Chương 3055
Người đàn ông với bộ râu cá trê tức giận kêu lên.
Câu nói vừa xong, tất cả khán giả đang xem phát sóng trực. tiếp đều trợn tròn mắt.
Trong đó cũng bao gồm người đang xem phát sóng trực tiếp – Tô Nhan…
“Hỏng rồi!”
Trịnh Nam Thiên đang xem phát sóng trực tiếp cũng thay đổi biểu cảm: “Nhanh, lập tức thông báo phía dưới, không cho tiếp tục phát sóng, xóa hết tin tức liên quan đến việc phát sóng trực tiếp”
“Tướng quân, có vấn đề gì sao? Những câu nói này chỉ là lời nói của một phía, bác sĩ Lâm là người như thế nào, người dân trong nước ai cũng biết! Những lời nói như vậy, tới trẻ con ba tuổi còn không tin” Người thư kí đứng cạnh không nhịn được, nói.
“Vậy trẻ con ba tuổi sẽ tin bác sĩ Lâm trước mặt mọi người giết người, đánh người ta tới mức gãy tay chân sao?” Trịnh Nam Thiên trầm giọng hỏi.
“Chuyên này…” Thư kí trâm mặc.
“Vu oan giá họa! Ông ta nói những lời này, chỉ đơn giản là muốn vu oan cho bác sĩ Lâm, dù có rất nhiêu người biết bác sĩ Lâm không thể nào làm những việc này, nhưng vẫn có một bộ phận người tin! Tuy chỉ một bộ phận người tin nhưng nếu tính cả nước, thì số lượng sẽ cực kỳ lớn, tới lúc đó sức mạnh của dư luận sẽ bộc phát, đủ để áp đảo bất kì người nào! Người này, dùng lực lượng của đám đông và sức mạnh của phát sóng trực tiếp phát huy tối đa sức mạnh, những người hồi nấy chỉ đơn giản là đăng video phát sóng trực tiếp thôi, căn bản không thể so sánh với ông tai” “Hắt nước bẩn!”
“Ông ta đang hẳn nước bẩn lên người bác sĩ Lâm.
Cả cơ thể Trịnh Nam Thiên không có sức lực, khàn khàn nói nhỏ.
Mặt thư kí đột nhiên thay đổi, xoay người muốn đi liên hệ. Anh không nghĩ tới việc này sẽ nghiêm trọng tới như vậy. Nhưng Trịnh Nam Thiên lại nói.
“Chờ đã”
“Tướng quân, sao vậy?” Thư kí nghiêng đầu hỏi.
Trịnh Nam Thiên trâm mặc một lúc, thống khổ nhắm mắt lại: “Không cần chặn tin tức đó, nếu chặn thì… càng nói không rõ…”
Thư kí suy nghĩ một chút, yên lặng gật đầu: “Chúng ta bây giờ làm gì ạ?”
Trịnh Nam Thiên không nói.
Qua cỡ ba bốn phút sau, ông đột nhiên đứng dậy, khàn khàn nói: “Tôi đi gặp vài vị kia, để xem có cách nào để giảm ảnh hưởng của chuyện này không…”
Thư kí hít thở nặng nề, không dám nói gì.
Yến Kinh, nhà họ Lâm.
Trong vườn hoa, lâu rôi Lâm Côn Luân mới có thời gian uống trà nghe đài.
Trong thời gian này, ông ta bận tới sứt đầu mẻ trán, việc của Lâm Anh Hùng cũng làm ông bị gia tộc xử phạt một trận.
Nhưng mà mọi việc cũng đã qua Tôi.
Lúc này, cấp dưới vội vàng chạy tới, nói nhỏ bên tai ông vài câu.
Hai mắt Lâm Côn Luân sáng lên, lập tức quát: “Nhanh mở ra cho tôi xeml”
Cấp dưới lập tức mang máy tính bảng tới.