Chương 3069

Không chỉ em mà còn có ba mẹ em, thậm chí cả công ty em luôn nhận được sự ủng hộ bên chỉ nhánh Dương Hoa của chủ tịch Lâm, thật đáng tiếc em không có khả năng, không thể xây dựng công ty”

Tô Nhan lắc đầu, thở dài.

“Em không được xem thường bản thân, tập đoàn Duyệt Nhan hiện đang đi đúng hướng, giá trị thị trường của nó đang tăng lên nhanh chóng.

Nếu đổi là người khác làm, có thể không đạt được thành quả như em đã làm”

“Anh đừng an ủi em, thực ra em cũng có lúc hành động quá vội vàng. Một số đơn hàng có rủi ro em cũng nhận, khiến công ty thua lỗ nhiều.

Hơn nữa, một thời gian trước có chuyện xảy ra, công ty gặp khó khăn, tài chính cũng có vấn đề.

Nếu như không phải Dương Hoa rót vốn vào thời điểm em đang khủng hoảng, sợ rằng công ty đã sớm đóng cửa rồi” “Bây giờ mọi thứ đều tốt lên rồi, sau này cứ chăm chỉ cố gắng là được mà” Lâm Dương cười.

“Anh không nhận ra có chuyện gì đó không đúng sao?” Tô Nhan đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt nghiêm túc, trên mặt có chút băng giá.

Cái nhìn đó, khiến người ta có chút ngoài ý muốn.

Lâm Dương nhất thời sửng sốt, kinh ngạc nhìn Tô Nhan, một lát sau mới gật đầu: “Quả thực…

không đúng, hôm nay em đúng là có chút kỳ quái…”

“Em không nói về chuyện này! Lâm Dương! Em đang nói về chủ tịch Lâm! Bác sĩ Lâm của Dương Hoal” Tô Nhan nói. “Chủ tịch Lâm? Làm sao vậy?” Lâm Dương kinh ngạc hỏi. “Chủ tịch Lâm giúp em thế này, anh không có ý kiến gì khác sao?” Tô Nhan tức giận nói.

“Ý kiến khác? Ý của em là gì?”

“Toàn bộ người của Giang Thành đều cho rằng chủ tịch Lâm có ý với em! Tại sao anh vẫn thờ ơ như thế? Lâm Dương! Anh không sợ chủ tịch Lâm bắt em đi sao?” Tô Nhan tức giận gầm lên.

Lâm Dương nghe xong liền ngây người, cười: “Anh không lo lắng”

“Tại sao?” Sảc mặt Tô Nhan có chút giật mình.

“Rất đơn giản, bởi vì anh tin em không phải loại người như vậy. Lâm Dương cười nhạt: “Mặc dù Bác sĩ Lâm rất được, anh ấy rất đẹp trai và giàu có, lại có một đế chế kinh doanh Dương Hoa khổng lồ, nhưng em không phải là một người tùy tiện. Hơn nữa, nếu em thật sự muốn ở cùng bác sĩ Lâm, em đã sớm nói với ba mẹ mà bỏ rơi anh rồi, tại sao phải cố chấp níu kéo anh cho đến bây giờ? Cho nên anh không lo lắng”

Tô Nhan ìm lặng.

Cô nhìn những chiếc xe qua lại, hồi lâu không nói một lời. “Tô Nhan, hôm nay em rất kỳ quái. Đã xảy ra chuyện gì vậy? Hay là… mẹ em đã nói gì với em?”

“Không có chuyện gì xảy ra cả”

“Vậy…

“Mẹ em không nói với em bất cứ điều gì”

“Nếu đã như thế, em hôm nay làm sao v. “Em chỉ muốn hỏi anh, nếu, em nói là nếu, nếu em thực sự tìm đến bác sĩ Lâm, ly hôn với anh, tái hôn với anh ấy… anh sẽ thế nào?” Tô Nhan quay lưng về phía Lâm Dương. Giọng nói cực kỳ khàn, cũng hơi yếu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện