Kỳ thật, tình huống xảy ra đối với Lữ Như Yên không khó hiểu.
Khi tốc độ linh khí cung cấp quá trình luyện hóa thiếu hụt, cơ thể biến hóa không nhận được đầy đủ linh lực, nó sẽ phải tự động tìm kiếm nguồn linh lực khác bổ sung.
Mà tại trong thân thể nàng, nguồn linh lực dồi dào và duy nhất ấy chính là đến từ tu vi.
Thân thể Lữ Như Yên theo bản năng, cưỡng ép rút ra linh lực gây dựng lên căn cơ.
Sự tình này lý giải cặn kẽ ra cũng tương tự như khi một phàm nhân bị bỏ đói vậy.
Không có nguồn thức ăn bổ sung, thân thể sẽ bắt đầu tiêu hao chất béo tích trữ bên trong các tế bào mỡ.
Đến khi ngay cả các tế bào mỡ bị tiêu hao tới hạn, thân thể sẽ tự động phân giải cơ bắp trong cơ thể để lấy năng lượng nuội dưỡng.
Quá trình này được gọi là… tự ăn thịt bản thân.
Khinh Vũ Chân quân mặc dù không có kiến thức của y học hiện đại, thế nhưng, đạo lý trong đó, nàng lý giải đến.
Thậm chí, lấy kinh nghiệm, tầm mắt của tu hành giả sống hai nghìn năm cùng thần thức kinh khủng không ngừng dò xét từng tấc một trên người Lữ Như Yên, nàng so với bất kỳ ai còn hiểu rõ hơn hiện trạng của người sau.
“Như Yên đang thiếu hụt linh khí.
Ta cần cấp tốc bổ sung cho nàng.” Khinh Vũ Chân quân trầm giọng nói.
Kỳ thực, lời này nàng là nói cho chính mình nghe hơn là nói cho Trần Nguyên.
Hãy nhìn tốc độ luyện hóa linh khí đã sánh ngang với một vị Lục phẩm đỉnh phong Chân quân, đã đến sát vô hạn với biên giới đột phá, nàng không tin rằng, Trần Nguyên một cái Tam phẩm tu sĩ có năng lực giải quyết tình huống như thế.
Tuy nhiên, mặc kệ như thế nào, việc cần làm trước mắt chính là giải quyết tình trạng trước mắt.
Ấn lẽ thông thường, nguồn cung cấp linh khí phổ biến nhất thay thế cho linh mạch tự nhiên chính là linh thạch.
Bất quá, Lữ Như Yên tình huống khác biệt.
Tốc độ hấp thu của nàng quá nhanh, chỉ là linh thạch, số lượng cung ứng sẽ là một con số trên trời.
Thứ hai, Lữ Như Yên thức tỉnh liên quan đến Thủy thuộc tính thể chất, nàng ngược lại nghĩ đến một sự lựa chọn tốt hơn.
Khinh Vũ Chân quân bản thân là Lục phẩm tầng chín tu vi, tu hành Thủy thuộc tính công pháp, bản thân thể chất là Thanh Thủy Vương thể, từng tại hơn một ngàn năm trước tiến hòa từ Thủy Linh thể mà thành, nàng lại là phong chủ của một sơn phong chủ tu Thủy thuộc tính, cho dù là đê giai Linh Thủy đối với nàng hiện tại không có tác dụng, nàng bên thân vẫn là mang theo một ít, đề phòng bất cứ trường hợp nào.
Mà tình huống hiện tại của Lữ Như Yên, vừa vặn đối với Linh Thủy nhu cầu phù hợp.
Không chút do dự, nàng đưa tay sờ lên nhẫn trữ vật, ý định lấy ra từ trong đó ngàn cân Tam phẩm Linh Thủy.
Ngàn cân Tam phẩm Linh Thủy.
Đây là toàn bộ số đê giai Linh Thủy mà nàng có hiện thời.
Có lẽ chừng này Linh Thủy không đủ để triệt để giúp đỡ Lữ Như Yên, thế nhưng cũng đầy đủ để ổn định lại tình huống của nàng.
Chỉ là, nàng còn chưa kịp lấy ra Tam phẩm Linh Thủy, đã có người nhanh tay hơn nàng.
Thứ mà Khinh Vũ Chân quân có thể nghĩ đến, Trần Nguyên cũng tự nhiên nghĩ ra.
Hắn không chút do dự, từ bên trong Ngưng Linh Hồ lô, đổ ra ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy.
Thuận theo lấy linh lực của hắn dẫn dẵn, dòng Linh Thủy hóa thành một đạo suối nhỏ, tựa như con rắn sinh động, trôi nổi trong không khí, hướng về phía Lữ Như Yên mà đến.
Tại thời điểm Linh Thủy còn cách nàng một trượng, ngàn cân Linh Thủy dường như chịu một cỗ lực vô hình ngăn cản, một bước cũng không thể tiến thêm.
Cùng lúc, cỗ lực vô hình ấy bắt đầu tác động lên Linh Thủy, đánh tan chúng thành vô cùng vô tận linh khí sương mù, nồng nặc đến cực điểm, che kín tám thành không gian động phủ.
Lữ Như Yên lúc này tựa như một con quái vật, đói bụng đến cùng cực lại đột nhiên bắt được đến bữa ăn ngon.
Vòng xoáy Linh khí trong nháy mắt mở rộng ra mấy phần, tốc độ lưu chuyển tăng nhanh gấp bội, lưu lượng chuyển hóa linh khí cũng đồng loạt bạo tăng.
Toàn bộ thân thể của nàng hiện giờ chính là một cái hố đen không đáy, điên cuồng hấp thu lấy sương mù linh khí từ bên ngoài.
Chính là cùng lúc ấy, một phần nhỏ Linh lực bị luyện hóa cũng thuận theo kinh mạch, chậm rãi bổ túc lại tu vi bị đánh rơi xuống của Lữ Như Yên.
Tốc độ chậm hơn rất nhiều so với thời điểm bị đánh rơi xuống, nhưng là vẫn có tiến triển rõ ràng.
Trần Nguyên nhìn thấy cảnh này, nội tâm chậm rãi thở nhẹ nhàng ra.
Hắn nguyên bản dự định trực tiếp lấy ra vài vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy, cùng một lúc để cho Lữ Như Yên luyện hóa; nhưng người ta có câu nói, ăn một lần không no.
Hơn thế nữa, một vạn cân Tư phẩm Linh Thủy là khái niệm bực nào? Ngay cả Sơ Ninh Lan, tu vi cao hơn Lữ Như Yên một mảng lớn, muốn tiêu hóa một vạn cân Linh Thủy cũng cần vài năm toàn lực tu luyện.
Lữ Như Yên đặc thù, thế nhưng hắn cũng sợ nàng bạo thể.
“Dựa vào tốc độ luyện hóa hiện tại, ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy có lẽ duy trì được chừng mười hai đến mười bốn canh giờ.” Trần Nguyên âm thầm tính toán — QUẢNG CÁO —
Cho đến lúc này, hắn mới yên tâm nhìn sang Khinh Vũ Chân quân, nói: “Chân quân, như thế tiếp đến, ngài còn có biện pháp gì sao?”
Khinh Vũ Chân quân nghe lời hắn nói, khóe miệng hơi giật giật.
Ngón tay trắng, thon dài, lặng im không một tiếng động thả ngàn cân Tam phẩm Linh Thủy trở lại nhẫn trữ vật.
Im lặng hồi lâu, Khinh Vũ Chân quân rốt cuộc lại một lần nữa lên tiếng: “Dựa theo tình huống của Như Yên hiện tại, cơ thể của nàng dường như đã đạt đến một loại cân bằng nào đó giữa hấp thu, luyện hóa linh khí, vận chuyển linh lực và thức tỉnh thể chất.
Chúng ta can thiệp vào ngược lại là thừa thãi, cũng không nên can thiệp vào.
Hiện tại thuận theo tự nhiên là tốt nhất.
Điều duy nhất chúng ta có thể làm là đảm bảo nguồn cung cấp linh khí cho nàng đều đặn, không đứt quãng.”
Trần Nguyên nghe đây, triệt để yên tâm.
Chỉ cần Lữ Như Yên không xảy ra chuyện liền tốt.
Nếu vấn đề chỉ nằm tại cung ứng linh khí, như vậy liền không phải vấn đề.
Hắn Linh Thủy ngược lại còn tới rất nhiều.
Thời gian xấp xỉ một năm từ Tô Châu Thái Linh ngoại viện cho tới bây giờ, tu vi của hắn tăng mạnh, càng là đã đạt đến Cảnh giới thứ Tư Đệ Bát trọng, mười cái Tứ giai Ngưng Linh Hồ lô luôn luôn bị cưỡng ép hoạt động hết công suất đến mức sắp báo hỏng, sản lượng Linh Thủy ngưng tụ ra, so với thời điểm gặp Sơ Ninh Lan lần đầu nhiều hơn hàng chục lần không chỉ.
Mà quả thật, nếu như đi đến đường cùng không còn cách nào khác, hắn dứt khoát bày ra trận pháp, ngay tại trong động phủ này bế quan tu hành đi.
Lúc đó, Linh Khí phản hồi lại thiên địa từ trên thân thể hắn đầy đủ chèo chống Lữ Như Yên thức tỉnh thể chất.
Tất nhiên, nếu như còn biện pháp giải quyết, Linh Thủy vẫn còn, Linh thạch còn đủ duy trì, hắn mới không làm loại chuyện bại lộ như vậy.
Nghĩ đến đây, Trần Nguyên không khỏi đối với Khinh Vũ Chân quân hỏi: “Thưa Chân quân, quá trình thức tỉnh của nàng sẽ còn kéo dài bao lâu?”
Hắn hỏi như vậy, một là cho bản thân một cái ước lượng cùng tính toán cho tương lai.
Mà thứ hai, ấy là bởi vì, tại khoảnh khắc Linh Thủy của hắn bổ sung thời điểm kia, hắn mở ra Khởi Nguyên nhãn quan sát, thể chất của Lữ Như Yên đột nhiên có sự phát sinh thay đổi.
Đang thức tỉnh Nhược Thủy Thần thể hình thức ban đầu.
Nhược Thủy Thần Thể? Còn là hình thức ban đầu?
Thần thể… Đây lại là cái gì cấp bậc thể chất? Tại trong nhận thức của Trần Nguyên, hắn biết đến chỉ có Phàm thể, cũng là thể chất của gần như toàn bộ mọi tu sĩ.
Linh Thể là cấp bậc cao hơn, dường như trăm vạn tu sĩ mới chọn ra được một người.
Mà phía bên trên Linh thể chính là Vương thể.
Sơ Ninh Lan không tiếc hao tổn đại giới, đại lượng luyện hóa Linh Thủy nhằm mục đích chính là để tiến giai Mộc Linh thể của nàng thành Ất Mộc Vương thể trước khi thành tựu Ngũ phẩm Chân nhân.
Cao hơn Vương thể, Trần Nguyên không biết đến.
— QUẢNG CÁO —
Thần thể, đây là cái gì cấp độ? Chỉ là hình thức ban đầu liền gây ra kinh thiên động tĩnh lớn đến như vậy? Trần Nguyên không khỏi có chút chấn kinh.
Mà Trần Nguyên hỏi Khinh Vũ Chân quân như vậy cũng là một loại thăm dò.
Nếu như Khinh Vũ Chân quân biết chút gì tình báo về Nhược Thủy Thần thể, hẳn cũng có thể đại khái đoán ra một hai về quá trình Lữ Như Yên thức tỉnh.
Hắn muốn từ trong miệng Khinh Vũ Chân quân, thông tin về Nhược Thủy Thần thể.
Đáng tiếc, Khinh Vũ Chân quân chỉ là biểu lộ mờ mịt, khẽ lắc đầu: “Chính là ta cũng không rõ ràng, Như Yên sẽ tiếp tục quá trình này bao lâu.”
Trần Nguyên có chút thất vọng thở dài.
Xem ra ngay cả Chân quân cấp bậc nhân vật cũng không biết đến.
Cũng có khả năng là Khinh Vũ Chân quân biết chút nội tình lại không nói cho hắn, bất quá từ biểu lộ của nàng, khả năng này hẳn không cao.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Bên ngoài động phủ, ánh hừng đông ngày mới soi rọi đại địa, nửa ngày thời gian qua đi kể từ khi Trần Nguyên bổ sung một ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy cho Lữ Như Yên.
Trong suốt quá trình này, cả Trần Nguyên lẫn Khinh Vũ Chân quân một mực canh chừng tại đây, chưa từng rời đi một bước, chưa từng rời mắt một khắc.
Hai người cứ như vậy, lặng im không một tiếng động, yên lặng đứng song song với nhau, tựa như hai bức tượng hoàn mỹ giữa thiên địa.
Để bọn hắn nội tâm thoáng buông lỏng, sự thực đúng như Khinh Vũ Chân quân dự đoán, chỉ cần có đầy đủ linh khí, Lữ Như Yên tình huống hoàn toàn năm trong kiểm soát.
Nửa ngày thời gian trôi qua, nàng đều đặn hấp thu linh khí, luyện hóa thành linh lực, vận dụng lực lượng khổng lồ ấy cải biến thể chất.
Trong suốt quá trình này, Khinh Vũ Chân quân dường như vẫn chưa ý thức được, rốt cuộc Lữ Như Yên thức tỉnh loại thể chất nào.
Nàng cũng không gấp gáp.
Chỉ cần Lữ Như Yên hoàn thành, đến lúc đó trực tiếp hỏi chẳng phải là xong?
Trần Nguyên cũng tại một bên khác, đắn đo suy nghĩ.
Nếu như tình huống của Lữ Như Yên tạm thời ổn định lại, như vậy cũng đến lúc hắn có thể suy tính đến việc khác.
Vừa vặn, Khinh Vũ Chân quân cũng tại, hắn liền hỏi: “Chân quân, học sinh có thể thỉnh giáo ngài một vấn đề?”
Người sau nghe vậy, nhìn sang hắn, nghiêm túc nói: “Ngươi cứ hỏi, ta nếu như biết và không liên quan đến các bí mật không thể tiết lộ, ta sẽ tận lực trả lời.”
“Sẽ không phải quan hệ gì tới các bí mật.” Trần Nguyên gật đầu khẳng định: “Học sinh chỉ muốn biết, trong nội viện có cách nào nhanh chóng mà có thể kiếm được đại lượng điểm cống hiến?”
Khinh Vũ Chân quân có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Sau khoảnh khắc, nàng nghĩ tới điều gì, biểu lộ giống như chợt hiểu ra.
Nàng hỏi khẽ: “Ngươi là vì Như Yên khoản nợ điểm cống hiến kia?”
“Vâng, học sinh là vì việc này.” Trần Nguyên khẳng khái thừa nhận.
Việc này không có gì tốt giấu diếm.
Giấu diếm cũng không có ý nghĩa.
“Ngươi thế nhưng có biết, nàng thiếu tổng cộng bao nhiêu điểm cống hiến?’ Khinh Vũ Chân quân tiếp tục truy vấn.
— QUẢNG CÁO —
“Học sinh không biết.” Trần Nguyên lắc đầu nói ra.
Hắn ngừng lại giây lát, tiếp tục: “Thế nhưng học sinh ước đoán, hẳn không ít hơn mười vạn điểm cống hiến đi.”
“Không sai.” Khinh Vũ Chân quân khẳng định: “Nàng thiếu nợ cả thảy là mười hai vạn điểm cống hiến.” Nói đến đây, Khinh Vũ Chân quân nghiền ngẫm nhìn qua hắn: “Ngươi đã biết đến đây, ngươi còn có ý định trả nợ thay nàng?”
Chân thực xem xét, mười hai vạn điểm cống hiến, đối với Tam phẩm Đại tu sĩ, Tứ phẩm Thượng nhân mà nói, đây tuyệt đối là con số khổng lồ.
Tứ phẩm Thượng nhân thông thường tại trong học viện thu nhập, một năm chỉ thu được chừng ba ngàn điểm cống hiến.
Mười hai vạn điểm cống hiến tương đương với bốn mươi năm khổ sai.
Ngay cả Ngũ phẩm Chân nhân đối mặt với mười hai vạn điểm cống hiến cũng là áp lực khổng nhỏ.
Nên biết, một Ngũ phẩm Chân nhân thực thi nhiệm vụ, điểm cống hiến thu hoạch chỉ giới hạn trong khoảng chừng vài ngàn đến hơn một vạn.
Ngũ phẩm Chân nhân nhiệm vụ độ khó như thế nào? Là cực kỳ cao.
Một năm bọn hắn chỉ kiếm được khoảng chừng hai vạn điểm cống hiến.
Thế nhưng, tại Lục phẩm Chân quân trong mắt, mười hai vạn điểm cống hiến cũng chỉ bất quá là như vậy.
Đặc biệt là Khinh Vũ Chân quân dạng này Lục phẩm tầng chín tu sĩ, mười, mười lăm vạn điểm cống hiến, nàng không ra mấy tháng liền có thể bổ túc đầy đủ.
Vốn bên trong ý định của nàng, tại mấy năm tiếp theo, nàng sẽ âm thầm trợ giúp Lữ Như Yên hoàn lại hết số nợ này.
Lấy giao tình giữa nàng và Kính Nguyệt hồ, chỉ chút việc này vẫn là nằm trong phạm vi cho phép.
Huống chi, nàng cũng rất vừa mắt Lữ Như Yên đâu.
Người sau đạt đến truyền thừa của nàng, lại nhu thuận ngoan ngoãn, thiên phú tu luyện kinh khủng như vậy, nàng làm sao mà không ưa thích cho được? Giữa hai người, dù không có sư đồ danh phận, thế nhưng nàng luôn coi Lữ Như Yên như thân truyền đối đãi.
Bất quá, Trần Nguyên người này đã chủ động nói ra, nàng không ngại bồi tiếp hắn chơi đùa một phen.
Lữ Như Yên rất ưa thích hắn, vậy thì đây cũng là cơ hội tốt để kiểm tra hắn một lần.
Nàng thật muốn biết, hắn có thể vì Lữ Như Yên bỏ ra nhiều đến đâu.
Trần Nguyên nào có nghĩ nhiều như vậy.
Hắn càng không biết nội tình trong đó.
Hắn chỉ đơn giản là gật đầu đồng ý: “Việc này Như Yên nàng vốn là vì học sinh mà làm.
Vẫn là nên từ học sinh giúp nàng gánh vác.”
Mười hai vạn điểm cống hiến.
Con số này không chênh lệch so với dự đoán trước đó là bao.
Trần Nguyên cũng làm tốt chuẩn bị tâm lý đón nhận.
Nhiều nhất thì, hắn cùng Lữ Như Yên cùng nhau vừa tu luyện vừa làm nhiệm vụ gán nợ.
Nha.
Hai người cùng nhau, làm gì cũng không đáng kể.
Khinh Vũ Chân quân không có bao nhiêu ngoài ý muốn.
Đối phương đã đoán ra con số mười vạn, như vậy thì chỉ là con số mười hai vạn kia là chắc chắn không đủ dọa lùi hắn.
Nàng trầm ngâm một lát, khẽ nói: “Cách thông dụng nhất để một học sinh thu hoạch điểm cống hiến là hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ, có loại thực thi bên ngoài học viện, cũng có loại thực hiện ngay bên trong khuôn viên học viện.
Hình thức nhiệm vụ, độ khó khăn nhiệm vụ, mức độ nguy hiểm nhiệm vụ, các kỹ năng liên quan yêu cầu tối thiểu khi tham gia nhiệm vụ, số điểm thu hoạch được cho mỗi nhiệm vụ,...!có rất nhiều yếu tố cần cân nhắc khi lựa chọn nhiệm vụ.
Hết thảy những điều này, ngươi có thể tìm thấy tại nhiệm vụ điện, cũng sẽ có người nhắc nhở cho ngươi.
Ta sẽ không nhiều lời.
Thế nhưng, ta có thể nói rằng, lấy Tam phẩm tu vi thực hiện nhiệm vụ tương ứng, thu hoạch điểm cống hiến thực sự không có bao nhiêu khả quan.
Lấy Nguyệt Vũ phong đệ tử của chúng ta đến làm thước đo đi.
Hạch tâm đệ tử của Nguyệt Vũ phong, tu vi Tam phẩm hậu kỳ, trung bình một năm các nàng thu hoạch không ít hơn năm trăm điểm cống hiến, thế nhưng tuyệt đối không vượt quá bảy trăm.”.
Khi tốc độ linh khí cung cấp quá trình luyện hóa thiếu hụt, cơ thể biến hóa không nhận được đầy đủ linh lực, nó sẽ phải tự động tìm kiếm nguồn linh lực khác bổ sung.
Mà tại trong thân thể nàng, nguồn linh lực dồi dào và duy nhất ấy chính là đến từ tu vi.
Thân thể Lữ Như Yên theo bản năng, cưỡng ép rút ra linh lực gây dựng lên căn cơ.
Sự tình này lý giải cặn kẽ ra cũng tương tự như khi một phàm nhân bị bỏ đói vậy.
Không có nguồn thức ăn bổ sung, thân thể sẽ bắt đầu tiêu hao chất béo tích trữ bên trong các tế bào mỡ.
Đến khi ngay cả các tế bào mỡ bị tiêu hao tới hạn, thân thể sẽ tự động phân giải cơ bắp trong cơ thể để lấy năng lượng nuội dưỡng.
Quá trình này được gọi là… tự ăn thịt bản thân.
Khinh Vũ Chân quân mặc dù không có kiến thức của y học hiện đại, thế nhưng, đạo lý trong đó, nàng lý giải đến.
Thậm chí, lấy kinh nghiệm, tầm mắt của tu hành giả sống hai nghìn năm cùng thần thức kinh khủng không ngừng dò xét từng tấc một trên người Lữ Như Yên, nàng so với bất kỳ ai còn hiểu rõ hơn hiện trạng của người sau.
“Như Yên đang thiếu hụt linh khí.
Ta cần cấp tốc bổ sung cho nàng.” Khinh Vũ Chân quân trầm giọng nói.
Kỳ thực, lời này nàng là nói cho chính mình nghe hơn là nói cho Trần Nguyên.
Hãy nhìn tốc độ luyện hóa linh khí đã sánh ngang với một vị Lục phẩm đỉnh phong Chân quân, đã đến sát vô hạn với biên giới đột phá, nàng không tin rằng, Trần Nguyên một cái Tam phẩm tu sĩ có năng lực giải quyết tình huống như thế.
Tuy nhiên, mặc kệ như thế nào, việc cần làm trước mắt chính là giải quyết tình trạng trước mắt.
Ấn lẽ thông thường, nguồn cung cấp linh khí phổ biến nhất thay thế cho linh mạch tự nhiên chính là linh thạch.
Bất quá, Lữ Như Yên tình huống khác biệt.
Tốc độ hấp thu của nàng quá nhanh, chỉ là linh thạch, số lượng cung ứng sẽ là một con số trên trời.
Thứ hai, Lữ Như Yên thức tỉnh liên quan đến Thủy thuộc tính thể chất, nàng ngược lại nghĩ đến một sự lựa chọn tốt hơn.
Khinh Vũ Chân quân bản thân là Lục phẩm tầng chín tu vi, tu hành Thủy thuộc tính công pháp, bản thân thể chất là Thanh Thủy Vương thể, từng tại hơn một ngàn năm trước tiến hòa từ Thủy Linh thể mà thành, nàng lại là phong chủ của một sơn phong chủ tu Thủy thuộc tính, cho dù là đê giai Linh Thủy đối với nàng hiện tại không có tác dụng, nàng bên thân vẫn là mang theo một ít, đề phòng bất cứ trường hợp nào.
Mà tình huống hiện tại của Lữ Như Yên, vừa vặn đối với Linh Thủy nhu cầu phù hợp.
Không chút do dự, nàng đưa tay sờ lên nhẫn trữ vật, ý định lấy ra từ trong đó ngàn cân Tam phẩm Linh Thủy.
Ngàn cân Tam phẩm Linh Thủy.
Đây là toàn bộ số đê giai Linh Thủy mà nàng có hiện thời.
Có lẽ chừng này Linh Thủy không đủ để triệt để giúp đỡ Lữ Như Yên, thế nhưng cũng đầy đủ để ổn định lại tình huống của nàng.
Chỉ là, nàng còn chưa kịp lấy ra Tam phẩm Linh Thủy, đã có người nhanh tay hơn nàng.
Thứ mà Khinh Vũ Chân quân có thể nghĩ đến, Trần Nguyên cũng tự nhiên nghĩ ra.
Hắn không chút do dự, từ bên trong Ngưng Linh Hồ lô, đổ ra ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy.
Thuận theo lấy linh lực của hắn dẫn dẵn, dòng Linh Thủy hóa thành một đạo suối nhỏ, tựa như con rắn sinh động, trôi nổi trong không khí, hướng về phía Lữ Như Yên mà đến.
Tại thời điểm Linh Thủy còn cách nàng một trượng, ngàn cân Linh Thủy dường như chịu một cỗ lực vô hình ngăn cản, một bước cũng không thể tiến thêm.
Cùng lúc, cỗ lực vô hình ấy bắt đầu tác động lên Linh Thủy, đánh tan chúng thành vô cùng vô tận linh khí sương mù, nồng nặc đến cực điểm, che kín tám thành không gian động phủ.
Lữ Như Yên lúc này tựa như một con quái vật, đói bụng đến cùng cực lại đột nhiên bắt được đến bữa ăn ngon.
Vòng xoáy Linh khí trong nháy mắt mở rộng ra mấy phần, tốc độ lưu chuyển tăng nhanh gấp bội, lưu lượng chuyển hóa linh khí cũng đồng loạt bạo tăng.
Toàn bộ thân thể của nàng hiện giờ chính là một cái hố đen không đáy, điên cuồng hấp thu lấy sương mù linh khí từ bên ngoài.
Chính là cùng lúc ấy, một phần nhỏ Linh lực bị luyện hóa cũng thuận theo kinh mạch, chậm rãi bổ túc lại tu vi bị đánh rơi xuống của Lữ Như Yên.
Tốc độ chậm hơn rất nhiều so với thời điểm bị đánh rơi xuống, nhưng là vẫn có tiến triển rõ ràng.
Trần Nguyên nhìn thấy cảnh này, nội tâm chậm rãi thở nhẹ nhàng ra.
Hắn nguyên bản dự định trực tiếp lấy ra vài vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy, cùng một lúc để cho Lữ Như Yên luyện hóa; nhưng người ta có câu nói, ăn một lần không no.
Hơn thế nữa, một vạn cân Tư phẩm Linh Thủy là khái niệm bực nào? Ngay cả Sơ Ninh Lan, tu vi cao hơn Lữ Như Yên một mảng lớn, muốn tiêu hóa một vạn cân Linh Thủy cũng cần vài năm toàn lực tu luyện.
Lữ Như Yên đặc thù, thế nhưng hắn cũng sợ nàng bạo thể.
“Dựa vào tốc độ luyện hóa hiện tại, ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy có lẽ duy trì được chừng mười hai đến mười bốn canh giờ.” Trần Nguyên âm thầm tính toán — QUẢNG CÁO —
Cho đến lúc này, hắn mới yên tâm nhìn sang Khinh Vũ Chân quân, nói: “Chân quân, như thế tiếp đến, ngài còn có biện pháp gì sao?”
Khinh Vũ Chân quân nghe lời hắn nói, khóe miệng hơi giật giật.
Ngón tay trắng, thon dài, lặng im không một tiếng động thả ngàn cân Tam phẩm Linh Thủy trở lại nhẫn trữ vật.
Im lặng hồi lâu, Khinh Vũ Chân quân rốt cuộc lại một lần nữa lên tiếng: “Dựa theo tình huống của Như Yên hiện tại, cơ thể của nàng dường như đã đạt đến một loại cân bằng nào đó giữa hấp thu, luyện hóa linh khí, vận chuyển linh lực và thức tỉnh thể chất.
Chúng ta can thiệp vào ngược lại là thừa thãi, cũng không nên can thiệp vào.
Hiện tại thuận theo tự nhiên là tốt nhất.
Điều duy nhất chúng ta có thể làm là đảm bảo nguồn cung cấp linh khí cho nàng đều đặn, không đứt quãng.”
Trần Nguyên nghe đây, triệt để yên tâm.
Chỉ cần Lữ Như Yên không xảy ra chuyện liền tốt.
Nếu vấn đề chỉ nằm tại cung ứng linh khí, như vậy liền không phải vấn đề.
Hắn Linh Thủy ngược lại còn tới rất nhiều.
Thời gian xấp xỉ một năm từ Tô Châu Thái Linh ngoại viện cho tới bây giờ, tu vi của hắn tăng mạnh, càng là đã đạt đến Cảnh giới thứ Tư Đệ Bát trọng, mười cái Tứ giai Ngưng Linh Hồ lô luôn luôn bị cưỡng ép hoạt động hết công suất đến mức sắp báo hỏng, sản lượng Linh Thủy ngưng tụ ra, so với thời điểm gặp Sơ Ninh Lan lần đầu nhiều hơn hàng chục lần không chỉ.
Mà quả thật, nếu như đi đến đường cùng không còn cách nào khác, hắn dứt khoát bày ra trận pháp, ngay tại trong động phủ này bế quan tu hành đi.
Lúc đó, Linh Khí phản hồi lại thiên địa từ trên thân thể hắn đầy đủ chèo chống Lữ Như Yên thức tỉnh thể chất.
Tất nhiên, nếu như còn biện pháp giải quyết, Linh Thủy vẫn còn, Linh thạch còn đủ duy trì, hắn mới không làm loại chuyện bại lộ như vậy.
Nghĩ đến đây, Trần Nguyên không khỏi đối với Khinh Vũ Chân quân hỏi: “Thưa Chân quân, quá trình thức tỉnh của nàng sẽ còn kéo dài bao lâu?”
Hắn hỏi như vậy, một là cho bản thân một cái ước lượng cùng tính toán cho tương lai.
Mà thứ hai, ấy là bởi vì, tại khoảnh khắc Linh Thủy của hắn bổ sung thời điểm kia, hắn mở ra Khởi Nguyên nhãn quan sát, thể chất của Lữ Như Yên đột nhiên có sự phát sinh thay đổi.
Đang thức tỉnh Nhược Thủy Thần thể hình thức ban đầu.
Nhược Thủy Thần Thể? Còn là hình thức ban đầu?
Thần thể… Đây lại là cái gì cấp bậc thể chất? Tại trong nhận thức của Trần Nguyên, hắn biết đến chỉ có Phàm thể, cũng là thể chất của gần như toàn bộ mọi tu sĩ.
Linh Thể là cấp bậc cao hơn, dường như trăm vạn tu sĩ mới chọn ra được một người.
Mà phía bên trên Linh thể chính là Vương thể.
Sơ Ninh Lan không tiếc hao tổn đại giới, đại lượng luyện hóa Linh Thủy nhằm mục đích chính là để tiến giai Mộc Linh thể của nàng thành Ất Mộc Vương thể trước khi thành tựu Ngũ phẩm Chân nhân.
Cao hơn Vương thể, Trần Nguyên không biết đến.
— QUẢNG CÁO —
Thần thể, đây là cái gì cấp độ? Chỉ là hình thức ban đầu liền gây ra kinh thiên động tĩnh lớn đến như vậy? Trần Nguyên không khỏi có chút chấn kinh.
Mà Trần Nguyên hỏi Khinh Vũ Chân quân như vậy cũng là một loại thăm dò.
Nếu như Khinh Vũ Chân quân biết chút gì tình báo về Nhược Thủy Thần thể, hẳn cũng có thể đại khái đoán ra một hai về quá trình Lữ Như Yên thức tỉnh.
Hắn muốn từ trong miệng Khinh Vũ Chân quân, thông tin về Nhược Thủy Thần thể.
Đáng tiếc, Khinh Vũ Chân quân chỉ là biểu lộ mờ mịt, khẽ lắc đầu: “Chính là ta cũng không rõ ràng, Như Yên sẽ tiếp tục quá trình này bao lâu.”
Trần Nguyên có chút thất vọng thở dài.
Xem ra ngay cả Chân quân cấp bậc nhân vật cũng không biết đến.
Cũng có khả năng là Khinh Vũ Chân quân biết chút nội tình lại không nói cho hắn, bất quá từ biểu lộ của nàng, khả năng này hẳn không cao.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Bên ngoài động phủ, ánh hừng đông ngày mới soi rọi đại địa, nửa ngày thời gian qua đi kể từ khi Trần Nguyên bổ sung một ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy cho Lữ Như Yên.
Trong suốt quá trình này, cả Trần Nguyên lẫn Khinh Vũ Chân quân một mực canh chừng tại đây, chưa từng rời đi một bước, chưa từng rời mắt một khắc.
Hai người cứ như vậy, lặng im không một tiếng động, yên lặng đứng song song với nhau, tựa như hai bức tượng hoàn mỹ giữa thiên địa.
Để bọn hắn nội tâm thoáng buông lỏng, sự thực đúng như Khinh Vũ Chân quân dự đoán, chỉ cần có đầy đủ linh khí, Lữ Như Yên tình huống hoàn toàn năm trong kiểm soát.
Nửa ngày thời gian trôi qua, nàng đều đặn hấp thu linh khí, luyện hóa thành linh lực, vận dụng lực lượng khổng lồ ấy cải biến thể chất.
Trong suốt quá trình này, Khinh Vũ Chân quân dường như vẫn chưa ý thức được, rốt cuộc Lữ Như Yên thức tỉnh loại thể chất nào.
Nàng cũng không gấp gáp.
Chỉ cần Lữ Như Yên hoàn thành, đến lúc đó trực tiếp hỏi chẳng phải là xong?
Trần Nguyên cũng tại một bên khác, đắn đo suy nghĩ.
Nếu như tình huống của Lữ Như Yên tạm thời ổn định lại, như vậy cũng đến lúc hắn có thể suy tính đến việc khác.
Vừa vặn, Khinh Vũ Chân quân cũng tại, hắn liền hỏi: “Chân quân, học sinh có thể thỉnh giáo ngài một vấn đề?”
Người sau nghe vậy, nhìn sang hắn, nghiêm túc nói: “Ngươi cứ hỏi, ta nếu như biết và không liên quan đến các bí mật không thể tiết lộ, ta sẽ tận lực trả lời.”
“Sẽ không phải quan hệ gì tới các bí mật.” Trần Nguyên gật đầu khẳng định: “Học sinh chỉ muốn biết, trong nội viện có cách nào nhanh chóng mà có thể kiếm được đại lượng điểm cống hiến?”
Khinh Vũ Chân quân có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Sau khoảnh khắc, nàng nghĩ tới điều gì, biểu lộ giống như chợt hiểu ra.
Nàng hỏi khẽ: “Ngươi là vì Như Yên khoản nợ điểm cống hiến kia?”
“Vâng, học sinh là vì việc này.” Trần Nguyên khẳng khái thừa nhận.
Việc này không có gì tốt giấu diếm.
Giấu diếm cũng không có ý nghĩa.
“Ngươi thế nhưng có biết, nàng thiếu tổng cộng bao nhiêu điểm cống hiến?’ Khinh Vũ Chân quân tiếp tục truy vấn.
— QUẢNG CÁO —
“Học sinh không biết.” Trần Nguyên lắc đầu nói ra.
Hắn ngừng lại giây lát, tiếp tục: “Thế nhưng học sinh ước đoán, hẳn không ít hơn mười vạn điểm cống hiến đi.”
“Không sai.” Khinh Vũ Chân quân khẳng định: “Nàng thiếu nợ cả thảy là mười hai vạn điểm cống hiến.” Nói đến đây, Khinh Vũ Chân quân nghiền ngẫm nhìn qua hắn: “Ngươi đã biết đến đây, ngươi còn có ý định trả nợ thay nàng?”
Chân thực xem xét, mười hai vạn điểm cống hiến, đối với Tam phẩm Đại tu sĩ, Tứ phẩm Thượng nhân mà nói, đây tuyệt đối là con số khổng lồ.
Tứ phẩm Thượng nhân thông thường tại trong học viện thu nhập, một năm chỉ thu được chừng ba ngàn điểm cống hiến.
Mười hai vạn điểm cống hiến tương đương với bốn mươi năm khổ sai.
Ngay cả Ngũ phẩm Chân nhân đối mặt với mười hai vạn điểm cống hiến cũng là áp lực khổng nhỏ.
Nên biết, một Ngũ phẩm Chân nhân thực thi nhiệm vụ, điểm cống hiến thu hoạch chỉ giới hạn trong khoảng chừng vài ngàn đến hơn một vạn.
Ngũ phẩm Chân nhân nhiệm vụ độ khó như thế nào? Là cực kỳ cao.
Một năm bọn hắn chỉ kiếm được khoảng chừng hai vạn điểm cống hiến.
Thế nhưng, tại Lục phẩm Chân quân trong mắt, mười hai vạn điểm cống hiến cũng chỉ bất quá là như vậy.
Đặc biệt là Khinh Vũ Chân quân dạng này Lục phẩm tầng chín tu sĩ, mười, mười lăm vạn điểm cống hiến, nàng không ra mấy tháng liền có thể bổ túc đầy đủ.
Vốn bên trong ý định của nàng, tại mấy năm tiếp theo, nàng sẽ âm thầm trợ giúp Lữ Như Yên hoàn lại hết số nợ này.
Lấy giao tình giữa nàng và Kính Nguyệt hồ, chỉ chút việc này vẫn là nằm trong phạm vi cho phép.
Huống chi, nàng cũng rất vừa mắt Lữ Như Yên đâu.
Người sau đạt đến truyền thừa của nàng, lại nhu thuận ngoan ngoãn, thiên phú tu luyện kinh khủng như vậy, nàng làm sao mà không ưa thích cho được? Giữa hai người, dù không có sư đồ danh phận, thế nhưng nàng luôn coi Lữ Như Yên như thân truyền đối đãi.
Bất quá, Trần Nguyên người này đã chủ động nói ra, nàng không ngại bồi tiếp hắn chơi đùa một phen.
Lữ Như Yên rất ưa thích hắn, vậy thì đây cũng là cơ hội tốt để kiểm tra hắn một lần.
Nàng thật muốn biết, hắn có thể vì Lữ Như Yên bỏ ra nhiều đến đâu.
Trần Nguyên nào có nghĩ nhiều như vậy.
Hắn càng không biết nội tình trong đó.
Hắn chỉ đơn giản là gật đầu đồng ý: “Việc này Như Yên nàng vốn là vì học sinh mà làm.
Vẫn là nên từ học sinh giúp nàng gánh vác.”
Mười hai vạn điểm cống hiến.
Con số này không chênh lệch so với dự đoán trước đó là bao.
Trần Nguyên cũng làm tốt chuẩn bị tâm lý đón nhận.
Nhiều nhất thì, hắn cùng Lữ Như Yên cùng nhau vừa tu luyện vừa làm nhiệm vụ gán nợ.
Nha.
Hai người cùng nhau, làm gì cũng không đáng kể.
Khinh Vũ Chân quân không có bao nhiêu ngoài ý muốn.
Đối phương đã đoán ra con số mười vạn, như vậy thì chỉ là con số mười hai vạn kia là chắc chắn không đủ dọa lùi hắn.
Nàng trầm ngâm một lát, khẽ nói: “Cách thông dụng nhất để một học sinh thu hoạch điểm cống hiến là hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ, có loại thực thi bên ngoài học viện, cũng có loại thực hiện ngay bên trong khuôn viên học viện.
Hình thức nhiệm vụ, độ khó khăn nhiệm vụ, mức độ nguy hiểm nhiệm vụ, các kỹ năng liên quan yêu cầu tối thiểu khi tham gia nhiệm vụ, số điểm thu hoạch được cho mỗi nhiệm vụ,...!có rất nhiều yếu tố cần cân nhắc khi lựa chọn nhiệm vụ.
Hết thảy những điều này, ngươi có thể tìm thấy tại nhiệm vụ điện, cũng sẽ có người nhắc nhở cho ngươi.
Ta sẽ không nhiều lời.
Thế nhưng, ta có thể nói rằng, lấy Tam phẩm tu vi thực hiện nhiệm vụ tương ứng, thu hoạch điểm cống hiến thực sự không có bao nhiêu khả quan.
Lấy Nguyệt Vũ phong đệ tử của chúng ta đến làm thước đo đi.
Hạch tâm đệ tử của Nguyệt Vũ phong, tu vi Tam phẩm hậu kỳ, trung bình một năm các nàng thu hoạch không ít hơn năm trăm điểm cống hiến, thế nhưng tuyệt đối không vượt quá bảy trăm.”.
Danh sách chương