Editor & Beta: Hạ Tử Lâm.

Vóc người Bách Hoa tiên quân rất cao, thời điểm nở hoa thân nhánh cũng thẳng tắp, khi hoa rụng cũng từng đóa từng đóa lớn rơi xuống, trước kinh diễm, sau ngạo mạn, cho nên lúc ở Thiên Đình trong lòng mọi người đối với tính cách cao ngạo mà lại rụt rè của Bách Hoa tiên quân biết rất rõ.

Càng hay là, Bách Hoa tiên quân người này nếu muốn nói móc một người thì hắn sẽ không nhìn tuổi tác pháp lực và xuất thân của ngươi. Bằng không với danh hiệu Thần Khuyển thủ hạ của tư pháp thiên thần Hao Thiên Khuyển cũng sẽ không trốn Bách Hoa chật vật như thế, vì vậy...........Thực ra khi Khúc Quân nhìn thấy hai người giằng co cũng không quá kinh ngạc.

Chu Mật tính cách không được tốt lắm. Tuy trong ngày thường vẫn ngụy trang nhưng đối với bọn hắn những thần tiên sống ít nhất ba con số mà nói, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu. Bởi vì thần tiên nhìn người không nhìn bề ngoài, bọn họ thích nhìn số mệnh và nội tâm ngươi.

Đối với các thần tiên có Bug trong tay mà nói, chuyện này thật sự là một chuyện cực kỳ dễ dàng.

Cho nên chỉ ánh mắt đầu tiên Bách Hoa tiên quân đã phát hiện tính tình nhỏ của Chu Mật, với cái tính thẳng thắn mà nói..........Khúc Quân đã có thể tưởng tượng cảnh tưởng giằng co vài phút trước của hai người.

"Khúc Quân, đây là bạn của ngươi sao?" Nội tâm: Khúc tiểu tướng quân ngươi kết bạn số mệnh không tốt thì thôi, thế nhưng ngay cả tính tình còn không tốt! Vẫn nên cắt đứt tình bạn sớm đi.

Chu Mật cũng nhe được động tĩnh Khúc Quân mở cửa, quay đầu, trong mắt mắt thường có thể thấy được tủi thân, nhớ tới lời nói của Bách Hoa hay đâm vô phế người ta, làm người ta cảm thấy không vui.

Chẳng qua giọt nước không thể mài mòn hòn đá trong một ngày, cho dù là đứa trẻ, con đường hình thành tính cách một người cũng không phải ngày một ngày hai. Trừ phi là chuyện rất lớn có ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến đời người, nếu không thì sẽ chỉ phản tác dụng mà thôi.

"Xem như vật đi, ngươi sao lại từ trên đi xuống đây rồi?" Chẳng lẽ công lực khôi phục xong rồi? Cũng không có giống như trong tưởng tượng của đứa nhỏ đi qua an ủi mình, xoa đầu cậu, thay cậu ra mặt. Chu Mật ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ. Cậu không biết tại sao chú Khúc Quân từ trước đến nay luôn đối với cậu cực kỳ ôn hòa lần này lại không thèm nhìn cậu tủi thân, ngoại trừ lúc mới đến có nhận được lời cảnh cáo nhưng trong ngày thường tâm tình của cậu vẫn đều được săn sóc. Tại sao lúc này lại không nhìn cậu! Cậu vừa mới bị người đàn ông giống như Hoa Hồ Điệp này chế giễu, bị nói là người nhát gan, kẻ ăn bám, vì sao không thay cậu ra mặt!

Quả nhiên tất cả mọi người trên thế giới này đều độc ác, sau khi mẹ ra đi sẽ không còn ai nguyện ý toàn tâm toàn ý lo lăng cho cậu! Cha cũng vậy, mẹ kế cũng vậy, em trai cũng thế, tất cả mọi người cũng vậy! Đều thế!

Khúc Quân mặc dù nói chuyện với Bách Hoa nhưng vẫn luôn chú ý đến Chu Mật. Sau khi hắn xem nhẹ vẻ mặt tủi thân của đứa nhỏ này, khí đen quanh thân đứa nhỏ dùng mắt thường có thể thấy được đang nhanh chóng tăng lên, còn dần dần rót vào cơ thể đứa nhỏ giống như ma quỷ dụ dỗ tâm linh đứa nhỏ rơi vào vực sâu!

Hắn lập tức vận khí nhẹ nhàng phất phất tay áo, dùng sức gió xua tan khí đen quanh người Chu Mật, cản khí đen tiến vào, rất nhanh, con ngươi biến thành màu đen của đứa nhỏ từ từ nhạt đi, hiện ra màu hổ phách trong suốt. Sau đó Chu Mật lập tức ngã xuống đất, Khúc Quân bế đứa nhỏ lên đưa về phòng.

Bách Hoa nhìn mọi thứ trong mắt nưng không nói gì, đợi Khúc Quân đi ra mới nói:

"Ngươi thu nhận giúp đỡ thằng nhóc là vì an toàn của thế giới bên ngoài sao?"

Có mắt đều nhận ra được số mệnh của đứa nhỏ này không tầm thường, nhưng chúa độc*(主独: từ này tui không biết nói sao có bạn nào biết thì giúp tui nhé, tui cảm ơn nhiều ><), mạng không rõ, dùng cách nói của nhân loại thì đó chính là Thiên Sát Cô Tinh sẽ mang đến bất hạnh cho mọi người. Thời cổ người tài ba dị sĩ phát hiện người như thế nếu không phải thu nhận cả đời quy ẩn trong thâm sơn chính là sớm tìm ra bóp chết trong nôi. Tuy rằng đó cực kỳ không công bằng nhưng đó là cách giải quyết hiệu quả đối với những người như vậy.

Khúc Quân lắc lắc đầu:

"Không phải ta, là Hao Thiên Khuyển."

Nghe vậy, ấn tượng với Chu Mật của Bách Hoa liền thẳng thắn tụt xuống một cấp, người Hao Thiên Khuyển hàng kia nhặt về nhất định là cái phiền phức lớn! Còn là cái phiền toái lớn tương đối khó giải quyết!

Vì sao vẻ mặt của tiên quân ngươi càng thêm ghét bỏ vậy ==?

"Đúng rồi, nói đến này, ngươi và con chó ngốc kia sao lại đột nhiên biến mất thế?"

Khúc Quân bẩm báo từng chuyện từng chuyện vừa nãy, Bách Hoa nghe xong nét mặt cũng trầm tư, nửa ngày mới chậm rãi mở miệng:

"Chó đần ở lại chỗ đó cũng tốt, vừa mới ngươi nói chuyện khí tượng Côn Luân dị thường, hô mưa hoán vũ không giống với Lôi công Lôi mẫu là sao? Chẳng lẽ.........."

Ngươi suy nghĩ nhiều quá ==, Lôi công Lôi mẫu có lẽ còn chưa tỉnh lại đâu, cho dù đã tỉnh, phỏng chừng cũng koong cần bọn họ đánh sấm trời mưa, bởi vì......Mưa nhân tạo thật sự dùng rất được, hơn nữa bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, rất nhiều nơi hoàn toàn không cần trời mưa, mưa ngược lại còn bị hận.

"Ngươi yên tâm, ta sẽ điều tra rõ ràng." Quan hệ đến bạn của mình-Dương Tiễn, Khúc Quân tuyệt đối không ngồi xem mặc kệ.

"Vậy là tốt rồi, thời đại này ta cũng không quen, đồ vật kia ngươi cho ta sử dụng rất phiền phức, nhưng có chút thần kỳ, cho ta dùng mấy ngày rồi trả lại, được chứ?

Khúc Quân vội vàng nói:

"Dùng lâu liền quen, đưa cho ngươi chẳng qua cũng chỉ là bản cho người mới, chờ tiên quân học xong, mua cho ngươi cái mới."

Không tốt! Thần sắc Khúc Quân biến đổi, so với sau khi vào cửa càng nghiêm túc hơn.

"Xảy ra chuyện gì rồi?"

Khúc Quân ngẩng đầu liếc nhìn phòng Chu Mật một cái, từ từ mở miệng:

"Lúc trước ta mang Chu Mật ra khỏi biệt thự của Chu gia sử dụng thuật khôi lỗi, nay........Thậm chí có người hủy đi thuật khôi lỗi của ta!"

Bách Hoa tiên quân nghe lập tức hiểu, thuật khôi lỗi đến từ Hồng Hoang vậy mà ở thời đại này bị người phá giải, bản thân chính là một vấn đề làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, không phải hắn xem thường năng lực hiện tại của nhân loại, mà là.....Thần tiên mặc dù là thần tiên cấp thấp nhất cũng có thể dùng pháp thuật giết chết mọi người, huống chi là thuật khôi lỗi cao cấp!

"Ta muốn đi biệt thự Chu gia một chuyến, Bách Hoa, ngươi có thể giúp ta trông Chu Mật và Tiểu đinh được không?" Lời này dùng truyền âm.

Bách Hoa thận trọng gật đầu.

Vì thế, Khúc Quân còn chưa kịp ngồi đã lại đi ra khỏi nhà, mở xe năng nguyên đi Chu gia ở thành phố loại ba.

"Thần sư, ngài nói xem con ta rốt cuộc ở nơi nào? Ngài nhất định phải cho ta biết a!" Cha Chu có chút kích động lôi kéo một thanh niên nói, trong ánh mắt lại không có một tia lo lắng cho con trai.

Người thanh niên thân hình không tính cao ráo nhưng được cái tỉ lệ cân xứng, mặc dù so với cha Chu lùn hơn một chút cũng không làm giảm đi khí chất của người đó. Nghe được lời nói của cha Chu, người thanh niên xoay đầu lại, đúng là xinh đẹp không lời diễn tả:

"Chu lão gia xin yên tâm, lệnh công tử người hiền tự nhiên có trời giúp, chắc chắn gặp dữ hóa lành, đạt được một phen sự nghiệp."

Cha Chu vừa vui vừa buồn, vui vì con trai có tiền đồ, buồn vì người có tiền đồ không phải người con trai mình xem trọng, nhưng.......Người đến thân phận cực cao, hắn xa xa không thể vì thế mà đắc tội người ta nê hắn mở miệng:

"Cảm ơn cát ngôn của thần sư nhưng xin thần sư thay ta tìm được Lân nhi!" Lập tức liền gọi Lân nhi, cha Chu mặt ngươi dầy như vậy hở =________=.(Editor: Nếu tui không lầm thì cha Chu đang nói đến Chu Mật sao lại gọi Lân nhi nhỉ ==)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện