Ngày tám tháng ba cuối cùng buổi biểu diễn từ thiện cũng đã tiến hành thuận lợi. Địa điểm ở quảng trường của thành phố Lỗ Tây. Chạng vạng hôm đó quảng trường được trang hoàng hoàn toàn mới thành một đại dương bao la niềm hạnh phúc. Buổi biểu diễn còn chưa bắt đầu, trên quảng trường người dân khắp thành phố Lỗ Tây đã ùn ùn kéo về đông nghịt.

Vì buổi tiệc tối nay, Đỗ Long cũng đã làm không biết bao nhiêu công việc. Châu ủy Đức Hồng Châu ra chỉ thị xương máu. Buổi tối hôm đó, Đức Hồng Châu phải duy trì an ninh trật tự. ít nhất phải hoàn toàn đảm bảo an toàn về người và tài sản của nhân dân và các ngôi sao ca sỹ tại quảng trường cũng như những khu vực xung quanh. Vì thế bắt đầu từ hai ngày trước đó, cục Công an thành phố và bộ đội võ trang đã tiến hành các buổi diễn tập an ninh. Hầu hết cảnh sát và dân quân đã bày binh bố trận toàn bộ khu vực lân cận quảng trường tạo thành một chiếc bình sắt kiên cố. Cho dù có người quỷ kế đa đoan, ý đồ đen tối tiếp cần cùng xung quanh mà nhìn thấy trận chiến này sẽ nhượng bộ lui binh.

Huống chi trong cục sớm đã có chỉ thị rõ ràng, dân cảnh của các đồn công an sớm đã cảnh cáo những người không an phận trong khu vực quản hạt, cấm họ không được đến khu quảng trường gây sự. Bởi vậy trị an hiện trường buổi tiệc vẫn tương đối bảo đảm.

Đỗ Long cũng không hề ngồi xuống xem trình diễn. làm một lãnh đạo cục Công an thành phố, hắn phải cùng tuần tra với những dân cảnh phổ thông khác. Duy trì trật tự hội trường, hy vọng của hắn đối với thành phố Lỗ Tây còn khá lớn. hiện trường xảy ra vài vụ ẩu đả tranh chấp, Đỗ Long nhanh chóng giải quyết gọn gàng.

Buổi tiệc biểu diễn từ thiện cứu tế cuối cùng đã bắt đầu. Dân chúng đã không còn tùy tiện di chuyển, mà tập trung tinh thần cho tiệc tối. Lúc bấy giờ các cảnh sát có trang bị võ trang, dân quân còn có lực lượng lớn công an làm nhiệm vụ duy trì trật tự an ninh tại hiện trường mời thở phào nhẹ nhõm.

Đỗ Long rất thích biểu diễn. đặc biệt là lúc có một vài nghệ sỹ nổi tiếng trên sân khấu. Hội trường vang lên tiếng vỗ tay rầm rộ. Đỗ Long cũng cổ vũ nhiệt tình, hắn không hào hứng lắm với vài ca sỹ thị trường, nhưng đương nhiên mấy ca sỹ đó cũng có những tín đồ hâm mộ, vì thế cũng không thiếu tiếng vỗ tay nồng nhiệt.

Những màn văn nghệ đặc sắc khiến thời gian trôi qua rất nhanh. Trong nháy mắt đã đến tiết mục cuối cùng. Trên nền nhạc tranh du dương, Diệp Vũ Văn khoác trên mình một bộ cổ trang bước ra sân khấu.

Kì thực để Diệp Vũ Văn kết thúc đêm hội, trong tình cảnh ngàn sao tụ hợp, cô ấy vốn không hề có cơ hội được diễn màn kết thúc. Có điều mọi người đều biết rằng đêm hội này thuộc về cô ấy. Hoa thiếu gia rõ ràng muốn nâng cô lên, cho nên mặc dù có rất nhiều người hâm mộ ghen tị, Diệp Vũ Văn vẫn diễm lệ bước lên sân khấu.

Bộ cổ trang lần này chính là tạo hình trong một bộ phim điện ảnh mới quay của cô. Khi Diệp Vũ Văn đứng dưới tia sáng của đèn tựu quang, tà áo bồng bềnh nhẹ nhàng từ trên trời giáng xuống, dưới hội trường từng đợt nguýt sáo và vỗ tay vang lên. có không ít người kinh ngạc thét lớn: “Tiên nữ!”

Khả dĩ trong bầu không khí này, Diệp Vũ Văn từ trên trời giáng xuống quả thật đẹp tựa tiên nữ. một khắc liền trấn an cả hội trường. Sáng ý này là do một người đạo diễn điện ảnh nghĩ ra. Gã muốn nhân cơ hội này quảng bá cho bộ phim mới của mình. Đến âm nhạc bối cảnh cũng đều là ca khúc chủ đề của bộ phim mới. Nhìn từ hiệu quả hiện trường mà nói, đạo diễn vô cùng hài lòng.

Sau khi Diệp Vũ Văn đứng vững, đầu tiên cô cảm ơn Hoa Nghĩa Cường đã mang đến cho mọi người cơ hội cống hiến lần này. Sau đó cô ngỏ ý muốn quyên góp số tiền một vạn tệ cho quỹ từ thiện giúp đỡ trẻ em khó khăn của Đức Hồng Châu. Kết quả nhận được chàng vỗ tay của đông đảo người dân trong hội trường.

Cùng với tiếng đàn tranh từ từ trào dâng, Diệp Vũ Văn bắt đầu cất tiếng hát. Nói thật là tài năng thiên phú của cô trong lĩnh vực ca hát cũng chỉ bình thường. Những thứ này ngày sau có nỗ lực đến mấy cũng không bù đắp nổi. Có điều chỉ cần có người lăng xê, có người đem đến cho nàng giọng ca tốt, bồi đắp cho nàng hình tượng tốt, thì có thể một bước với tận trời xanh.

Ca khúc chủ đề mà Diệp Vũ Văn thể hiện là một bài hát rất hay. Đặc biệt nó hợp với hình tượng tiên nữ cô đang hóa thân. Vừa bắt đầu những tiếng ồn ào đã nhanh chóng biến mất. Rất lâu sau khi những thanh âm cuối cùng kết thúc cả hội trường mới đột ngột vang lên tiếng vỗ tay và hoan hô cuồng nhiệt.

Hoa Nghĩa Cường vỗ tay nhiệt tình hơn cả, đích thân tiến đến tặng hoa. Làm đủ những việc mà một người hâm mộ cần làm.

Khán giả lưu luyến ra về, sau khi mọi người giải tán mấy người Đỗ Long mới thở phào nhẹ nhõm. Người thì trở về nhà, người thì làm thêm ca.

– Hoa đại ca thật sự chịu bỏ tiền viện trợ hẳn chục triệu. Xem ra mấy năm nay anh ta kinh doanh không tồi.

Nhạc Băng Phong nhìn tay Đỗ Long bâng quơ nói rồi cùng về với hắn.

Đỗ Long cười nói:

– Đúng vậy, chỉ là cái dự án này của chúng ta, anh ấy đã kiếm được mấy nghìn vạn. cả ngày cứ oán giận tôi lúc đầu nên đầu tư sớm mới phải.

Nhạc Băng Phong cười nói:

– Ai bảo anh ta không có mắt chứ? Ha ha, dự án lần này cả chị Lâm và Tô tiểu thư cũng kiếm được không ít. Số lượng giao dịch mua bán máy tính của hai tập đoàn nhà mấy chị đó đã vươn lên tốp năm toàn quốc.

– Đúng vậy

Đỗ Long cười nói:

– Ngày mai mời cô ấy đến ăn cơm đi, mấy ngày nữa con trai cô ấy phải trở về đi học rồi. Tôi còn chưa mừng tuổi cho cậu bé, người ta đã gọi tôi là ba ba lâu như vậy rồi.

– Có lúc thật sự rất nghi ngờ liệu anh có phải bố ruột của cậu bé hay không, không ngờ cậu bé lại dính lấy anh như vậy…

Nhạc Băng Phong đã từng gặp Tùng Tùng, trong ba năm Đỗ Long học ở Bắc Kinh. Lâm Nhã Hân không chỉ một lần đem theo Tùng Tùng đến Bắc Kinh tìm cô, Nhạc Băng Phong nói:

– Vậy anh nói với chị ấy một tiếng, ngày mai tôi chuẩn bị một chút, buổi tối anh cũng phải phụ bếp cho tôi đấy.

– Không thành vấn đề!

Đỗ Long vui cười hớn hở đáp.

Sáng sớm hôm sau Đỗ Long nhận được điện thoại của Hoa Nghĩa Cường. Hoa Nghĩa Cường có chút chán nản nói với Đỗ Long mình phải về Bắc Kinh. Tối qua bị Diệp Vũ Văn từ chối, đường đường một Hoa thiếu gia, đàng hoàng khỏe mạnh, đúng là khiến người ta phải tiếc nuối.

Đỗ Long an ủi vài câu, Hoa Nghĩa Cương không có tâm trạng nói nhiều. Bảo Đỗ Long khi nào có cơ hội đến Bắc Kinh thì tìm mình đi chơi, sau đó liền cúp máy.

Tối đó Lâm Nhã Hân dẫn Tùng Tùng đến chơi, tuy một khoảng thời gian dài không gặp, nhưng Lâm Nhã Hân vẫn rất mặn mà xinh đẹp, tao nhã hào phóng. Tùng Tùng cũng hiểu chuyện hơn xưa nhiều, vóc người cao lớn hẳn lên, cũng rất ưu tú đẹp trai. Nghe nói bị bình bầu là một trong bốn anh chàng đẹp trai nhất trường. Cậu ta còn len lén quấn quýt quanh đòi Đỗ Long dạy cho thủ thuật tán gái. Nói cậu thích một cô bé, nhưng lại không dám tỏ tình với cô ấy.

Đỗ Long tiện đó dạy cậu vài chiêu, đợi Tùng Tùng vui vẻ đi chơi điện tử, Lâm Nhã Hân đi tới, liếc mắt nhìn Đỗ Long, nói:

– Cái nhà anh này, đừng dạy hư thằng bé.

Đỗ Long cười nói:

– Em biết tôi nói với thằng bé gì chứ? Cái chuyện này ý mà, sớm muộn gì cũng phải học. Những gì tôi dạy đều là phương pháp rất văn minh, làm sao dạy hư thằng bé được đây? Chỉ có em tư tưởng xấu xa thôi.

Lâm Nhã Hân lo lắng liếc qua khu phòng bếp, sợ bị Nhạc Băng Phong nghe thấy. Đỗ Long nhẹ nhàng ôm cô vào lòng hôn lên cô, Lâm Nhã Hân vội vàng giãy ra, nói nhỏ:

– Nhạc Băng Phong phát hiện anh chết chắc rồi, anh có đồng ý hứa với tôi không? Khi nào mới có thể thực hiện được? Đỗ Long cười nói:

– Em chuẩn bị xong chưa? Chỉ cần em chuẩn bị sẵn sàng, tôi có thể hầu hạ em bất cứ lúc nào.

Lâm Nhã Hân nhíu mày ngẫm nghĩ một lát, nói:

– Gần đây quá mệt mỏi rồi, tôi đều chưa được nghỉ ngơi. Như vậy không tốt với bảo bảo. Tôi nghĩ hay tôi uống ít thuốc Đông y, nuôi dưỡng cục cưng của tôi thật tốt tầm hai ba tháng. Như vậy mới có thể cung cấp cho cục cưng nền móng tốt nhất.

Đỗ Long thấy bộ dạng so đo của cô, cười nói:

– Vậy tôi có phải cai thuốc lá kiêng rượu không nhỉ, hàng ngày còn phải ngủ nghỉ đúng giờ nữa?

Lâm Nhã Hân gật đầu như dập tỏi nói:

– Đó là nhất định rồi!

Đỗ Long nhún vai nói:

– Vậy tốt rồi, tôi sẽ dốc hết sức, thù lao nhiều quá đấy…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện