Chương 3087

Tay vung một cái, thoát khỏi bàn tay của Lâm Dương, trở tay tát một cái vào mặt Lâm Dương: “Ông nội cho mày lo chuyện bao đồng” Nhưng lòng bàn tay còn chưa tát đến, một tay của Lâm Dương lại bắt lấy tay anh Hồng.

Lòng bàn tay khổng lồ này dừng lại.

Biểu cảm anh Hồng hơi đình trệ.

Anh ta lại phát lực, làm thế nào cũng không thể khiến cánh †ay mình tát vào mảy may…

“Người luyện võ? Nhưng như vậy thì thế nào?

Mày không cho ông nội mặt mũi, ông nội liên muốn mày chết!” Anh Hồng gầm nhẹ: “Lên cùng lúc cho tao!

“Vâng!” Toàn bộ người Cá mập đen xung quanh nhào tới. “Chờ chút! Anh Hồng, tôi có lời muốn nói với anh” Lâm Dương nặng nề nói.

“Ông nội không muốn nghe mày phí lời!” “Thật sự muốn động thủ?”

“Mẹ mày! Đừng nói nhảm với tao!” Anh Hồng căn bản sẽ không nhẫn nại, lại nhấc lên một cước đá tới Lâm Dương. Người xung quanh cũng đồng thời tiến lên, đánh vê phía Lâm Dương.

Lâm Dương hoàn toàn bất đắc dĩ, chỉ có thể đánh trả.

Trên thực tế chuyện này cũng do anh không phân rõ trường hợp.

Anh Hồng là ai? Trước mặt mọi người Lâm Dương ngăn cản anh ta, sao anh ta có thể có mặt mũi được? Có điều nói đến tình trạng này, Than Lâm cũng không khách khi.

Một cách thành thạo, anh liền thu thập mấy tên đàn em của anh Hồng.

Người của quán bar nhìn thấy, biết được sự tình không ổn, lập tức chạy đi thông báo cho Cá mập đen, đồng thời xua đuổi khách hàng.

“Được rồi được rồi, tất cả giải tán đi!” “Hôm nay đóng cửa sớm, rời khỏi đây thôi” “Tản đi tản đi!” Mấy nhân viên bảo vệ giải tán khách hàng.

Toàn bộ khách hàng chỉ có thể rời đi.

“Mẹ kiếp, có dũng khít Thằng nhóc, mày không biết quán bar này là địa bàn của Cá mập đen sao? Dám đến đây gây sự? Mày chò đó, chờ lát nữa mày sẽ biết tay!” Anh Hồng gầm nhẹ.

Lâm Dương cũng mới để ý quán bar bị giải toả, khẽ nhíu mày.

Trái lại Ngải Hồng bên này đột nhiên vọt tới, đẩy Lâm Dương ra.

“Anh là ai vậy? Ai kêu anh quản việc không đâu? Xin lỗi anh Hồng, tôi không quen biết người này… Anh đừng nóng giận… Đều là tôi không tốt. Anh bề trên không chấp kẻ dưới, không nên tức giận…” Ngải Hồng cúi đầu khom người, không ngừng xin lỗi.

“Không giận con mẹ mày!” Anh Hồng tát một cái qua. Miệng Ngải Hồng lại phun ra máu, nửa bên mặt đã sưng lên.

“Ông nội nói cho mày biết! Hôm nay người này ông nội nhất định phải thịt! Còn mày nữa con dĩ, hôm nay đừng hòng yên thân!”

Sau khi dứt lời, bốn phương tám hướng có không ít người đi tới.

Mỗi người đều ngậm thuốc lá, xăm mình, cầm trong tay các. loại vũ khí, dữ tợn mà khủng bố.

Mắt Ngải Hồng đầy hoảng sợ, thân thể run cầm cập, sau đó không biết làm sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện