Lửng mật
Tô gia
Tô Lâm Hoan ngồi trên xe lăn, người giúp việc đi vào, "Tiểu thư, nên tắm rửa rồi."
Từ khi xảy ra tai nạn xe cộ, Tô Lâm Hoan nhìn qua gầy đi rất nhiều. Cô ta lúc trước vốn cũng rất gầy, nhưng bởi vì bình thường rất chú ý dưỡng sinh, cho nên cũng coi là khỏe mạnh, không giống bây giờ.
Từ hai tháng trước Tô Lâm Hoan được người nhà đưa về.
Cô ta phải nằm ở trong bệnh viện hơn một năm.
Tô Lâm Hoan ngồi ở trước cửa sổ, cầm điện thoại trong tay, không có đáp lại lời của người giúp việc, chẳng qua chỉ nhìn hình trên điện thoại, là Khuất Ngọc Thanh gửi cho cô ta, Hạ hạ đã sắp tròn ba tuổi rồi, thoạt nhìn cao lên không ít.
Cô ta nhìn rất nghiêm túc, ngay cả người giúp việc gọi cũng không có nghe thấy.
Người giúp việc thấy Tô Lâm Hoan không để ý tới mình, đi tới, cướp điện thoại từ trong tay Tô Lâm Hoan, "Tôi bảo cô tắm rửa, cô không nghe thấy sao?"
Người giúp việc rõ ràng có chút không nhịn được.
Tô Lâm Hoan bây giờ làm cái gì, đều cần người hầu hạ.
Bây giờ đã là đêm muộn rồi, người giúp việc muốn tắm rửa cho cô ta để hoàn thành công việc còn đi ngủ mà cô ta không chịu, không biết lúc nào mới có thể đi ngủ! " Cô trả lại cho tôi ngay!" Tô Lâm Hoan nhìn người giúp việc.
Người giúp việc đã đem điện thoại di động của cô ta bỏ qua một bên, "Tôi bảo cô tắm rửa, cô xem xem bây giờ là mấy giờ rồi? Cô không ngủ thì bao giờ tôi mới được đi ngủ đây!"
Tô Lâm Hoan nhìn lấy người giúp việc này, đây là người mới tới, từ khi Tô Lâm Hoan xuất viện, trong nhà đặc biệt mời tới chăm sóc cho cô ta.
Nhưng mà, thái độ người giúp việc lại rất lạnh nhạt, còn hơi thiếu kiên nhẫn.
Tô Lâm Hoan cảm thấy buồn cười, hốc mắt đều đỏ lên vì tức, " Cô biết tôi là ai không? Lại Dám đối xử với tôi như vậy?"
Người giúp việc lườm Tô Lâm Hoan một cái, "Tôi biết tôi là ai, chỉ có điều khả năng cô không biết cô là ai thôi! Cô cho rằng hiện tại ở trong nhà này, trừ tôi ra thì còn người nào để ý đến cô sao?"
Ngay từ đầu, lúc người giúp việc này tới, thái độ đối với Tô Lâm Hoan còn rất lễ phép, nhưng sau đó phát hiện trong cái nhà này không có một người nào thích Tô Lâm Hoan, cho nên thái độ đối với Tô Lâm Hoan liền lạnh lùng hách dịch.
Tô gia
Tô Lâm Hoan ngồi trên xe lăn, người giúp việc đi vào, "Tiểu thư, nên tắm rửa rồi."
Từ khi xảy ra tai nạn xe cộ, Tô Lâm Hoan nhìn qua gầy đi rất nhiều. Cô ta lúc trước vốn cũng rất gầy, nhưng bởi vì bình thường rất chú ý dưỡng sinh, cho nên cũng coi là khỏe mạnh, không giống bây giờ.
Từ hai tháng trước Tô Lâm Hoan được người nhà đưa về.
Cô ta phải nằm ở trong bệnh viện hơn một năm.
Tô Lâm Hoan ngồi ở trước cửa sổ, cầm điện thoại trong tay, không có đáp lại lời của người giúp việc, chẳng qua chỉ nhìn hình trên điện thoại, là Khuất Ngọc Thanh gửi cho cô ta, Hạ hạ đã sắp tròn ba tuổi rồi, thoạt nhìn cao lên không ít.
Cô ta nhìn rất nghiêm túc, ngay cả người giúp việc gọi cũng không có nghe thấy.
Người giúp việc thấy Tô Lâm Hoan không để ý tới mình, đi tới, cướp điện thoại từ trong tay Tô Lâm Hoan, "Tôi bảo cô tắm rửa, cô không nghe thấy sao?"
Người giúp việc rõ ràng có chút không nhịn được.
Tô Lâm Hoan bây giờ làm cái gì, đều cần người hầu hạ.
Bây giờ đã là đêm muộn rồi, người giúp việc muốn tắm rửa cho cô ta để hoàn thành công việc còn đi ngủ mà cô ta không chịu, không biết lúc nào mới có thể đi ngủ! " Cô trả lại cho tôi ngay!" Tô Lâm Hoan nhìn người giúp việc.
Người giúp việc đã đem điện thoại di động của cô ta bỏ qua một bên, "Tôi bảo cô tắm rửa, cô xem xem bây giờ là mấy giờ rồi? Cô không ngủ thì bao giờ tôi mới được đi ngủ đây!"
Tô Lâm Hoan nhìn lấy người giúp việc này, đây là người mới tới, từ khi Tô Lâm Hoan xuất viện, trong nhà đặc biệt mời tới chăm sóc cho cô ta.
Nhưng mà, thái độ người giúp việc lại rất lạnh nhạt, còn hơi thiếu kiên nhẫn.
Tô Lâm Hoan cảm thấy buồn cười, hốc mắt đều đỏ lên vì tức, " Cô biết tôi là ai không? Lại Dám đối xử với tôi như vậy?"
Người giúp việc lườm Tô Lâm Hoan một cái, "Tôi biết tôi là ai, chỉ có điều khả năng cô không biết cô là ai thôi! Cô cho rằng hiện tại ở trong nhà này, trừ tôi ra thì còn người nào để ý đến cô sao?"
Ngay từ đầu, lúc người giúp việc này tới, thái độ đối với Tô Lâm Hoan còn rất lễ phép, nhưng sau đó phát hiện trong cái nhà này không có một người nào thích Tô Lâm Hoan, cho nên thái độ đối với Tô Lâm Hoan liền lạnh lùng hách dịch.
Danh sách chương