Chương 2959

“Chẳng lẽ…”

Da đầu của Thủ Tịch Trưởng Lão run lên, thét lên thảm thiết: “Đứng lại! Cậu không thể tới gần đói”

Nhưng… không còn kịp nữa rồi.

Lâm Dương trực tiếp phá tan cửa đá, vọt vào, biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa.

“Nhanh, nhanh đi báo cho Tông chủ! Bác sĩ Lâm xông vào cấm địa!” Thủ Tịch Trưởng Lão khàn cả giọng gào lên.

Vô số cao thủ của Huyết Ma Tông hít một hơi khí lạnh, sợ tới mức hồn lìa khỏi xác.

Bọn họ đều biết rõ trong cấm địa kia có cái gì…

Rầm! Một tiếng nặng nề vang lên.

Ngay sau đó, lập tức nhìn thấy một bóng người bay ra ngoài, đập mạnh vào miếu Thiên Lôi.

Vốn đĩ miếu Thiên Lôi đã cũ nát, bị người kia trực tiếp đập vào như muốn đổ nát thành mảnh nhỏ, đường như sắp sập xuống.

Phụt! Người nọ gian nan đứng lên, còn chưa đứng vững, trong miệng đã phưn ra một ngựm máu to, thiếu chút nữa đã ngất đi.

Hai người còn lại thấy thế, sảc mặt hoảng sợ.

Bảy tên cao thủ khủng bố này, căn bản không phải là đối thủ của Huyết Ma Tông chủ! Bảy người đã chết trận bốn, ba người còn lại cũng mình đầy thương tích, khó có thể chống đỡ.

Cho dù Huyết Ma Tông chủ cũng bị thương, nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến việc ông ta có thể giết chết bảy người này.

“Mau… Chạy…”

Kẻ thủ lĩnh đứng ở trên đống đổ nát của miếu Thiên Lôi lau máu trên khóe miệng, gian nan gầm nhẹ.

“Lão Đại…”

Hai người còn lại bi thương kêu lên.

“Đừng để ý nhiều như vậy, chạy mau!”

Ông ta rít gào, liều lĩnh phóng về phía Huyết Ma Tông chủ. “Át Tôi liều mạng với ông!”

Kẻ thủ lĩnh kia giống như phóng thích toàn bộ lực lượng, trong cơ thể ông ta tỏa ra một sức mạnh khủng bố như muốn quét sạch hết thảy, kiên quyết một đường hướng về phía Huyết Ma Tông chủ.

“Hừ, không biết tự lượng sức mình!”

Vẻ mặt Huyết Ma Tông chủ tràn đầy khinh thường, nâng tay trực tiếp cách không phất một cái.

Soạt!

Huyết khí khủng bố kia lần thứ hai bao phủ tới, trực tiếp vây kín người cầm đầu.

Đồng tử của ông ta trợn to, ông ta ra sức giấy dụa.

Đáng tiếc… Đã muộn rồi Tay của Huyết Ma Tông chủ năm chặt.

Vèol Huyết khí trực tiếp xông vào thân thể của kẻ cầm đầu kia, thân thể người kia lập tức nổ tung.

Xương tan thịt nát, máu me be bét, tứ chỉ rơi vãi trên nền đất.

“Lão Đại!”

Hai người còn lại sợ tới mức hồn bay phách tán, trong đầu chỉ còn một khoảng trống rỗng.

“Chạy”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện