Chương 3065
Còn có người muốn vào trong khu club tìm tòi đến tột cùng, nhưng bị nhân viên an ninh của đoàn làm phim do Tống Kính vừa dẫn tới ngăn ở bên ngoài.
Không bao lâu, bác sĩ Lâm và mấy người Tống Kính lái xe rời khỏi club.
Sau khi Lâm Dương rời đi, club Dạ Lang cũng đột nhiên đóng cửa, tạm dừng buôn bán.
Nghiêm cấm không cho ai ra vào, công bố với bên ngoài club Dạ Lang đã được Tống Kính bao trọn, sẽ dùng làm phim trường để quay phim, Lâm Dương đi thẳng đến Nông gia, Sự tình cũng không thể kết thúc dễ dàng như vậy.
Xe rất nhanh đỗ trước cửa biệt thự Nông gia.
Giờ phút này, cửa lớn biệt thự Nông gia đóng chặt, yên tĩnh không tiếng động.
Tất cả người nhà họ Nông đều tránh ở trong phòng.
Gia chủ Nông gia Nông Thanh Sơn ngồi ngay ngắn trêu ghế ngoài phòng khách, cau mày, không nói một lời.
Bên cạnh là một nhóm chú bác của Nông Hào đều mặt ủ mày chau, thuốc lá hết điếu này tới điếu khác.
“Gia chủ, phi cơ đã sắp xếp xong”
Lúc này, quản gia chạy nhanh vào, trầm giọng nói.
“Được, chúng ta đi!”
Nông Thanh Sơn khẽ quát một tiếng, lập tức đứng dậy. Mọi người lập tức thu thập hành lý xách theo, vội vàng bước về phía cửa lớn.
Nhưng mới vừa đẩy cửa ra, xe của Tống Kính liền dừng ngay trước cửa lớn.
Tiếp theo, Lâm Dương, Sở Thành Thái và Tống Kính lập tức cùng bước xuống.
Nông Thanh Sơn hô hấp căng thẳng.
Tất cả người của Nông gia cũng đều run lên, sắc mặt tái nhợt, run run rẩy rẩy.
“Nông gia chủ, muốn đi đâu vậy? Rời khỏi Bồ Thành sao? Có chuyện gì mà vội vàng thế?”
Lâm Dương đi tới, mặt không rõ biểu tình, nói, Nông Thanh Sơn sắc mặt khó coi, quét mắt nhìn vê phía Lâm Dương, khàn khàn nói: “Vợ và con tôi đâu?”
Lâm Dương trầm mặc một lát, thấp giọng nói: “Đã chết!”
“Cái gì?”
Nông Thanh Sơn hô hấp run lên, trừng mắt nhìn Lâm Dương, một lát sau mới khàn khàn nói: “Bác sĩ Lâm… thật sự muốn… đuổi tận giết tuyệt sao?”
“Tôi vốn không muốn làm như vậy, nhưng mà… các người bức tôi vào đường cùng.
Đẩy sự tình đến mức không phải anh chết thì tôi chết, chính là muốn ép chết tôi, nếu lần này không có Tống Kính ra ta, ông cảm thấy kết cục của tôi sẽ như thế nào? Các người đã từng suy xét qua chưa?”
Lâm Dương bình tĩnh hỏi.
Nông Thanh Sơn há miệng thở dốc, không biết nên trả lời như thế nào.
Cuối cùng, ông ta gầm nhẹ một tiếng: “Toàn bộ xông lên cho tai”
Tất cả mọi người như phát điên, đều chạy ra bên ngoài. Muốn mạng sống, chỉ có thể liều mạng chạy ra bên ngoài. Có thể chạy một bước thì tốt một bước! Nhưng không có bất kỳ tác dụng gì.
Lâm Dương tới đây, chính là đến đuổi tận giết tuyệt.