Chương 3061

Mà ở công ty, Hứa Ngọc Thanh và Lý Giang cũng thất vọng thét lên chói tai.

Sau đó Hứa Thanh Nga khóc lớn lên.

Bác sĩ Lâm xong rồi.

Con rể tốt nhất của bà ta cũng xong rồi! Theo cái chết của Thái Chính Thuần, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đều bùng nổ.

Tin tức cũng bùng nổ.

Phát sóng trực tiếp muốn vỡ tung.

Cư dân mạng khắp cả nước… đã hoàn toàn sôi trào! “A Hào! Con nhìn xeml Con mở mắt ra nhìn xem, kẻ đã khiến con thành ra nông nỗi này hiện tại đã vạn kiếp bất phục rồi!”

Người phụ nữ kia ôm Nông Hào, ánh mắt toát ra sự âm độc, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Dương nói.

Giờ khắc này, cục diện đã không cách nào xoay chuyển. Hết thảy mọi việc đều thành kết cục đã định.

Bác sĩ Lâm đã từ bỏ! Anh ta đã hoàn toàn điên cuồng! Anh †a muốn lộ ra bản tính của mình! Cơ hồ tất cả mọi người đều nghĩ như vậy! Nhưng đúng lúc này tất cả rung chuyển… “Cắt!

Âm thanh từ cái loa công suất lớn đột nhiên truyền ra, theo sau rất nhiều nhân viên đoàn phim tiến vào club.

Người đi đầu… rõ ràng là đạo diễn hàng đầu trong nước, Tống Kính!

Tống Kính! Không ai ngờ đến ông ta sẽ xuất hiện! Mà sự xuất hiện của ông ta, cũng khiến rất nhiều người sắc mặt thay đổi.

“Cái gì?”

Lâm Côn Luân ngồi trước màn hình giật nảy mình đứng bật dậy, ngơ ngác nhìn những người vừa đi tới.

Run rẩy chỉ vào nói: “Người này có phải Tống Kính không? Ông ta có phải Tống Kính đóng phim điện ảnh?”

“Đúng vậy các chủ”

Người khác trong đầu mờ mịt, nhưng vẫn cung kính trả lời. Lâm Côn Luân ngồi phịch xuống ghế, sửng sốt một lúc, sau đó dùng chân đạp đổ bàn trà phía trước mặt, tay đập thẳng vào máy tính bảng đang phát sóng trực tiếp, gầm nhẹ.

Sự tức giận khủng khiếp khiến những người xung quanh cũng không dám tới gần, Lâm Hoàng Nhân cũng mới lấy lại tinh thần.

Trong mắt toát ra bừng tỉnh đại ngộ.

“Chẳng trách bác sĩ Lâm không có áp dụng bất cứ tranh cãi gì, cũng không bảo Trịnh Nam Thiên che chắn, hóa ra cậu †a đã có chuẩn bị trước.

Chuyện này Tổng Khang có thể giúp cậu ta giải thích hết thấy”

Lâm Hoàng Nhân thì thầm.

Tỉnh Quảng Liễu.

“Người này… Là đạo diễn quay phim điện ảnh? Ông ta hình như là người của tên Lâm tiểu tử? Ông ta chạy tới đây làm gì?

Ông cụ Hứa không hiểu ra sao.

Nhưng một lát sau, ông cụ đột nhiên nghĩ tới cái gì, đập tay xuống bàn, cười ha ha.

“Tốt! Tốt lắm! Ta đúng là không cách nào ngờ được? Cái này xảo quyệt! Ha ha ha ha..”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện