Chương 3098

Cũng tại Lâm Dương gặp khá nhiều phiền phức ở Bồ Thành, cho nên anh mới không để ý tới.

Thì ra chỉ mới ba ngày trước, hiệp hội Thiên Khải đã tiêu điệt một thế lực không, chịu tuân theo hình phạt.

Nhật Nguyệt Thần Tông!

Một thế lực lánh đời có năng lực có thể cạnh tranh với siêp cấp thế lực như Đông Hoàng Giáo và Trường Cổ.

Nhật Nguyệt Thần Tông đã tồn tại một trăm tám mươi năm, cũng là một thế lực cổ xưa, chiếm cứ cả một vùng Lĩnh Bắc, có mối quan hệ mạnh mẽ, bao phủ khắp cả nước, rắc rối phức tạp, những thiên tài tỉnh thông võ nghệ ở trong thần tông nhiều vô số kể.

Hiệp hội Thiên Khải chỉ đến để yêu cầu bọn họ ngừng đàn áp các thế lực nhỏ khác.

Bởi vì Nhật Nguyệt Thần Tông đã tiêu diệt mười sáu tông môn thế gia có quy mô nhỏ chỉ trong một tháng, thu nạp ba mươi bảy gia tộc, đã tạo ra rất nhiều hỗn loạn và đẫm máu. Nếu Nhật Nguyệt Thần Tông nghe theo lời khuyên bảo của hiệp hội Thiên Khải, tạm thời dừng hành vi này lại thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng mà… Bọn họ đã từ chối!

Căn bản chính là bọn họ xem thường hiệp hội Thiên Khải! Chỉ qua loa đối với những lời nói của hiệp hội Thiên Khải, không chịu nghe theo và vẫn quyết tự làm theo ý mình.

Vì vậy, sáng sớm ba ngày hôm trước, hiệp hội Thiên Khải bắt đầu sử dụng vũ lực vô cùng thiết huyết.

Không có thủ thuật hoa mỹ.

Chỉ có một từ.

Giết!

Giết từ sáng đến tối!

Trong Nhật Nguyệt Thần Tông, không có một ai có thể sống sót, tất cả đều bị tàn sát.

Bây giờ, Nhật Nguyệt Thần Tông chính thức biến mất.

Mà sự việc này, một khi được lan truyền, đã gây chấn động cả nước.

Đây là do một số đại lão trong giới võ đạo cố tình phong tỏa tin tức, nếu không ảnh hưởng sẽ rất lớn.

Nhưng sau sự việc này, bất kể là ai, nghe thấy hai từ “Thiên Khải” đều vô cùng kinh hãi!

Ngay cả Nhật Nguyệt Thần Tông mà cũng không nói hai lời liên giết, diệt là diệt, bọn họ đã làm gì?

Chẳng trách Tào Đức Duy và Nguyên Tinh đều vô cùng sợ hãi khi biết tin “Thiên Khải” tìm đến Lâm Dương.

Cho dù Dương Hoa của Lâm Dương cực kỳ cường đại, nhưng nếu anh chọc giận Thiên Khải, e rằng anh cũng sẽ không thoát khỏi kết cục của “Nhật Nguyệt Thần Tông”… Lâm Dương cau mày nghĩ thầm.

Mặc dù Thiên Khải rất đáng sợ, nhưng nếu không làm gì đi quá giới hạn thì bọn họ sẽ không tìm đến cửa.

Anh cũng không vi phạm bất kỳ quy tắc nào, tại sao bọn họ lại tìm đến anh?

Ngay khi Lâm Dương đang suy nghĩ, một giọng nói khàn khàn đột nhiên truyền đến bên tai anh.

“Bác sĩ Lâm, sao lại để chúng tôi chờ lâu như vậy?”

Trong lòng Lâm Dương đột nhiên chấn động, lập tức ngẩng đầu lên.

Không biết mười ba người này đã đứng ở trước bàn làm việc của anh từ lúc nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện