Chương 2982

Bộ dạng thê thảm của Hà Vĩ Hùng giờ phút này quả thực làm cho người ta nhìn mà lạnh sống lưng.

Nhưng sự kinh hãi trên mặt của thím kia rất nhanh đã được thay thế bằng sự giận dữ.

Thím ấy đang vô cùng phẫn nộ!

Ai cũng có thể nhìn ra thím ấy đang nổi giận, gân xanh trên mặt thím ấy đều lộ lên, cả mặt đỏ bừng!

Thím vội vàng lấy điện thoại ra, mở camera ra quay lại hiện trường này, đồng thời mở miệng la †o lên: “Bà con cô bác mau lại đây nhìn đi! Bác sĩ Hà của Học viện phái Nam Y bị một đám côn đồ đánh đến không nhìn ra người nữa rồi! Bọn côn đồ này rất hung hãn! Bọn họ thực sự không phải con người! Bọn họ là một đám chó chết! Cả bác sĩ Hà cũng dám đánh…”

“Bà thím! Ai cho bà ở đây oang oang lên thế hả?”

Một đệ tử Huyết Ma Tông hùng hổ bước nhanh về phía thím ấy, hất mạnh tay, làm điện thoại trên tay thím ấy bay xuống đất.

Tạch.

Màn hình di động nứt vài đường.

Thím ấy trợn tròn mắt, lao về phía người kia, gào to lên: “Cậu dám đập điện thoại di động của tôi? Đền cho tôi! Thằng mất dạy! Cậu phải đền tiền cho tôi! Đền cho tôi!” “Mẹ nó, bà muốn chết phải không?”

Đệ tử của Huyết Ma Tông kia nổi trận lôi đình, trực tiếp tát lên mặt của thím ấy một cái.

Thím giao rau chỉ là người bình thường sao có thể chịu đựng được một tát kia?

Đầu thím bị tát lệch qua một bên, ho ra một ngụm máu, sau đó té thật mạnh trên mặt đất, không còn động đậy.

Tiếng gào thê lương vang lên từ phía sau.

Người gào lên là con gái của thím giao rau.

Cô ta ngơ ngác nhìn một màn này, sau đó lấy điện thoại ra, gọi cho chồng vừa khóc vừa nói: “Chồng ơi! Anh mau đến học viện đi, mẹ chúng ta bị người ta đánh ngất rồi! Hu hu hu..”

Vừa cúp điện thoại, cô gái kia lại mở chức năng livestream lên, khóc thải Mọi người mau nhìn đi, mẹ tôi muốn khuyên can bọn côn đồ đánh bác sĩ Hà này nhưng lại bị bọn chúng đánh ngất đi rồi! Mấy kẻ đó không phải là con người!

Mọi người mau tới Học viện phái Nam Y đi! Bắt hết đám người ác độc này lại…”

“Con mẹ nó! Mày nói xong chưa?”

Tên đệ tử kia trực tiếp vọt tới, cũng tát một cái vào mặt người con gái.

Xương gò má của cô bị đánh đến nứt ra, ngay lập tức ngất đi, không còn động tĩnh.

Trong mắt bọn họ những người bình thường †ay trói gà không chặt này căn bản chỉ là một hạt bụi, giết họ còn dễ hơn giết một con kiến.

Nhưng… thời đại này không phải thời đại giang hồ cổ đại ai muốn làm gì làm.

Thế giới này là thế giới có pháp luật.

Xử lý xong hai người phụ nữ, đệ tử như vừa lòng nhổ một bãi nước miếng, sau đó quay người trở về đội ngữ.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện