Tố Tâm nắm chặt tài liệu trên đùi, không có phủ nhận, cũng không có thừa nhận.

Đều nói, trong lòng thời điểm mê man, cảm giác của thân thể sẽ nói cho cô biết...

Đối với Phó Kiến Văn, cô không chỉ là không bài xích, hôn môi trong lòng rung động, nhìn thấy anh tim đập nhanh hơn, cho dù là cùng Hứa Khai đứng chung một chỗ, Tố Tâm cũng chưa bao giờ có cảm giác mãnh liệt như vậy.

Chỉ là nghĩ đến Phó Kiến Văn... Tai cô đã nóng bỏng.

Tố Tâm không biết, chính mình phản ứng như thế, là do bị Hormone chi phối đáp lại hay là vì cái gì khác.

"Người ta nói, con đường ngắn nhất đến tái tim đàn ông là đi qua dạ dày, đến trái tim phụ nữ chính là thông qua âm đ*o, câu nói này không sai, khả năng do Phó Kiến Văn đã cùng cậu trải qua chuyện đó, cho nên cậu đã động lòng rồi!"

Thấy Tố Tâm không lên tiếng, Bạch Hiểu Niên nắm tay Tố Tâm, suy nghĩ một chút mới nói: "Mình đã thấy Phó Kiến Văn, hai người đứng chung một chỗ rất xứng đôi, so với cậu cùng với Hứa Khai càng xứng đôi hơn, nhưng tin tức cùng Tô Mạn Mạn, anh ta phải giải thích với cậu rõ ràng!"

Tố Tâm không trả lời vấn đề của Bạch Hiểu Niên, mắt tiệp rung động, âm thanh nhẹ nhàng: "Không phải cậu khuyên mình tỏ tình với Hứa Khai sao?"

Bạch Hiểu Niên đem tài liệu ở tay Tố Tâm rút ra, tiện tay đặt trên bàn hoá trang, mở miệng: "Đó là mình cho rằng Hứa Khai còn ở trong lòng của cậu, nhưng là... cậu đã có chút thay đổi rồi, đầu óc mình có vấn đề mới tiếp tục cổ vũ cậu đi tỏ tình với Hứa Khai!"

"Người đàn ông như Phó Kiến Văn, không cho mình cảm giác an toàn!" Tố Tâm buồn bực chau mày, giọng nói trong trẻo, "Phó Kiến Văn là loại có nhan sắc lại nhiều tiền! Người đàn ông như vậy bên ngoài thì mũ áo chỉnh tề, bên trong ai lại không có một bóng hồng khác.! thậm chí mình còn nghĩ, sở dĩ Phó Kiến Văn trước đó để cho mình làm vợ anh ta, phải hay không chính là cảm thấy mình cùng anh ta không có tình cảm, có thể đối với chuyện anh ta ở bên ngoài nam nữ xã giao mắt nhắm mắt mở cho qua! Ở trước mặt người khác cùng vợ ân ái, sau lưng nuôi một đống tình nhân còn không thỏa mãn... Lúc nào cũng tìm kiếm cảm giác mới mẻ!"

"Tố Tâm, cậu làm sao phải lo trước sợ sau như vậy!" Bạch Hiểu Niên cười khẽ một tiếng, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Tố Tâm đang buồn bực, "Cậu lo lắng không phải thừa sao! Sợ cái gì! người đàn ông ưu tú như Phó Kiến Văn, phụ nữ ở cái thành phố này muốn ngủ cùng anh ta nhiều không đếm hết! Cậu và anh ta nói chuyện yêu đương, nếu như phát hiện anh ta là một tên cặn bã, bỏ đi là được! Nhưng nếu như cậu ngay cả dũng khí cùng anh ta thử bắt đầu cũng không có, không sợ sẽ bỏ lỡ mất một người vừa có tiền vừa có sắc như Phó Kiến Văn sao! Hay là cậu vẫn dự định vì mối tình đầu đơn phương mà thủ tiết cả một đời! Phó Kiến Văn không có vợ con, cũng đã ngỏ ý muốn lấy cậu làm vợ, chỉ cần giải thích rõ sự việc cùng Tô Mạn Mạn, chuyện này tính thế nào cậu đều không thiệt thòi!"

Tố Tâm không lên tiếng, cô không có cách nào nói cho Bạch Hiểu Niên biết cô từng ở trong phòng làm việc của cha Tố nhìn thấy màn này.

Tố Tâm quay đầu đi, âm thanh trầm trầm: "Mình không phải là người cầm được không bỏ xuống được, trong lòng đã biết cùng Hứa Khai là cái kết quả gì, mình rất rõ ràng! Mình cũng biết xã hội bây giờ cởi mở bao nhiêu, mình cũng không phải bảo thủ, mình không sợ cùng Phó Kiến Văn lên giường... Mình là sợ sẽ thật lòng yêu Phó Kiến Văn, hai chúng mình cũng sẽ không có kết quả!"

"Còn không thừa nhận mình đã thích Phó Kiến Văn!" Bạch Hiểu Niên nói khẳng định.

Mọi người hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhaa.iuiu
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện