Chương 2977

Vài chú bảo vệ trung niên thấy thế, lập tức la lớn.

Nhưng bọn họ vừa la xong.

Bang bang phanh…

Đệ tử Huyết Ma Tông đệ lắc mình một cái, đánh vào ngực mỗi người một chưởng, hai bảo vệ hộc máu ngã xuống đất, không rõ sống chết.

“Á‡

Một vài học sinh bình thường chưa gặp người trong võ đạo, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Hà Vĩ Hùng không nhịn được nữa, cắn răng đi ra ngoài. “Ông Vĩ Hùng, ông không thể xúc động được!” Người bên cạnh vội vàng khuyên bảo.

“Những người này đều là kẻ cực kỳ hung ác!

Bọn họ đã gọi người bao vây tất cả cửa ra vào của nơi này rồi, nếu tôi không đi ra, ai biết bọn họ còn làm ra chuyện ác độc như thế nào nữa? Các người nhanh chóng báo cảnh sát điI Tôi sẽ đi kéo chân bọn chúng!” Hà Vĩ Hùng trâm giọng nói, trực tiếp đi ra cổng lớn.

“Tôi là viện trưởng của nơi này! Xin hỏi vị này, ông đang muốn làm gì?” Hà Vĩ Hùng lớn tiếng nói.

“Ô? Chịu lòi mặt ra rồi à?” Thủ Tịch Trưởng Lão mỉm cười: “Như vậy lời tôi vừa rồi hẳn là các người cũng nghe hết rồi phải không? Bác sĩ Lâm của các ông đã chết ở trong tay Huyết Ma Tông chúng tôi rồi, tôi nghĩ các ông cũng không

có năng lực phản kháng đâu, ngoan ngoãn nghe lời phục vụ cho Huyết Ma Tông, ông nghĩ sao?”

“Chắc là ông hiểu lầm rồi, Học viện phái Nam Y chúng tôi không phải danh gia thế tộc gì, chỉ là một nơi trị bệnh cứu người, một nơi thảo luận y học, tới nơi này hoặc là người bệnh, hoặc là học sinh tới để học tập, chúng tôi không thuộc loại tổ chức như các ông! B. y cũng không tồn tại việc quy thuận hoặc thần phục ai, ông có hiểu không?” Hà Vĩ Hùng chắp hai tay sau lưng, nói rõ ràng rành mạch.

“Đồ khốn kiếp!”

Thủ Tịch Trưởng Lão nổi trận lôi đình, nâng tay cách không tát một cái.

Bộp!

Hà Vĩ Hùng đã lớn tuổi, còn bị tát một bạt tai, ông ta trực. tiếp ngã quy trên mặt đất.

“Ông Vĩ Hùng!”

“Viện trưởng Vĩ Hùng!”

Những người phía sau chạy ra, vội vàng nâng ông ta dậy.

“Lão già! Các người nghe rõ cho đây, tôi mặc kệ Học viện phái Nam Y này là cái gì! Tóm lại tông chủ của chúng tôi thích cái học viện này của các người! Bây giờ các ngươi chỉ có hai con đường để lựa chọn, một là đi theo chúng tôi, nghe theo mệnh lệnh của tông chủ Huyết Ma Tông, hoặc là hôm nay tôi sẽ giết sạch Học viện phái Nam Y các người!” Thủ Tịch Trưởng Lão gầm lên.

“Ông…Ông đừng quá cưồng vọng! Chúng tôi đã gọi cho cảnh sát! Bọn họ sẽ tới ngay thôi!”

“Cảnh sát? Ha ha ha, ông nghĩ trong sở cảnh sát không có người của Huyết Ma Tông sao? Nếu chúng tôi đã dám đến nơi này, tất nhiên đã chuẩn bị đầy đủ, không có bất luận kẻ nào đến đây quấy rầy chúng tôi được.” Thủ Tịch Trưởng Lão cười lạnh.

Mọi người vừa nghe xong, sắc mặt lại càng trắng hơn. “Đáng chết!”

Hồ Quý Bạch tức giận nghiến răng nghiến lợi.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện