Edit: Nhật Nhật
Vẫn lười...
...
Không chỉ có Minh Ngạn bị sốc, mà nhưng người khác cũng y như vậy.
Có câu "Người ngoài xem trò vui, người trong nghề xem cách thức".
Càng là người trong nghề, thì càng biết hiệu quả hình ảnh của "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đỉnh cao như thế nào.
Nhưng bộ phim thương mại bom tấn trước kia, không cần biết là đốt bao nhiêu tiền vào cho khâu hiệu ứng, hiệu quả cuối cùng làm ra có chấn động cỡ nào, sống động ra sao thì cũng chỉ kỹ xảo.
Thực tế vẫn có thể cảm giác được nó không chân thực, đây chính là lý do vì sao việc quay cảnh thực lại quan trọng với một bộ phim đến vậy.
Hình ảnh bên trong "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" vừa nhìn đã biết không phải trên nhân gian, nói cách khác, tất cả cảnh vật bên trong đều thông qua xử lý hậu kỳ, nhưng lại tràn đầy cảm giác chân thực, không giống bối cảnh thế giới khác trong các phim bom tấn.
Nghiên cứu kỹ nguyên nhân, có thể đây là do vô số những chi tiết nhỏ đáng sợ bên trong đó, ánh sáng, hoa văn, kết cấu cùng quỹ tích khi đất cát bị gió thổi bay, tất cả những chi tiết nhỏ đó dung hòa lại với nhau, tạo nên khung cảnh trong ống kính.
Nó đã hoàn toàn đánh lừa được bộ não cùng con mắt của người xem, khiến người ta không thể nào dùng kinh nghiệm xem phim trước kia để phân biệt được, đâu là thực đâu là giả.
Lúc này, giọng nam êm tai kia lại vang lên, ống kính cũng dần dần chuyển đến trên người đối phương, gò má của cậu xuất hiện trên màn ảnh.
Sườn mặt của cậu có lẽ là đường nét xinh đẹp nhất trên đời, so với người bình thường sâu hơn, nhưng lại không gồ lên quá lộ liễu như người phương Tây.
Lông mi vừa dài vừa dày, không biết có phải là do ở địa điểm quay có gió, hay là tại cậu đang nói chuyện, mà hàng mi giống như cánh bướm, nhè nhẹ rung rinh.
Giới giải trí gần như chính là nơi tập trung nhiều trai xinh gái đẹp nhất, những người ở đây cũng tự nhận là đã từng va chạm xã hội, nhìn thấy đủ mọi kiểu mặt, nhưng vẫn không nhịn được nín thở.
Người trong màn hình quay đầu lại, nhìn về phía bọn họ, giống như đang cùng bọn họ tán gẫu, phá vỡ màn hình ngăn cách.
"Người đang bị ngục tốt siết cổ lên là Lâm Bân, khi còn sống là một tên bắt cóc tống tiền. Để trả nợ cờ bạc, gã bắt cóc một đứa bé mới hai tuổi, sau khi lấy được tiền chuộc gia đình đứa bé đưa cho, biết rõ đứa bé kia quá nhỏ, hoàn toàn không có khả năng tiết lộ thông tin về mình, nhưng Lâm Bân vẫn sát hại nó một cách dã man.
"Khi còn sống gã cướp đoạt tự do của người khác, sát hại trẻ nhỏ vô tội không chút thương tiếc, vì thế, sau khi chết sẽ phải tới Kinh Ưng chịu cực hình. Ngục tốt Diêm Ma La sẽ không ngừng đuổi theo gã, dằn vặt gã, trả lại mọi tội nghiệt mà gã từng gây ra cho người khác lên chính bản thân gã."
"Đuổi theo gã là những tội lỗi mà gã đã từng phạm phải. Tội nghiệt giống như mùi thơm trên cánh hoa, không cần biết lúc sống gã có thành công trốn tội, thoát khỏi trừng phạt hay không, thì sau khi chết đi đến Địa ngục, trừng phạt sẽ đúng hạn rơi xuống."
Ống kính lại rời khỏi người nói, hướng về phía người đang bị truy đuổi, chịu tra tấn, hành quyết.
Không thể nhìn rõ cụ thể hành vi giết chóc ở phía góc xa, nhưng có thể nghe được ngục tốt Diêm Ma La đang giận dữ mắng to, tội nhân khổ sở khóc xin, đã từng là thợ săn, nay lại biến thành con mồi, kẻ hại người nay lại biến thành kẻ bị hại, ở trong màn lửa xanh lam này không ngừng lặp đi lặp lại.
Hình ảnh dần trở nên mơ hồ, giữa màn hình xuất hiện mấy chữ lớn, nét bút cứng cáp:
Nhật ký hành trình dưới Địa ngục.
Đến tận lúc này, những người đang theo dõi trước màn hình mới có thể hít thở như bình thường, bởi vì thời gian nín thở ngưng thần quá dài, nhất thời có loại cảm giác hô hấp không thuận.
Hình ảnh của bộ phim sáng trở lại, một chiếc ô buýt du lịch ọp ẹp xuất hiện ở bên góc trái màn hình, bên phải hiện lên thông tin của diễn viên và những người liên quan.
Nhà sản xuất: Quỳnh Nhân.
Nam diễn viên chính: Quỳnh Nhân.
Đạo diễn: Chương Hoài Tô.
"Chờ đã! Tạm dừng một chút!"
Minh Ngạn thấy Lý Quỳ không nhúc nhích, lập tức vươn tay cướp lấy điều khiển từ xa.
Ông ta tua lại mấy giây, nhìn tên đạo diễn, không tài nào che giấu nỗi khiếp sợ của mình: "Đây không phải tên giả của thầy Tô sao?"
Điểm khiến những người khác để ý đến lại không giống ông ta, họ châu đầu ghé tai nói: "Quỳnh Nhân không phải là cái cậu thần tượng đóng vai Minh Thần trong phim mới của Trương Hạo à, mấy hôm trước Trương Hạo còn ở trong nhóm bạn bè phát liên tục mười mấy tin, khen kỹ thuật diễn của cậu ta tốt như thế nào, tôi thiếu chút nữa còn tưởng Trương Hạo đã chia tay với Trần Duệ Trạch, chuyển sang theo đuổi cậu thần tượng nhỏ này rồi."
"Shh ⸺⸺ Vừa nãy xem mà tôi không dám cả thở. Cũng không phải phim kinh dị, chẳng hiểu sao tôi lại thấy căng thẳng như vậy nữa."
"Chất lượng hình ảnh thực sự quá là trâu bò, này là do công ty nào làm vậy, tôi chưa từng nghe nói đến Giàu Thật Nhanh, hạng mục lớn thế này sao một chút động tĩnh cũng không có nhỉ, nhà nào làm ra được phim như này mà không điên cuồng tung hê ra ngoài chứ, công tác giữ bí mật thật tốt."
Minh Ngạn kéo Lý Quỳ nói: "Đạo diễn này là ai, tại sao lại dùng tên của thầy Tô?"
Tô Hoài Chương thỉnh thoảng sẽ quay một vài bộ phim mang tính chất thử nghiệm, những tác phẩm này sẽ để tên là Chương Hoài Tô. Thực ra chính là lật ngược tên thật của ông cụ lại thôi. Minh Ngạn cũng là học sinh của Tô Hoài Chương, tuy sau này vì quan điểm bất đồng mà ít khi qua lại, nhưng trong lòng ông ta vẫn rất yêu mến kính trọng cụ.
Đáng tiếc, sau đó Tô Hoài Chương ra đi quá đột ngột, ông ta không thể đến thăm cụ lần cuối.
Mấy vị tay to kia bàn luận vài câu, sau đó cướp lại điều khiển trong tay Minh Ngạn: "Ông làm cái gì thế hở, ấn tạm dừng làm chi, nhanh ngồi xuống, đậu má, phim này quá là trâu bò rồi!"
Lý Quỳ vỗ vỗ vai ông ta: "Xem phim trước đi đã."
Minh Ngạn càng xem, trong lòng càng thêm khiếp sợ, cách chuyển cảnh, ngôn ngữ, cùng sắc điệu của phim đều mang theo bóng dáng của Tô Hoài Chương.
Tô Hoài Chương là đạo diễn nối tiếng với phòng cách điện ảnh thủy mặc, phương pháp vận dụng màu sắc, giai điệu luôn có tính thẩm mỹ rất riêng, màu sắc đậm như một bức tranh sơn dầu, rồi lại có nét thanh thoát duyên dáng của tranh thủy mặc Trung Quốc, vô cùng đặc biệt.
Loại cảm quan đặc thù này chính là sự kết hợp giữa màu sắc lộng lẫy cùng ngôn ngữ diễn tả trang nhã mang đến, ánh sáng đậm cùng nhạt hòa cùng một thể.
"Vừa nãy là một cảnh quay siêu dài, người điều khiển camera là ai vậy, làm sao có thể canh chuẩn mọi thứ như vậy, tác phẩm cỡ này sao không tuyên truyền quảng bá gì mà lại chọn phát ở IKU? Dung Trinh là cha đẻ của nhà sản xuất à?"
Lý Quỳ hờ hững cười một cái, nhà sản xuất là cha đẻ của Dung Trinh mới đúng, đáng tiếc, Quỳnh Nhân không nhận đứa con trai Dung Trinh này, không giống ông ta, nhờ sự nỗ lực bền bỉ không ngừng của bản thân, Quỳnh Nhân bây giờ đã lười không buồn phản bác quan hệ cha con giữa hai người nữa rồi.
Theo nội dung bộ phim dần được làm sáng tỏ, mấy vị tay to ngồi đây đều nghĩ tới, bộ phim này là một bộ lấy danh nghĩa phim tài liệu.
Đây chính là dùng phương pháp quay phim tài liệu để quay một bộ phim giả tưởng, thường thường các bộ phim kinh dị cũng khá thích sử dụng thủ pháp quay phim này, nhưng cũng có những bộ phim có đề tài nghiêm túc hơn sử dụng, từ đó đắp nặn nên nhân vật cùng nội dung cốt truyện càng thêm chân thực.
Theo lý mà nói, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" sử dụng bối cảnh kể truyện là Địa ngục, mặc dù dùng phong cách phim tài liệu để quay chụp, cũng khó có thể tăng tính chân thực cho bộ phim.
Nhưng chất lượng hình ảnh trong phim thực sự quá tốt, hiệu ứng kỹ xảo vô cùng thật, cộng thêm hiệu quả từ thủ pháp quay, càng khiến cảm giác chân thực tăng thêm một bậc.
Tựa như trên thế giới này thực sự có một nơi gọi là Địa ngục, còn có một đoàn làm phim thâm nhập vào bên trong để quay phóng sự.
Nhân vật của Quỳnh Nhân chính là người thuyết minh cho bộ phim, dẫn dắt khán giả đi theo trải nghiệm phong tục tập quán dưới Địa phủ.
Minh Ngạn đã nghe qua tên của Quỳnh Nhân, nhưng đây là lần đầu tiên ông ta thấy cậu đóng phim.
Càng xem lại càng không khỏi bội phục.
Kỹ năng diễn xuất của diễn viên này thực sự là quá tốt.
Nhân vật nào là khó diễn nhất? Đó chính là diễn người bình thường.
Nhân vật có hình tượng rõ ràng thì chỉ cần nắm được đặc điểm chính của nhân vận đó, ngoại hình và khí chất của bản thân lại tương đồng với nhân vật thì diễn tương đối dễ. Nhân vật càng sắc nét, càng quen thuộc thì lại càng khó diễn giải.
Thiết lập nhân vật có thể là người bình thường, nhưng nhất định sẽ bị đặt vào trong một tình cảnh không bình thường, như vậy mới có thể tạo ra xung đột, mở ra cốt truyện.
Nhưng nhân vật mà Quỳnh Nhân diễn là một người thuyết minh phim tài liệu, trong lúc cậu diễn, khẳng định toàn bộ quá trình đều đối mắt mới phông xanh, nói cách khác, trong bộ phim này, điều khiến người ta cảm thấy chấn động nhất không phải cảnh tượng dưới địa phủ, mà là lúc diễn viên đóng phim, tất cả đều không tồn tại.
Nhưng cậu lại diễn hết sức trơn tru, chân thực. Mỗi một phản ứng, mỗi một biểu cảm nhỏ trên mặt, đều rất đúng chỗ.
Khiến người ta tin tưởng, cậu thực sự đang nhìn thấy tội nhân bôn ba trốn chạy, ngục tốt đuổi theo sau, cùng với vùng đất ngập lửa như một đại dương xanh biếc.
Phối âm cùng nhạc nền trong phim cũng rất tuyệt, tiếng ngục tốt mắng chửi khiến người xem cảm nhận được lửa giận sôi trào trong lòng họ, tiếng tội nhân kêu rên cũng biểu hiện một cách nhuần nhuyễn thống khố và sợ hãi trong lòng.
Cửa phòng chiếu phim nhỏ đột nhiên bị đẩy ra, là Minh Biện tới trễ, ông ta là em trai của Minh Ngạn, hai người họ chính là phiên bản Trung Quốc của hai anh em nhà Wachowski [1], chỉ là hai người họ không có trải nghiệm biến thành chị em trai, rồi lại biến thành chị em gái như anh em nhà Wachowski
"Đây không phải là Quỳnh Nhân à? Đẹp trai quá ha, Lý Quỳ, anh thế này là không được nhé, thần tượng trẻ đóng mấy phim đề tài giả tượng kiếu như này trăm phần trăm là nát bét, chả ra gì, anh lại còn bảo tôi tới xem?"
"Suỵt ⸺⸺" Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía ông ta, nghiêm túc giơ ngón trỏ, ra hiệu giữ im lắng.
Minh Biện ngây ra một chút, ngồi xuống bên cạnh anh trai mình, trong lòng thầm oán, phim nát của thần tượng còn xem chưa đủ hay sao, Quỳnh Nhân có đẹp trai thế đẹp trai nữa thì cũng làm gì đến mức...
"Ấu siệt!"
Ông ta nhìn thấy cái gì đây? Chất phim này, hiệu ứng này, cùng Quỳnh Nhân đẹp đến không giống nhân loại dưới bầu trời phủ đầy mây đỏ, trong nhất thời ông ta không phân rõ, rốt cuộc là hiệu ứng kỹ xảo trong phim quá tốt, cho nên người thực như Quỳnh Nhân đi vào không có cảm giác tách bạch, hay là do bản thân Quỳnh Nhân cũng là hiệu ứng máy tính, nên mới có thể hòa làm một với cảnh sắc ở thế giới khác như thế này.
Rõ ràng Minh Biện tới khá trễ, lúc ông ta tới, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đã chiếu được một phần tư rồi, Quỳnh Nhân đang trò chuyện cùng ngục tốt ở Địa ngục Kinh Ưng, cũng tự mình trải nghiệm công tác của ngục tốt ở đây.
Cậu mặc quần áo của ngục tốt vào, buộc chắc dây giày đặc chế riêng của ngục tốt, nói với khán giả sau ống kính: "Loại giày ủng này là dùng tơ nhện ở Địa ngục Huyết Trì dệt thành, chỉ cần tăng thêm thành phần tơ này vào trong vải dệt bình thường thì có thể giúp chất vải trở nên bền chắc hơn. Fan hâm mộ từng tặng găng tay dệt bằng tơ này cho tôi, nói có thể trị bệnh nứt nẻ do lạnh, chờ tới mùa đông, tôi nhất định sẽ đeo thử xem, cảm ơn quà tặng của bạn."
Quỳnh Nhân mỉm cười ấm áp về phía ống kính, sống mũi hơi nhăn lại, lộ ra hàm trăng trắng tinh, đôi mắt cười cong cong.
Nếu fan hâm mộ tặng găng tay cho cậu mà thấy cảnh này thì nhất định sẽ rất cảm động.
Hớ? Minh Biện đột nhiên nhần ra chỗ không bình thường, có thể đưa tặng Quỳnh Nhân găng tay làm bằng tơ nhện ở Địa ngục Huyết Trì, vậy fan của cậu chắc chắn cũng là sinh linh dưới Địa ngục.
Ngẫm lại lại thấy chẳng vấn đề gì, dù sao Quỳnh Nhân cũng đang đóng vai là người thuyết minh phim tài liệu về Địa ngục mà, có fan âm phủ thực sự quá là bình thường.
Sau ống kính, Quỳnh Nhân cầm một cái chùy sắt lớn trong tay, đầu chùy còn to hơn đầu cậu gấp mấy lần: "Hiện giờ tôi sẽ trực tiếp trải nghiệm công tác của ngục tốt ở đây, mọi người chúc tôi may mắn đi nào."
Cậu giơ cây chùy to vĩ đại, đuổi theo sau tội nhân, sung sướng chơi một màn đập chuột.
Trong phim chiếu rất nhiều cảnh quay ngắn về các hình phạt tàn khốc dưới Địa ngục, theo đó chính là phần thuyết minh tại sao những tội nhân này phải chịu hình phạt như vậy.
Người xem vừa khó chịu, vừa hả giận, lại vừa sợ vừa lo lắng.
Cảm giác phức tạp trong lòng cuộn thành một cục.
Nhưng mỗi lần Quỳnh Nhân xuất hiện, người xem lại cảm thấy được trong lòng mình nhận được an ủi cùng chữa lành, lúc nhìn thấy cảnh cậu vung búa lớn, vất vả đập người, mấy vị tay to có mắt đều vô thức nở nụ cười.
Nắm nắm tay, cổ vũ khích lệ cậu.
"Đập đứa bên trái kìa, bên đó gần hơn, đúng đúng đúng!"
"Đập trúng rồi! Tiểu Quỳnh thiệt là giỏi!"
"Tiểu Quỳnh của chúng ta thật là trâu bò, không có gì để nói nữa, thực sự quá trâu bò."
Minh Biện xem không chớp mắt, lẩm bẩm nói: "Cậu ấy thật là đáng yêu. Tôi tình nguyện xưng là nữ thần địa ngục."
Thấy lúc chờ ở Địa ngục Hoán Khổ, Quỳnh Nhân nhẹ nhàng xoa đầu chó, Minh Biện không nhịn được cảm thán: "Chó ăn thịt người thì cũng là chó nha, cũng muốn được chủ nhân yêu thương cưng nựng."
Trên màn ảnh là chim ác bay rợp trời, không ngừng đuổi theo tội nhân chạy trốn bên dưới, tiếng kèn Xô-na [2] bất chợt nổi lên. Trong phút chốc, tâm trạng điên cuồng, giận dữ của tất cả ngục tốt Diêm Ma La đều bị tiếng nhạc nhuộm đẫm, tái hiện một cách sống động.
Minh Biện cảm thấy bản thân như được tiếng kèn Xô-na này đả thông kinh mạch, đầu óc sáng tỏ, có cảm giác sung sướng đến tê cả da đầu.
Phối nhạc thực sự quá tốt!
Chỉ bằng một tiếng kèn Xô-na này thôi, ông ta sẵn sàng đi mua cả đĩa nhạc về nghe.
Ngục tốt ở Địa ngục Chiên Đồ không ngừng oán giận vì hành hạ phạm nhân mà trong lòng không thể không lúc nào là thôi tức giận, căm phẫn, thậm chí còn xuất hiện vấn đề về tâm lý, Quỳnh Nhân đề nghị bọn họ nghe thử bài bát "Người đuổi theo ánh sáng" của mình.
Minh Ngạn cười hỏi: "Có bài hát này thật à?"
Lý Quỳ gật đầu.
Lúc Quỳnh Nhân giúp quảng cáo cho trứng chim ở Địa ngục Chiên đồ, hình ảnh quảng cáo điêu luyện của cậu càng khiến bọn họ thấy buồn cười.
Trong lúc không để ý, bộ phim "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" kỳ diệu này đã tới phần kết, bầu trời phía sau Quỳnh Nhân đỏ rực như nung, nước biển treo ngược bên trên, cậu tiện tay ngắt một đóa hoa hồng đỏ rực như máu, cánh hoa trôi ra khơi xa, bập bềnh theo làn sóng của vùng biển treo ngược.
"Chúng sinh làm mọi chuyện vì sở thích, vì tư tâm, đọa xuống Địa ngục." Quỳnh Nhân nhìn đối diện với ống kính, "Trong "Chính pháp niệm xử kinh" miêu tả về những người phải chịu phạt ở Địa ngục Sơ Thứu như sau: "Cơ khát sở bức, mệnh thường dục đoạn, vô cứu vô quy, khí tức dục tuyệt, hữu mệnh nhi dĩ. Tha nhân sở bỉnh, cụ thụ chúng khổ"."
(Tạm dịch nghĩa: Cuồng bức ép, mạng thường không dài, không thể cứu, không còn đường quay đầu, hơi thở không có, chỉ còn mệnh mà thôi. Bị người khác nắm giữ, chịu cảnh khổ của chúng sinh)
Thực ra tôi cũng không hiểu mấy câu này đâu, tối nghĩa dã man ấy.
Ống kính dần tiến lại gần, khuôn mặt Quỳnh Nhân dần chiếm trọn màn hình.
"Tội lỗi của một người sẽ không vì chết rồi mà kết thúc, nó sẽ đi theo người mang tội nghiệt tới từng Địa ngục một."
Người xem đều không tự chút nhìn theo ánh mắt lạnh như băng của cậu.
"Người còn sống, xin luôn giữ cảnh giác."
"Tuyệt đối đừng để bị đọa đến đây."
Hình ảnh tối sầm lại, mấy giây sau hiện lên danh sách diễn viên góp mặt cùng nhân viên đoàn phim.
"Hết rồi á?"
Biện Minh không hài lòng: "Tôi còn chưa xem đủ mà."
Trong màn hình, Quỳnh Nhân lại đột nhiên ló ra: "Mọi người đừng tắt vội, còn một ca khúc cuối phim nữa nha!"
Phần nhạc đệm điện tử sôi động vang lên, trên màn hình lần lượt chiếu lên cảnh tượng tại từng Địa ngục nhỏ của Hắc Thằng Đại Địa, bởi gì thời lượng có hạn cho nên tất cả những Địa ngục nhỏ không thể tới quay trực tiếp đều được cắt ghép xuất hiện ở cuối phim.
Quỳnh Nhân một lần nữa quay lại màn hình, hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào ống kính, mặt không biểu cảm hát: "Mi sẽ không có kết quả tốt!"
Mấy vị tai to mặt lớn trong giới này không quá quen thuộc với giới thần tương, thấy biểu hiện của Quỳnh Nhân ở trong phim, còn tưởng là diễn viên thiên tài nào mới ra mắt, nghe thấy cậu hát rõ âm rõ chữ, muốn cao là cao, muốn thấp là ấm, độ rộng âm vực khoa trương đến khó tin, bèn hoài nghi hỏi: "Đây là tự cậu ấy hát à?"
Lý Quỳ dương dương tự đắc: "Dĩ nhiên rồi, cha tôi chính là ưu tú như vậy đấy."
Minh Ngạn: "Cha mà ông nói là cậu ấy à?"
Lý Quỳ: "Chính xác, nhắc nhở mấy ông một câu, yêu thích Quỳnh Nhân thì được, nhưng cấm không cho phép làm fan cha, fan mẹ, fan bạn trai, fan bạn gái của cậu ấy, ai cũng không được chiếm hời của tôi."
Bài "Mi sẽ không có kết quả tốt" này phải nói là có công dụng tẩy não cực kỳ cao, ca từ liên tục được nhấn mạnh cùng giai điệu bắt tai, khiến lúc bắt đầu vào đoạn điệp khúc lần hai, mấy vị tay to ở đây đều tự động hát theo.
...
Mi sẽ không có kết quả tốt.
Mưa dao phủ khắp mười phương, Sơ Thứu không cứu không thoát, giết đến chỗ cáo, ưng, đại bàng.
Cứ thế tuần hoàn trăm nghìn năm không ngừng.
Phụ nữ không đoan trang đứng trên ngàn vạn lá dao, rừng lá dao Hoạt Đại Địa Ngục bốc cháy.
Người đã tạo ác, cớ gì lại kêu la đau khổ?
Cứ thế tuần hoàn trăm nghìn năm không ngừng.
...
Đáng tiếc mấy người ở đây đều không biết hát, căn bản nghe không thuộc được hết, chỉ có Lý Quỳ đã được xem trước mấy lần, mới miễn cưỡng đọc theo được toàn bộ lời.
Đúng, chỉ có thể đọc theo, ông ta cũng muốn hát lắm chứ, nhưng cổ họng của ông ta nói: "Ông không thể."
Chờ ca khúc chủ đề phát xong, trong phòng yên tĩnh trở lại, Minh Ngạn ngả lưng dựa lên thành sô pha, trông như yếu thận vậy: "Ối má ơi, phim này, bài hát này, quá trâu."
Minh Biện nhận xét tỉ mỉ hơn so với ông ta: "Nhà sản xuất của phim này chỉ có hai người, một là Quỳnh Nhân, một người khác tên Ngôn Mặc, công ty hoàn thành hiệu ứng kỹ xảo là Giàu Thật Nhanh, trên thực tế, ngoài trừ dàn nhạc diễn tấu tên Đao Luân kia ra, thì công ty góp mặt bên trong chỉ có một, chính là Giàu Thật Nhanh."
Minh Ngạn cùng tất cả mọi người có mặt ở đây đều hiểu ý tứ thực sự trong câu này là gì.
"Nói cách khác, bộ phim này từ đầu đến cuối là do công ty tên Giàu Thật Nhanh kia ôm đồm hết mọi việc?" Minh Ngạc lộ vẻ khiếp sợ, "Sao có thể, nếu có một công ty có thể làm toàn bộ từ A đến Z thế này, chúng ta khỏi cần lăn lộn trong giới nữa."
"Không đến mức đó đâu, công ty bọn họ có lợi hại đến đâu thì một năm có thể ra mắt mấy bộ phim chứ, không thể bao trọn gói toàn bộ thị trường được."
Lý Quỳ hắng giọng một cái: "Đây là tập đầu tiên của "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục", quay về Hắc Thằng Đại Địa, phòng chừng mấy tháng nữa sẽ ra mắt tập thứ hai, đến lúc đó tôi lại mời các ông đến xem cùng."
"Cái gì?"
Tất cả mọi người không nhịn được cùng hô thành tiếng.
Phim điện ảnh chất lượng cao như vậy, nói thật còn họ chưa từng thấy qua, không cần biết là diễn viên chính Quỳnh Nhân, hay là người qua đường tùy tùy tiện tiện xuất hiện, không có phân đoạn của diễn viên nào là họ không thấy thán phục.
Chứ đừng nói gì đến hình ảnh, âm hiệu, phối nhạc, phải nói tất cả đều đã đạt đến cực hạn.
Tác phẩm chất lượng như thế này, mà chỉ mấy tháng là tập thứ hai đã có thể lên sóng? Đang nói chuyện cười hả?
Lý Quỳ: "Tôi lừa mấy ông làm gì? Này này, mọi người nên tung hê thì tung hê luôn đi, lấy Weibo của mấy người ra, nuôi các ông ngàn ngày, chính là để dùng vào lúc này đấy. Minh Ngạn, đầu của ông đâu?"
Lý Quỳ nhìn Minh Ngạn một cách xấu xa, người kia da mặt dày, vẫn tươi cười như thường: "Được, cha ông thực sự rất lợi hại. Tôi xin lỗi đã đánh giá sai năng lực của cha ông."
"Không được." Minh Biện không thể hiểu nổi, "Phim quay tốt như vậy không ra rạp thực sự quá lãng phí, nếu sợ không xin được suất chiếu, chúng ta có thể giúp một tay mà, phim này mà không được cho ra IMAX, thì thực sự là quá báng bổ. Âm thanh cùng nhạc hiệu trong phim xứng đáng được nghe bằng hệ thống âm thanh tốt nhất."
"Tôi dám cá, chỉ cần ra rạp, người mê phim xem liền một lúc hai ba lượt chắc chắn có cả đống lớn."
Lý Quỳ gật đầu: "Đúng là như vậy, cái này tôi sẽ thương lượng với Quỳnh Nhân xem sao."
Buổi xem phim kết thúc, Lý Quỳ lại mời bọn họ ăn tối, những giờ có là sơn hào hải vị thì cũng chẳng ăn ra mùi vị gì.
"Tôi muốn ăn trứng chim ở Địa ngục Chiên Đồ."
"Tôi cũng thế..."
"Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" thực sự tẩy não rất nặng.
Sau khi về đến nhà, Minh Ngạn lập tức lên Weibo, muốn viết một phần bình luận phim, lại bất ngờ phát hiện, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đã leo lên hot search đồng thời còn phân thành hai thái cực.
Đối với diễn xuất của diễn viên, âm hiệu, đặc hiệu, phối nhạc, ngôn ngữ máy quay, trên cơ bản đều được đánh giá rất cao, nhưng đối với nội dung bộ phim mọi người lại có cái nhìn hoàn toàn bất đồng.
Lúc này, Quỳnh Nhân cũng đang ủ trong phòng nghỉ mà ê kíp "Chế Thanh" sắp xếp cho mình để xem đánh giá.
Weibo cõi âm thì đương nhiên là một mảnh khen ngợi, dưới cõi âm cũng không có website chuyên môn để cho điểm, nên khán giả kích động chỉ có thể không ngừng tung hê, thổi phồng để biểu đạt yêu thích của mình đối với "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục".
Trứng chim ở Địa ngục Chiên Đồ lại một lần nữa cháy hàng, Quỳnh Nhân có một loại dự cảm, không chừng người trên dương thế chẳng mấy chốc sẽ nhận được nội dung báo mộng mới: Có thể hóa cho một con chó răng sắt không QAQ.
Tranh luận trên Weibo của Dương gian, Quỳnh Nhân cũng đã đoán được từ trước, dù sao nói trắng ra thì cậu quay cũng là một bộ phim tài liệu mà, vốn không phải phim điện ảnh, mọi người cảm thấy hoang mang cũng đúng thôi.
Người thích "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" cũng rất nhiều, không ít người @ cậu, hy vọng có thể đưa bộ phim này ra rạp.
Chuyện này... Cậu cũng muốn, nhưng mà suất chiếu đâu có dễ xin.
Dung Trinh và Trương Hạo ở phương diện này tương đối có kinh nghiệm, có lẽ có thể nhờ bọn họ giúp một tay.
Hôm đó, đã định sẵn là một ngày gió tanh mưa máu, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đột nhiên xuất hiện, làn gió Địa ngục thổi quét qua nền điện ảnh Hoa Hạ.
Chỉ trong một đêm, Giàu Thật Nhanh và Quỳnh Nhân đã trở thành chủ đề bàn tán của tất cả người trong giới điện ảnh.
Khi thấy công ty cùng nhà sản xuất, nhà đầu tư hiển thị trên website đều là Quỳnh Nhân thì mọi người còn choáng váng hơn nữa.
Mấy năm trước Quỳnh Nhân chìm nghỉm thế nào, thảm ra sao, chỉ cần động động ngón tay một cái đều có thể tra ra được, gần đây mặc dù có chút hot, nhưng độ nhận diện vẫn không phải quá cao.
Hơn nữa quay phim điện ảnh rất đốt tiền, lấy thu nhập hiện tại của Quỳnh Nhân căn bản là không thể quay nổi. Bọn họ kết hợp tất cả các loại tin tức ngầm, tin tức nổi, suy đoán người đầu tư đứng sau công ty Giàu Thật Nhanh hẳn là Ngôn Mặc.
Sau đó lại đi thăm dò gia thế bối cảnh của Ngôn Mặc, tra ra một cái, thức thì khiến những người này sợ rớt cả não.
Ngôn Mặc cực kỳ khiêm tốn, nhưng bất động sản nắm trong tay nhiều vô số kể, trải rộng khắp cả nước, trong có có không ít bất động sản từ tận đời Minh Thanh truyền lại, có thể thấy được lịch sử sâu xa trong gia đình đối phương.
Này mới thực sự là gia tộc lâu đời.
Phim giữa trưa lên sóng, buổi tối số lượt đánh giá được cho trên Douban [3] đã vượt quá 20 nghìn, trở thành phim có tốc độ đánh giá nhanh nhất trong lịch sử Douban, đạt 8,8 điểm, các đánh giá đều nằm trong mức ba đến năm sao.
Người đánh giá năm sao hầu hết đều cho là đề tài cùng thủ pháp dùng hình ảnh kể truyện của bộ phim đều rất mới mẻ độc đáo, bối cảnh chân thật nhất trong lịch sử, cốt chuyện thoải mái, tự nhiên, hấp dẫn người xem, đánh giá năm sao là không có gì phải tranh cãi.
Những người đánh giá thấp hơn thì đại thể đều thừa nhận hình ảnh trong phim cùng diễn xuất của diễn viên rất ưu tú, chỉ là không hiểu sao lại muốn vung ra nhiều tiền như vậy ⸺⸺ dù sao hiệu quả thị giác này nếu không ném vào mấy trăm triệu thì chắc chắn không thể làm nổi, thế mà lại đi quay một bộ phim trá hình phim tài liệu.
Quay một bộ "Chúa tể của những chiếc nhẫn" phiên bản Trung Quốc không phải tốt hơn sao?
[ Không nghĩ ra, thực sự không thể nghĩ ra, vung nhiều tiền như vậy mà lại để quay một bộ phim tài liệu trá hình, thậm chí còn không phải là phim kinh dị. Tóc của tôi sắp bị kéo trọc rồi.]
[ Quỳnh Nhân diễn thực sự quá tốt, cậu ấy mà không giành được giải ảnh đế thì mới thực sự là khó hiểu. Mà kỹ năng diễn xuất tốt như vậy lại chỉ diễn một người thuyết minh, tôi thật sự... Thật sự suy sụp, mấy người có hiểu không?]
[ Tôi khổ tâm lắm, một bên thì muốn xem đi xem lại bộ phim này mười lần, một bên thì thực sự không muốn cổ vũ cho hành vi này của Giàu Thật Nhanh chút nào. Sao bọn họ có thể dùng thực lực như vầy để quay một bộ phim tài liệu trá hình, không có cốt truyện chứ? Quá lãng phí, tôi không thở được nữa rồi.]
[ Phim này từ diễn viên chính cho đến diễn viên quần chúng đều có kỹ năng diễn xuất vô cùng đồng đều, sao tất cả ai nấy đều diễn thật như vậy được, hơn nữa vừa nghe là thấy bọn họ chắc chắn thu âm ở ngay tại hiện trường, lợi hại như vậy sao không đi quay phim bom tấn a a a!]
[ Không hiểu mấy người tung hê cái gì, nội dung phim thì nát bét, kỹ thuật diễn thì chả ra đâu vào đâu, hiệu ứng kỹ xảo nhìn cái đã biết là giả, khen như thế bao tiền một bình luận vậy, tôi cũng muốn kiếm tiền.]
[ Nick seeding lắm vậy, thần tượng đóng chính, chắc chắn là nát bét không ra gì, một sao, không cần cám ơn.]
[ Đội ngũ làm phim này thực sự không có não, thừa tiền, nhiều tiền như thế mà lại đi quay cái thể loại này. Cạn lời thực sự.]
Minh Ngạn nhạy bén cảm nhận được vết tích của seeding cố tình bôi xấu, làm một đạo diễn có tiếng, ông ta bị cái ngữ này hành hạ quá nhiều rồi.
Nhưng mà những kẻ này không phải cái làm ông ta thấy sốt ruột nhất, cái khiến ông ta thực sự khổ sở chính là những người cảm thấy "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" chỉ có phần cứng là xuất sắc, còn phần mềm ra sao không để tâm, còn mang theo tiếc nuối đánh giá ba sao.
Chờ một chút, mấy người đã hoàn toàn hiểu sai phần đặc sắc nhất của bộ phim này rồi!
Quỳnh Nhân có thể hạ quyết tâm quay một bộ phim như vậy, chắc chắn bây giờ đang phải chịu áp lực rất lớn, những bình luận không hiểu được nỗi khổ tâm của cậu này, liệu có khiến cậu trằn trọc trăn trở, đau lòng đến độ mất ngủ không?
Làm sao bây giờ, có cần ông ta đăng Weibo, giúp chỉ ra chỗ sai của khán giả không nhỉ?
Minh Ngạn nghĩ đi nghĩ lại, sau đó xin số Quỳnh Nhân ở chỗ Lý Quỳ, sau khi được Quỳnh Nhân đồng ý, Lý Quỳ mới gửi số liên lạc cá nhân của cậu qua.
Ông ta lập tức gọi sang: "Xin chào, tôi là Minh Ngạn."
"Chào chú, cháu là Quỳnh Nhân."
"Xin hỏi..." Minh Ngạn gần đây cũng đang chuẩn bị một hạng mục mới, vai nam chính vẫn chưa tìm được, hôm nay lúc vừa xem "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đã cảm thấy mình tìm được ứng cử viên phù hợp nhất cho vai chính, "Cậu có hứng thú đóng phim thương mại không? Tôi có hợp tác với hai công ty điện ảnh, muốn quay một series phim bối cảnh thần thoại Trung Quốc, tôi muốn mời cậu đóng nam chính trong phần đầu tiên."
Quỳnh Nhân: "Cám ơn ý tốt của chú, nhưng đây không phải lĩnh vực cháu dự định sẽ phát triển lâu dài, rất xin lỗi."
Cậu thì là một thần tượng thôi, nào có biết đóng phim đóng kịch gì, Trần Duệ Trạch có thể lấn sân thành công, không có nghĩa là cậu cũng làm được, huống hồ cậu cũng có muốn thay đổi hình tượng đâu.
Trong lòng Minh Ngạn không khỏi chấn động, người khác chỉ cần nghe đến là phim thương mại của ông thôi là đã tự động dán lên rồi, Quỳnh Nhân lại lập tức từ chối, quả nhiên đúng như ông ta đã nghĩ, Quỳnh Nhân làm phim chính là vì theo đuổi lý tưởng xa hơn, không phải là vì danh vọng và tiền tài.
Khóe mắt ông đã có chút ươn ướt.
Quỳnh Nhân, mấy mọt phim kia không hiểu cậu cũng không sao, tôi hiểu.
Hiện giờ ở trên mạng có không ít bình luận không tốt về phim mới của cậu, nếu cậy cần, tôi có thể giúp cậu định hướng dư luận một chút."
Quỳnh Nhân mỉm cười: "Không cần đâu ạ, cảm ơn ý tốt của chú, nếu không thể tự do phê bình thì khen ngợi cũng có ý nghĩ đâu. Chỉ là... Aiz..."
Có quá nhiều người thực sự coi đây là một bộ phim sử thi mang phong cách phim tài liệu, kỹ xảo của cậu được người ta thổi phồng lên hàng trăm nghìn lần, cho dù có người chê nội dung phim quá mờ nhạt không có điểm nhấn thì cũng không quên tung hê diễn xuất của cậu, làm cậu xấu hổ muốn chết.
Cậu căn bản có diễn gì đâu!
Minh Ngạn nghe thấy cậu thở dài, trong lòng cũng rất khó chịu, quả nhiên, mấy bình luận kém đó vẫn có ảnh hưởng đến tâm trạng của Quỳnh Nhân.
Quỳnh Nhân: "Cháu tin, một thời gian nữa, khán giả nhất định sẽ phát hiện ra cái cháu thể hiện ở đây là gì."
Bọn họ nhất định sẽ phát hiện, trên người cậu thực sự không có thứ nào tên là kỹ năng diễn xuất hết.
Minh Ngạn ở đầu bên kia điện thoại không khỏi choáng váng trước sự tự tin của Quỳnh Nhân, cảm thấy đứa bé này vẫn quá cứng đầu, quả trẻ con.
Vàng thật không sợ thử lửa, nhưng nếu đúng thực là vàng, thì cần gì phải đi thử lửa chứ?
Lúc này, Minh Ngạn đã âm thầm ra quyết định, nhất định phải đứng ra lên tiếng vì "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục"! Về phần ý định này, ông tạm thời không định nói với Quỳnh Nhân, ông có linh cảm, nếu giờ mà nói ra, nhất định sẽ bị Quỳnh Nhân từ chối thêm lần nữa.
Ngày hôm sau, Minh Ngạn đăng lên Weibo một bài viết mới.
"Thấy có rất nhiều người đang tranh luận về "Nhật lý hành trình dưới Địa ngục", tôi cũng muốn nói một chút về cái nhìn của mình. Tôi sẽ không đề cập đến những cái đã được mọi người công nhận khen ngợi nữa, mà chỉ nói riêng về lý giải của bản thân với ý nghĩa cốt lõi mà bộ phim nhắm tới.
Thoạt nhìn, ý tưởng của "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" rất đơn giản, chỉ có mấy chữ ác giả ác báo mà thôi. Nhưng đây mới chỉ là tầng nghĩa bên ngoài, ý nghĩa chân chính nằm sâu bên trong thực ra ở cuối phim Quỳnh Nhân đã nói rất rõ, hi vọng chúng sinh luôn luôn cảnh giác. Chúng ta phải cảnh giác với chính ái dục của bản thân, không nên ngu muội, khiến bản thân rơi xuống Địa ngục.
Sử dụng hình thức phim tài liệu phóng sự cũng chính là để cảm giác chân thực trong phim đạt đến mức cao nhất, từ đó giúp tư tưởng truyền đạt bên trong có thể được người xem dễ dàng tiếp thu hơn.
Tôi nghĩ có rất nhiều người cũng giống tôi, khi xem bộ phim này thậm chí không nhớ được là mình đang xem phim, thực sự nghĩ trên đời này có một nơi gọi là Địa ngục, sau đó vô thức đặt tay lên ngực tự hỏi, liệu mình có làm chuyện xấu nào đủ khiến bản thân phải xuống Địa ngục hay chưa?
Khi trong lòng mọi người nảy sinh câu hỏi này, bộ phim đã đạt được mục đích của mình, nó giúp khán giả kéo lên một ranh giới trong chính suy nghĩ của mình.
Đây cũng chính là cái mà bất cứ ai tinh mắt cũng có thể nhận ra, rằng bộ phim này nếu ra rạp rõ ràng có thể kiếm được bộn tiền, vậy mà công ty Giàu Thật Nhanh lại chọn phát sóng trên nền tảng trực tuyến.
Bởi vì kiếm tiền, chưa bao giờ là mục đích của Quỳnh Nhân và Giàu Thật Nhanh. Bọn họ mang theo ý thức trách nhiệm với xã hội quay bộ phim này. Bọn họ chấp nhận vung tiền, cũng muốn để mọi người đều cảm nhận được ý nghĩa thực sự trong bộ phim.
Đây chính là loại tinh thần không bao giờ sợ hãi, chùn bước.
Tôi thậm chí đã nghĩ, tái tên Giàu Thật Nhanh này, bản thân nó đã là một sự trào phúng với thực trạng xã hội bây giờ rồi.
Mấy năm nay, mọi người đã xem bao nhiêu bộ phim bom tấn, đầu tư hàng trăm triệu mà chỉ làm ra được loại hiệu ứng ba xu ngoài rạp? Đã xem bao nhiêm phim toàn các ngôi sao góp mặt mà ngay cả khóc cùng cần đến thuốc nhỏ mắt?
Đã xem bao nhiêu phim cắt nối biên tập nhanh như gió, chuyển cảnh nát bét khiến khán giả không hiểu đầu cua tai nheo ra sao? Xem qua bao nhiêu phim trang phục, hóa trang, văn hóa loạn tùng phèo, cốt truyện ấu trĩ đến độ khiến người ta buồn nôn, thiết lập tính cách thì xốc nổi, tình tiết y như thiểu năng trí tuệ, lại còn làm đi làm lại, phim tệ đến độ không khác gì chiến sự ở Siberia.
Hiện giờ, ngành công nghiệp điện ảnh đã có một nhận thức chung hết sức gay go, nếu phim nát mà vẫn có thể kiếm tiền, thì hà tất phải quay phim hay?
Nhưng Giàu Thật Nhanh đã giáng cho xã hội phù phiếm này một đòn thật mạnh, người khác đều đâm đầu về phía tiền bạc, họ lại chọn một còn đường hoàn toàn khác, chọn chất lượng, chọn nội dung, chọn tất cả những khán giả có thể online xem bộ phim nay.
Cảm ơn đội ngũ làm phim đã cống hiến cho chúng ta một bộ phim sâu sắc và tuyệt vời đến vậy.
Cảm ơn Quỳnh Nhân đã mang đến màn trình diễn xuất sắc nhất năm.
Cảm ơn mọi người vì đã đi ngược lại dòng chảy đồng tiền, lựa chọn một con đường càng gian nan khó khăn hơn.
Hi vọng khán giả đừng chỉ nhìn thấy bề ngoài ưu tú mà quên đi ý nghĩa tinh thần càng sâu sắc hơn của bộ phim.
"Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đáng giá. Quỳnh Nhân đáng giá. Giàu Thật Nhanh đáng giá, Chương Hoài Tô đáng giá."
Minh Biện lập tức xuất hiện chia sẻ lại Weibo của anh trai mình, cũng dạt dào cảm xúc bình luận bên dưới: "Vốn muốn viết một bài luận 30 nghìn chữ, nhưng sau đó em lại thấy không cần thiết, thứ tốt không sợ mọi người thảo luận, không sợ bị đánh giá kém. Nếu anh của em đã đăng bài thì đi comment dạo bên dưới là được. Tiện thể, @Quỳnh Nhân, xin được hợp tác."
Quỳnh Nhân nhìn Weibo của Minh Ngạn, mồm há to thành hình chữ O.
Không phải đâu, hôm qua cậu đã nói rõ ràng với vị đạo diễn này rồi mà, không cần đăng Weibo giúp cậu dẫn dắt dư luận gì hết.
Giàu Thật Nhanh cũng không phải đang trào phúng gì cả, cậu nghèo rớt mùng tơi bao nhiêu năm như vậy, thực sự muốn giàu nhanh một chút nha.
Quỳnh Nhân tuyệt vọng lên Weibo thử tìm kiếm tên của mình. Chỉ thấy từ khóa liên quan phía sau đều đã thay đổi.
Gần như tất cả đều có liên quan đến diễn viên và kỹ năng diễn xuất.
Thậm chí bên dưới còn có rất nhiều người nói, diễn viên này đỉnh thật, xin review các tác phẩm khác, muốn nhảy hố.
Người đại diện gọi điện thoại tới: "Chú hôm nay nhận được phải đến ba chục lời mời quay phim... Cậu có muốn chuyển sang làm diễn viên không?"
Quỳnh Nhân: "QAQ"
Cậu thực sự là một thần tượng không biết diễn xuất mà, cái hiểu lầm này sao mãi mà không hóa giải được vậy!
Vẫn lười...
...
Không chỉ có Minh Ngạn bị sốc, mà nhưng người khác cũng y như vậy.
Có câu "Người ngoài xem trò vui, người trong nghề xem cách thức".
Càng là người trong nghề, thì càng biết hiệu quả hình ảnh của "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đỉnh cao như thế nào.
Nhưng bộ phim thương mại bom tấn trước kia, không cần biết là đốt bao nhiêu tiền vào cho khâu hiệu ứng, hiệu quả cuối cùng làm ra có chấn động cỡ nào, sống động ra sao thì cũng chỉ kỹ xảo.
Thực tế vẫn có thể cảm giác được nó không chân thực, đây chính là lý do vì sao việc quay cảnh thực lại quan trọng với một bộ phim đến vậy.
Hình ảnh bên trong "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" vừa nhìn đã biết không phải trên nhân gian, nói cách khác, tất cả cảnh vật bên trong đều thông qua xử lý hậu kỳ, nhưng lại tràn đầy cảm giác chân thực, không giống bối cảnh thế giới khác trong các phim bom tấn.
Nghiên cứu kỹ nguyên nhân, có thể đây là do vô số những chi tiết nhỏ đáng sợ bên trong đó, ánh sáng, hoa văn, kết cấu cùng quỹ tích khi đất cát bị gió thổi bay, tất cả những chi tiết nhỏ đó dung hòa lại với nhau, tạo nên khung cảnh trong ống kính.
Nó đã hoàn toàn đánh lừa được bộ não cùng con mắt của người xem, khiến người ta không thể nào dùng kinh nghiệm xem phim trước kia để phân biệt được, đâu là thực đâu là giả.
Lúc này, giọng nam êm tai kia lại vang lên, ống kính cũng dần dần chuyển đến trên người đối phương, gò má của cậu xuất hiện trên màn ảnh.
Sườn mặt của cậu có lẽ là đường nét xinh đẹp nhất trên đời, so với người bình thường sâu hơn, nhưng lại không gồ lên quá lộ liễu như người phương Tây.
Lông mi vừa dài vừa dày, không biết có phải là do ở địa điểm quay có gió, hay là tại cậu đang nói chuyện, mà hàng mi giống như cánh bướm, nhè nhẹ rung rinh.
Giới giải trí gần như chính là nơi tập trung nhiều trai xinh gái đẹp nhất, những người ở đây cũng tự nhận là đã từng va chạm xã hội, nhìn thấy đủ mọi kiểu mặt, nhưng vẫn không nhịn được nín thở.
Người trong màn hình quay đầu lại, nhìn về phía bọn họ, giống như đang cùng bọn họ tán gẫu, phá vỡ màn hình ngăn cách.
"Người đang bị ngục tốt siết cổ lên là Lâm Bân, khi còn sống là một tên bắt cóc tống tiền. Để trả nợ cờ bạc, gã bắt cóc một đứa bé mới hai tuổi, sau khi lấy được tiền chuộc gia đình đứa bé đưa cho, biết rõ đứa bé kia quá nhỏ, hoàn toàn không có khả năng tiết lộ thông tin về mình, nhưng Lâm Bân vẫn sát hại nó một cách dã man.
"Khi còn sống gã cướp đoạt tự do của người khác, sát hại trẻ nhỏ vô tội không chút thương tiếc, vì thế, sau khi chết sẽ phải tới Kinh Ưng chịu cực hình. Ngục tốt Diêm Ma La sẽ không ngừng đuổi theo gã, dằn vặt gã, trả lại mọi tội nghiệt mà gã từng gây ra cho người khác lên chính bản thân gã."
"Đuổi theo gã là những tội lỗi mà gã đã từng phạm phải. Tội nghiệt giống như mùi thơm trên cánh hoa, không cần biết lúc sống gã có thành công trốn tội, thoát khỏi trừng phạt hay không, thì sau khi chết đi đến Địa ngục, trừng phạt sẽ đúng hạn rơi xuống."
Ống kính lại rời khỏi người nói, hướng về phía người đang bị truy đuổi, chịu tra tấn, hành quyết.
Không thể nhìn rõ cụ thể hành vi giết chóc ở phía góc xa, nhưng có thể nghe được ngục tốt Diêm Ma La đang giận dữ mắng to, tội nhân khổ sở khóc xin, đã từng là thợ săn, nay lại biến thành con mồi, kẻ hại người nay lại biến thành kẻ bị hại, ở trong màn lửa xanh lam này không ngừng lặp đi lặp lại.
Hình ảnh dần trở nên mơ hồ, giữa màn hình xuất hiện mấy chữ lớn, nét bút cứng cáp:
Nhật ký hành trình dưới Địa ngục.
Đến tận lúc này, những người đang theo dõi trước màn hình mới có thể hít thở như bình thường, bởi vì thời gian nín thở ngưng thần quá dài, nhất thời có loại cảm giác hô hấp không thuận.
Hình ảnh của bộ phim sáng trở lại, một chiếc ô buýt du lịch ọp ẹp xuất hiện ở bên góc trái màn hình, bên phải hiện lên thông tin của diễn viên và những người liên quan.
Nhà sản xuất: Quỳnh Nhân.
Nam diễn viên chính: Quỳnh Nhân.
Đạo diễn: Chương Hoài Tô.
"Chờ đã! Tạm dừng một chút!"
Minh Ngạn thấy Lý Quỳ không nhúc nhích, lập tức vươn tay cướp lấy điều khiển từ xa.
Ông ta tua lại mấy giây, nhìn tên đạo diễn, không tài nào che giấu nỗi khiếp sợ của mình: "Đây không phải tên giả của thầy Tô sao?"
Điểm khiến những người khác để ý đến lại không giống ông ta, họ châu đầu ghé tai nói: "Quỳnh Nhân không phải là cái cậu thần tượng đóng vai Minh Thần trong phim mới của Trương Hạo à, mấy hôm trước Trương Hạo còn ở trong nhóm bạn bè phát liên tục mười mấy tin, khen kỹ thuật diễn của cậu ta tốt như thế nào, tôi thiếu chút nữa còn tưởng Trương Hạo đã chia tay với Trần Duệ Trạch, chuyển sang theo đuổi cậu thần tượng nhỏ này rồi."
"Shh ⸺⸺ Vừa nãy xem mà tôi không dám cả thở. Cũng không phải phim kinh dị, chẳng hiểu sao tôi lại thấy căng thẳng như vậy nữa."
"Chất lượng hình ảnh thực sự quá là trâu bò, này là do công ty nào làm vậy, tôi chưa từng nghe nói đến Giàu Thật Nhanh, hạng mục lớn thế này sao một chút động tĩnh cũng không có nhỉ, nhà nào làm ra được phim như này mà không điên cuồng tung hê ra ngoài chứ, công tác giữ bí mật thật tốt."
Minh Ngạn kéo Lý Quỳ nói: "Đạo diễn này là ai, tại sao lại dùng tên của thầy Tô?"
Tô Hoài Chương thỉnh thoảng sẽ quay một vài bộ phim mang tính chất thử nghiệm, những tác phẩm này sẽ để tên là Chương Hoài Tô. Thực ra chính là lật ngược tên thật của ông cụ lại thôi. Minh Ngạn cũng là học sinh của Tô Hoài Chương, tuy sau này vì quan điểm bất đồng mà ít khi qua lại, nhưng trong lòng ông ta vẫn rất yêu mến kính trọng cụ.
Đáng tiếc, sau đó Tô Hoài Chương ra đi quá đột ngột, ông ta không thể đến thăm cụ lần cuối.
Mấy vị tay to kia bàn luận vài câu, sau đó cướp lại điều khiển trong tay Minh Ngạn: "Ông làm cái gì thế hở, ấn tạm dừng làm chi, nhanh ngồi xuống, đậu má, phim này quá là trâu bò rồi!"
Lý Quỳ vỗ vỗ vai ông ta: "Xem phim trước đi đã."
Minh Ngạn càng xem, trong lòng càng thêm khiếp sợ, cách chuyển cảnh, ngôn ngữ, cùng sắc điệu của phim đều mang theo bóng dáng của Tô Hoài Chương.
Tô Hoài Chương là đạo diễn nối tiếng với phòng cách điện ảnh thủy mặc, phương pháp vận dụng màu sắc, giai điệu luôn có tính thẩm mỹ rất riêng, màu sắc đậm như một bức tranh sơn dầu, rồi lại có nét thanh thoát duyên dáng của tranh thủy mặc Trung Quốc, vô cùng đặc biệt.
Loại cảm quan đặc thù này chính là sự kết hợp giữa màu sắc lộng lẫy cùng ngôn ngữ diễn tả trang nhã mang đến, ánh sáng đậm cùng nhạt hòa cùng một thể.
"Vừa nãy là một cảnh quay siêu dài, người điều khiển camera là ai vậy, làm sao có thể canh chuẩn mọi thứ như vậy, tác phẩm cỡ này sao không tuyên truyền quảng bá gì mà lại chọn phát ở IKU? Dung Trinh là cha đẻ của nhà sản xuất à?"
Lý Quỳ hờ hững cười một cái, nhà sản xuất là cha đẻ của Dung Trinh mới đúng, đáng tiếc, Quỳnh Nhân không nhận đứa con trai Dung Trinh này, không giống ông ta, nhờ sự nỗ lực bền bỉ không ngừng của bản thân, Quỳnh Nhân bây giờ đã lười không buồn phản bác quan hệ cha con giữa hai người nữa rồi.
Theo nội dung bộ phim dần được làm sáng tỏ, mấy vị tay to ngồi đây đều nghĩ tới, bộ phim này là một bộ lấy danh nghĩa phim tài liệu.
Đây chính là dùng phương pháp quay phim tài liệu để quay một bộ phim giả tưởng, thường thường các bộ phim kinh dị cũng khá thích sử dụng thủ pháp quay phim này, nhưng cũng có những bộ phim có đề tài nghiêm túc hơn sử dụng, từ đó đắp nặn nên nhân vật cùng nội dung cốt truyện càng thêm chân thực.
Theo lý mà nói, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" sử dụng bối cảnh kể truyện là Địa ngục, mặc dù dùng phong cách phim tài liệu để quay chụp, cũng khó có thể tăng tính chân thực cho bộ phim.
Nhưng chất lượng hình ảnh trong phim thực sự quá tốt, hiệu ứng kỹ xảo vô cùng thật, cộng thêm hiệu quả từ thủ pháp quay, càng khiến cảm giác chân thực tăng thêm một bậc.
Tựa như trên thế giới này thực sự có một nơi gọi là Địa ngục, còn có một đoàn làm phim thâm nhập vào bên trong để quay phóng sự.
Nhân vật của Quỳnh Nhân chính là người thuyết minh cho bộ phim, dẫn dắt khán giả đi theo trải nghiệm phong tục tập quán dưới Địa phủ.
Minh Ngạn đã nghe qua tên của Quỳnh Nhân, nhưng đây là lần đầu tiên ông ta thấy cậu đóng phim.
Càng xem lại càng không khỏi bội phục.
Kỹ năng diễn xuất của diễn viên này thực sự là quá tốt.
Nhân vật nào là khó diễn nhất? Đó chính là diễn người bình thường.
Nhân vật có hình tượng rõ ràng thì chỉ cần nắm được đặc điểm chính của nhân vận đó, ngoại hình và khí chất của bản thân lại tương đồng với nhân vật thì diễn tương đối dễ. Nhân vật càng sắc nét, càng quen thuộc thì lại càng khó diễn giải.
Thiết lập nhân vật có thể là người bình thường, nhưng nhất định sẽ bị đặt vào trong một tình cảnh không bình thường, như vậy mới có thể tạo ra xung đột, mở ra cốt truyện.
Nhưng nhân vật mà Quỳnh Nhân diễn là một người thuyết minh phim tài liệu, trong lúc cậu diễn, khẳng định toàn bộ quá trình đều đối mắt mới phông xanh, nói cách khác, trong bộ phim này, điều khiến người ta cảm thấy chấn động nhất không phải cảnh tượng dưới địa phủ, mà là lúc diễn viên đóng phim, tất cả đều không tồn tại.
Nhưng cậu lại diễn hết sức trơn tru, chân thực. Mỗi một phản ứng, mỗi một biểu cảm nhỏ trên mặt, đều rất đúng chỗ.
Khiến người ta tin tưởng, cậu thực sự đang nhìn thấy tội nhân bôn ba trốn chạy, ngục tốt đuổi theo sau, cùng với vùng đất ngập lửa như một đại dương xanh biếc.
Phối âm cùng nhạc nền trong phim cũng rất tuyệt, tiếng ngục tốt mắng chửi khiến người xem cảm nhận được lửa giận sôi trào trong lòng họ, tiếng tội nhân kêu rên cũng biểu hiện một cách nhuần nhuyễn thống khố và sợ hãi trong lòng.
Cửa phòng chiếu phim nhỏ đột nhiên bị đẩy ra, là Minh Biện tới trễ, ông ta là em trai của Minh Ngạn, hai người họ chính là phiên bản Trung Quốc của hai anh em nhà Wachowski [1], chỉ là hai người họ không có trải nghiệm biến thành chị em trai, rồi lại biến thành chị em gái như anh em nhà Wachowski
"Đây không phải là Quỳnh Nhân à? Đẹp trai quá ha, Lý Quỳ, anh thế này là không được nhé, thần tượng trẻ đóng mấy phim đề tài giả tượng kiếu như này trăm phần trăm là nát bét, chả ra gì, anh lại còn bảo tôi tới xem?"
"Suỵt ⸺⸺" Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía ông ta, nghiêm túc giơ ngón trỏ, ra hiệu giữ im lắng.
Minh Biện ngây ra một chút, ngồi xuống bên cạnh anh trai mình, trong lòng thầm oán, phim nát của thần tượng còn xem chưa đủ hay sao, Quỳnh Nhân có đẹp trai thế đẹp trai nữa thì cũng làm gì đến mức...
"Ấu siệt!"
Ông ta nhìn thấy cái gì đây? Chất phim này, hiệu ứng này, cùng Quỳnh Nhân đẹp đến không giống nhân loại dưới bầu trời phủ đầy mây đỏ, trong nhất thời ông ta không phân rõ, rốt cuộc là hiệu ứng kỹ xảo trong phim quá tốt, cho nên người thực như Quỳnh Nhân đi vào không có cảm giác tách bạch, hay là do bản thân Quỳnh Nhân cũng là hiệu ứng máy tính, nên mới có thể hòa làm một với cảnh sắc ở thế giới khác như thế này.
Rõ ràng Minh Biện tới khá trễ, lúc ông ta tới, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đã chiếu được một phần tư rồi, Quỳnh Nhân đang trò chuyện cùng ngục tốt ở Địa ngục Kinh Ưng, cũng tự mình trải nghiệm công tác của ngục tốt ở đây.
Cậu mặc quần áo của ngục tốt vào, buộc chắc dây giày đặc chế riêng của ngục tốt, nói với khán giả sau ống kính: "Loại giày ủng này là dùng tơ nhện ở Địa ngục Huyết Trì dệt thành, chỉ cần tăng thêm thành phần tơ này vào trong vải dệt bình thường thì có thể giúp chất vải trở nên bền chắc hơn. Fan hâm mộ từng tặng găng tay dệt bằng tơ này cho tôi, nói có thể trị bệnh nứt nẻ do lạnh, chờ tới mùa đông, tôi nhất định sẽ đeo thử xem, cảm ơn quà tặng của bạn."
Quỳnh Nhân mỉm cười ấm áp về phía ống kính, sống mũi hơi nhăn lại, lộ ra hàm trăng trắng tinh, đôi mắt cười cong cong.
Nếu fan hâm mộ tặng găng tay cho cậu mà thấy cảnh này thì nhất định sẽ rất cảm động.
Hớ? Minh Biện đột nhiên nhần ra chỗ không bình thường, có thể đưa tặng Quỳnh Nhân găng tay làm bằng tơ nhện ở Địa ngục Huyết Trì, vậy fan của cậu chắc chắn cũng là sinh linh dưới Địa ngục.
Ngẫm lại lại thấy chẳng vấn đề gì, dù sao Quỳnh Nhân cũng đang đóng vai là người thuyết minh phim tài liệu về Địa ngục mà, có fan âm phủ thực sự quá là bình thường.
Sau ống kính, Quỳnh Nhân cầm một cái chùy sắt lớn trong tay, đầu chùy còn to hơn đầu cậu gấp mấy lần: "Hiện giờ tôi sẽ trực tiếp trải nghiệm công tác của ngục tốt ở đây, mọi người chúc tôi may mắn đi nào."
Cậu giơ cây chùy to vĩ đại, đuổi theo sau tội nhân, sung sướng chơi một màn đập chuột.
Trong phim chiếu rất nhiều cảnh quay ngắn về các hình phạt tàn khốc dưới Địa ngục, theo đó chính là phần thuyết minh tại sao những tội nhân này phải chịu hình phạt như vậy.
Người xem vừa khó chịu, vừa hả giận, lại vừa sợ vừa lo lắng.
Cảm giác phức tạp trong lòng cuộn thành một cục.
Nhưng mỗi lần Quỳnh Nhân xuất hiện, người xem lại cảm thấy được trong lòng mình nhận được an ủi cùng chữa lành, lúc nhìn thấy cảnh cậu vung búa lớn, vất vả đập người, mấy vị tay to có mắt đều vô thức nở nụ cười.
Nắm nắm tay, cổ vũ khích lệ cậu.
"Đập đứa bên trái kìa, bên đó gần hơn, đúng đúng đúng!"
"Đập trúng rồi! Tiểu Quỳnh thiệt là giỏi!"
"Tiểu Quỳnh của chúng ta thật là trâu bò, không có gì để nói nữa, thực sự quá trâu bò."
Minh Biện xem không chớp mắt, lẩm bẩm nói: "Cậu ấy thật là đáng yêu. Tôi tình nguyện xưng là nữ thần địa ngục."
Thấy lúc chờ ở Địa ngục Hoán Khổ, Quỳnh Nhân nhẹ nhàng xoa đầu chó, Minh Biện không nhịn được cảm thán: "Chó ăn thịt người thì cũng là chó nha, cũng muốn được chủ nhân yêu thương cưng nựng."
Trên màn ảnh là chim ác bay rợp trời, không ngừng đuổi theo tội nhân chạy trốn bên dưới, tiếng kèn Xô-na [2] bất chợt nổi lên. Trong phút chốc, tâm trạng điên cuồng, giận dữ của tất cả ngục tốt Diêm Ma La đều bị tiếng nhạc nhuộm đẫm, tái hiện một cách sống động.
Minh Biện cảm thấy bản thân như được tiếng kèn Xô-na này đả thông kinh mạch, đầu óc sáng tỏ, có cảm giác sung sướng đến tê cả da đầu.
Phối nhạc thực sự quá tốt!
Chỉ bằng một tiếng kèn Xô-na này thôi, ông ta sẵn sàng đi mua cả đĩa nhạc về nghe.
Ngục tốt ở Địa ngục Chiên Đồ không ngừng oán giận vì hành hạ phạm nhân mà trong lòng không thể không lúc nào là thôi tức giận, căm phẫn, thậm chí còn xuất hiện vấn đề về tâm lý, Quỳnh Nhân đề nghị bọn họ nghe thử bài bát "Người đuổi theo ánh sáng" của mình.
Minh Ngạn cười hỏi: "Có bài hát này thật à?"
Lý Quỳ gật đầu.
Lúc Quỳnh Nhân giúp quảng cáo cho trứng chim ở Địa ngục Chiên đồ, hình ảnh quảng cáo điêu luyện của cậu càng khiến bọn họ thấy buồn cười.
Trong lúc không để ý, bộ phim "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" kỳ diệu này đã tới phần kết, bầu trời phía sau Quỳnh Nhân đỏ rực như nung, nước biển treo ngược bên trên, cậu tiện tay ngắt một đóa hoa hồng đỏ rực như máu, cánh hoa trôi ra khơi xa, bập bềnh theo làn sóng của vùng biển treo ngược.
"Chúng sinh làm mọi chuyện vì sở thích, vì tư tâm, đọa xuống Địa ngục." Quỳnh Nhân nhìn đối diện với ống kính, "Trong "Chính pháp niệm xử kinh" miêu tả về những người phải chịu phạt ở Địa ngục Sơ Thứu như sau: "Cơ khát sở bức, mệnh thường dục đoạn, vô cứu vô quy, khí tức dục tuyệt, hữu mệnh nhi dĩ. Tha nhân sở bỉnh, cụ thụ chúng khổ"."
(Tạm dịch nghĩa: Cuồng bức ép, mạng thường không dài, không thể cứu, không còn đường quay đầu, hơi thở không có, chỉ còn mệnh mà thôi. Bị người khác nắm giữ, chịu cảnh khổ của chúng sinh)
Thực ra tôi cũng không hiểu mấy câu này đâu, tối nghĩa dã man ấy.
Ống kính dần tiến lại gần, khuôn mặt Quỳnh Nhân dần chiếm trọn màn hình.
"Tội lỗi của một người sẽ không vì chết rồi mà kết thúc, nó sẽ đi theo người mang tội nghiệt tới từng Địa ngục một."
Người xem đều không tự chút nhìn theo ánh mắt lạnh như băng của cậu.
"Người còn sống, xin luôn giữ cảnh giác."
"Tuyệt đối đừng để bị đọa đến đây."
Hình ảnh tối sầm lại, mấy giây sau hiện lên danh sách diễn viên góp mặt cùng nhân viên đoàn phim.
"Hết rồi á?"
Biện Minh không hài lòng: "Tôi còn chưa xem đủ mà."
Trong màn hình, Quỳnh Nhân lại đột nhiên ló ra: "Mọi người đừng tắt vội, còn một ca khúc cuối phim nữa nha!"
Phần nhạc đệm điện tử sôi động vang lên, trên màn hình lần lượt chiếu lên cảnh tượng tại từng Địa ngục nhỏ của Hắc Thằng Đại Địa, bởi gì thời lượng có hạn cho nên tất cả những Địa ngục nhỏ không thể tới quay trực tiếp đều được cắt ghép xuất hiện ở cuối phim.
Quỳnh Nhân một lần nữa quay lại màn hình, hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào ống kính, mặt không biểu cảm hát: "Mi sẽ không có kết quả tốt!"
Mấy vị tai to mặt lớn trong giới này không quá quen thuộc với giới thần tương, thấy biểu hiện của Quỳnh Nhân ở trong phim, còn tưởng là diễn viên thiên tài nào mới ra mắt, nghe thấy cậu hát rõ âm rõ chữ, muốn cao là cao, muốn thấp là ấm, độ rộng âm vực khoa trương đến khó tin, bèn hoài nghi hỏi: "Đây là tự cậu ấy hát à?"
Lý Quỳ dương dương tự đắc: "Dĩ nhiên rồi, cha tôi chính là ưu tú như vậy đấy."
Minh Ngạn: "Cha mà ông nói là cậu ấy à?"
Lý Quỳ: "Chính xác, nhắc nhở mấy ông một câu, yêu thích Quỳnh Nhân thì được, nhưng cấm không cho phép làm fan cha, fan mẹ, fan bạn trai, fan bạn gái của cậu ấy, ai cũng không được chiếm hời của tôi."
Bài "Mi sẽ không có kết quả tốt" này phải nói là có công dụng tẩy não cực kỳ cao, ca từ liên tục được nhấn mạnh cùng giai điệu bắt tai, khiến lúc bắt đầu vào đoạn điệp khúc lần hai, mấy vị tay to ở đây đều tự động hát theo.
...
Mi sẽ không có kết quả tốt.
Mưa dao phủ khắp mười phương, Sơ Thứu không cứu không thoát, giết đến chỗ cáo, ưng, đại bàng.
Cứ thế tuần hoàn trăm nghìn năm không ngừng.
Phụ nữ không đoan trang đứng trên ngàn vạn lá dao, rừng lá dao Hoạt Đại Địa Ngục bốc cháy.
Người đã tạo ác, cớ gì lại kêu la đau khổ?
Cứ thế tuần hoàn trăm nghìn năm không ngừng.
...
Đáng tiếc mấy người ở đây đều không biết hát, căn bản nghe không thuộc được hết, chỉ có Lý Quỳ đã được xem trước mấy lần, mới miễn cưỡng đọc theo được toàn bộ lời.
Đúng, chỉ có thể đọc theo, ông ta cũng muốn hát lắm chứ, nhưng cổ họng của ông ta nói: "Ông không thể."
Chờ ca khúc chủ đề phát xong, trong phòng yên tĩnh trở lại, Minh Ngạn ngả lưng dựa lên thành sô pha, trông như yếu thận vậy: "Ối má ơi, phim này, bài hát này, quá trâu."
Minh Biện nhận xét tỉ mỉ hơn so với ông ta: "Nhà sản xuất của phim này chỉ có hai người, một là Quỳnh Nhân, một người khác tên Ngôn Mặc, công ty hoàn thành hiệu ứng kỹ xảo là Giàu Thật Nhanh, trên thực tế, ngoài trừ dàn nhạc diễn tấu tên Đao Luân kia ra, thì công ty góp mặt bên trong chỉ có một, chính là Giàu Thật Nhanh."
Minh Ngạn cùng tất cả mọi người có mặt ở đây đều hiểu ý tứ thực sự trong câu này là gì.
"Nói cách khác, bộ phim này từ đầu đến cuối là do công ty tên Giàu Thật Nhanh kia ôm đồm hết mọi việc?" Minh Ngạc lộ vẻ khiếp sợ, "Sao có thể, nếu có một công ty có thể làm toàn bộ từ A đến Z thế này, chúng ta khỏi cần lăn lộn trong giới nữa."
"Không đến mức đó đâu, công ty bọn họ có lợi hại đến đâu thì một năm có thể ra mắt mấy bộ phim chứ, không thể bao trọn gói toàn bộ thị trường được."
Lý Quỳ hắng giọng một cái: "Đây là tập đầu tiên của "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục", quay về Hắc Thằng Đại Địa, phòng chừng mấy tháng nữa sẽ ra mắt tập thứ hai, đến lúc đó tôi lại mời các ông đến xem cùng."
"Cái gì?"
Tất cả mọi người không nhịn được cùng hô thành tiếng.
Phim điện ảnh chất lượng cao như vậy, nói thật còn họ chưa từng thấy qua, không cần biết là diễn viên chính Quỳnh Nhân, hay là người qua đường tùy tùy tiện tiện xuất hiện, không có phân đoạn của diễn viên nào là họ không thấy thán phục.
Chứ đừng nói gì đến hình ảnh, âm hiệu, phối nhạc, phải nói tất cả đều đã đạt đến cực hạn.
Tác phẩm chất lượng như thế này, mà chỉ mấy tháng là tập thứ hai đã có thể lên sóng? Đang nói chuyện cười hả?
Lý Quỳ: "Tôi lừa mấy ông làm gì? Này này, mọi người nên tung hê thì tung hê luôn đi, lấy Weibo của mấy người ra, nuôi các ông ngàn ngày, chính là để dùng vào lúc này đấy. Minh Ngạn, đầu của ông đâu?"
Lý Quỳ nhìn Minh Ngạn một cách xấu xa, người kia da mặt dày, vẫn tươi cười như thường: "Được, cha ông thực sự rất lợi hại. Tôi xin lỗi đã đánh giá sai năng lực của cha ông."
"Không được." Minh Biện không thể hiểu nổi, "Phim quay tốt như vậy không ra rạp thực sự quá lãng phí, nếu sợ không xin được suất chiếu, chúng ta có thể giúp một tay mà, phim này mà không được cho ra IMAX, thì thực sự là quá báng bổ. Âm thanh cùng nhạc hiệu trong phim xứng đáng được nghe bằng hệ thống âm thanh tốt nhất."
"Tôi dám cá, chỉ cần ra rạp, người mê phim xem liền một lúc hai ba lượt chắc chắn có cả đống lớn."
Lý Quỳ gật đầu: "Đúng là như vậy, cái này tôi sẽ thương lượng với Quỳnh Nhân xem sao."
Buổi xem phim kết thúc, Lý Quỳ lại mời bọn họ ăn tối, những giờ có là sơn hào hải vị thì cũng chẳng ăn ra mùi vị gì.
"Tôi muốn ăn trứng chim ở Địa ngục Chiên Đồ."
"Tôi cũng thế..."
"Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" thực sự tẩy não rất nặng.
Sau khi về đến nhà, Minh Ngạn lập tức lên Weibo, muốn viết một phần bình luận phim, lại bất ngờ phát hiện, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đã leo lên hot search đồng thời còn phân thành hai thái cực.
Đối với diễn xuất của diễn viên, âm hiệu, đặc hiệu, phối nhạc, ngôn ngữ máy quay, trên cơ bản đều được đánh giá rất cao, nhưng đối với nội dung bộ phim mọi người lại có cái nhìn hoàn toàn bất đồng.
Lúc này, Quỳnh Nhân cũng đang ủ trong phòng nghỉ mà ê kíp "Chế Thanh" sắp xếp cho mình để xem đánh giá.
Weibo cõi âm thì đương nhiên là một mảnh khen ngợi, dưới cõi âm cũng không có website chuyên môn để cho điểm, nên khán giả kích động chỉ có thể không ngừng tung hê, thổi phồng để biểu đạt yêu thích của mình đối với "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục".
Trứng chim ở Địa ngục Chiên Đồ lại một lần nữa cháy hàng, Quỳnh Nhân có một loại dự cảm, không chừng người trên dương thế chẳng mấy chốc sẽ nhận được nội dung báo mộng mới: Có thể hóa cho một con chó răng sắt không QAQ.
Tranh luận trên Weibo của Dương gian, Quỳnh Nhân cũng đã đoán được từ trước, dù sao nói trắng ra thì cậu quay cũng là một bộ phim tài liệu mà, vốn không phải phim điện ảnh, mọi người cảm thấy hoang mang cũng đúng thôi.
Người thích "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" cũng rất nhiều, không ít người @ cậu, hy vọng có thể đưa bộ phim này ra rạp.
Chuyện này... Cậu cũng muốn, nhưng mà suất chiếu đâu có dễ xin.
Dung Trinh và Trương Hạo ở phương diện này tương đối có kinh nghiệm, có lẽ có thể nhờ bọn họ giúp một tay.
Hôm đó, đã định sẵn là một ngày gió tanh mưa máu, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đột nhiên xuất hiện, làn gió Địa ngục thổi quét qua nền điện ảnh Hoa Hạ.
Chỉ trong một đêm, Giàu Thật Nhanh và Quỳnh Nhân đã trở thành chủ đề bàn tán của tất cả người trong giới điện ảnh.
Khi thấy công ty cùng nhà sản xuất, nhà đầu tư hiển thị trên website đều là Quỳnh Nhân thì mọi người còn choáng váng hơn nữa.
Mấy năm trước Quỳnh Nhân chìm nghỉm thế nào, thảm ra sao, chỉ cần động động ngón tay một cái đều có thể tra ra được, gần đây mặc dù có chút hot, nhưng độ nhận diện vẫn không phải quá cao.
Hơn nữa quay phim điện ảnh rất đốt tiền, lấy thu nhập hiện tại của Quỳnh Nhân căn bản là không thể quay nổi. Bọn họ kết hợp tất cả các loại tin tức ngầm, tin tức nổi, suy đoán người đầu tư đứng sau công ty Giàu Thật Nhanh hẳn là Ngôn Mặc.
Sau đó lại đi thăm dò gia thế bối cảnh của Ngôn Mặc, tra ra một cái, thức thì khiến những người này sợ rớt cả não.
Ngôn Mặc cực kỳ khiêm tốn, nhưng bất động sản nắm trong tay nhiều vô số kể, trải rộng khắp cả nước, trong có có không ít bất động sản từ tận đời Minh Thanh truyền lại, có thể thấy được lịch sử sâu xa trong gia đình đối phương.
Này mới thực sự là gia tộc lâu đời.
Phim giữa trưa lên sóng, buổi tối số lượt đánh giá được cho trên Douban [3] đã vượt quá 20 nghìn, trở thành phim có tốc độ đánh giá nhanh nhất trong lịch sử Douban, đạt 8,8 điểm, các đánh giá đều nằm trong mức ba đến năm sao.
Người đánh giá năm sao hầu hết đều cho là đề tài cùng thủ pháp dùng hình ảnh kể truyện của bộ phim đều rất mới mẻ độc đáo, bối cảnh chân thật nhất trong lịch sử, cốt chuyện thoải mái, tự nhiên, hấp dẫn người xem, đánh giá năm sao là không có gì phải tranh cãi.
Những người đánh giá thấp hơn thì đại thể đều thừa nhận hình ảnh trong phim cùng diễn xuất của diễn viên rất ưu tú, chỉ là không hiểu sao lại muốn vung ra nhiều tiền như vậy ⸺⸺ dù sao hiệu quả thị giác này nếu không ném vào mấy trăm triệu thì chắc chắn không thể làm nổi, thế mà lại đi quay một bộ phim trá hình phim tài liệu.
Quay một bộ "Chúa tể của những chiếc nhẫn" phiên bản Trung Quốc không phải tốt hơn sao?
[ Không nghĩ ra, thực sự không thể nghĩ ra, vung nhiều tiền như vậy mà lại để quay một bộ phim tài liệu trá hình, thậm chí còn không phải là phim kinh dị. Tóc của tôi sắp bị kéo trọc rồi.]
[ Quỳnh Nhân diễn thực sự quá tốt, cậu ấy mà không giành được giải ảnh đế thì mới thực sự là khó hiểu. Mà kỹ năng diễn xuất tốt như vậy lại chỉ diễn một người thuyết minh, tôi thật sự... Thật sự suy sụp, mấy người có hiểu không?]
[ Tôi khổ tâm lắm, một bên thì muốn xem đi xem lại bộ phim này mười lần, một bên thì thực sự không muốn cổ vũ cho hành vi này của Giàu Thật Nhanh chút nào. Sao bọn họ có thể dùng thực lực như vầy để quay một bộ phim tài liệu trá hình, không có cốt truyện chứ? Quá lãng phí, tôi không thở được nữa rồi.]
[ Phim này từ diễn viên chính cho đến diễn viên quần chúng đều có kỹ năng diễn xuất vô cùng đồng đều, sao tất cả ai nấy đều diễn thật như vậy được, hơn nữa vừa nghe là thấy bọn họ chắc chắn thu âm ở ngay tại hiện trường, lợi hại như vậy sao không đi quay phim bom tấn a a a!]
[ Không hiểu mấy người tung hê cái gì, nội dung phim thì nát bét, kỹ thuật diễn thì chả ra đâu vào đâu, hiệu ứng kỹ xảo nhìn cái đã biết là giả, khen như thế bao tiền một bình luận vậy, tôi cũng muốn kiếm tiền.]
[ Nick seeding lắm vậy, thần tượng đóng chính, chắc chắn là nát bét không ra gì, một sao, không cần cám ơn.]
[ Đội ngũ làm phim này thực sự không có não, thừa tiền, nhiều tiền như thế mà lại đi quay cái thể loại này. Cạn lời thực sự.]
Minh Ngạn nhạy bén cảm nhận được vết tích của seeding cố tình bôi xấu, làm một đạo diễn có tiếng, ông ta bị cái ngữ này hành hạ quá nhiều rồi.
Nhưng mà những kẻ này không phải cái làm ông ta thấy sốt ruột nhất, cái khiến ông ta thực sự khổ sở chính là những người cảm thấy "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" chỉ có phần cứng là xuất sắc, còn phần mềm ra sao không để tâm, còn mang theo tiếc nuối đánh giá ba sao.
Chờ một chút, mấy người đã hoàn toàn hiểu sai phần đặc sắc nhất của bộ phim này rồi!
Quỳnh Nhân có thể hạ quyết tâm quay một bộ phim như vậy, chắc chắn bây giờ đang phải chịu áp lực rất lớn, những bình luận không hiểu được nỗi khổ tâm của cậu này, liệu có khiến cậu trằn trọc trăn trở, đau lòng đến độ mất ngủ không?
Làm sao bây giờ, có cần ông ta đăng Weibo, giúp chỉ ra chỗ sai của khán giả không nhỉ?
Minh Ngạn nghĩ đi nghĩ lại, sau đó xin số Quỳnh Nhân ở chỗ Lý Quỳ, sau khi được Quỳnh Nhân đồng ý, Lý Quỳ mới gửi số liên lạc cá nhân của cậu qua.
Ông ta lập tức gọi sang: "Xin chào, tôi là Minh Ngạn."
"Chào chú, cháu là Quỳnh Nhân."
"Xin hỏi..." Minh Ngạn gần đây cũng đang chuẩn bị một hạng mục mới, vai nam chính vẫn chưa tìm được, hôm nay lúc vừa xem "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đã cảm thấy mình tìm được ứng cử viên phù hợp nhất cho vai chính, "Cậu có hứng thú đóng phim thương mại không? Tôi có hợp tác với hai công ty điện ảnh, muốn quay một series phim bối cảnh thần thoại Trung Quốc, tôi muốn mời cậu đóng nam chính trong phần đầu tiên."
Quỳnh Nhân: "Cám ơn ý tốt của chú, nhưng đây không phải lĩnh vực cháu dự định sẽ phát triển lâu dài, rất xin lỗi."
Cậu thì là một thần tượng thôi, nào có biết đóng phim đóng kịch gì, Trần Duệ Trạch có thể lấn sân thành công, không có nghĩa là cậu cũng làm được, huống hồ cậu cũng có muốn thay đổi hình tượng đâu.
Trong lòng Minh Ngạn không khỏi chấn động, người khác chỉ cần nghe đến là phim thương mại của ông thôi là đã tự động dán lên rồi, Quỳnh Nhân lại lập tức từ chối, quả nhiên đúng như ông ta đã nghĩ, Quỳnh Nhân làm phim chính là vì theo đuổi lý tưởng xa hơn, không phải là vì danh vọng và tiền tài.
Khóe mắt ông đã có chút ươn ướt.
Quỳnh Nhân, mấy mọt phim kia không hiểu cậu cũng không sao, tôi hiểu.
Hiện giờ ở trên mạng có không ít bình luận không tốt về phim mới của cậu, nếu cậy cần, tôi có thể giúp cậu định hướng dư luận một chút."
Quỳnh Nhân mỉm cười: "Không cần đâu ạ, cảm ơn ý tốt của chú, nếu không thể tự do phê bình thì khen ngợi cũng có ý nghĩ đâu. Chỉ là... Aiz..."
Có quá nhiều người thực sự coi đây là một bộ phim sử thi mang phong cách phim tài liệu, kỹ xảo của cậu được người ta thổi phồng lên hàng trăm nghìn lần, cho dù có người chê nội dung phim quá mờ nhạt không có điểm nhấn thì cũng không quên tung hê diễn xuất của cậu, làm cậu xấu hổ muốn chết.
Cậu căn bản có diễn gì đâu!
Minh Ngạn nghe thấy cậu thở dài, trong lòng cũng rất khó chịu, quả nhiên, mấy bình luận kém đó vẫn có ảnh hưởng đến tâm trạng của Quỳnh Nhân.
Quỳnh Nhân: "Cháu tin, một thời gian nữa, khán giả nhất định sẽ phát hiện ra cái cháu thể hiện ở đây là gì."
Bọn họ nhất định sẽ phát hiện, trên người cậu thực sự không có thứ nào tên là kỹ năng diễn xuất hết.
Minh Ngạn ở đầu bên kia điện thoại không khỏi choáng váng trước sự tự tin của Quỳnh Nhân, cảm thấy đứa bé này vẫn quá cứng đầu, quả trẻ con.
Vàng thật không sợ thử lửa, nhưng nếu đúng thực là vàng, thì cần gì phải đi thử lửa chứ?
Lúc này, Minh Ngạn đã âm thầm ra quyết định, nhất định phải đứng ra lên tiếng vì "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục"! Về phần ý định này, ông tạm thời không định nói với Quỳnh Nhân, ông có linh cảm, nếu giờ mà nói ra, nhất định sẽ bị Quỳnh Nhân từ chối thêm lần nữa.
Ngày hôm sau, Minh Ngạn đăng lên Weibo một bài viết mới.
"Thấy có rất nhiều người đang tranh luận về "Nhật lý hành trình dưới Địa ngục", tôi cũng muốn nói một chút về cái nhìn của mình. Tôi sẽ không đề cập đến những cái đã được mọi người công nhận khen ngợi nữa, mà chỉ nói riêng về lý giải của bản thân với ý nghĩa cốt lõi mà bộ phim nhắm tới.
Thoạt nhìn, ý tưởng của "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" rất đơn giản, chỉ có mấy chữ ác giả ác báo mà thôi. Nhưng đây mới chỉ là tầng nghĩa bên ngoài, ý nghĩa chân chính nằm sâu bên trong thực ra ở cuối phim Quỳnh Nhân đã nói rất rõ, hi vọng chúng sinh luôn luôn cảnh giác. Chúng ta phải cảnh giác với chính ái dục của bản thân, không nên ngu muội, khiến bản thân rơi xuống Địa ngục.
Sử dụng hình thức phim tài liệu phóng sự cũng chính là để cảm giác chân thực trong phim đạt đến mức cao nhất, từ đó giúp tư tưởng truyền đạt bên trong có thể được người xem dễ dàng tiếp thu hơn.
Tôi nghĩ có rất nhiều người cũng giống tôi, khi xem bộ phim này thậm chí không nhớ được là mình đang xem phim, thực sự nghĩ trên đời này có một nơi gọi là Địa ngục, sau đó vô thức đặt tay lên ngực tự hỏi, liệu mình có làm chuyện xấu nào đủ khiến bản thân phải xuống Địa ngục hay chưa?
Khi trong lòng mọi người nảy sinh câu hỏi này, bộ phim đã đạt được mục đích của mình, nó giúp khán giả kéo lên một ranh giới trong chính suy nghĩ của mình.
Đây cũng chính là cái mà bất cứ ai tinh mắt cũng có thể nhận ra, rằng bộ phim này nếu ra rạp rõ ràng có thể kiếm được bộn tiền, vậy mà công ty Giàu Thật Nhanh lại chọn phát sóng trên nền tảng trực tuyến.
Bởi vì kiếm tiền, chưa bao giờ là mục đích của Quỳnh Nhân và Giàu Thật Nhanh. Bọn họ mang theo ý thức trách nhiệm với xã hội quay bộ phim này. Bọn họ chấp nhận vung tiền, cũng muốn để mọi người đều cảm nhận được ý nghĩa thực sự trong bộ phim.
Đây chính là loại tinh thần không bao giờ sợ hãi, chùn bước.
Tôi thậm chí đã nghĩ, tái tên Giàu Thật Nhanh này, bản thân nó đã là một sự trào phúng với thực trạng xã hội bây giờ rồi.
Mấy năm nay, mọi người đã xem bao nhiêu bộ phim bom tấn, đầu tư hàng trăm triệu mà chỉ làm ra được loại hiệu ứng ba xu ngoài rạp? Đã xem bao nhiêm phim toàn các ngôi sao góp mặt mà ngay cả khóc cùng cần đến thuốc nhỏ mắt?
Đã xem bao nhiêu phim cắt nối biên tập nhanh như gió, chuyển cảnh nát bét khiến khán giả không hiểu đầu cua tai nheo ra sao? Xem qua bao nhiêu phim trang phục, hóa trang, văn hóa loạn tùng phèo, cốt truyện ấu trĩ đến độ khiến người ta buồn nôn, thiết lập tính cách thì xốc nổi, tình tiết y như thiểu năng trí tuệ, lại còn làm đi làm lại, phim tệ đến độ không khác gì chiến sự ở Siberia.
Hiện giờ, ngành công nghiệp điện ảnh đã có một nhận thức chung hết sức gay go, nếu phim nát mà vẫn có thể kiếm tiền, thì hà tất phải quay phim hay?
Nhưng Giàu Thật Nhanh đã giáng cho xã hội phù phiếm này một đòn thật mạnh, người khác đều đâm đầu về phía tiền bạc, họ lại chọn một còn đường hoàn toàn khác, chọn chất lượng, chọn nội dung, chọn tất cả những khán giả có thể online xem bộ phim nay.
Cảm ơn đội ngũ làm phim đã cống hiến cho chúng ta một bộ phim sâu sắc và tuyệt vời đến vậy.
Cảm ơn Quỳnh Nhân đã mang đến màn trình diễn xuất sắc nhất năm.
Cảm ơn mọi người vì đã đi ngược lại dòng chảy đồng tiền, lựa chọn một con đường càng gian nan khó khăn hơn.
Hi vọng khán giả đừng chỉ nhìn thấy bề ngoài ưu tú mà quên đi ý nghĩa tinh thần càng sâu sắc hơn của bộ phim.
"Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đáng giá. Quỳnh Nhân đáng giá. Giàu Thật Nhanh đáng giá, Chương Hoài Tô đáng giá."
Minh Biện lập tức xuất hiện chia sẻ lại Weibo của anh trai mình, cũng dạt dào cảm xúc bình luận bên dưới: "Vốn muốn viết một bài luận 30 nghìn chữ, nhưng sau đó em lại thấy không cần thiết, thứ tốt không sợ mọi người thảo luận, không sợ bị đánh giá kém. Nếu anh của em đã đăng bài thì đi comment dạo bên dưới là được. Tiện thể, @Quỳnh Nhân, xin được hợp tác."
Quỳnh Nhân nhìn Weibo của Minh Ngạn, mồm há to thành hình chữ O.
Không phải đâu, hôm qua cậu đã nói rõ ràng với vị đạo diễn này rồi mà, không cần đăng Weibo giúp cậu dẫn dắt dư luận gì hết.
Giàu Thật Nhanh cũng không phải đang trào phúng gì cả, cậu nghèo rớt mùng tơi bao nhiêu năm như vậy, thực sự muốn giàu nhanh một chút nha.
Quỳnh Nhân tuyệt vọng lên Weibo thử tìm kiếm tên của mình. Chỉ thấy từ khóa liên quan phía sau đều đã thay đổi.
Gần như tất cả đều có liên quan đến diễn viên và kỹ năng diễn xuất.
Thậm chí bên dưới còn có rất nhiều người nói, diễn viên này đỉnh thật, xin review các tác phẩm khác, muốn nhảy hố.
Người đại diện gọi điện thoại tới: "Chú hôm nay nhận được phải đến ba chục lời mời quay phim... Cậu có muốn chuyển sang làm diễn viên không?"
Quỳnh Nhân: "QAQ"
Cậu thực sự là một thần tượng không biết diễn xuất mà, cái hiểu lầm này sao mãi mà không hóa giải được vậy!
Danh sách chương