Chương 2951

“Có!” Tứ trưởng lão bước ra.

“Nam Nhược VũI” Cầm Thái Tử cũng gọi tiếp.

“Tuân lệnh sư tôn!”Nam Nhược Vũ cắn răng đi lên.

“Ngũ trưởng lão!”

“Khổng Thích Thiên!”

Song phương đều gọi người xông lên đấu cho mình. Nhưng làm như vậy có thể giúp đỡ được bao nhiêu chứ? Bọn họ chỉ đang khiến cho người của mình bị thương nặng hơn mà thôi.

Không lâu sau, những người này lần thứ hai ngã xuống, tất cả đều bị thương nghiêm trọng, thở hồng hộc, chỉ sợ có mấy người sẽ sống không được bao lâu nữa.

Cục diện giống như đã rơi vào bế tắc.

Cầm Thái Tử đối mặt với Thủ Tịch Trưởng Lão.

“Xem ra đã đến lượt chúng ta rồi!” Thủ Tịch Trưởng Lão âm trâm nói.

“Lão già chó chết, lễ ra ông nên sớm ra tay, xem tôi lấy cái mạng chó của ông như thế nào!”

Cầm Thái Tử cũng mở miệng, bước chân dồn dập xông về hướng Thủ Tịch Trưởng Lão.

“Để xem ai là người cười đến cuối cùng!”

Thủ Tịch Trưởng Lão cũng không cam lòng yếu thế, khó khăn cử động cơ thể, cũng xông lên phía trước.

Những đệ tử của Huyết Ma Tông ở phía sau đều đưa mắt nhìn nhau.

Nhóm người Nam Nhược Vũ, Khổng Thích Thiên, Tam trưởng lão, Huyết Kiêu cùng căng mắt nhìn hai người. Hiện tại chính là thời điểm cuối cùng phân định kẻ thắng người thua.

Chỉ cần trong hai người Cầm Thái Tử và Thủ Tịch Trưởng Lão có một người chết, đồng nghĩa với việc trận chém giết này đã đến hồi chấm dứt, thắng bại đã phân…

Nhưng mà đúng lúc này, đột ngột xảy ra một cảnh tượng làm cho mọi người khiếp sợ không thôi.

Bảy thi thể trên mặt đất kia đột nhiên chậm rãi đứng lên. “Chuyện gì vậy?”

Mọi người đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Cầm Thái Tử vội dừng bước chân lại, mở to mắt kinh ngạc nhìn bảy người đã chết này.

“Các người đã chết rồi, không phải sao?” Thủ Tịch Trưởng Lão cũng kinh ngạc, vội vàng hỏi.

“Tôi làm cho bọn họ sống lại!”

Một giọng nói lạnh lùng truyền vào tai mọi người.

Sau đó tóc gáy của tất cả mọi người đều dựng đứng lên, một bóng dáng làm cho người ta sợ hãi dần dần xuất hiện trong tầm mắt bọn họ!

Thi thể bị Câm Thái Tử một kiếm đâm xuyên tim chậm rãi đứng dậy.

Là Bác sĩ Lâm!

“Anh… vì sao anh còn chưa chết?” Nam Nhược Vũ sợ tới mức thốt ra một câu.

Tất cả mọi người ở hiện trường đều ngạc nhiên kêu lên. Người cảm thấy khó tin nhất vẫn là Cầm Thái Tử.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện