Chương 3166

Tôi chỉ biết một điều, và đó là kết cục của đối đầu chống lại tuyệt phạt’ sẽ rất thảm”

“Cái gì? Có người đối đầu với nó?” “Đó là nhiêu năm trước, có lẽ là hơn một trăm năm trước.

Một người từ chối chấp nhận “tuyệt phạt’ và muốn trở thành kẻ thù của chúng tôi, vì vậy anh ta đã gọi những người có quyền lực trên thế giới.

Mục đích là để xóa bỏ tuyệt phạt.

Nhưng kết quả là thế này, không còn xương người.

Và thành phố nơi những người này đang ở… cũng phải trả một cái giá rất đắt…”

“Điều này có kinh khủng không?” Lâm Dương cau mày. “Bác. sĩ Lâm, chuyện này đến cùng là không có cách giải quyết. Anh có thể kéo dài ba ngày, ba ngày sau anh tự nhiên bình yên, nếu không kéo được thì đó là số mệnh. Nhưng anh vẫn có cách cứu mạng mình, đó là để cho chúng tôi đi, tôi sẽ đưa anh trở về xưng tội.

Anh có thể xin hội nghị che chở. Trước hội nghị, tôi nghĩ Hồng Nhan Cốc chủ không đám làm loạn, đương nhiên, tôi chỉ có thể bảo vệ anh.

Về phần người của Dương Hoa…

Tôi không thể làm gì”

Đội trưởng Tài Quyết Thiên Khải khàn khàn nói “Vậy tôi phải cảm ơn anh”

Lâm Dương mỉm cười, anh đứng thẳng dậy, xua tay rồi quay người rời đi: “Được rồi, thuyền đến đầu cầu tất sẽ thẳng. Nếu mọi chuyện thật sự chuyển biến không thể cứu vấn… Vậy thì tôi, Lâm Dương tôi sẽ cùng chiến đấu với cô ta” “Vậy thì anh sẽ chết” Đội trưởng Tài Quyết Thiên Khải lắc đầu.

“Không, không nhất định sẽ phải chết”

Lâm Dương đứng ở cửa, khẽ quay đầu lại, trâm giọng nói: “Anh không phải là người duy nhất có thể cấm vận. Không phải thực lực của Hồng Nhan Cốc chủ không thể thắng được. Nếu như tôi thật sự tới đó, có lẽ… Tôi cũng sẽ phạm phải một số sai lầm không thể tha thứ. Làm một số việc tàn nhẫn và vô nhân đạo, nhưng chỉ cần tôi có thể bảo vệ những người xung quanh mình, tôi nghĩ những điều này không xấu, dù sao thì con người vẫn luôn ích kỷ”

Lời nói vừa dứt, Lâm Dương bèn rời đi.

Đội trưởng Tài Quyết Thiên Khải ngơ ngác nhìn ra cửa, đột nhiên anh nghĩ đến điều gì đó nên anh kích động vội vàng đứng dậy hét lên: “Anh Lâm. Bác sĩ Lâm…”

Tuy nhiên, Lâm Dương đã biến mất…

Để đội trưởng Tài Quyết Thiên Khải ở đây, Lâm Dương đã biến trở vê bộ dáng bình thường, đi thẳng đến gặp Tô Nhan. Lúc này anh đang buồn bực không biết phải làm sao, trong lòng anh chỉ nghĩ đến người phụ nữ này.

Dương Hoa.

Lúc này, Tô Nhan vẫn đang ngồi trong văn phòng xử lý tài liệu dồn lại trong khoảng thời gian này.

Nhìn người phụ nữ chăm chỉ đứng trước núi tài liệu, Lâm Dương không khỏi lộ ra nụ cười vui vẻ.

“Làm sao anh lại đến đây?”

€ó lẽ là nhận thấy có người ở cửa, Tô Nhan không khỏi ngẩng đầu nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện