Editor: Hạ Tử Lâm.

Khúc Quân và Khổng Tuyên nói chuyện với nhau trong đầu nên đương nhiên chỉ có hai người biết. Tuy Na Tra đã từng gặp người tộc Tu La, nhưng chưa gặp Mai Viên vì vậy không thể nào biết chuyện được. Sự từng trải của Bách Hoa cũng không nhiều hơn Khúc Quân là mấy. Chẳng biết tại sao trên Thiên Đình sự thay đổi triều đại của Bách Hoa tiên tử luôn nhanh hơn các lộ thần tiên khác.

Hiện giờ Bách Hoa Tiên Quân đã xem như giữ chức thời gian dài nhất.

Nếu quyết định muốn đi tìm nơi ở bây giờ của con cháu tộc Tu La, vậy thì phải tính toán chuẩn bị đầy đủ, Khúc Quân hắn cũng không thể làm mà chẳng chuẩn bị gì.

"Khổng Tuyên, ngươi nói giờ chúng ta vẫn sống, thế Thấp Bà, Quỷ Mẫu có thể còn sống hay không? Nhưng nếu đã tìm được cách phá giải sức mạnh ra, với tính tình bọn họ vậy mà không có chạy ra quậy phá. Họ đang âm mưu chuyện gì lớn hơn à?"

Còn sống không? Có khả năng. Khúc Quân đã suy nghĩ kỹ càng tỉ mỉ rồi. Lúc trước Đạo Tổ chỉ chuyển đổi giới tính của các nàng và khóa sức mạnh lại. Nhưng đối với thần tiên tu sĩ mà nói, khóa sức mạnh cũng không đủ để hao mòn tuổi thọ bọn họ, trái lại... Với tu vi của Thấp Bà và Quỷ Mẫu, trăm triệu năm qua có lẽ chỉ là nháy mắt mà thôi. Dù hắn không có tiếp xúc với họ lần nào, nhưng chỉ qua lời nói của Khổng Tuyên đã đủ để đoán được tích cách hai người đó trăm triệu năm trước như thế nào.

"Thiên Đạo ước thúc." Khổng Tuyên chỉ nói bốn chữ.

Khúc Quân lập tức hiểu, có lẽ còn sống cũng có lẽ đã sớm chết. Thiên Đạo không có khả năng cho phép một quả bom hẹn giờ đặt ở bên cạnh. Ngay cả Thiên Đình, Thiên Đạo còn không chứa chấp tiếp, huống chi đám "Ô hợp làm loạn" kia. Không chèn ép ngươi đã xem như rất tốt rồi, sao có thể tùy ý bọn họ gây sự. Hắn quả thật là suy nghĩ nhiều quá.

Thần tiên bọn họ đây còn càng ngày càng thưa thớt, chưa nói đến khôi phục sức mạnh, chỉ là thành viên thì... Đa số vẫn đang ngủ say. Trong không khí linh lực đã loãng đi rồi, tuy tộc Tu La tộc tìm lối tắt nhưng tuyệt đối không thể mạnh đến mức không địch nổi. Nếu lựa chọn ngủ đông, vậy hắn có thể to gan giả thiết: Bọn họ có phải cũng gặp gỡ khó khăn hoặc vấn đề, không thì giờ sao quân đội sẽ phái Diệp Úy ra? Hay là cá nhân Diệp Úy tự mình đi?

Khúc Quân vừa lau chùi cung của mình vừa suy nghĩ những khả năng có thể xảy ra.

***

Bảy ngày sau, Diệp Úy quả nhiên không trở về. Ngay thời gian đó, Na Tra đập vang cửa nhà Khúc Quân, cửa lập tức mở ra, hắn vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Khúc Tiểu Quân mặc chiến giáp đứng trước mặt. Na Tra ngẩn người, trong lòng ấm áp, mở miệng lại từ chối: "Khúc Tiểu Quân, ngươi đã giúp ta rất nhiều. Chuyện của Diệp Úy, ta muốn tự mình giải quyết." Dù hắn không hiểu biết cái thế giới kỳ quái này, suy nghĩ cũng không cẩn thận tỉ mỉ bằng người trước mặt. Nhưng Diệp Úy là bạn hắn chứ không phải của Khúc Quân, đạo lý này hắn vẫn hiểu.

Huống hồ, lấy năng lực của hắn, núi đao biển lửa gì mà chưa từng trải qua! làm gì cần giúp đỡ! Khúc Tiểu Quân có tu vi cao bằng hắn sao! Cũng không có.

... == Cái vấn đề sau mới là trọng điểm đúng không.

Khúc Quân tự nhiên rõ cách làm người của Na Tra, tính cách kiêu căng ngạo mạn ấy ở Hồng Hoang ai cũng biết. Mặc dù là trước đây, khi truy bắt Tề Thiên Đại Thánh, vị này cũng một mình một ngựa đi. Cái chuyện như tổ chức thành đoàn đi đánh quái kia rất hiếm thấy, ở trong ấn tượng hắn hầu như không có.

Cho nên đối với việc Na Tra mở miệng từ chối hoàn toàn nằm trong dự đoán của hắn. Khúc Quân cười cười, nói: "Ta biết, tính tình và năng lực của ngươi ta còn không rõ sao, đi đi."

... Bạn thâm giao, vì giúp bạn bè không tiếc cả mạng sống đâu rồi!

Mặt Na Tra biến thành ==, nói tạm biệt Khúc Quân. Vừa định đẩy cửa ra đi ra ngoài, liền nghe được Khúc Quân chậm rì rì nói: "Na Tra Tam Thái Tử, ngươi biết bây giờ Diệp Úy ở nơi nào hả?" Không phải nghe nói đã mất định vị rồi à?

Na Tra dừng bước, thế mà lại có loại cảm giác cứng họng.

"Ngươi biết?"

Hắn đương nhiên biết, có điều Bách Hoa đã phát hiện ra Khổng Tuyên, vậy mà Na Tra còn chưa phát hiện, này đúng thật là thần kinh thô. Nhưng cũng có thể là vị này phát hiện và cảm thấy không có nguy hiểm nên lười để ý. Suy cho cùng thì hai chữ Khổng Tuyên đối với Na Tra mà nói, không khác gì bốn chữ - lịch sử đen tối. Hơn nữa, nó còn u tối đến nỗi không thể tẩy sạch được. Lúc trước bị ngũ sắc thần quang đánh đến suýt chút nữa mất hết bảo bối, liền tính là đánh với Tề Thiên Đại Thánh, Na Tra cũng không có chật vật như vậy.

"Ta biết."

"Nói cho ta."

... Hắn có thể nói vị trí cụ thể thì không biết ở đâu sao? Khổng Tuyên nói với hắn rất nhiều, chỉ mỗi vị trí là không nói, hắn thế mà cũng quên hỏi.

"Ngươi bảo hắn đến địa điểm người kia mất tích, cầm Hỗn Thiên Lăng ném loạn khắp nơi là được. Với công lực của tiểu Na Tra, chắc hản có thể phá vỡ kết giới trong một thời gian ngắn."

Khúc Quân thuật lại y đúc. Sau đó, tiểu Na Tra xách Hỗn Thiên Lăng, đi lên con đường cứu bạn gay.

Na Tra mới đi không được bao lâu, Khúc Quân liền tròng quần áo bình thường lên chiến giáp rồi đi tìm Bách Hoa. May mắn khi hắn đến quần áo thiên binh đã cải tiến, quần áo phòng ngự mặc bên trong, bên ngoài khoác khôi giáp chỉ là một cái tượng trưng mà thôi. Ngủ say trăm triệu năm, quần áo phòng ngự vẫn còn, khôi giáp thì đã sớm hoá thành tro bụi theo dòng thời gian.

"Bách Hoa, ta có việc muốn đi ra ngoài một chuyến, trong nhà lại làm phiền ngươi lần nữa rồi."

Hiển nhiên, Bách Hoa cũng không có ngủ, thần tiên cơ bản đều không ngủ, tu luyện của bọn họ đồng nghĩa với giấc ngủ: "Được, cần ta hỗ trợ không?" Trả lời có chút lâu, hiển nhiên hắn cũng khá do dự, từ lúc tỉnh lại, hắn có thể an ổn mà đứng ở chỗ này, phần lớn đều dựa vào Khúc Quân.

Nay Khúc Quân rõ ràng có việc, lấy năng lực của hắn...

"Không cần, chỉ là có lẽ phải nhờ ngươi liên lạc với Hao Thiên Khuyển." Khúc Quân đưa Đầu Cuối trong tay qua. Mình đi vào nơi đó, phỏng chừng sẽ không nhận được tín hiệu bên ngoài. Nếu Dương Tiễn tỉnh lại, Hao Thiên Khuyển khẳng định sẽ thông báo với mình trước tiên, cho nên...

Bách Hoa khẽ cười, nhận lấy Đầu Cuối từ trong tay Khúc Quân, ngón tay xinh đẹp vuốt nhẹ thưởng thức, bâng quơ mở miệng:

"Ngươi không sợ ta đánh nhau với Hao Thiên Khuyển phá hỏng bảo bối Đầu Cuối của ngươi?"

Khúc Quân cười lắc đầu, nói: "Ngươi sẽ không, ta tin tưởng ngươi."

Này thật là... "Được rồi, ta đồng ý."

Tuy quen biết không lâu, nhưng Khúc Quân đã xem Bách Hoa như bạn tốt. Hai người chưa bao giờ nói nhiều với nhau, có điều có lúc, bạn bè thật sự cũng không cần nhiều lời, bạn bè chỉ đơn giản là bạn bè, đáng giá mình tin tưởng nhờ cậy.

Chỉnh xe năng nguyên thánh chế độ lái tự động, Khúc Quân gọi video cho Tiểu Bạch Long, Tiểu Bạch Long rất nhanh nhận, chỉ là bên kia hình như rất ồn ào, có lẽ đang chạy show, hắn liền nói ngắn gọn: "Tiểu Bạch, thời gian tới có lẽ ta sẽ vắng nhà. Nếu ngươi xảy ra chuyện gì, có thể đến nhà ta tìm Bách Hoa."

"Được, ngươi đi đâu thế?"

"Du lịch." Một lần du lịch đại khái sẽ khiến cả đời hắn khó quên.

Khúc Quân nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, Tiểu Bạch Long vừa cố gắng công tác vừa nói xấu bạn tốt, đi ra ngoài du lịch cũng không dẫn hắn theo, nghỉ chơi! Lập tức nghỉ chơi luôn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện