CHƯƠNG 115: CHAPMAN RA TAY

Nhậm Sinh lại một lần nữa bị hài tử “vô lễ”, mà trước mặt Quốc vương lại không thể giáo huấn hài tử…

Vẫn là Đại oa ngoan nhất, ôm cậu thoát khỏi ma trảo… Nhị oa này, chờ cậu biến về hình người, nhất định gặm trả nó vài miếng! (nhân sâm hóa cẩu a)

Nói thật, mặt tiểu hài tử phúng phính bính ra sữa, gặm một miếng rất là thích nha!

Nhậm Sinh vốn định ban đêm dùng lá dạy cho con biết thế nào là hiếu kính cha mẹ, nhưng đang ở trên địa bàn của người khác, vì sợ ai đó phát hiệ điểm gì bất thường, cuối cùng chỉ có thể chịu đựng…

Triệu Lăng Vũ để cậu ở lại chỗ này là để âm thầm bảo vệ con mình.

Nghĩ đến các con, Nhậm Sinh lại nhìn 6 đứa trẻ, nhà cậu bốn đứa thực dễ chăm sóc, luôn ăn ăn, nhưng con của Cách Đức và Phương Thành Quân lại khiến người ta đau đầu, bởi vì nhiều người ở Nhược Á đều hiếm muộn, nên rất lưu ý trẻ con, hai đứa nhỏ này vì vậy cũng được đặc biệt quan tâm chăm sóc.

Hai tiểu tử kia, cứ như vậy không biết chừng quên mặt cha mất… May mà con cậu thông minh, mấy ngày nay đều nhớ tới Triệu Lăng Vũ.

Thực ra… Cậu cũng rất nhớ Triệu Lăng Vũ, từ khi quen biết đến nay, chưa bao giờ chia xa, lần này đã lâu không gặp mặt…

Nhậm

Sinh buồn bực mà kéo xuống một chiếc lá, không nghĩ tới “lâu thiệt lâu” sau, cậu mới hất lá được một cái không có tí lực nào hết.

“Đại oa, gốc cây trong ngực con mấy ngày nay sao lại không có tinh thần gì hết vậy?” Quốc vương tự mình ru hai hài tử của Cách Đức ngủ xong, liền tìm hài tử của Triệu Lăng Vũ bồi dưỡng tình cảm.

“Thưa, sẽ tốt lên nhanh thôi.” Đại oa nói.

“Thật sao? Ta thấy con chưa cho nó phân bón, có muốn ta mang dịch dinh dưỡng đến không?”

Đại oa vừa định thôi, nhưng trong đầu lại xuất hiện giọng nói, lập tức gật đầu “Da muốn.”.

Quốc vương thấy vậy mỉm cười, rất nhanh mang tới một bàn tay đầy chai dinh dưỡng lớn nhỏ, sau đó cho chậu hoa Nhậm Sinh hai giọt: “Rồi, cây lớn thế này dùng hai giọt, quan sát xem sao, không hợp chuyển loại khác.”

Hai giọt! Nhậm Sinh còn chưa kịp cảm nhận gì mà, nhìn cái chai bị thu về mà vạn phần thất vọng! Cậu mạo hiểm giả bộ héo úa muốn dịch dinh dưỡng, không phải chỉ để có hai giọt này!

“Ta muốn ăn!” Nhậm Sinh bất đắc dĩ, Nhị oa đột nhiên chạy tới, sau đó bắt được bình dinh dưỡng kia, liền muốn đưa lên miệng.

Tốc độ phải nói là cực kỳ mau lẹ, nhưng rốt cuộc xem kém Quốc vương cường giả của Nhược Á, vì thế ngoài chút dịch rót vào miệng rồi kia, số còn lại trở

về trong tay Quốc vương.

Will đại đế nhìn hài tử háu ăn này mà khẽ thở dài một tiếng: “Tiểu tử kia, thứ này không ăn được biết không? Ăn vào sẽ đau bụng đó.”

Nhị oa ngân ngấn nước mắt nhìn Quốc vương: “Con đói…”

Will đại đế cảm giác như mình đang ngược đãi hài tử vậy, muốn đưa dịch dinh dưỡng cho hài tử ngay lập tức, may mà tỉnh táo lại, cuối cùng không làm chuyện gì hối không kịp.

Vung tay một cái, bình dinh dưỡng trong tay hắn liền biến mất, Will đại đế buông Nhị oa xuống, gọi người máy: “Mau đem đồ ăn tới, tụi nhỏ đói bụng rồi.”

Người máy nhập chỉ thị một chút, lập tức từ chối: “Mệnh lệnh của ngài không thể chấp hành, robot nấu ăn cho trẻ em vừa báo, không cho phép cho trẻ ăn quá nhiều, lượng thực vật hấp thu ngày hôm nay đã vượt mức 2 lần rồi.” (>_<)

Cái hệ thống quái quỷ này ai trang bị thế? Đã biết khẩu vị Nhị oa nên Will đại đế mới tìm người máy khác: “Đã đo lường kiểm tra thể trạng trẻ em, dựa theo hệ thống tự động, nếu ngài vẫn ngoan cố cho trẻ ăn thêm, sẽ bị khởi tố.” (đói bụng muốn ăn nhiều chút cũng là cái tội sao, máy móc đúng là đồ bỏ)

“…” Đường đường là Will đại đế lại bị chính người máy của mình uy hiếp, thật không biết phải nói cái gì, Nhị oa

nghe thấy vậy xong liền khóc òa lên.

Hoàng cung trong này đang loạn cả lên, bên ngoài đột nhiên “đoàng” một tiếng, lưới phòng hộ liền nát vụn.

Will đại đế đứng lên, nhẹ giọng nói: “Quả nhiên đến rồi.”

Lúc trước Chapman phái người chiến đấu cùng Triệu Lăng Vũ là muốn lấy mạng người, phá hỏng chuyện ngoại giao hai bên, lại phái nhiều người đi chờ Triệu Lăng Vũ, khiến ai cũng tưởng hắn muốn đối phó Triệu Lăng Vũ thôi, hoặc chỉ không muốn Nhược Á và Liên bang hợp tác, lợi dụng kiếm chác, ai mà ngờ được, tất cả chẳng qua chỉ là che mắt thiên hạ mà thôi?

Chapman căn bản không như mọi người nghĩ, oán hận với Triệu Lăng Vũ, so với tưởng tượng của người khác còn muốn sâu đậm hơn.

Nếu không phải đã sớm chuẩn bị từ trước, lần này nói không chừng còn bị hắn đánh cho trở tay không kịp.

Hoàng thất của bọn họ, ngoài thực lực bản thân mạnh mẽ vô cùng, còn là bởi có hệ thống máy tính trung ương hoàn hảo, có thể dùng tín vật Nhược Á để trực tiếp làm việc với máy chủ.

Tín vật hiện giờ trong tay hắn, nhưng nếu Chapman muốn cướp đi… Quốc vương Nhược Á sẽ phải đổi người. (đến khúc tranh quyền đoạt vị rồi, xem Will Santa Klaus hiền hậu trở nên dũng mãnh ra sao nè)

Nhưng mà, tín vật kia cũng

đâu dễ cướp thế…

Will đại đế cảm thấy may mắn, vì trước kia Chapman quậy quá mức, cho nên đã sớm an bài một người ở bên hắn.

Vốn chỉ hy vọng người đó có thể khuyên nhủ Chapman vài câu, không ngờ rằng lại có thể thu thập được nhiều thông tin tình báo như vậy.

Will đại đế đứng lên, lập tức vươn tay lệnh cho người máy: “Đưa tụi nhỏ tới tầng hầm.”

Những người máy nhanh chóng y lệnh, bản cửa to vừa đóng lại liền biến mất không thấy nữa.

Nhìn máy liên lạc xác định mấy hài tử cùng Hoàng hậu đều đã an toàn dưới hầm ngầm xong, Will đại đế cười, thoắt cái đã xuất hiện trên mái nhà của hoàng cung.

Lưới phòng hộ bị phá vỡ, không phải do máy móc trục trặc, mà là có bàn tay con người.

Lưới phòng hộ chống cường giả cấp 8 cũng không phải dễ đối phó…

“Không ngờ ngươi cũng đã có chuẩn bị… Quả nhiên ngươi vẫn luôn đề phòng ta, có phải đang chờ cơ hội đuổi ta khỏi Nhược Á cho khỏi vướng bận không?” Chapman hỏi. Có thể toàn quyền khống chế máy chủ trung ương hấp dẫn cỡ nào? Dù không thể dùng máy chủ phá hỏng chuyện tốt Nhược Á cũng không sao, nhưng muốn hắn chắp tay tặng cho kẻ kia hai phôi thai mới thành hình cũng không có cửa đâu!

“Những chuyện ngươi làm, chẳng lẽ ta còn có thể yên tâm về ngươi hay sao?” Will đại đế đáp.

“Vậy ngươi cứ giả mù sa mưa làm gì?” Chapman lập tức câu khóe miệng cười.

Lưới phòng hộ lại tiếp tục bị phá, trong lúc hắn và Will đại đế “nói chuyện phiếm”, thủ hạ cũng không ngừng động thủ.

“Ngươi thật sự không chịu từ bỏ?” Will đại đế lại hỏi.

“Ngươi biết rõ không thể mà, nói nhiều thêm mà làm gì? Hay là muốn tỏ vẻ nhân nghĩa?” Chapman thâm tình châm chọc.

Will đại đế nhìn hắn, nhẹ nhàng hít vào một tiếng.

=================
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện