Chương 3023

Ngay cả tông chủ Huyết Ma Tông còn không phải là đối thủ của anh, vậy họ dựa vào cái gì để đấu với anh đây? Xin tha mới là sự lựa chọn sáng suốt nhất.

Nhưng Lâm Dương cũng không có ý định đừng tay, trong mắt vẫn tràn ngập sát khí như cũ, anh giâm từng bước tới. “Ái”

Đám người bị dọa cho ngây người, vẻ mặt ai nấy cũng trắng bệch, cả người run rẩy như cây sậy, mở to mắt nhìn anh một cách hoảng sợ.

“Chạy mau1”

Cuối cùng, có người không thể chịu đựng được áp lực này, hét lên một tiếng, rồi đứng dậy định trốn.

Nhưng bọn họ vừa mới cử động.

Âm ầm!

Một nguồn khí tức không gì sánh bằng trực tiếp đánh lên người bọn họ, xé cơ thể họ thành những mảnh nhỏ!

“Cái gì?”

Mọi người lại càng sợ hãi hơn.

Lâm Dương khó có thể giết được cơ thể Huyết Ma Huyền của tông chủ Huyết Ma Tông, nhưng muốn giết những người này, quả thực còn không phải quá dễ dàng rồi hay sao. Trước mặt anh, cơ thể của những người này chắc khác gì đậu hũ.

Sau khi mấy người ở Huyết Ma Tông bị anh giết chết xong, những người còn lại hoàn toàn chặt đứt suy nghĩ chạy trốn trong đầu.

Bọn họ chỉ có thể ôm đầu và quỳ trên mặt đất gào khóc thảm thiết, hoặc là miệt mài cầu xin sự tha thứ từ bác sĩ Lâm, xin anh có thể tha cho bọn họ một mạng.

Nhưng Lâm Dương đã quyết định phải giết họ, vốn dĩ không có suy nghĩ sẽ tha cho bọn họ một con đường sống!

Anh vì báo thù nên mới tới nơi này. Cho dù tông chủ Huyết Ma Tông đã chết, nhưng anh vẫn chưa hoàn toàn hả giận như cũ.

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền tới. “Bác sĩ Lâm, xin hãy tha cho những người này đi”

“Hửm?” Lâm Dương quay đầu lại.

Lúc này, mới nhìn thấy Huyết Kiêu đã sớm thoát khỏi Huyết Ma Tông đó, không biết từ khi nào lại vọt tới trước mặt những người này từ bên cạnh.

Anh ta cung kính cúi đầu, hành lễ một cách thành kính với Lâm Dương, cho dù trong mắt cũng là vẻ kiêng ky sâu đậm, nhưng lại càng thêm kiên quyết và sâu xa.

“Huyết Kiêu? Không phải anh đã chạy rồi sao?” Lâm Dương có chút bất ngờ.

“Đã chạy rồi, nhưng lại trở về, chúc mừng bác sĩ Lâm đã chiến thắng Huyết Thương. Sau khi trải qua chuyện này, tin rằng không còn người nào trong thiên hạ dám chọc vào bác sĩ Lâm nữa”

Huyết Kiêu mỉm cười và đáp.

“Tôi biết rồi, tuy anh đã chạy đi, nhưng anh lại quay về, vì anh biết tôi sẽ tìm tông chủ Huyết Ma Tông để quyết đấu, anh muốn xem thử ai thắng ai thua? Đúng không?” Lâm Dương lạnh lùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện