Chương 3078
Người chắn đăng trước Tô Nhan và tên đàn ông đầu mào gà đứng ở vị trí vô cùng tốt, hoàn toàn che khuất cơ thể của Tô Nhan và đầu mào gà.
Ngay từ đầu, Lâm Dương không thể lợi dụng châm điểm huyệt chế phục đầu mào gà.
“Nhìn dáng vẻ các người là có chuẩn bị mà đến” Lâm Dương từ tốn nói.
“Không không không, chúng tôi chỉ là tạm thời nảy lòng tham. Đây không phải đúng lúc bác sĩ Lâm anh đã tới Bồ Thành sao, vừa vặn cô Tô Nhan cũng ở đây, chúng tôi liên thuận tiện ra tay, mời cô Tô Nhan tới.”
Đầu mào gà cười híp mắt nói.
“Các người là ai? Bắt Tô Nhan là vì uy hiếp tôi? Các người muốn làm gì?”
“Chúng tôi là ai không quan trọng. Chúng tôi muốn làm gì, đối với chủ tịch Lâm anh mà nói cũng rất đơn giản!”
Người kia cười nói, sau đó ném một chiếc điện thoại di động dưới chân Lâm Dương, mỉm cười nói: “Chủ tịch Lâm, †ôi muốn anh lập tức cầm điện thoại di động này, chuyển một nghìn bảy trắm năm mươi tỷ đồng tiên mặt từ Dương Hoa vào trong tài khoản trên điện thoại này! Tôi cho anh thời gian một tiếng”
“Một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ đồng tiền mặt? Lượng tiền mặt hiện có của Dương Hoa không nhiều như vậy” “Vậy thì mời chủ tịch Lâm lấy tài sản cố định của Dương Hoa đến ngân hàng cầm cố, với danh dự và tiếng tăm của anh, tôi cảm thấy đây không phải là việc gì khó.” Người đàn ông đầu mào gà cười híp mắt nói.
“Chuyện này quả thực không phải là việc hỉ tiếc… tôi gì khó.” Lâm Dương lắc đầu nói: “
không định cho anh dù chỉ một ít tiền!”
“Cái gì?”
Người đàn ông đầu mào gà ngẩn ra, tiếp đó trên mặt lộ ra ý lạnh: “Bác sĩ Lâm, anh có ý gì? Muốn người đàn bà của anh chết sao?”
“Tôi không cảm thấy các người có thể giết chết cô ấy!” Lâm Dương nói, đi thẳng về phía đám người đầu mào gà.
Mọi người sắc mặt căng thẳng, toàn bộ áp sát về phía đầu mào gà, bao vây chặt chế anh ta và Tô Nhan.
Đầu mào gà cũng nôn nóng, gầm nhẹ: “Bác sĩ Lâm! Anh đừng tưởng rằng chúng tôi không biết anh! Từ mấy tiếng trước chúng tôi đã phát ra tất cả tư liệu liên quan đến anh! Chúng tôi biết rõ châm điểm huyệt của anh còn đáng sợ hơn so với đạn, biết anh có thể cứu một người vừa mới chết thành sống, thế nhưng… tôi không tin anh còn có thể làm được gì vào lúc này! Anh nhìn kỹ giữa chúng †a một chút đi”
Bước chân của Lâm Dương hơi dừng lại, ngưng mắt nhìn tới.
Mới phát hiện giữa những người bao quanh đầu mào gà của Tô Nhan, thình lình có một tâng màng mỏng nhàn nhạt. Giống như màng bọc giữ đồ ăn tươi vậy…
“Đây là màng mỏng thuỷ tinh hữu cơ chúng tôi cố ý mua từ nước ngoài về, độ cứng của nó giống như sắt thép, nhưng cũng mỏng như cánh ve, vô cùng mềm mại. Ha ha, chỉ một chút như vậy, nhưng chúng tôi phải bỏ ra 315 tỷ tiền mặt. €ó những thứ này, anh không thể dùng châm điểm huyệt đâm xuyên đám người chúng tôi. Nơi này đã trở thành một †oà pháo đài người.