Hạ Hoài cảm thấy rất khó chịu với những suy nghĩ lộn xộn xuất hiện trong lòng cậu mấy ngày nay, rõ ràng là cậu rất muốn vạch rõ ranh giới với Lục Thời Minh, mà tại sao từ đêm đó cậu cứ luôn nghĩ về anh, ăn uống ngủ nghỉ, trong đầu luôn có thể vụt ra gương mặt đẹp trai kia của Lục Thời Minh, muốn ngăn cũng không được.

Mỗi ngày bình thường khi bạn đi làm về đều có một anh đẹp trai đợi bạn ở nhà, thậm chí còn chu đáo nấu ăn cho bạn, làm hết tất cả việc nhà, làm gì có ai mà không động tâm chứ.

Nhất là Lục Thời Minh có lẽ thật sự đem cậu làm anh em tốt, thỉnh thoảng ăn mặc rất thiếu vải.

Một ngày nọ, Hạ Hoài khát nước bước ra khỏi phòng, ngay lúc Lục Thời Minh đẩy cửa phòng tắm, trên người chỉ độc một chiếc khăn quấn quanh eo, không còn gì khác.

"Ực."

Hạ Hoài nghe được tiếng nuốt nước bọt của chính mình, tay cầm ly run lên, nước bên trong lung lay muốn tràn ra ngoài.

Lục Thời Minh lưng thẳng tắp, lúc mặc quần áo thoạt nhìn rất gầy, nhưng hiện tại cởi đồ ra, cơ ngực cùng cơ bụng đều cực kì cân đối.



Hạ Hoài nhãn lực tốt nhìn thấy trên người anh còn phủ một tầng nước mỏng, thậm chí có vài giọt nước chậm rãi thấm vào chiếc khăn tắm xung quanh, vừa vặn chảy dọc theo hướng cơ bụng.

Cái cảnh tượng này cũng quá sắc//////////tình đi!

Lại xứng với gương mặt cấm dục kia của anh, Hạ Hoài không khống chế nổi mà đỏ mặt, tim cũng đập nhanh lên.

Lục Thời Minh tự nhiên nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của cậu, đi tới trước mặt, "Này, sao mặt cậu đỏ như vậy?"

Hạ Hoài lắp bắp nói: "Không...không sao..."

Thật sự, dù là gương mặt hay dáng người Lục Thời Minh, đều là gu của Hạ Hoài hết, bây giờ anh đến gần như vậy, Hạ Hoài mặt càng nóng lên, ước gì có thể vùi mặt vào bờ ngực của anh.

"Cậu thật sự không sao chứ?" Lục Thời Minh vẻ mặt thắc mắc, vẫn cứ như vậy quan tâm cậu.

Hạ Hoài cảm thấy chính mình rất không xong, cũng quá xấu hổ khi cứ nghĩ nhiều về Lục Thời Minh, anh căn bản còn không phải là gay!

Thanh âm trong lòng đang khiển trách hắn, ngươi có thật là thích người ta không? Hay chính là nhỏ dãi thân thể người ta, đáng nhục nhã!

29.

Hạ Hoài thừa nhận bản thân quả thực thèm muốn cơ thể anh, mỗi khi vô tình đưa mắt nhìn đều âm thầm nuốt nước bọt.

Cơ bắp khiến Hạ Hoài đỏ cả mắt, vì vậy cũng đã nhiều lần tự làm ở trên giường.

Bạn biết đấy, tự thẩm.

Hạ Hoài cảm thấy mình giống như bị quỷ biến thái ám vào người, không những tự thẩm, còn bị dính mộng xuân.

Vô số lần đều nửa đêm lén lút vào phòng vệ sinh giặt quần sịp.

30.

Giấc mơ của cậu cũng tương đối lớn, có thể so với lúc làm tình, trong khi tự an ủi, cậu còn thường ảo tưởng đang tái hiện lại những phân cảnh trong mơ.

31.

Cứ như vậy mấy hôm, Hạ Hoài cảm thấy thân thể như bị khoét rỗng, hiện tại cậu cũng chưa thể nào thản nhiên mà đối diện với Lục Thời Minh, sợ rằng vừa nhìn sẽ kéo anh lại mà ăn, kia không phải là xong đời luôn sao.

Lại còn làm những điều đồi bại đó với một người nghiêm túc như vậy trong giấc mơ, cậu thực sự cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy anh.

Hạ Hoài vô cùng cảm thấy có lỗi nên lúc nói chuyện không dám nhìn thẳng mặt anh, bởi mỗi khi nhìn đến, trong đầu cậu tự động phát một đoạn phim người lớn, mà tất nhiên diễn viên chính là cậu và Lục Thời Minh.

32.

Hình như Lục Thời Minh cũng đã phát giác được cậu đang trốn tránh anh, thường hay nhìn chằm chằm cậu, sắc mặt tựa hồ ngày càng lạnh.

Hạ Hoài chẳng biết nên làm gì, Lục Thời Minh cũng ở trong trạng thái giống như người mà cậu đã từng phải lòng trước đây, có lẽ do cậu tránh mặt quá rõ ràng, và anh rất không vui vì bị cậu ghẻ lạnh.

Còn có cách giải quyết nào sao?

Cậu cũng không thể nói với người ta rằng điều cậu muốn là trở thành người yêu với anh chứ không phải huynh đệ chủ nghĩa xã hội! Phỏng chừng sau khi nói ra, Lục Thời Minh sẽ một mạch bỏ chạy mà không quay đầu lại.

Nhưng nếu kêu Hạ Hoài trở về thân thiết với anh như lúc trước, thật sự là cực hình.

Hạ Hoài cảm thấy rằng cậu lại tiếp tục rơi vào một vòng quay khác của tình yêu, yêu mà không được đáp lại.

Thật quá nghiệt ngã!

Thẳng nam gặp gỡ gay, không bi kịch thì cũng là bi kịch.

33.

Trong khi Hạ Hoài đang chìm đắm trong u sầu, bạn cùng lớp đại học của cậu vừa vặn ghé thăm. Đúng vậy, chính là người huynh đệ tốt nhất kia mà cậu từng kể, cũng là đối tượng mà Hạ Hoài từng thầm mến.

Người đến gõ cửa vào cuối tuần.

Không hề có báo trước, Hạ Hoài còn đang cùng Lục Thời Minh chơi game, đến khi ra mở cửa, thấy người ở bên ngoài, cậu vô thức liếc nhìn Lục Thời Minh.

Nói thế nào nhỉ, hình như mọi thứ còn tệ hơn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện