Tố Tâm nhớ tới trước đó Tống Hiểu từng xuất hiện ở cửa phòng trọ của mình, vết thương trên người chằng chịt, sau đó lúc uống rượu Tống Hiểu còn nói với mình cùng Bạch Hiểu Niên! Những từ ngữ mang theo tự giễu cùng tự mình kì thị bản thân mình, Tống Hiểu nói cùng những người bạn như Tố Tâm còn có Bạch Hiểu Niên một chút không sao, nhưng nếu là người khác nghe được, Tống Hiểu chính là có 100 tấm miệng cũng nói không rõ ràng!

Tố Tâm mở ghi âm ra.

“Trong mấy người chúng ta, có mình là tuổi tác lớn nhất, nhìn lên chính là thời điểm rực rỡ, nhưng lại không thể sánh bằng với những cô gái nhỏ mới từ học viện đi ra, đi lên phía trước một bước nữa là đến tuổi ba mươi, một khi bước vào cái tuổi này... Ở phạm vi vẫn chỉ là minh tinh hạng ba hạng bốn, vậy đời này không phải xong rồi sao! Sau đó chờ mình là cái gì! Chính là kết hôn, ở nhà giúp chồng dạy con! Rồi cứ sống như vậy cho đến hết cuộc đời, mình vứt một khoản tiền lớn để đập lên mặt của chính mình, mình lựa chọn mỹ phẩm dưỡng da đắt giá nhất, đi làm điều khiển tinh vi, khi nhàn rỗi cũng không thể giống như thời điểm còn đi học... ăn khoai chiên xem phim Mỹ, mà là ở trong phòng tập thể hình luyện tập bạt mạng! Mình cố gắng như vậy...! Mình cũng muốn nổi tiếng! Mình cũng muốn nếm thử mùi vị nổi tiếng.

“Có thể coi là như thế này, nhưng cậu cũng không thể chia tay cùng Tô Hoàn! thời đại học hai người ở cùng nhau nhiều năm như vậy, mọi người đều nghĩ hai người kết hôn chính là chuyện đương nhiên! Tình yêu của các người làm bao nhiêu người ghen tị! Tô Hoàn yêu cậu, anh ta bởi vì ngày hôm qua cậu náo chia tay mà gấp gáp chạy đi sân bay để hỏi rõ, rồi xảy ra tai nạn xe cộ thiếu một chút nữa mạng cũng không còn! Cậu một chút... Một chút cũng không đau lòng sao!”

Bàn tay Tố Tâm từ từ nắm chặt lại, quả nhiên là giọng nói của Thái Cảnh Diêu!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện