Chương 3076

“Tô Nhan, tôi ở đây!”

Trong những người này vang lên giọng nói quen thuộc của chủ tịch Lâm.

Tô Nhan lập tức vui vẻ, vội nhìn về phía âm thanh.

Cô thấy một tên mập dáng người béo phì có mái tóc màu đỏ đi ra.

‘Tên mập mặt đầy mỡ, con mắt bị thịt chen lấn kích thước chỉ bằng hạt đậu, môi cực kỳ dày, trong tay còn cầm một túi khoai lang, nhưng âm thanh trong miệng anh ta phát ra là của bác sĩ Lâm…

“Cái gì? Chuyện này… Chuyện này… Tô Nhan trợn tròn mắt. “Đây là giả giọng nói. Cô Lý nên nghe qua rồi mới phải”

Một người đàn ông đầu mào gà màu xanh lam mặt mỉm cười tiêu sái tiến lên, đôi mắt đánh giá trên dưới Tô Nhan, lộ ra từng hồi ý nghĩ tham lam.

“Giả giọng? Cho nên nói… người vừa nãy nói chuyện với Tôi… là anh ta?”

“Đúng! Tô Nhan, mau tới đây, tiến vào vòng ôm của tôi, tôi sẽ yêu thương em thật t: ‘Tên mập làm ra dáng vẻ thâm tình, mở rộng hai cánh tay đầy thịt mỡ nói.

Cả người Tô Nhan run một cái, cực kỳ buồn nôn, nhưng cô không tin, cắn răng nói: “Không thể! Cho dù âm thanh là của chủ tịch Lâm, nhưng điện thoại di động…”

“Cũng chỉ là một Chương trình một số hiệu là có thể làm được. Cô Lý, cô không phải người trong ngành, tôi cũng không có cách nào giải thích với cô. Ngược lại tôi cảm thấy bây giờ điều cô nên hỏi nhất chính là vì sao chúng tôi muốn lừa cô đến nơi này!”

Hô hấp của Tô Nhan lập tức run rẩy, ngơ ngác nhìn những người này, tiếp đó đột nhiên quay đầu muốn chạy trốn. Nhưng… cửa lớn đã bị khóa lại từ bên ngoài rồi

Cô là một cô gái yếu đuối, sao có thể đẩy cửa lớn rời khỏi chỗ này?

“Cô Lý, không nên uổng phí sức lực. Cô cũng đã đến nơi này rồi, còn không bằng ngoan ngoãn phối hợp với chúng tôi, tránh chúng tôi phải hành động lỗ mãng, cô sẽ rất khó chịu” Người đàn ông đầu mào gà cười hì hì nói.

“Các người… Các người muốn làm gì?” Tô Nhan run cầm cập, một bên run rẩy hỏi, một bên lặng lẽ đưa tay vào trong túi, định gọi điện thoại báo cảnh sát.

Nhưng sau khi ngón tay nhấn xuống, điện thoại lại không có bất kỳ phản ứng nào.

Ngược lại là “soạt” một tiếng, điện thoại di động như thể bị thiêu đốt, một luồng nhiệt nóng bỏng từ ngón tay đánh tới. sẠm Tô Nhan giật mình, vội vàng bỏ tay ra.

Điện thoại di động bị thiêu huỷ cũng rơi xuống, đập xuống đất bốc lên khói xanh…

Tô Nhan trợn to mắt, khó có thể tin.

Cái máy này của cô là hàng đặt theo yêu cầu, mới mua được không bao lâu, chất lượng tuyệt đối không thể xuất hiện vấn đề!

“Chuyện gì thế này?” Tô Nhan lẩm bẩm.

“À, không có gì, chỉ là một chút kỹ xảo hacker nhỏ.” Một cô bé ăn mặc phong cách punk tóc cắt ngang trán che khuất một con mắt vừa ngậm kẹo que vừa nói: “Tôi chỉ là tuỳ ý hack hệ thống điện thoại di động của cô, cưỡng chế tự huỷ thôi, muốn báo cảnh sát à? Tôi thấy cô vẫn nên bỏ cái ý nghĩ này đi Nghe vậy, Tô Nhan xem như hoàn toàn rõ ràng, cô bị một đám hacker kỹ thuật đứng đầu theo dõi.

Hơn nữa những người này… còn không phải một loại hacker…

“Các người rốt cuộc muốn như thế nào?”

Tô Nhan cố găng bình tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện