Nhìn đến Thiên Lan đứng tại đây, Trần Nguyên có chút chột dạ lại áy náy.

Gần hai tháng trước, tại thời điểm vừa xuất quan, hắn liền hứa với nàng qua vài ngày liền bàn bạc về chuyện sử dụng điểm cống hiến tại Tàng Kinh các.

Có thể, hắn vừa đến Nguyệt Vũ phong một chuyến liền là thời gian hơn năm mươi ngày không quay trở lại.

Thất hứa, không phải là điều hắn quen thuộc.
Nhìn Thiên Lan gương mặt lạnh nhạt không lộ ra chút cảm xúc nào, Trần Nguyên do dự một chút, vẫn là nói ra: “Có lỗi với ngươi, tại bên Nguyệt Vũ phong, Như Yên thức tỉnh Linh thể xảy ra chút ngoài ý muốn, ta không thể không ở lại trợ giúp nàng.”
Thiên Lan bình tĩnh gật đầu.

Tiếp đó, nàng nói, giọng nhỏ bé như tự thoại với chính mình: “Lữ Như Yên thức tỉnh thể chất hẳn không tầm thường? Chí ít, nàng thể chất so với Hoàng thể, thậm chí Đế thể còn phải xa xa phía trên.”
Trần Nguyên giật mình, nhìn qua nữ tử trước mắt, nghiêm nghị hỏi: “Ngươi lại là như thế nào biết được?”
Theo lý mà nói, Thiên Lan là không thể nào biết đến.

Khoảng cách giữa Nguyệt Vũ phong và Thần Luyện phong không phải gần như vậy.

Ấy là chưa kể đến Nguyệt Vũ phong có tầng tầng lớp lớp trận pháp bảo hộ, bên ngoài Lữ Như Yên động phủ cũng phủ lên hai lớp trận pháp chống nhìn trộm khác.

Quan trọng nhất, trong suốt quá trình Lữ Như Yên thức tỉnh thể chất, Khinh Vũ Chân quân, một tông Lục phẩm tầng chín thời thời khắc khắc tọa trấn, cho dù là Thất phẩm Tôn giả muốn nhìn trộm, nào có dễ dàng như vậy?
Nữ nhân này, lại là như thế nào biết được?
Hơn nữa, Hoàng thể? Đế thể? Này lại là cấp bậc gì thể chất? Chúng đều là Vương thể phía trên? Trần Nguyên không rõ ràng, Minh Nguyệt giới ghi chép về các thể chất đặc thù quá mức thưa thớt.

Không có cách, cấp bậc thế giới quá thấp, ngay cả Linh thể đã mười phần hiếm hoi, Vương thể gần như là truyền thuyết trong tầm mắt đại đa số tu sĩ.
Thiên Lan không có trực tiếp trả lời hắn mà nói ra: “Lữ Như Yên nữ nhân này, lai lịch tương đối không đơn giản.”
Trần Nguyên lần thứ hai giật mình.

Này chẳng phải là điều hắn vừa suy nghĩ trước đó hay sao? Hắn vốn còn muốn truy tìm câu trả lời đây.

Không kịp chờ đợi, hắn vội vã hỏi: “Ngươi biết xuất thân của nàng.’
Thế nhưng, Thiên Lan chỉ nhàn nhạt lắc đầu: “Không biết.

Tất cả những gì ta có thể nhìn ra chỉ là nàng lai lịch không tầm thường.

Vậy thôi.”
Không ai biết rõ lời này của Thiên Lan là nói thật hay nói dối.


Trần Nguyên không ngoại lệ.

Tuy nhiên, nàng đã nói đến phân thượng như vậy, có nghĩa là chủ đề này chấm dứt tại đây, hắn không nên, cũng không có khả năng tiếp tục truy hỏi thêm nữa.

Khó khăn lắm mới ra một cái mạnh mối, chẳng qua bao lâu liền đứt đoạn, Trần Nguyên cảm thấy có chút tiếc nuối.
Điều chỉnh lại tâm tình, Trần Nguyên lúc này nghĩ đến một chuyện khác.

Hắn nhìn về phía vị này Ma Môn Thánh nữ, thử hỏi thăm: “Ngươi thế nhưng có Ngưng Linh Hồ lô? Nếu như có, ta nguyện ý mua lại với giá cao, hoặc ta cũng có thể lấy kinh thư, công pháp tới trao đổi.”
Ngưng Linh Hồ lô không dễ tìm.

Đây là điều Trần Nguyên khắc sâu hiểu lấy.

Một bảo vật có thể hấp thu thiên địa linh khí tới ngưng tụ ra thiên địa Linh Thủy bực này linh vật, sao có thể không quý cho được? Giá trị của Ngưng Linh Hồ lô, xa xa so với Linh Thủy còn quý giá hơn.
Trần Nguyên trước đó tại vận dụng lực lượng của Vân Lý thương hội, kết quả cũng chỉ mò đến được mười cái Tứ phẩm Ngưng Linh Hồ lô.

Vân Lý Thương hội là thế lực bực nào? Một trong Tứ Đại Thương hội kiểm soát mạnh vận chuyển hàng hóa của Tô Châu.

Mà Tô Châu đâu? Tô Châu lại là một trong ba châu giàu có, phồn thịnh nhất Nam Hoàng vực.

Vân Lý thương hội có thể không sở hữu cấp bậc tu hành giả tu vi cao nhất, thế nhưng bọn hắn tuyệt đối sở hữu thủ đoạn nhiều nhất, nhân mạch quan hệ rộng lớn nhất cùng mạng lưới tình báo bao phủ ít kẻ sánh bằng.
Vì để kết thiện duyên với một thiên tài Tam phẩm Đại tu sĩ chưa đầy hai mươi tuổi, Vân Lý thương hội tuyệt đối sẽ ra sức với yêu cầu của Trần Nguyên.

Ấy vậy mà, ngay cả lực lượng hùng mạnh cùng mạng lưới nhân mạch khổng lồ của bọn họ cũng chỉ có mò tới mười cái Tứ giai Ngưng Linh Hồ lô.

Chỉ điểm này, đã đầy đủ chứng minh giá trị của Ngưng Linh Hồ lô.

— QUẢNG CÁO —
Vật này quá quý giá, đại đa số thế lực, nếu như sở hữu, đều sẽ ôm khư khư lấy không nhả.
Muốn mua sắm Ngưng Linh Hồ lô, Trần Nguyên kỳ thật nghĩ đến Nguyệt Vũ phong đầu tiên.

Các nàng truyền thừa là nữ tu, chủ tu thuộc tính lại là Thủy thuộc tính công pháp, nhu cầu về Linh Thủy tuyệt đối là con số trên trời.

Nhu cầu cần nhiều như vậy Linh Thủy phụ trợ tu luyện, nếu chỉ đơn thuần mua sắm bên ngoài, Khinh Vũ Chân quân chẳng mấy chốc phá sản.

Tại sơn phong, các nàng chắc chắn có cất giấu Ngưng Linh Hồ lô.
Thế nhưng là, từ sự kiện Lữ Như Yên thức tỉnh thể chất về sau, hắn liền từ bỏ ý đồ này.

Trau qua hai, ba câu nói trao đổi với Khinh Vũ Chân quân, hắn xem như thăm dò ra, Linh Thủy đối với Nguyệt Vũ phong cũng là rơi vào tình trạng, cung không đủ cầu.

Trong tình trạng như vậy, Ngưng Linh Hồ lô các nàng sử dụng còn không đủ, nào có lý do bán ra bên ngoài.

Cho dù có xem ở mặt mũi, số lượng Hồ lô Khinh Vũ Chân quân có thể đưa ra cũng chỉ là có hạn.
Thay vì Khinh Vũ Chân quân, Trần Nguyên cảm thấy, Hạo Nguyệt Chân quân ngược lại là một lựa chọn không tệ.

Tu vi mạnh mẽ, quan hệ nhân mạch rộng rãi, từng đi qua toàn bộ chín vực Minh Nguyệt giới, người như thế, có thể tìm đến Ngưng Linh Hồ lô hẳn không khó.
Một lựa chọn khác chính là bọn người học sinh mà Trần Nguyên quen biết, đặc biệt là những nhân vật giao thiệp rộng rãi như Lưu Thái Hòa hay danh khí tương đối nổi như Sơ Ninh Lan.

Không nên coi thường những học sinh này.

Bọn hắn, dù còn trẻ và tu vi không cao, thế nhưng từng cái đều là lai lịch bất phàm, quan hệ rộng rãi, lực lượng có thể vận dụng không tầm thường chút nào.

Nếu như có thể mượn nhờ lực lượng của bọn hắn thỏa đáng, đây tuyệt đối là cỗ trợ giúp không nhỏ.
Mà trong số những học sinh hắn quen thuộc, có lẽ, không có ai sở hữu lực lượng lớn như Ma Môn Thánh nữ.

Thân phận của nàng quá không tầm thường.

Chỉ một cái La Sát Đại Thánh danh hiệu cũng đủ làm ba ngàn thế giới rung chuyển.

Thiên Lan là đệ tử thân truyền của nàng, lại còn rất được yêu thương, sở hữu vài cái Ngưng Linh Hồ lô chẳng có gì là lạ.
Quả nhiên, Thiên Lan vừa nghe lời hắn thì đáp: “Ngươi muốn Ngưng Linh Hồ lô? Ngươi cần phẩm giai gì?”
“Càng cao càng tốt.” Trần Nguyên không đắn đo suy nghĩ.
Thiên Lan khẽ gật đầu, lấy ra mười khối Hồ lô màu xanh lam, phía trên còn có đồ án phức tạp, bề mặt ngoài còn có một cỗ lực lượng hùng mạnh lưu chuyển, dường như đang kìm nén hay phong ấn lại lực lượng nội bộ bên trong Hồ lô.
Trần Nguyên thuận miệng hỏi: “Này lại là Hồ lô gì.” Hắn đây là dông dài, không phải lúc nào cũng mở Khởi Nguyễn nhãn trừng trừng, săm soi vạn vật đi.

Nếu đã có thể hỏi, vậy thì hỏi.
“Thái Thanh Nguyên Thủy Ngưng Linh Hồ lô.” Thiên Lan bình tĩnh nói: “Siêu việt Cửu giai.”
Lần này, Trần Nguyên bị hù dọa.

Hắn là chân chính bị hù dọa đến.

Vốn tưởng rằng nàng sẽ quăng ra một quả pháo, ai ngờ nàng trực tiếp thả xuống bom nguyên tử.


Siêu việt Cửu giai cấp bậc.

Chẳng trách phải phong ấn lại.

Thế giới này không dung nổi đồ vật tầm cỡ như thế.
Mất mấy hơi thở, Trần Nguyên mỡi khôi phục lại bình tĩnh.

Hắn vội vã nói ra: “Vậy thì cũng không cần.

Ta muốn phẩm giai thấp hơn một chút là được.”
— QUẢNG CÁO —
Nói đùa, Linh Thủy phẩm giai càng cao, giá trị và chất lượng đương nhiên là càng tốt.

Thế nhưng, tương ứng với đó là cần một nguồn cung cấp Linh khí khổng lồ để duy trì.

Tứ giai Ngưng Linh Hồ lô cần chí ít Tứ phẩm trở lên cấp bậc Linh mạch duy trì; Lục giai Ngưng Linh Hồ lô cần Lục phẩm trở lên cấp bậc Linh mạch nuôi dưỡng.

Đến mức siêu việt Cửu giai… Thôi, này đã không cần bàn bạc.
Thiên Lan cau mày: “Vậy Cửu giai?” Nói rồi, nàng đồng thời thu hồi mười cái Thái Thanh Nguyên Thủy Ngưng Linh Hồ lô, lại lấy ra mười cái hồ lô khác, đạo vận luân chuyển, huyền ảo khó lường: “Thiên Tiên Thủy Ngưng Linh Hồ lô, Cửu giai phẩm cấp.”
Trần Nguyên đổ mồ hôi đầy trán, gấp gáp nói: “Ngươi không còn loại nào bình thường hơn một chút sao?”
“Bình thường? Ngươi cần loại nào bình thường?”
“Lục giai.” Trần Nguyên nói: “Trước mắt, ta chỉ cần Lục giai, Thất giai là đủ.

Cao hơn, không cần thiết.”
Thiên Lan ra vẻ đã hiểu, hơi gật đầu, nói: “Số lượng?”
Trần Nguyên suy tư một chút: “Ba cái Thất Giai Ngưng Linh Hồ lô, mười cái Lục giai Ngưng Linh Hồ lô đi.

Ngoài ra, ta muốn thêm bốn mươi cái Tứ giai Ngưng Linh Hồ lô.”
Hắn đây cũng là trải qua cân nhắc.

Nếu đối phương đã có Siêu việt Cửu giai Ngưng Linh Hồ lô, như vậy hẳn cũng có Lục giai, Thất giai Ngưng Linh Hồ lô.

Với hắn mà nói, Lục giai, Thất giai Ngưng Linh Hồ lô đã đầy đủ giải quyết tình huống trước mắt.

Có lẽ sau này sẽ cần đến Bát giai, Cửu giai cấp bậc, thế nhưng chưa phải là bây giờ.
Hắn còn nghe nói, Siêu việt Cửu giai trở lên cấp bậc đồ vật đã có thể xưng là Đạo vật.

Giá trị ẩn chứa bên trong đã không phải là linh khí, năng lượng đơn giản như vậy mà là đạo vận, pháp tắc.

Đạo hạnh không đủ là không thể nào tiếp nhận.
Trần Nguyên lấy thêm Tứ giai Hồ lô.

Thứ nhất, Lữ Như Yên mới có Tam phẩm tu vi,hắn không rõ, nàng liệu có luyện hóa được Lục giai, Thất giai cấp bậc Linh Thủy.

Vẫn là lấy thêm Tứ giai Ngưng Linh Hồ lô cho chắc chắn.

Thứ hai, có thể, hắn vẫn cần sử dụng Linh Thủy tới trao đổi tài nguyên với người khác, tỷ như Sơ Ninh Lan; Tứ giai ngược lại là dễ làm hơn; lấy ra Lục giai Linh Thủy có vẻ như quá dọa người.
Thiên Lan lấy ra ba cái Thất giai Hồ lô, mười cái Lục giai cùng bốn mươi cái Tứ giai như lời Trần Nguyên yêu cầu.

Sau khi kiểm tra năm mươi ba món đồ vật hoàn toàn không có vấn đề, Trần Nguyên mới hỏi đến thù lao: “Vậy ngươi muốn đổi lại thứ gì? Linh thạch hay kinh thư, công pháp?”
Thiên Lan lắc đầu: “Ta tạm thời không cần những thứ này.

Ngược lại, ta muốn Linh Thủy của ngươi.”
“Của ta?” Trần Nguyên ngạc nhiên.
“Nói chính xác hơn là Linh Thủy mà ngươi sử dụng Ngưng Linh Hồ lô của ta ngưng tụ ra.

Ta muốn năm thành Linh Thủy từ đó.” — QUẢNG CÁO —
Trần Nguyên nhíu chặt lông mày: “Này cũng quá nhiều đi.

Một thành.

Một thành là tối đa.

Thứ duy nhất ngươi cung cấp là Ngưng Linh Hồ lô.

Ngươi phải biết, Ngưng Linh Hồ lô là bảo vật có thể sử dụng lâu dài, ngay cả một thành Linh Thủy đã vô cùng nhiều.”
Thiên Lan lắc đầu: “Chính vì Ngưng Linh Hồ lô là bảo vật sử dụng lâu dài, ngươi mới có thể thu hoạch đến lợi ích càng lớn.

Nếu ngươi nhận lấy chín thành mà ta chỉ có một, vậy không ổn.

Bốn thành.


Ta cần ít nhất bốn thành.”
“Không được.” Trần Nguyên dứt khoát: “Bốn thành nhiều lắm.

Đó mới là không ổn.

Ngưng Linh Hồ lô chỉ là vật dẫn, tài liệu quan trọng nhất là linh khí đến từ ta đóng góp.

Tạo ra Linh Thủy càng nhiều, linh cần càng nhiều.

Hết thảy là ta ra.

Hai thành, ngươi nhiều nhất chỉ có thể lấy hai thành.”
Thiên Lan lập tức phủ định: “Ngươi đánh giá sai giá trị của Ngưng Linh Hồ lô.

Nếu không có ta, ngươi muốn tìm đến Lục giai, Thất giai Ngưng Linh Hồ lô bên trong giới này khó càng thêm khó.Càng không muốn nói đến Bát giai, Cửu giai hay càng cao hơn phẩm giai Ngưng Linh Hồ lô bị thiên địa này hạn chế.

Ngươi tìm là không đến.

Ba thành.

Chí ít ta cũng cần ba thành.

Không thể lại thấp hơn được nữa.”
“Tốt.” Trần Nguyên gật đầu: “Cứ như vậy quyết định.

Số lượng Linh Thủy có thể ngưng tụ ra, ngươi lấy đi ba thành.”
Trần Nguyên không có ý định tiếp tục tranh luận nhiều thêm nữa.

Nếu như Linh Thủy chỉ dùng cho mình hắn, hắn không đến nỗi tranh đến từng thành một như vậy.

Chung quy, Linh Thủy đối với hắn mà nói, chỉ có tác dụng duy nhất là trao đổi sang tài nguyên khác.

Kỳ thực, hắn tranh đến bảy thành Linh Thủy này là tranh cho Lữ Như Yên.

Nhiều hơn một chút, đối với nàng càng có lợi.
“Tốt.

Quyết định như vậy.

Ta ba thành, ngươi chiếm bảy thành” Thiên Lan đậy nắp kết luận vấn đề này.

Suy nghĩ một chút, nàng lại hỏi: “Ngươi thật không suy nghĩ một chút đến Thái Thanh Nguyên Thủy Ngưng Linh Hồ lô?”
Trần Nguyên giật mình, lắc đầu: “Cái này để sau hãy nói.

Chí ít, để ta đột phá thêm một, hai cái cảnh giới nữa.”
“Tốt.” Thiên Lan bình tĩnh gật đầu: “Khi nào ngươi cảm thấy cần đến, tùy thời liên hệ ta.

Phân chia vẫn là ba, bảy như cũ.”
Trần Nguyên cảm thấy không có vấn đề gì, liền không do dự đồng ý.

Người kia lại nói: “Về chuyện Tàng Kinh các…”
“Ta nghĩ, vẫn là ngay ngày mai chúng ta đi qua đó một chuyến.” Trần Nguyên nói luôn.

Hắn đã lỡ hẹn nhiều lần, cũng là lúc dứt khoát kết thúc việc này.
Hai người lại trải qua một phen giao lưu, trao đổi, Thiên Lan mới ngự kiếm quay trở về động phủ.

Trước khi đi, nàng hơi liếc mắt quay lại nhìn Trần Nguyên một chút, nội tâm có chút tiếc nuối khẽ thì thầm: “Ngươi chưa từng rời khỏi thế giới này, luôn luôn bị nhốt trong cái lồng này quá lâu; ngươi bị thế giới này che mắt quá nhiều.

Đáng tiếc, ngươi không hiểu rõ lực lượng khủng bố chân chính mà ngươi nắm giữ.”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện