Chương 2962

“Người mới… hôm nay phái cậu tới đưa cơm cho tôi à? Các người đã gần nửa tháng rồi không cho tôi ăn gì cả… nhưng mà… cũng không sao, sau này các người không cần đưa… đưa cơm cho tôi nữa” Ông lão suy yếu nói, giống như tiếng muỗi vo vẻ.

Hiển nhiên, ông ta đã biết tình hình của chính bản thân mình.

“Ông à, cháu không phải người của Huyết Ma Tông, cháu với ông giống nhau, đều là kẻ thù của Huyết Ma Tông.” Lâm Dương đi vào, bình tĩnh nói.

Lúc này ông lão mới mở to mắt thêm một chút, đánh giá Lâm Dương một lượt, chẳng qua ông ta đã không còn bao. nhiêu sức lực, dù cho chỉ là ngẩng đầu, cũng có vẻ vô cùng khó khăn.

“Tay cậu… Thì ra là thế, mắt của ông già này đã không còn tinh tường nữa rồi, già rồi…” Ông lão thở dốc nói.

Lâm Dương lấy kim châm cứu ra, đâm vài cái ở trên người ông lão.

Nhưng mà kim châm cứu không cách nào đâm vào da của ông lão.

“Hửm?”

Nhất thời Lâm Dương vô cùng kinh ngạc.

“Kim châm cứu ư? Cậu muốn chữa thương cho ông lão tôi?

Chàng trai trẻ, cậu nên từ bỏ đi, tuy ông già này đã là đèn cạn dầu, cách cái chết không bao xa nữa nhưng da của tôi đã được tôi luyện thành da đồng rồi, đao kiếm cũng không dễ dàng cắt đứt đâu. Ông lão lắc đầu nói.

Lâm Dương trầm mặc một lát, cất kim châm cứu đi, dùng ngón tay, nhẹ nhàng xoa bóp.

Một lát sau, một luồng khí được truyền vào trong thân thể của ông lão, giống như bong bóng bị xẹp được thổi đầy hơi, chỉ tốn ba bốn giây xoa bóp, cả người ông lão đã khôi phục một ít sức lực, đôi mắt tràn ngập sương mù cũng hiện lên một chút ánh sáng.

“Thật lợi hại!”

Ông lão hơi kinh ngạc cảm thán, trên mặt đầy vẻ khó tin… nhìn qua Lâm Dương: “Chàng trai trẻ, cậu là y võ à? Đây là thủ pháp xoa bóp gì vậy? Có thể có tác dụng với cơ thể của + “Đây là thủ pháp trong thái huyền y kinh gọi là “hồi hồn thử, nói thật, cháu không biết dùng thủ pháp này, cũng chưa từng nghĩ hôm nay sẽ có dịp dùng tới.” Lâm Dương thấp giọng nói.

“Hồi hồn thủ?”

Trong mắt ông lão lóe lên một tia sáng khác thường, nhưng rất nhanh sau đó lại ảm đạm đi.

“Cậu nói không biết dùng thủ pháp này, là bởi vì không thường dùng đến, đúng không? Dù sao chiêu này đối người chết mới có tác dụng.” Ông lão khàn khàn nói.

“Ông à, thể trạng hiện tại của ông thực sự không tốt, so với những gì cháu thấy từ vẻ bề ngoài, vấn đề bên trong còn nghiêm trọng hơn, điều kiện của nơi này quá thiếu thốn, hơn nữa cháu cũng đang bị thương, cho nên cháu dùng hồi hồn thủ giúp ông ổn định thân thể trước, đợi đến lúc chúng †a cùng nhau rời khỏi nơi này, đến một nơi an toàn, cháu nhất đỉnh sẽ tri hết cho ông” Lâm Dương nói.

“Đi ra ngoài ư?” Ông lão ảm đạm cười, lắc đầu nói: “Tôi đã bị nhốt trong này hơn năm mươi năm, hiện giờ đã gần đất xa trời, đã đến tuổi

xế chiều rồi, đi ra ngoài, cũng chẳng có nghĩa lý gì. Đối với cuộc đời này, tôi đã không còn gì để quyến luyến nữa.” “Ông…

“Hơn nữa, chàng trai trẻ, nếu tôi đoán không sai, chỉ sợ ngoài nhà giam này, tất cả mọi người của Huyết Ma Tông đã dồn tới đây rồi nhỉ? Cậu muốn tôi giúp cậu rời khỏi nơi này, cũng là chuyện không thể nào, mặc dù cậu giúp tôi ổn định nội thương, nhưng tôi cũng không thể giúp cậu chặn giết những kẻ kia.”

“Vì sao?” Lâm Dương sững sờ hỏi.

“Bởi vì võ công của tôi, đã sớm bị phế rồi.”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện