt, có thể sẽ thỏa mãn được nhất thời. Chỉ là, nên chừa cho nhau đường lui, kẻo hắn thẹn quá hóa giận sẽ kiếm cớ chèn ép em.” Chị Triệu lái xe, miệng không ngừng líu lo.
Ninh Thư chống cằm, nhìn ra ngoài cửa sổ, bình thản đáp: “Việt Ôn Luân không thể một tay che trời được.”
“Không thể một tay che trời, nhưng hắn ở trong giới vẫn có sức ép nhất định. Nếu thực sự muốn gây khó dễ cho em, kiểu gì người ta cũng cho hắn chút mặt mũi.” Chị Triệu chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Ninh Thư đáp lại một tiếng.
“Thôi em cứ nghỉ ngơi thật tốt. Sau khi đóng máy, nếu đoàn phim tổ chức họp báo, em hãy chủ động tham gia. Còn nữa, vụ lùm xùm kia không gây ảnh hưởng to tát, đến lúc đó em đừng căng thẳng.” Chị Triệu nói.
Ninh Thư ừ một tiếng: “Dù sao cũng đã trở mặt, có sẵn scandal của Việt Ôn Luân, bộ phim này không cần quảng cáo vẫn nổi.”
Chị Triệu thở dài: “Em còn không rõ sao, vai nữ chính của em bị thay thế, mà trong giới vốn phức tạp, chính mình xuất đầu lộ diện mới thực tế.”
Ninh Thư nhàn nhạt nói: “Được rồi, tất cả nghe chị hết.”
Ninh Thư không chịu được chị Triệu lải nhải, chỉ đành phụ họa trả lời.
Về đến chung cư, có vẻ chị Triệu rất quan tâm Ninh Thư thất tình, khuyên nhủ cô ăn uống nghỉ ngơi, phục hồi sức khỏe, chờ bộ phim chính thức phát sóng.
Chị Triệu thấp thỏm âu lo, vai nữ phụ này… một lời khó mà nói được.
Ninh Thư ngoan ngoãn vâng lời chị Triệu, ra ngoài mua sương sườn, đem về hầm canh.
Tranh thủ thời gian hầm xương, Ninh Thư mặc quần áo yoga bó sát, tay chân khởi động, vặn vẹo gân cốt.
Vận động thoải mái một hồi, sau đó lướt tin bát quái.
Bình luận về cô khen chê đều có đủ. Tất nhiên, đám fan não tàn của Việt Ôn Luân vẫn ưu tiên đổ bộ fanpage của cô, chửi rủa không ngớt.
Đã là fan não tàn, dù thần tượng có gây ra chuyện tày trời, cũng phải kiếm cớ giải vây thay thần tượng.
Kiều Linh Nhi vẫn chưa có trang fanpage của riêng mình, nếu có, khẳng định sẽ nhận được làn sóng công kích ác liệt.
Muốn tạo fanpage, trước tiên phải có bộ phim đầu tay, có fan rồi tính tiếp.
Đối với bình luận ác ý, Ninh Thư vẫn một mực thờ ơ, nhàn nhã giơ điện thoại seo phì, tiếp đó post một bài súp gà cho tâm hồn.
Có người chê Ninh Thư giả tạo, có người mắng Ninh Thư phá hỏng danh tiếng của Việt Ôn Luân.
Ninh Thư coi điện thoại, liếc đôi mắt xinh đẹp xem thường.
Thủy quân chĩa giáo cũng nhiều thật đấy.
*Thủy quân trong cbiz có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là nâng/dìm, phát tán thông tin…).
Ninh Thư chú ý đến một kịch bản mới được tung ra.
Bài viết đề cập đây là kịch bản mới ra lò, hiện đã chiêu mộ đủ diễn viên, còn tên diễn viên cụ thể sẽ công bố sau.
Ninh Thư truy cập vào fanpage của Việt Ôn Luân, thấy hắn đăng kế hoạch chụp poster cho bộ phim săp tới, mong đại chúng hết sức ủng hộ.
Khóe miệng Ninh Thư khẽ co rút, không nghĩ Kiều Linh Nhi lấy ra kịch bản sớm như vậy.
Kịch bản này sẽ tạo ra cơn địa chấn.
Vẻ ngoài thân thiện của Việt Ôn Luân dễ chiếm được thiện cảm, giúp hắn kiếm được lợi nhuận khổng lồ.
Đáng tiếc trong tương lai, hai công ty xảy ra mâu thuẫn, cùng một bộ phim truyền hình, hai bên đều có sự chuẩn bị, khó tránh khỏi tranh cãi.
Ninh Thư nhếch khóe miệng, Kiều Linh Nhi, một người ngoài nghề so với dân chuyên nghiệp, nên tin ai đây? Ninh Thư ung dung như Lã Vọng buông cần.
Dư luận dễ bị che mắt, nháo thành một nùi như vậy, ai có bản lĩnh thì có được kịch bản.
Mà kịch bản vốn không phải của Kiều Linh Nhi.
Cô ta còn xin ca khúc từ hệ thống, sử dụng làm nhạc phim truyền hình, đề tên mình là tác giả.
Sau đó Kiều Linh Nhi trở thành tài nữ, dần dần thăng cấp thành Thiên hậu toàn năng.
Mà năng lực của con người có hạn, một người giỏi một nghề đã là không dễ.
Danh sách chương