Chương 3015

Huyết Ma Tông chủ có chút bất ngờ, đại khái là không ngờ Lâm Dương có thể đỡ được chiêu này của mình.

Một giây sau.

Bịch!

Lâm Dương giơ chân đá mạnh vào bụng của Huyết Ma Tông chủ.

Rầm!

Huyết Ma Tông chủ bất ngờ không kịp phòng bị, rút lui hai bước.

Thật ra thì ông ta cũng không bị thương, nhưng nhìn đến dấu chân trên người mình, ánh mắt ông ta lập tức âm trầm. Cho tới bây giờ không ai dám dùng chân đá ông ta cả.

So với việc bị thương, việc này còn làm anh ta tức giận hơn. “Tôi thừa nhận thân thể võ thần của cậu rất lợi hại, cứng hơn cả kim cương, bất tử bất diệt, nhưng, bác sĩ Lâm à, dù cậu có được thân thể võ thần thì cũng không làm gì được tôi đâu!”

Huyết Ma Tông chủ nghiêm túc nói: “Cậu chính là một con rùa có lớp mai cứng, cậu không thể giết được tôi! Ngược lại, tôi không tin cái mai rùa này có thể che chở cho cậu cả một đợi! Bây giờ, cho cậu mở mang kiến thức một chút huyết ma thần công của tôi!”

Sau khi nói xong, hai mắt Huyết Ma Tông chủ đột nhiên biến thành màu đỏ, tiến từng bước về phía trước.

Trên da của ông ta hiện lên những đường mạch máu dữ tợn.

Một luồng sát khí âm u bao phủ cả đại điện…

Tuy Huyết Ma Tông chủ nói năng ngạo mạn, nhưng cũng không dám tự mãn.

Biểu hiện ban nấy của Lâm Dương đã đủ để chứng minh thực lực của anh, so với lúc trước thì mạnh hơn rất nhiều, nếu Huyết Ma Tông chủ vẫn còn coi thường Lâm Dương thì đúng là hành động của kẻ ngư ngốc.

Huyết Ma Tông chủ thúc dục công pháp, cả đại điện cũng dần trở nên vô cùng âm u lạnh lẽo.

Trong không khí giống như có mùi máu tươi thoang thoảng, làm mọi người buồn nôn.

Mà giờ phút này Huyết Ma Tông chủ càng thêm đáng sợ. Ông ta nhìn chằm chằm vào Lâm Dương, đột nhiên nở nụ cười dữ tợn, nâng hai tay lên, cách không chụp về phía Lâm Dương.

Lâm Dương thầm hừ một tiếng, hai chân lùi lại, rời khỏi đại điện.

Rầm!

Ngay khi anh lùi lại, chỗ anh đứng trước đó biến thành một luồng sương máu, trực tiếp nổ tung.

Những chỗ bị nổ trực tiếp vỡ nát, những chất lỏng đỏ như máu giống như axit, ăn mòn tất cả những thứ mà nó chạm vào, dần dần chảy lan ra.

Rất đáng sợ.

Loại uy lực này đã mạnh hơn những quả bom bình thường rồi?

Lâm Dương nhìn chăm chú, trong lòng suy nghĩ, nhưng hai chân vừa đặt xuống mặt đất, đất dưới chân đột nhiên hụt một cái.

Không xong.

Sắc mặt Lâm Dương trầm xuống, vội vàng lùi lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện