Lửng mật
Bọn họ bây giờ đang ở vườn hoa Giang Phủ, chạng vạng tối trở về, ngày mai Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh đều phải đi làm.
Vốn không mang theo Bóng Đèn Nhỏ trở về, kết quả tiểu tử quá dính người, Diệp Phồn Tinh nhất thời mềm lòng, liền đem nhóc mang tới đây, không thể làm gì khác đành đợi ngày mai lại để cho bà Phó cùng Phó Linh Lung qua tới trong nhà đón nhóc.
Phó Cảnh Ngộ đắp kín chăn cho con trai, mới ôm lấy Diệp Phồn Tinh nằm xuống, Diệp Phồn Tinh bị anh động một cái, lập tức tỉnh lại, " Anh trở lại rồi hả?"
"Ừm." Phó Cảnh Ngộ ôm lấy cô, ngửi thấy trên người cô có hương thơm thành thoát ngọt ngào, "Ngủ đi."
"Tài liệu em còn chưa xem xong." Diệp Phồn Tinh vốn nghĩ dỗ Bóng Đèn Nhỏ ngủ, kết quả dỗ ngủ luôn cả bản thân.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Ngủ trước đi, ngày mai em không phải dậy sớm à?"
"..."
Diệp Phồn Tinh ôm lấy tay bên hông, nhắm mắt lại, cũng lười nghĩ nhiều nữa.
Buổi sáng, đồng hồ báo thức vang lần thứ ba, Diệp Phồn Tinh mới tỉnh lại, Phó Cảnh Ngộ đang ở trong phòng vệ sinh rửa mặt, trên mặt đều là bọt, Diệp Phồn Tinh ngồi dậy, dụi dụi con mắt.
Cô nghỉ ngơi một hồi, chuẩn bị thức dậy, bên cạnh, Bóng Đèn Nhỏ cũng dậy theo, "Mẹ, còn buồn tiểu."
"..." Diệp Phồn Tinh nhìn con trai một cái, tóc của nhóc mềm nhũn, bị rối bù lên.
Cô đem Bóng Đèn Nhỏ bế lên, đi nhà vệ sinh, để cho nhóc đi tiểu.
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Ngủ không ngon à?"
"Mệt." Diệp Phồn Tinh chờ Bóng Đèn Nhỏ tiểu xong, lại đem nhóc ôm ra, đem nhóc thả lại trên giường, "Ngủ đi con!"
Lúc này còn sớm, đợi lát nữa bà Phó qua, lại đánh thức nhóc dậy.
Bóng Đèn Nhỏ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, cầm tay cô, "Muốn mẹ ôm một cái cơ "
Diệp Phồn Tinh nói: " hôm nay mẹ phải đi làm, không thể ở trong nhà chơi với con được."
Diệp Phồn Tinh bây giờ đang ở công ty mới thực tập, không giống trước lúc đi theo Tô Tề.
Khi đó, khi nào đến công ty đều được, nhưng bây giờ không được. Tới trễ chẳng những phải bị trừ tiền lương, mà còn có thể bị cảnh cáo phê bình...
Mấy bạn bảo truyện này nhạt thếch đâu rồi ạ?
Các bạn hãy chuẩn bị trái tim thật khỏe mạnh để đón bão ngược tâm đi nhé, đến lúc ngược quá lại đi trách bảo sao truyện ngược tơi tả đến vậy, haizzzzz, truyện sắp đến cao trào ngược rồi các tềnh yêu ạ, giờ còn chưa ngược thì cứ ăn đường thêm được ngày nào thì hãy ngày đấy đi, chứ mật là mật sắp bị vợ chồng nhà Ngộ ngược chết rồi ☹️
Bọn họ bây giờ đang ở vườn hoa Giang Phủ, chạng vạng tối trở về, ngày mai Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh đều phải đi làm.
Vốn không mang theo Bóng Đèn Nhỏ trở về, kết quả tiểu tử quá dính người, Diệp Phồn Tinh nhất thời mềm lòng, liền đem nhóc mang tới đây, không thể làm gì khác đành đợi ngày mai lại để cho bà Phó cùng Phó Linh Lung qua tới trong nhà đón nhóc.
Phó Cảnh Ngộ đắp kín chăn cho con trai, mới ôm lấy Diệp Phồn Tinh nằm xuống, Diệp Phồn Tinh bị anh động một cái, lập tức tỉnh lại, " Anh trở lại rồi hả?"
"Ừm." Phó Cảnh Ngộ ôm lấy cô, ngửi thấy trên người cô có hương thơm thành thoát ngọt ngào, "Ngủ đi."
"Tài liệu em còn chưa xem xong." Diệp Phồn Tinh vốn nghĩ dỗ Bóng Đèn Nhỏ ngủ, kết quả dỗ ngủ luôn cả bản thân.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Ngủ trước đi, ngày mai em không phải dậy sớm à?"
"..."
Diệp Phồn Tinh ôm lấy tay bên hông, nhắm mắt lại, cũng lười nghĩ nhiều nữa.
Buổi sáng, đồng hồ báo thức vang lần thứ ba, Diệp Phồn Tinh mới tỉnh lại, Phó Cảnh Ngộ đang ở trong phòng vệ sinh rửa mặt, trên mặt đều là bọt, Diệp Phồn Tinh ngồi dậy, dụi dụi con mắt.
Cô nghỉ ngơi một hồi, chuẩn bị thức dậy, bên cạnh, Bóng Đèn Nhỏ cũng dậy theo, "Mẹ, còn buồn tiểu."
"..." Diệp Phồn Tinh nhìn con trai một cái, tóc của nhóc mềm nhũn, bị rối bù lên.
Cô đem Bóng Đèn Nhỏ bế lên, đi nhà vệ sinh, để cho nhóc đi tiểu.
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Ngủ không ngon à?"
"Mệt." Diệp Phồn Tinh chờ Bóng Đèn Nhỏ tiểu xong, lại đem nhóc ôm ra, đem nhóc thả lại trên giường, "Ngủ đi con!"
Lúc này còn sớm, đợi lát nữa bà Phó qua, lại đánh thức nhóc dậy.
Bóng Đèn Nhỏ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, cầm tay cô, "Muốn mẹ ôm một cái cơ "
Diệp Phồn Tinh nói: " hôm nay mẹ phải đi làm, không thể ở trong nhà chơi với con được."
Diệp Phồn Tinh bây giờ đang ở công ty mới thực tập, không giống trước lúc đi theo Tô Tề.
Khi đó, khi nào đến công ty đều được, nhưng bây giờ không được. Tới trễ chẳng những phải bị trừ tiền lương, mà còn có thể bị cảnh cáo phê bình...
Mấy bạn bảo truyện này nhạt thếch đâu rồi ạ?
Các bạn hãy chuẩn bị trái tim thật khỏe mạnh để đón bão ngược tâm đi nhé, đến lúc ngược quá lại đi trách bảo sao truyện ngược tơi tả đến vậy, haizzzzz, truyện sắp đến cao trào ngược rồi các tềnh yêu ạ, giờ còn chưa ngược thì cứ ăn đường thêm được ngày nào thì hãy ngày đấy đi, chứ mật là mật sắp bị vợ chồng nhà Ngộ ngược chết rồi ☹️
Danh sách chương