Chương 2990

Vô số suy nghĩ hoang mang và khó hiểu xâm chiếm đầu óc Huyết Kiêu, nhưng anh ta còn chưa kịp đi tự hỏi nguyên do đã cảm nhận được nỗi sợ hãi tột cùng đang bao phủ toàn thân anh ta.

Những đệ tử Huyết Ma Tông còn lại sợ tới mức không dám tiến lên nửa bước, đều đứng tại chỗ như tượng.

“Mau đi báo cho tông chủ!”

“Maul”

Vài đệ tử la lên, quay đầu bỏ chạy.

Không ai màng đến Huyết Kiêu chết hay sống.

Huyết Kiêu biết, muốn sống chỉ có thể dựa vào chính mình. “Bác sĩ Lâm! Đừng! Tôi… tôi không muốn hại anh, những quyết định này đều do tông chủ đưa ra, tôi cũng không có cách nào, không thể làm khác được” Huyết Kiêu vội vàng giải thích.

Nhưng Lâm Dương giống như không muốn nghe anh ta nói lời vô nghĩa, trực tiếp nâng tay lên, muốn chụp lên đầu anh †a.

Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Huyết Kiêu chỉ có thể cố gắng hô to: “Bác sĩ Lâm, nếu anh không giết tôi, tôi sẽ nói cho anh một tin tức vô cùng quan trọng!”

“Hừ?”

Tay của Lâm Dương dừng lại, lạnh lùng nói: “Tin tức quan trọng gì?”

“Về người của Học viện phái Nam Y, Tông chủ muốn chiếm lấy Học viện phái Nam Y của anh, trước đó đã phái Huyết Ngân trưởng lão đến đó, nhưng thất bại làm cho sĩ diện của tông môn mất hết, lúc nấy tông chủ đã ra sát lệnh, phái người đến Học viện phái Nam Y chặt đầu tất cả những người ở đó đem về, tôi nghĩ bây giờ, chắc hẳn người nọ đã xuất phát thẳng đến Học viện phái Nam Y rồi, bác sĩ Lâm, nếu anh không mau mau trở về, rất có thể sẽ phải nhặt xác cho người của Học viện phái Nam Y đó!” Huyết Kiêu vội vàng la lên.

Anh ta vừa nói xong, sắc mặt Lâm Dương thay đổi.

“Lời cậu nói là thật sao?”

“Nếu không tin tôi cho anh xem cái này!”

Huyết Kiêu vội vàng lấy điện thoại trong túi áo ra, mở lại hai video Hà Vĩ Hùng bị ngược đãi đưa cho Lâm Dương xem. Lâm Dương ngay lập tức nổi giận: “Mau gọi người kia quay vềI”

“Trừ tông chủ ra, không ai có thể triệu hồi người nọ!” Huyết Kiêu đáp.

Lâm Dương biết hiện tại thời gian không còn nhiều, buông tay thả Huyết Kiêu xuống, nhưng không cho anh ta chạy, mà cởi quần áo từ trên người anh ta xuống, mặc vào, trực tiếp chạy ra khỏi cấm địa.

“Là Bác sĩ Lâm!”

“Mau ngăn anh ta lại!”

Bên ngoài vang lên tiếng kêu sợ hãi của đệ tử Huyết Ma Tông.

Nhưng không ai có thể ngăn được bước chân của Lâm Dương, dọc đường đi Lâm Dương đánh đâu thắng đó, nhanh chóng giải quyết tất cả những kẻ cản đường xông ra khỏi Huyết Ma Tông.

Huyết Ma Tông chủ cũng đã nghe thấy tin tức, lập tức muốn ra tay chặn lại Lâm Dương.

Nhưng tốc độ của Lâm Dương cực kì nhanh, ông ta căn bản không thể đuổi kịp. “Bác sĩ Lâm, cậu trốn không thoát đâu, dù cậu có chạy tới chân trời góc biển, tôi cũng sẽ nghiền xương cậu thành tro, ha ha ha ha..” Tiếng cười to của Huyết Ma Tông chủ truyền ra.

“Không cần phải chân trời góc biển, sáng sớm ngày mai, tôi sẽ quay lại Huyết Ma Tông!”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện