Editor: HD
Điền Mật tin tưởng, trước khi mạt thế, đường tình duyên nhất định không tệ.
Thấy Điền Mật nhìn mình chằm chằm, Dạ Cảnh Lịch liền đỏ mặt.
Đi đến trước mặt Điền Mật, giơ tay ra: “Chúng ta chào hỏi thêm một lần nữa đi! Xin chào, tôi tên là Dạ Cảnh Lịch, đang theo học ngành nghiên cứu. Bởi vì vừa mới tốt nghiệp xong, nên muốn ra ngoài giải sầu, ban đầu dự định đi bơi, kết quả đi được giữa đường thì mạt thế. Tôi là người thành phố M, vì vậy mạt thế, tôi muốn quay lại thành phố M. Tôi kết bạn với người khác, bởi vì không có dị nặng, cơ thể có chút yếu kém, bọn họ chê tôi phiền toái, cho nên ném tôi lại.” Hắn mỉm cười, giọng nói thoải mái, giống như người bị bỏ rơi không phải là hắn.
“Điền Mật, người thành phố G, không có việc làm.” Điền Mật giơ tay bắt tay Dạ Cảnh Lịch, giới thiệu ngắn gọn, sau đó có ý bảo Dạ Cảnh Lịch lên xe.
Hai người tiếp tục đi tới căn cứ Thần Quang.
Căn cứ Thần Quang không tính là xa, ở ngay bên ngoài thành phố M.
Dọc đường đi, Dạ Cảnh Lịch nói hết bối cảnh gia đình hắn cho cô nghe một lượt.
Cha mẹ Dạ Cảnh Lịch qua đời sớm, hắn được ông ngoại nuôi lớn, ông ngoại của hắn không phải ai khác chính là ông nội Hoa Nghiệp Thần. Nói cách khác, hắn là em họ của Hoa Nghiệp Thần.
Điền Mật không nhịn được muốn cười ra tiếng, im lặng ngẫm nghĩ lại cốt truyện, Dạ Cảnh Lịch chưa từng xuất hiện trong truyện, cho nên một chút giới thiệu về hắn cũng không có.
Điền Mật nghĩ, có lẽ bởi vì hắn được cô ‘nhặt’ được, cho nên, Dạ Cảnh Lịch mới sống sót.
Bằng không, lấy thân phận Dạ Cảnh Lịch, hoàn toàn không có khả năng không xuất hiện trong truyện nha.
Nếu lúc trước ở trong đội ngũ hắn nói bản thân là cháu trai của cơ trưởng căn cứ Thần Quang, những người kia tuyệt đối không dám vứt bỏ hắn.
Đáng tiếc, hắn không biết căn cứ Thần Quang là do Hoa gia lập ra, chỉ biết do một thế gia cực kì khổng lồ trong thành phố M thành lập.
Sau khi mạt thế, các thiết bị truyền tin chưa được sửa chữa, cho nên, hắn không có cách liên lạc với người Hoa gia.
Nguyên nhân vì sinh non, trời sinh bản chất yếu ớt, hắn mới đi hai bước đã dừng lại thở dốc, sống được trong mạt thế hai tháng trời, đã là kì tích rồi.
“Anh là người của Hoa gia, vậy khi tôi đưa anh đến đó, có được trả thù lao gì không?” Điền Mật nhíu mày, nhìn Dạ Cảnh Lịch cười cười.
“Tất nhiên, cô là nữ thần của tôi!” Dạ Cảnh Lịch khoa trương la lên.
Trong lòng hắn cực kì vui vẻ, ban đầu còn tưởng nữ thần lạnh lùng, hóa ra nữ thần rất đáng yêu, còn có thể cười với hắn. Ôi ~ má lúm đồng tiền của nữ thần thật ngọt nha ~ làm hắn say rồi ~
Trong lòng Dạ Cảnh Lịch nghĩ cái gì, đều hiện lên khuôn mặt hắn cả rồi. Điền Mật có chút buồn cười, người đàn ông này thật là yếu ~
Bởi vì dừng ở trạm xăng nửa tiếng đồng hồ, lúc này bầu trời sắp tối, Điền Mật liền tăng tốc. Rốt cuộc cũng tới được căn cứ Thần Quang trước khi trời tối.
Căn cứ Thần Quang thành lập hơn một tháng, đây là chỗ Hoa gia dùng để lén luyện binh, Hoa gia từng có hai vị làm tổng thống, tất nhiên địa vị trong nước hết sức cao.
Nhưng không biết Hoa gia có ý định gì, lại lén lút nuôi dưỡng rất nhiều tư binh, vũ khí cũng cực kì nhiều.
Cho nên sau khi mạt thế, căn cứ Thần Quang nhanh chóng đứng vững, không hề gục ngã, thậm trí đứng đầu trong tứ đại căn cứ.
Căn cứ ở bên ngoài thành phố M, vốn để phòng tránh, nên rất ít người lui tới, bởi vậy khi mạt thế, nơi này không có nhiều tang thi lắm.
Nhìn bậc thềm cao và bức tường rắn chắc, Điền Mật gật đầu, không hổ là nam chủ có thế lực hùng mạnh, nhìn bức tường thôi, cũng thấy rất khí thế rồi.
Căn cứ Thần Quang vô cùng rộng, vốn là nơi dùng để huấn luyện, sau khi mạt thế xong, Hoa gia bao vây hết đồng ruộng đất đai xung quanh lại.
Một tháng qua, bọn họ đi vào thành tìm người sống.
Người có dị năng muốn gia nhập căn cứ sẽ được sắp xếp niên hiệu, sau đó ra căn cứ làm nhiệm vụ. Người bình thường mỗi ngày chỉ được cấp một bữa ăn miễn phí, mà phân lượng cũng không nhiều, dù sao thức ăn trong căn cứ không phải là vĩnh viễn không hết, không thể nuôi sống tất cả mọi người được.
Cho nên những người có năng lực sẽ nhận lời mời gia nhập căn cứ, bọn họ cũng được đối đãi tốt hơn một chút.
Phải tự nuôi dưỡng, trồng trọt, là cách tốt nhất, bởi vì ai cũng cần ăn.
Không có kỹ thuật, vậy thì đi canh tường thành, ít nhất cũng được chu cấp ba bữa mỗi ngày.
Hơn một tháng nay, Hoa gia có thể xây dựng tường thành lớn như vậy, vừa dày vừa cao.
Rõ ràng bọn họ sắp xếp bố trí cho mọi người cực kì hợp lý.
Đứng ở cửa căn cứ, Điền Mật có thể nhìn thấy nét bi thương tiều tụy trên mặt những người kia, nhưng chưa tới mức tuyệt vọng với cuộc sống.
Có thể nói, căn cứ Thần Quang này, quả thực đã làm cho những người bình thường, mặc dù không có sức lực bảo vệ bản thân, nhưng vẫn tìm thấy hi vọng sống sót.
Thể chất Điền Mật hết sức đặc biệt, dù gì cô cũng là tang thi vương, có nhiệt độ có nhịp tim. Ở bên ngoài tuy rất giống loài người, nhưng mà khi vào căn cứ Thần Quang, phải lấy máu kiểm tra.
Chỉ cần lấy máu kiểm tra, sẽ biết máu của cô dị thường, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của người khác, đến lúc đó, cho dù bọn họ không nghĩ cô là tang thi vương, nhưng chắc chắn sẽ đưa cô vào phòng thí nghiệm để nghiên cứu.
Trước khi đến căn cứ Thần Quang, cô rất lo lắng, nghĩ rằng hay là ở bên ngoài căn cứ, đợi khi nào Hoa Nghiệp Thần đi làm nhiệm vụ, sẽ tìm cơ hội làm quen với hắn.
Hoặc là, lặng lẽ đi theo bọn họ, khi nào tới khu rừng kia, không để cho Trang Diệc Lam có cơ hội gạo nấu thành cơm với Hoa Nghiệp Thần.
Nhưng Điền Mật tính toán thời gian, nhiệm vụ là khoảng một tháng sau, nếu có thể vào căn cứ, sớm tiếp xúc qua lại với Hoa Nghiệp Thần, vẫn tốt hơn.
Hiện tại Điền Mật đi theo cháu cơ trưởng vào căn cứ, dĩ nhiên không cần lấy máu kiểm tra.
Lại nhanh chóng gặp được nam chủ, cô thật sự muốn ăn mừng nha! Nhìn Hoa Nghiệp Thần mặc quân trang từ trên xe bước xuống, Điền Mật hoảng hốt một chút, thiếu chút nữa cô đã cho rằng, người đang đi về phía cô không phải Hoa Nghiệp Thần, mà chính là, hình ảnh mơ hồ của Tập Dận trong thế giới trước.
Trong trí nhớ, lần đầu tiên nhìn thấy Tập Dận, hắn cũng đi về phía cô giống như thế này, thẳng tắp vững vàng, dáng người cao lớn, giống như loài báo ẩn núp, sau đó nhào ra. Khiến cho người ta có cảm giác mỗi bước chân của hắn là đang đạp lên lá gan của người khác, rất đáng kinh sợ.
Hóa ra, cảm xúc của cô đối với Tập Dận, vẫn rõ ràng như vậy, vẫn sâu sắc như vậy.
Có lẽ bởi vì bọn họ đều là quân nhân, cho nên khí chất của họ mới giống nhau như vậy, nhưng khuôn mặt của Hoa Nghiệp Thần không hề giống Tập Dận, không thể làm Điền Mật nhìn nhầm cả hai.
Ngũ quan Hoa Nghiệp Thần cương nghị, không tinh xảo như Tập Dận. Da lúa mạch, ánh mắt thâm thúy, khiến người khác khiếp sợ khi nhìn vào ánh mắt hắn.
Về phần năng lực của Hoa Nghiệp Thần, sau hai tháng mạt thế, có một lần vô tình bị tang thi cắn vào chân.
Điền Mật tin tưởng, trước khi mạt thế, đường tình duyên nhất định không tệ.
Thấy Điền Mật nhìn mình chằm chằm, Dạ Cảnh Lịch liền đỏ mặt.
Đi đến trước mặt Điền Mật, giơ tay ra: “Chúng ta chào hỏi thêm một lần nữa đi! Xin chào, tôi tên là Dạ Cảnh Lịch, đang theo học ngành nghiên cứu. Bởi vì vừa mới tốt nghiệp xong, nên muốn ra ngoài giải sầu, ban đầu dự định đi bơi, kết quả đi được giữa đường thì mạt thế. Tôi là người thành phố M, vì vậy mạt thế, tôi muốn quay lại thành phố M. Tôi kết bạn với người khác, bởi vì không có dị nặng, cơ thể có chút yếu kém, bọn họ chê tôi phiền toái, cho nên ném tôi lại.” Hắn mỉm cười, giọng nói thoải mái, giống như người bị bỏ rơi không phải là hắn.
“Điền Mật, người thành phố G, không có việc làm.” Điền Mật giơ tay bắt tay Dạ Cảnh Lịch, giới thiệu ngắn gọn, sau đó có ý bảo Dạ Cảnh Lịch lên xe.
Hai người tiếp tục đi tới căn cứ Thần Quang.
Căn cứ Thần Quang không tính là xa, ở ngay bên ngoài thành phố M.
Dọc đường đi, Dạ Cảnh Lịch nói hết bối cảnh gia đình hắn cho cô nghe một lượt.
Cha mẹ Dạ Cảnh Lịch qua đời sớm, hắn được ông ngoại nuôi lớn, ông ngoại của hắn không phải ai khác chính là ông nội Hoa Nghiệp Thần. Nói cách khác, hắn là em họ của Hoa Nghiệp Thần.
Điền Mật không nhịn được muốn cười ra tiếng, im lặng ngẫm nghĩ lại cốt truyện, Dạ Cảnh Lịch chưa từng xuất hiện trong truyện, cho nên một chút giới thiệu về hắn cũng không có.
Điền Mật nghĩ, có lẽ bởi vì hắn được cô ‘nhặt’ được, cho nên, Dạ Cảnh Lịch mới sống sót.
Bằng không, lấy thân phận Dạ Cảnh Lịch, hoàn toàn không có khả năng không xuất hiện trong truyện nha.
Nếu lúc trước ở trong đội ngũ hắn nói bản thân là cháu trai của cơ trưởng căn cứ Thần Quang, những người kia tuyệt đối không dám vứt bỏ hắn.
Đáng tiếc, hắn không biết căn cứ Thần Quang là do Hoa gia lập ra, chỉ biết do một thế gia cực kì khổng lồ trong thành phố M thành lập.
Sau khi mạt thế, các thiết bị truyền tin chưa được sửa chữa, cho nên, hắn không có cách liên lạc với người Hoa gia.
Nguyên nhân vì sinh non, trời sinh bản chất yếu ớt, hắn mới đi hai bước đã dừng lại thở dốc, sống được trong mạt thế hai tháng trời, đã là kì tích rồi.
“Anh là người của Hoa gia, vậy khi tôi đưa anh đến đó, có được trả thù lao gì không?” Điền Mật nhíu mày, nhìn Dạ Cảnh Lịch cười cười.
“Tất nhiên, cô là nữ thần của tôi!” Dạ Cảnh Lịch khoa trương la lên.
Trong lòng hắn cực kì vui vẻ, ban đầu còn tưởng nữ thần lạnh lùng, hóa ra nữ thần rất đáng yêu, còn có thể cười với hắn. Ôi ~ má lúm đồng tiền của nữ thần thật ngọt nha ~ làm hắn say rồi ~
Trong lòng Dạ Cảnh Lịch nghĩ cái gì, đều hiện lên khuôn mặt hắn cả rồi. Điền Mật có chút buồn cười, người đàn ông này thật là yếu ~
Bởi vì dừng ở trạm xăng nửa tiếng đồng hồ, lúc này bầu trời sắp tối, Điền Mật liền tăng tốc. Rốt cuộc cũng tới được căn cứ Thần Quang trước khi trời tối.
Căn cứ Thần Quang thành lập hơn một tháng, đây là chỗ Hoa gia dùng để lén luyện binh, Hoa gia từng có hai vị làm tổng thống, tất nhiên địa vị trong nước hết sức cao.
Nhưng không biết Hoa gia có ý định gì, lại lén lút nuôi dưỡng rất nhiều tư binh, vũ khí cũng cực kì nhiều.
Cho nên sau khi mạt thế, căn cứ Thần Quang nhanh chóng đứng vững, không hề gục ngã, thậm trí đứng đầu trong tứ đại căn cứ.
Căn cứ ở bên ngoài thành phố M, vốn để phòng tránh, nên rất ít người lui tới, bởi vậy khi mạt thế, nơi này không có nhiều tang thi lắm.
Nhìn bậc thềm cao và bức tường rắn chắc, Điền Mật gật đầu, không hổ là nam chủ có thế lực hùng mạnh, nhìn bức tường thôi, cũng thấy rất khí thế rồi.
Căn cứ Thần Quang vô cùng rộng, vốn là nơi dùng để huấn luyện, sau khi mạt thế xong, Hoa gia bao vây hết đồng ruộng đất đai xung quanh lại.
Một tháng qua, bọn họ đi vào thành tìm người sống.
Người có dị năng muốn gia nhập căn cứ sẽ được sắp xếp niên hiệu, sau đó ra căn cứ làm nhiệm vụ. Người bình thường mỗi ngày chỉ được cấp một bữa ăn miễn phí, mà phân lượng cũng không nhiều, dù sao thức ăn trong căn cứ không phải là vĩnh viễn không hết, không thể nuôi sống tất cả mọi người được.
Cho nên những người có năng lực sẽ nhận lời mời gia nhập căn cứ, bọn họ cũng được đối đãi tốt hơn một chút.
Phải tự nuôi dưỡng, trồng trọt, là cách tốt nhất, bởi vì ai cũng cần ăn.
Không có kỹ thuật, vậy thì đi canh tường thành, ít nhất cũng được chu cấp ba bữa mỗi ngày.
Hơn một tháng nay, Hoa gia có thể xây dựng tường thành lớn như vậy, vừa dày vừa cao.
Rõ ràng bọn họ sắp xếp bố trí cho mọi người cực kì hợp lý.
Đứng ở cửa căn cứ, Điền Mật có thể nhìn thấy nét bi thương tiều tụy trên mặt những người kia, nhưng chưa tới mức tuyệt vọng với cuộc sống.
Có thể nói, căn cứ Thần Quang này, quả thực đã làm cho những người bình thường, mặc dù không có sức lực bảo vệ bản thân, nhưng vẫn tìm thấy hi vọng sống sót.
Thể chất Điền Mật hết sức đặc biệt, dù gì cô cũng là tang thi vương, có nhiệt độ có nhịp tim. Ở bên ngoài tuy rất giống loài người, nhưng mà khi vào căn cứ Thần Quang, phải lấy máu kiểm tra.
Chỉ cần lấy máu kiểm tra, sẽ biết máu của cô dị thường, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của người khác, đến lúc đó, cho dù bọn họ không nghĩ cô là tang thi vương, nhưng chắc chắn sẽ đưa cô vào phòng thí nghiệm để nghiên cứu.
Trước khi đến căn cứ Thần Quang, cô rất lo lắng, nghĩ rằng hay là ở bên ngoài căn cứ, đợi khi nào Hoa Nghiệp Thần đi làm nhiệm vụ, sẽ tìm cơ hội làm quen với hắn.
Hoặc là, lặng lẽ đi theo bọn họ, khi nào tới khu rừng kia, không để cho Trang Diệc Lam có cơ hội gạo nấu thành cơm với Hoa Nghiệp Thần.
Nhưng Điền Mật tính toán thời gian, nhiệm vụ là khoảng một tháng sau, nếu có thể vào căn cứ, sớm tiếp xúc qua lại với Hoa Nghiệp Thần, vẫn tốt hơn.
Hiện tại Điền Mật đi theo cháu cơ trưởng vào căn cứ, dĩ nhiên không cần lấy máu kiểm tra.
Lại nhanh chóng gặp được nam chủ, cô thật sự muốn ăn mừng nha! Nhìn Hoa Nghiệp Thần mặc quân trang từ trên xe bước xuống, Điền Mật hoảng hốt một chút, thiếu chút nữa cô đã cho rằng, người đang đi về phía cô không phải Hoa Nghiệp Thần, mà chính là, hình ảnh mơ hồ của Tập Dận trong thế giới trước.
Trong trí nhớ, lần đầu tiên nhìn thấy Tập Dận, hắn cũng đi về phía cô giống như thế này, thẳng tắp vững vàng, dáng người cao lớn, giống như loài báo ẩn núp, sau đó nhào ra. Khiến cho người ta có cảm giác mỗi bước chân của hắn là đang đạp lên lá gan của người khác, rất đáng kinh sợ.
Hóa ra, cảm xúc của cô đối với Tập Dận, vẫn rõ ràng như vậy, vẫn sâu sắc như vậy.
Có lẽ bởi vì bọn họ đều là quân nhân, cho nên khí chất của họ mới giống nhau như vậy, nhưng khuôn mặt của Hoa Nghiệp Thần không hề giống Tập Dận, không thể làm Điền Mật nhìn nhầm cả hai.
Ngũ quan Hoa Nghiệp Thần cương nghị, không tinh xảo như Tập Dận. Da lúa mạch, ánh mắt thâm thúy, khiến người khác khiếp sợ khi nhìn vào ánh mắt hắn.
Về phần năng lực của Hoa Nghiệp Thần, sau hai tháng mạt thế, có một lần vô tình bị tang thi cắn vào chân.
Danh sách chương