Trời về đêm thật lạnh, ngồi bên cạnh một đống lửa to cũng không giúp cho cái lạnh giảm đi phần nào. Từng cụm, từng cụm hai mươi, ba mươi người ngồi quây quần vào một chỗ để sưởi ấm.Lúc này Triệu Phong đang ngồi một góc nơi cuối trại, cầm lấy một miếng thịt nướng đang còn ăn giở, trong đầu thì đang nghĩ mông lung. Nhìn lên bầu trời ánh trăng vừa ló dạng khỏi hàng mây, thật no tròn và đẹp đẽ, ánh trăng lung linh chiếu rọi khắp đất trời.

Hắn tự hỏi đã bao lâu rồi nhỉ, đã bao lâu rồi hắn mới lại ngồi trên một đỉnh núi ngắm trăng mà trong lòng lại cảm thấy thư thái thế này. Có lẽ lần gần đây nhất là đi với Na Yến. Chỉ mới không gặp có mấy ngày mà Triệu Phong dường như nhớ lắm cái vẻ tinh nghịch yêu kiều, ngày nào cũng khiến hắn vừa khó xử vừa buồn cười.

- Này đang nghĩ gì đấyKhông biết Long Cơ từ đâu chui ra, cất tiếng khiến hắn giật mìnhTriệu Phong trả lời:- Không có gì chỉ là nghĩ lung tung thôiLong Cơ cười nham hiểm

- Không phải là đang tơ tưởng đến em nào đấy chứ!Triệu Phong nhìn hắn trố mắt, miệng lắp bắp- Làm….làm gì có. Chỉ giỏi đoán mòLong cơ lại nói- Không có thì không có làm gì phải căng thẳng vậy- Hay là bị tớ nói trúng tim đên rồi- Hề hề

Triệu Phong sua tay, và cằm miếng thịt ăn giở ăn tiếp, lãng tránh những câu nói của Long Cơ. Nhưng mà hình như tên Long Cơ này xem ra có vẻ thích thú khi nhìn thấy hắn khó xử hay sao ấy, hắn cứ quẩn quanh và liên tu bất bất tận nói miết không buông.- Thật là điếc con ráy mà!

Triệu Phong, hắn rủa thầm trong miệng. Nhìn qua tên Long Cơ khuôn mặt hãm tài chỉ muốn cho một đá rớt xuống dưới núi thôi.- Này Long Cơ cậu kêu tớ đến có việc gì không?Từ trong màn đêm một bóng người bước ra. Triệu Phong quay lại nhìn thì ra tên mặt áo tím gặp hồi ban sáng đây mà.

Long Cơ vừa thấy người này thì vô cùng hớn hở- Tử kỳ yêu vấu!Long Cơ chạy đến tính ôm tên kia, chỉ thấy tên kia giơ chân lên cho ngay một cước giữa mặt, tuy không mạnh lắm nhưng khiến Long Cơ ngả về phía sau không thực hiện được ý đồ.- Đá hay lắm!Triệu Phong bên này cười thầm ra chiều ủng hộ

Tên áo tím hay còn gọi là Tử Kỳ lên tiếng- Cậu có thôi ngay những hành động biến thái ấy không. Lúc nào cũng vậy, làm người ta nổi hết cả da gà rồi nèTên áo tím làu bàu đầy bất mãn

Còn Long Cơ bên này lồm cồm đứng dậy, phủi phủi quần áo.- Người quá đáng là cậu mới đúng, cậu đối xử với bạn bè lâu năm như thế này à- Đã biết quen nhau lâu năm thì cậu phải hiểu tớ ghét mấy trò ôm ấp tởm lợm của cậu rồi chứ.- Xì. Cậu chả hiểu gì là tình thương mến thương gì cả. Cứng nhắt cứ như khúc củi ấy, rõ chánNếu nói về đấu khẩu thì quả thật tên Long Cơ này đúng là mồm mép lanh lợi không khác gì các cô hàng ở chợ búa cả. Có lẽ trong đám nam nhân có mặt ở đây chắc phải ngã mủ chào thua hắn mất ( Triệu Phong suy nghĩ)

Tên áo tím không biết nói sao với tên chiến hữu xấu tính lâu năm này- Nói đi, có chuyện gì cần nhờ tớ giúp phải không. - Chỉ khi nào khó khăn mới nhớ đến đứa bạn này. Còn bình thường thì lặng mất tăm mất tích chẳng thấy tăm hơiLong Cơ tiến lại gần vẫn giữ khuôn mặt đầy vẻ xu nịnh

- Nào có, chỉ là bạn bè cũ tìm gặp nhau hàn huyên đối ẩm thôi màTử kỳ ánh mắt nghi ngại nhìn Long Cơ- Cậu mà tốt bụng vậy thì có mà trời mọc ở hướng tây.Long Cơ lại kéo tay Tử kỳ ngồi xuống gần Triệu Phong rồi nói- Thôi được rồi ngồi xuống đây, xuống đây rồi ta nói chuyệnLong Cơ đưa mắt nhìn Triệu Phong- À tớ quên mất để tớ giới thiệu

- Người này là Ngu Tử Kỳ, bạn chơi từ nhỏ đến lớn với tớ.Sau đó lại nhìn qua Ngu Tử Kỳ- Còn người bên này là Triệu PhongChỉ khác là sự giới thiệu nhiệt tình của Long Cơ không khiến cho sự gặp mặt đầu tiên của hai con người này trở nên tốt đẹp đượcTriệu Phong thì luôn coi Ngu Tử Kỳ như một kẻ hống hách kiêu ngạo

Còn Ngu Tử Kỳ chỉ xem Triệu Phong như một tên vô dụng không hơn không kém Hai tên này nói sao nhỉ, ngay từ cái nhìn đầu tiên là đã không ưa nhau rồi.Long Cơ thấy như vậy thì cũng không dám giới thiệu thêm nhiều, đành chờ khi khác thích hợp vậyLong Cơ lên tiếng

- Chuyện là thế này, vòng thi kế tiếp của chúng ta là phần thi cưỡi ngựa, mọi người biết rồi chứHai người Ngu Tử Kỳ và Triệu Phong đều gật đầu

Long Cơ lại tiếp tục- Chỉ là theo thông tin tớ biết được đây thì, phần thi này không giống như ba vòng thi trước- Vòng này tiến hành thi theo nhóm, và một nhóm là ba ngườiTriệu Phong thốt lên kinh ngạc- Thi theo nhóm à. Sao vụ này mình không biết gì vậy nhỉ? Long Cơ và Ngu Tử Kỳ nhìn qua, sau đó lắt đầu, không biết tên ngốc này từ chiều đến giờ làm cái gì mà không chịu tìm hiểu thông tin cho vòng kế tiếp gì cả, thật là rảnh rang mà, hay trong đầu hắn là đậu hủ nhỉLong Cơ lại tiếp lời- Vậy thì bây giờ cậu biết rồi đó

- Và tớ cũng nói luôn, tớ hi vọng ba người chúng ta sẽ là một nhómMột tràng không khí vắng lặng không tên gọi đến- Không thích! Tớ không muốn chung đội với hắnCả Triệu Phong và Ngu Tử Kỳ cùng đồng thanh lên tiếngLong Cơ nghiến răng trèo trẹoBốpBốp

- Hai người các cậu đùa với tớ đấy à. Chết đến đít rồi mà còn sỹ!Long Cơ hai tay cốc mạnh hai tên ngồi cạnh bên, mặc cho Triệu Phong và Ngu Tử Kỳ tru tréo.Long Cơ hỏi- Được rồi vậy nói cho tớ biết vì sao hai người không muốn hợp tác với nhauTriệu Phong và Ngu Tử Kỳ hai người đứng dậy, đi về hai hướng- Không thích là không thích cần gì phải lý do, lý trấuLong Cơ ngồi trơ phổng khi nghe câu trả lời. Ôi vật vả cả linh hồn, cái kiểu trả lời gì mà vô trách nhiệm thế không biết- Phù

Long Cơ hít một hơi thật sâu, sau đó thở ra thật mạnh, hắn phải kiềm nén hết sức để không đập cho hai tên ôn thần này một trận. Sau khi đã lấy lại bình tĩnh, hắn tiến về phía Ngu Tử Kỳ, ngữ khí đầy vẻ ôn hòa- Tử Kỳ, chẳng lẽ cậu muốn rớt vòng này

- Đương nhiên là không rồi, nhưng Long Cơ à, cậu nghĩ sẽ thắng nếu có hắn vào đội của mình sao- Tử kỳ chẳng lẽ cậu không biết tính tớ. Không thích làm chuyện gì mà bản thân không chắc thắng sao?Ngu Tử Kỳ quay lại nhìn Long Cơ, quả thật vậy người bạn mà hắn quen biết bấy lâu đúng là kẻ không bao giờ làm việc gì mà không nắm chắc tám phần thắng. Nhưng Tử Kỳ hắn vẫn còn băn khoăn lắmLong Cơ lại bồi thêm một câu

- Cậu cứ nghĩ Triệu Phong chỉ là một người trám vào cho đủ chỗ là được rồi. Cậu mới là người quan trọng nhất với đội.

- Haiz. Mình thật sự không biết có thắng được không nếu không có sự giúp đỡ của cậu. Tài năng thiên phú cộng với sự thông minh bẩm sinh của cậu tớ tin rằng cuộc thi này chẳng khác nào một trò đùa phải không.

Hàng loạt những câu vuốt mông ngựa được Long Cơ liên tiếp rủ rỉ, rù rì, khiến cho Ngu Tử Kỳ cuối cùng cũng phải mũi lòng

- Được rồi tớ đồng ý, nhưng tớ nói trước tên kia mà làm hỏng chuyện là không phải lỗi của tớ đâu à nha- Đương nhiên rồi, sao lại là lỗi của tớ với cậu được. vậy nha, bây giờ tớ qua kia một chút, cần phải dặn dò tên ngốc kia một số chuyện cho ngày maiNói rồi Long Cơ cất bước về phía Triệu Phong, vẫn những câu nói khiến người khác mát lòng hả dạ, Triệu Phong cũng khó có thể phản bác được gìTriệu Phong nói

- Long cơ này, dù sao tên kia quả thật tài năng cũng không nhỏ vì sao phải ép mình về đội của chúng taLong Cơ ánh mắt láo liên nhìn xung quanh, sau khi định vị được Ngu Tử Kỳ đang ở một chỗ khá xa thì ghé vào tai Triệu Phong nói nhỏ- Thật ra là thế này, cậu ta có bệnh tự cao tự đại từ nhỏ, nên chẳng mấy người ưa, vì vậy chả ai mời vào đội- Là cậu ta chủ động năn nỉ chúng ta cho vào đội màTriệu Phong cười khì

- Tớ biết mà với cái tính cách khó ưa ấy, ai mà thèm hợp tác cơ chứLong Cơ vỗ vai Triệu Phong nhẹ giọng nói- Triệu Phong này, dù sao Ngu Tử Kỳ cũng là bạn thân của tớ. Cho nên những lời vừa rồi cậu có thể giữ bí mật dùm tớ được không. Tớ không muốn cậu ấy tự ái về tính cách của mìnhTriệu Phong nhìn về phía Long Cơ với sự ngưỡng mộ vì một người luôn quan tâm đến bạn bè, giọng nói đầy vẻ chân thật

- Cậu cứ yên tâm, vì cậu tớ sẽ đành bấm bụng để hợp tác với tên ấy, không cần phải lo lắng.- Triệu Phong cảm ơn cậuKhuôn mặt Long Cơ đầy vẻ cảm kích, nhưng khi quay lại, trong lòng hắn đang hoan hỉ cực độ. - Khà khà, hai con cá vàng cuối cùng đã cắn câu. Đúng là không dùng ít nước mắt là không được mà.- Ôi ta thật nể ta quá xá.Trưa hôm sauTriệu Phong thấy Long Cơ đi lại phía hắn và Ngu Tử Kỳ đang đứng, người nhễ nhại mồ hôi thì lên tiếng hỏi

- Cuộc thi sắp bắt đầu rồi mà cậu còn chạy lung tung à, không sợ bị rớt hay saoLong Cơ lấy tay áo lau mồ hôi, cất tiếng đầy mệt mỏi- Rớt thế nào được, vì tớ đã có kế sách tất thắng trong tay rồi màNgu Tử Kỳ và Triệu Phong đều bất ngờ nhìn sang- Kế sách tất thắng, có thật không? Nào nói ra cho mọi người nghe xemLong cơ ngước lên trời tay phe phẩy- Trời nóng thật đấy, giá mà giờ này có ai cho mình chút nước mát thì hay biết mấy, cổ họng cứ khô thế này thật là khó nói chuyện a.

- À, umhLong Cơ tằng hắng mấy tiếngTriệu Phong nghe là hiểu, lập tức đến bên kia đem bầu nước da về cho Long Cơ. Long Cơ tiếp lấy bầu nước tu một hơi hết sạch. Sau đó lại phe phẩy tay- Trời nóng thế này ước gì có ai quạt cho mát nhỉ?Lần này Triệu Phong nháy mắt cho Ngu Tử Kỳ, nhằm ra hiệu tới lượt ngươi rồi đó. Dù không thích nhưng Ngu Tử kỳ đành bấm bụng đi kiếm một cái lá cây to về quạt mát cho Long CơLong cơ thích chí lắm miệng bô bô

- Thật là thoải mái màNhưng hắn đâu biết hai tên phía sau hắn đang lăm le, chờ tên hôn đãng phía trước giải thích không trôi, xem bọn hắn xử lý tên hành hạ bạn bè này như thế nào. Lúc đó Triệu Phong và Ngu Tử Kỳ tuy không đồng tiếng nhưng lại rất đồng lòng

- Được rồi, mọi người nghe đây, cuộc thi này là thi ba người tuy nhiên theo điều tra của tớ thì ba con ngựa này cấp ngựa đều không như nhau, nếu chia thành thượng trung hạ cũng không ngoaTriệu Phong thắc mắc- Tại sao lại phải làm như vậy?

Long Cơ trả lời- Không phải là quá rõ ràng rồi sao, đây là một cuộc thi nhóm, cho nên kỹ năng từng người chỉ là thứ yếu, cái quan trọng là với những gì mình có mà tùy sức từng người mà sử dụng một cách hợp lý- Phân cấp ngựa, để cho ta chọn theo năng lực từng người mà điều khiển sao cho kết quả đạt được là cao nhất- Tuy rất ghét đến kết quả này nhưng tớ phải nói rằng, đây là một cuộc thi về chiến thuậtNgu Tử Kỳ cười khẩy- Thế mà tớ tưởng đây là món khoái khẩu của cậu. Nói xem trong hồ lô của cậu đang đựng thuốc gì khiến cho chúng ta tất thắng đây

Long Cơ đứng dậy, chấp tay ra sau khẽ bấm đốt tay- Đương nhiên là tiên dược trị bá bệnh rồi, bảo đảm sau khi uống vào tinh thần sảng khoái, nhẹ nhõm như chốn bồng laiNgu Tử Kỳ tiến đến cạnh bên hăm he- Nói nhanh đi, tớ không thích vòng vo đâu đấyLong Cơ chẹp lưỡi- Nói đùa với cậu đúng là thà nói chuyện với đầu gối còn sướng hơnTriệu Phong cũng nói thêm vào

- Nhanh lên nào, sắp bắt đầu rồi đấyLong Cơ nhìn hai tên bạn ngáng ngẩm, dùng ngón trỏ vuốt vuốt dọc sóng mũi, sau đó lấy một cành cây vẽ dưới nền đất một vòng tròn, sau đó chia ra thành hai phần rất bự và nhỏ, bên cạnh đường chia lại kẽ thêm một đường. Rồi lấy thêm vài viên đá đến, cả thấy chín viên đặt theo ba cột dọc mỗi cột ba viên

- Nhìn những viên đá này nhé, cột đầu tiên, mỗi viên tượng trưng cho một con ngựa, theo cấp ngựa là thượng, trung, hạ từ trên xuống. còn cột thứ hai là thứ tự ngựa của chúng ta dự kiến- Các cậu nghĩ sau nếu tớ thay đổi một chút, như thế này

Long Cơ thay đổi thứ tự các viên đá ở cột thứ hai. Lấy con ngựa hạ đối đầu với con ngựa thượng ở cột một. Con ngựa trung đối đầu với con ngựa hạ ở cột một. Và con ngựa thượng đối đầu với con ngự trung của cột mộtSau một hồi suy nghĩ Triệu Phong sực nghĩ ra

- Tuyệt vời, nếu như vậy chẳng phải chúng ta có chắc trong tay hai chiến thắng hay sao.- Long Cơ cậu thật tài giỏiChỉ là Long Cơ cười to- Thế nào Tử Kỳ tên bạn này quả thật là rất chân thật phải không, tớ nói rồi mà cậu ta quả thật thú vị aNgu Tử Kỳ không nói gì, dường như đã nhận ra điều gì.Long Cơ lại tiếp tục nói với Triệu Phong- Cậu nghĩ trong đám trẻ chúng ta không ai nhận ra mẹo này sao, chỉ sợ là không ít người a- Đặc biệt trong số những người đó lại có kẻ khó ưa nọ và đám lâu la của hắn, chắc cũng vài trăm người ấy nhỉ

Triệu phong hỏi- Ai vậy?Long Cơ đáp- Sau này cậu sẽ biết- Chỉ là tên này hơi thật sự khó ưa, nên tớ định cho hắn một vốSau đó Long Cơ chỉ về phía vòng tròn- Mọi người nhìn đây, phần nhỏ là số người mà tên khó ưa kia đang nắm giữ, và chắc là hắn sẽ theo kế sách của chúng ta từ trước

- Còn phần lớn hơn thì sẽ làm như ở cột đá một. Còn nét kẽ này là của chúng ta- Mọi người nghĩ sao nếu tớ khiến cho phần lớn này hòa vào phần nhỏ hơnNgu Tử Kỳ và Triệu Phong đều kinh ngạc- Làm sao có thể- Sao lại không thể, tên kia vốn ích kỹ và muốn bản thân mình chiến thắng nên sẽ không tiết lộ với ai trừ những người theo hắn.- Các cậu nghĩ sao nếu kế hoạch này lộ ra ngoài.Ngu Tử Kỳ mở lời

- Khả năng rất cao là họ sẽ theo kế hoạch này. Long Cơ mỉm cười nhìn Ngu Tử Kỳ- Đúng vậy, không chỉ thế họ còn cảm ơn tớ rối rít nữa chứ. Hì hì- Như vậy chúng ta sẽ có toàn bộ người chơi sẽ theo kế hoạch của chúng ta. Và sau đó chúng ta lại đổi thứ tự ngựa của chúng ta một lần nữa- Thế không phải là kế toàn thắng sao

Triệu Phong tấm tắc khen.- Tuyệt diệu- Nhưng đừng nói nãy giờ cậu đi là để cho những người khác biết chuyện này chứLong Cơ tỏ vẻ bất mảng- Không phải tớ thì còn ai- Thôi mọi người chuẩn bị đi thôi, giờ thi đến rồi
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện