Đây thật sự là yêu sao! Tố Tâm chau mày.

Cửa phòng mở ra, Phó Kiến Văn trở tay đóng cửa lại, thấy Tố Tâm ngồi ở trên ghế sa lon, lông mày một mực nhíu lại, anh cười hỏi: “Làm sao... Còn đang khó khăn vì không biết chọn kiểu dáng gì cho phù hợp sao!”

Vào lúc này Tố Tâm không có tâm tư đùa giỡn, cô nhìn qua Phó Kiến Văn, thấp giọng nói: “Tống Hiểu xảy ra vấn đề rồi, chuyện của cậu ấy và Sầm Mặc bị lộ ra ánh sáng, Sầm Mặc có vị hôn thê... Cho nên sự tình trở nên rất phiền phức.”

Hiện tại Cục Quảng Điện đang yêu cầu mãnh liệt hết thảy các minh tinh đều phải lấy tư thái đạo đức tốt nhất để đối mặt với đại chúng cùng truyền thông, thời điểm này Tống Hiểu bị tuôn ra tin tức như vậy, bị phong giết chính là không tránh khỏi.

Nhưng Tố Tâm càng lo lắng nhiều hơn đó chính là trong lòng Tống Hiểu không tiếp thụ được.

Yêu thích một người lại muốn đem người bức đến bước đường này, tình yêu của Sầm Mặc đối với Tống Hiểu, Tố Tâm cũng coi như là mở rộng tầm mắt.

“Có cái gì phiền sao!” mặt mày Phó Kiến Văn mang theo ý cười, cong ngón tay lên, búng nhẹ một cái lên trán của Tố Tâm, “Người bạn trai kia của Tống Hiểu không phải là nhân vật đơn giản, nếu quả thật yêu thích bạn của em, tự nhiên anh ta sẽ thay bạn của em khắc phục hậu quả, việc này đối với anh ta mà nói không phải việc khó.”

Thân phận của Sầm Mặc không đơn giản!

Mi tâm Tố Tâm càng ngày càng nhíu chặt, cô ngửa đầu nhìn qua Phó Kiến Văn, cặp mắt trong suốt sạch sẽ vẫn không thể tránh khỏi lo lắng.

Phó Kiến Văn thấy Tố Tâm ngẩn người, bàn tay lớn của anh khẽ xoa xoa đỉnh đầu của cô, thấp giọng mở miệng: “Có thời gian phiền lòng những chuyện này, không bằng ngắm nghía cẩn thận rồi mua sắm trên Website, chọn một bộ quần áo tình thú mà em thích!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện