Mở ra túi giấy dầu ra Tần Lâm mới phát hiện ra một chuyện, xà phòng này đã dùng qua. Thời này xà phòng rất đắt, có lẽ cũ chưa dùng hết Thanh Đại cũng sẽ không đi mua mới, trong lúc cấp bách không thể làm gì khác hơn là đem xà phòng mình đã dùng qua cho Tần Lâm.

Trong đầu Tần Lâm không tự chủ được hiện ra tình cảnh thiếu nữ tắm rửa... Tà ác tà ác! Hắn vừa tắm vừa cười, chảy nước dãi ròng ròng.

Cùng lúc đó, Trương Công Ngư cùng Thạch Vi đều không trở về nha môn mỗi người, mà là đợi ở đại đường y quán, tán gẫu chuyện trên trời dưới đất với Lý Thời Trân không chịu cáo từ. Mỗi người một chén trà xanh đã châm nước sôi vào mấy lần, ngay cả vị trà cũng đã mất, hai vị Đại nhân vẫn không chịu đi.

- Hôm nay khí trời thật tốt, ha ha ha...

Trương Công Ngư liếc nhìn Thạch Vi, cố làm ra vẻ nhàn nhã phe phẩy quạt vài cái.

- Đúng vậy đúng vậy, nhớ năm đó theo đại quân bình loạn người Bặc, lúc công vào Cửu Ty thành tiết trời cũng tốt như vậy, ôi chao, thấp thoáng mà đã trôi qua mấy năm…

Thạch Vi cũng nói mấy lời vô bổ, thỉnh thoảng còn quan sát Trương Công Ngư.

Ánh mắt của hai người vừa gặp nhau đã lập tức tách ra, hiển nhiên trong lòng ai nấy đều có âm mưu quỷ kế.

- Khó được hai vị Đại nhân quang lâm…

Lý Kiến Phương cười bồi:

- Vì rửa sạch oan khuất thay tệ y quán, hai vị Đại nhân không từ lao khổ, quả thật đáng kính đáng phục. Gia phụ có tổ chức một bữa tiệc mọn, mời hai vị Đại nhân tối nay tới dự.

Hai người cư tâm bất lương liếc mắt nhìn nhau, đều cười lên ha hả:

- Ôi chao không được, trong châu nha còn có chuyện chờ ta làm, hôm nào, hôm nào lại quấy rầy đi.

- Bản quan còn có công văn khẩn yếu Bắc Trấn Phủ Ty gởi tới chưa có trả lời, không thể làm gì khác hơn là lần sau sẽ lãnh thịnh tình vậy.

Lý Kiến Phương thấy bộ dáng này, không khỏi thầm nhủ trong lòng: nói tới thì hai người các ngươi đều bận rộn, thế nhưng hiện tại lại ở mãi chỗ này không chịu đi, chẳng lẽ là muốn ít bạc?

Y mang nghi vấn lén nói cho Lý Thời Trân, lão đầu tử chẳng qua là cười không đáp, liên tục hỏi tới mấy lần, lão mới vuốt chòm râu bạc, không nhanh không chậm nói:

- Chỉ sợ là vì Tần thế điệt tôn.

Quả nhiên Tần Lâm tắm rửa xong đi tới đại đường, ánh mắt hai vị Đại nhân sáng lên, đồng thời đứng dậy, có vẻ nghi ngờ địch ý liếc mắt nhìn nhau, bước chân vốn định đi ra cửa lập tức quay trở lại.

- Tần tiểu hữu, tối nay bản quan thi hứng đại phát, muốn cùng ngươi chuốc rượu ngâm thơ, không biết ngươi có rảnh không?

Trương Công Ngư nói xong, mười phần mong đợi nhìn Tần Lâm.

Hai tay Thạch Vi quyền ôm một cái:

- Tần huynh đệ, các huynh đệ cẩm y ta đều kính ngươi là một hảo hán tử, bày rượu trên Xuân Phong lâu, uống rượu bát lớn ăn thịt miếng lớn. Không giống hủ nho đàm luận thơ văn, đến cuối cùng còn đói bụng đến run rẩy!

Cẩm Y Vệ cùng quan địa phương không liên quan lệ thuộc với nhau, tuy rằng Thạch Vi có giao tình không tệ với Trương Công Ngư, lúc này tranh nhau mời khách cũng không nhịn được châm chọc mấy câu.

Lý Kiến Phương ở bên cạnh thấy vậy kinh ngạc, thầm nhủ trong lòng, tên họ Tần này hóa thành cái bánh thơm phức lúc nào vậy? Bất quá chỉ bằng vào điểm này, vẫn còn cách Kinh Vương thế tử có mười vạn tám ngàn dặm!

Tần Lâm chẳng qua là mỉm cười, chắp tay một cái nói:

- Nếu hai vị Đại nhân đều cùng mời vãn sinh, sao hai bên không làm cùng nhau, chúng ta vừa ăn thịt vừa uống rượu, lại đàm luận thơ văn, chẳng phải là hay hơn sao?

Trương Công Ngư cùng Thạch Vi gật đầu một cái, hai người một tả một hữu kẹp lấy Tần Lâm, dường như e sợ hắn chạy mất.

Thấy cảnh tượng này, Lý Kiến Phương há to miệng không khép lại được, gấp gáp chỉ theo bóng lưng Tần Lâm, lên tiếng oán trách với Lý Thời Trân:

- Hắn… hắn làm gì vậy? Vì sao không giúp giữ Trương phụ mẫu, Thạch Đại nhân lại, phòng bếp chúng ta đã chuẩn bị xong yến tiệc… Trong mắt hắn còn có sư phụ, sư tổ sao?

Lý Thời Trân hơi mỉm cười nói:

- Chỉ sợ là hai vị Đại nhân muốn chiêu mộ tên đồ tôn của ta đây.

Lý Kiến Phương suy nghĩ một chút, lúc này mới chợt hiểu ra:

- A, là muốn vời đi làm Ngọ Tác sao? Hừ hừ, mặc dù Ngọ Tác làm việc ở nha môn, rốt cuộc cũng chỉ là công việc hạ tiện, còn không có tiền đồ bằng đệ tử y quán chúng ta...

Lý Thời Trân thổi râu phù một cái, liếc con thứ ba của mình, tức giận nói:

- Có mắt không tròng!

-----------

Lão bản Xuân Phong lâu cảm thấy rất kỳ quái, hôm nay làn gió nào thổi cả Tri Châu Đại lão gia cùng Bá Hộ Cẩm Y Vệ tới đây một lượt? Hơn nữa khiến người ta không hiểu là hai vị Đại nhân lại giống như người hầu đi hai bên tả hữu, để cho một thanh niên áo vải đi chính giữa.

Chẳng lẽ vị này là Đại nhân vật từ kinh sư tới?

Lão bản cũng không dám nói cả lời khách sáo ngày, cụp mắt xuống đưa đoàn người lên nhã gian rộng rãi nhất trên lầu hai, cuối cùng còn cố ý dặn dò tiểu nhị đặc biệt cẩn thận, ngàn vạn lần chớ chọc giận tới vị tiểu gia kia.

Bên châu nha trừ Trương Công Ngư ra, Ngưu Đại Lực, Trương Lại Mục, Thôi Bộ Đầu, Hình Phòng Hồ Ty Lại ngồi bên dưới bồi tiếp. Bên Cẩm Y Vệ có tên Tổng Kỳ cao gầy thủ hạ của Thạch Vi, tên là Trần Tứ Hải.

Người bên cạnh không nói, nhưng Hồ Ty Lại cực kỳ nhiệt tình, lần trước Tần Lâm phá án mạng Xóa Loan thôn đã cự tuyệt chức vị Hình Phòng Ty Lại, chẳng phải là đại ân nhân giữ được chén cơm giúp Hồ Ty Lại sao? Trong tiệc y tỏ ra cảm kích rơi nước mắt, xem Tần Lâm giống như phụ mẫu tái sinh

Trương Công Ngư không phải là tìm Tần Lâm nói thơ luận văn, Thạch Vi cũng không phải chỉ muốn mời hắn uống rượu ăn thịt, rượu quá ba tuần liền dần dần tiến vào chính đề.

Thạch Vi tính tình thô hào sảng khoái, đến bây giờ cũng không muốn vòng vo, lập tức thẳng thắn đưa ra lời mời:

- Tần huynh đệ, Cẩm Y Vệ chúng ta hoặc là thế tập quân hộ, hoặc là tiền tuyến một đao một thương mà ra, được đại quan đề cử vào vệ tịch, đa phần toàn là người thô kệch, hiếm có người văn võ toàn tài như ngươi.

- Nếu như Tần huynh đệ có thể tới Cẩm Y Vệ ta nhậm chức, lão ca theo lệ Đầu Sung, sẵn sàng hạ mình đến Kinh Lịch Ty cầu xin xuất thân Hiệu Úy cho ngươi cũng không có vấn đề. Nếu là Tần huynh đệ muốn ứng thí khoa cử cũng không sao cả, có thể đi học ở học phủ Kỳ Châu Vệ, tương lai cũng có thể thi Trạng Nguyên.

(Chú thích tác giả: có cách nói nhân viên quân tịch không thể tham gia thi cử, nhưng tác giả tra được luận văn phân bố Tiến Sĩ song tịch đời Minh, cùng sử di dân đời Minh nguyên nhân hình thành, đặc điểm phân bố địa lý Tiến Sĩ quân tịch đời Minh, đều nói quân tịch có thể tham gia khoa cử.)

Thạch Vi bỏ tiền vốn không thể nói là không lớn, tiến vào Cẩm Y Vệ Hệ Thống nhậm chức có ba loại phương thức chủ yếu là Thế Bổ, Thiêm Sung, Đầu Sung. Thế Bổ là thế tập cẩm y quân hộ thừa kế nghiệp cha, Thiêm Sung chỉ quan phủ tuyển chọn trong số dân hộ đàng hoàng mà trúng tuyển, nhưng từ giữa đời Minh trở về sau đã đổi thành đại thần bảo đảm đề cử người có công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện