Chương 3058

Cô cũng làm việc trong công ty, cũng hiểu tình hình thị trường bây giờ, chỉ nháy mắt cô cũng có thể phát hiện mối quan hệ lợi và hại.

Bị vu oan giá họa không đáng sợ, sợ ở chỗ là có người tin. Có người điều khiển lại càng đáng sợ, làm người khác càng †in vào câu chuyện giả đối.

Bây giò là thời đại tin tức truyên thông, thời đại của internet Bản tính của con người là nước chảy bèo trôi, bảo sao thưa vậy.

Trong thời đại bây giờ, có rất nhiều người không rõ sự thật nên rất để tin tưởng người khác, chỉ cần đại đa số người cảm thấy việc đó đúng, thì họ sẽ không, cần nghĩ ngợi gì mà cho rằng việc đó đúng, cũng không quan tâm sự thật là gì, cũng sẽ không chấp nhận việc bản thân mình sai.

Bây giò, bác sĩ Lâm đang rơi vào tình trạng như vậy.

Chỉ cần danh dự của anh bị hủy hoại, từ một vị bác sĩ đức cao vọng trọng thành một kẻ giết người không việc ác nào không làm, vậy mọi thứ của anh ở trong nước, thậm chí nước ngoài, đều mất.

Trong nước sẽ không chấp nhận được sự tồn tại của anh! Anh sẽ bị nghìn người sỉ vả.

Để lại tiếng xấu muôn đời! Lời nói của Tô Nhan làm tất cả mọi người đều luống cuống.

“Mọi việc nghiêm trọng tới vậy sao?”

“Làm sao bây giò? Ông †a còn đang nói hàm hôi”

Một công nhân chỉ vào Thái Chính Thuần trong video phát sóng trực tiếp, nói.

Tô Nhan không nói gì.

Chuyện như vậy không phải chỉ một mình cô thì có thể thay đổi.

Hoặc là nói, tình trạng như bây giờ đã không thể thay đổi. Dù sao người dân cả nước đang xem video phát sóng này như là đang thẩm vấn tội phạm.

“Hành vi phạm tội” của bác sĩ Lâm, thông qua lời nói của Thái Chính Thuần tới tai của mỗi người.

‘Tô Nhan nhằm hai mắt lại, vô lực ngồi trên ghế.

Không biết vì sao, trong lòng cô xuất hiện cảm giác mất mát và bất đắc dĩ, và nỗi thống khổ trong lòng.

Cảm giác này, cô không nói rõ thành lời.

Cũng không có cách nào che giấu.

Lúc này, di động của quản lý Vương rung lên.

“Ông Đinh Văn Vượng?”

Quản lý Vương nhìn số điện thoại trên màn hình di động, rất kinh ngạc, vội vàng nghe máy.

“Được, được… được…”

Chỉ nói vài câu, quản lý Vương đã cúp máy.

“Quản lý Vương, anh Văn Vượng gọi điện thoại có chuyện gì vậy?” Tô Nhan vội mở mắt ra hỏi.

Bây giờ, Đinh Văn Vượng và Kỳ Vân là luật sư nổi tiếng trong và ngoài nước, xảy ra chuyện như vậy, tất nhiên bọn họ sẽ biết, không biết nếu bọn họ ra tay, có thể nào làm giảm tối đa ảnh hưởng của chuyện này không.

“Tôi cũng không biết làm gì, anh Vượng nói lúc nấy chủ tịch Lâm đã đưa tin cho anh ấy, muốn chúng tôi xử lý vài việc, không được nói với cô Tô Nhan, mời các vị nghỉ tạm ở đây, rất xin lỗi vì không tiếp tục chiêu đãi được!”

Quản lý Vương nói xong vội vàng rời đi.

“Quản lý Vương… Tô Nhan còn muốn hỏi, nhưng anh ta đã đi khỏi phòng khách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện