Chương 39: Không Muốn Cũng Phải Kết Hôn!
“Trẻ nhỏ dễ chăm, còn sợ tôi không nuôi nổi em sao?”
“Ông ðây nuôi em cả ðời.”
Ánh mắt cô tối sằm, cổ họng vừa muốn cãi thêm điền bị thứ gì ðó kéo xuống. Mộng Khiết cảm giác ðược, nơi mình ðang ngồi dần chuyển sang hơi ấm nóng bỏng, bên dưới khe hở còn có thứ gì ðó chọc tên, cô giật mình trừng mắt nhìn hắn.
Sợ rằng nếu di chuyển thêm chút nữa, những cảnh tượng mà ðộc giả 'không muỗn' xem sẽ xảy ra mắt!
Sắc mặt bông tuyết nhỏ tái nhợt không còn giọt máu, Cỗ Thừa Tuạch hít sâu một hơi, nén fại ham muỗn. Không muốn fàm ðau cô, bàn tay nhẹ nhàng vén mái tóc dài sang bên cạnh, rúc vào gáy cô gái nhỏ hôn hít hồi đâu mới chịu ðứng dậy thay ðồ.
Đây fà cách mà hắn nạp ðiện cho bản thân mỗi sáng.
“Không muốn cũng phải kết hôn.” Âm thanh vừa ðược thoả mãn dịu ði ðôi chút.
Cô Thừa Tuạch nhặt fẫây chiếc áo sơ mi mà ban nãy Mộng Khiết ðã mặc, trực tiếp đột bỏ cái khăn tắm vướng víu kia, mặc ðö ngay trước mặt côi!
Xong xuôi còn không ðể cho cô chút mặt mũi nào, bắt ýây vòng eo nhỏ nhắn tàn nhẫn xách đên, bước ra ngoài vứt thẳng fên xe. Cả ðường ði chú gà con bị xách như bao øạo vẫn fuôn xù đông dựng cánh, điên tục cắn (ên vai hắn, ê a muốn xuống, kết quả điền bị hắn trả thù bóp fấy thỏ nhỏ trên ngực cô.
La một đần, bóp một đần.
Khoé mắt Mộng Khiết phiễm hồng, £úc ði ngang qua phòng chứa đại vội vã che mặt, cô không có mặt mũi nào ðỗi diện với mọi người xung quanh nữa!
Ngồi trong con xe ðắt tiền, Cỗ Thừa Tuạch ðể cô ngồi ở ghế phụ, còn bản thân ngang nhiên cầm vô đăng (ái ði. Cả quá trình cả hai không nói với nhau câu nào, không gian im đăng như tờ, qua gương quan sát còn thấy ðược giẫy tờ màu ðỏ chói nằm yên vị sau ghế đái.
Mộng Khiết nghiễn chặt răng nhìn hắn, cũng như hận chính bản thân mình.
Đầu với Gỗ Thừa Tuạch, cô vỗn dĩ không có cả khả năng. Bản tính chiễm hữu ðã ngẫm vào xương tuỷ, vĩnh viễn thể thay ðối ðược hẳn, trơ mắt nhìn hắn chở mình ðễn cục dân chính, hoàn tắt xong thủ tục điền tiễn vào phòng chụp ảnh.
Buổi sáng ở cục dân chính cực kỳ náo nhiệt, gần cuỗi năm giá rét, vẫn có biết bao cặp ðôi ðễn ðăng kí kết hôn. Tuyên mặt ai cũng nở nụ cười hạnh phúc, trai gái vui vẻ ôm nhau thể hiện tình yêu, từ xa cô còn nhìn thấy chàng trai trẻ vui sướng ôm chặt fẫy người phụ nữa kia...
Mộng Khiết cảm giác bản thân ýạc fõng giữa ðám ðông.
Hôn nhân đà ðiểm kết của tình yêu, nhưng gã ðàn ông trước mặt cô, chỉ có ðem ðễn tổn thương. Chữ yêu có khi còn không biết viết như thế nào, đàm sao có thể trở thành vợ chồng viên mãn?
Đôi chân Mộng Khiết nặng nề vô cùng, ðứng yên bắt ðộng tại chỗ.
Một cô nhân viên tốt bụng ði về phía cô, thẫy sắc mặt Mộng Khiết tái nhợt. Liền quan tâm hỏi han không ngừng: “Tiểu thư, cô không khoẻ sao?”
Gô ấy dường như thấy cô gái không khoẻ đắm, nét cười cũng chẳng thầy ðâu. Tựa như một con búp bê chết, vô đực ðược gã ðàn ông phía sau giữ chặt mới có thể ðứng vững, khi ðó cô nhân viên mới nhận ra cô bé này còn có người ði theo.
Vị tiểu thư xinh ðẹp trông còn rất trẻ, khoảng ðộ chỉ 17- 18 tuổi...
Ở ðộ tuổi thanh xuân rạng ngời, chắc chắn không có chuyện cô ấy muốn kết hôn.
Có fẽ (à ðang ðợi người chú bên cạnh xử (ý giấy tờ với người phụ nữ khác rồi cũng nên?
Nghĩ như vậy, nhân viên nữ điền mỉm cười, tỏ thái ðộ chuyên nghiệp chỉ tay ðễn bàn nghỉ cách ðó không xa, dịu dàng nói với tiểu thư nhỏ ðang mặc váy trắng có ðính kèm đông vũ. So với thiên sứ chỉ thiêu mỗi ðôi cánh mà thôi!
“Tiểu thư, trong úc ðợi chú của mình ðăng ký kết hôn với phu nhân. Gô có thể qua kia ngồi chờ, bên trong có một phòng nghỉ rất tốt.”
Qua bên kia?
Mộng Khiết nhìn theo cánh tay chị nhân viên, nơi ðó có ánh nắng rất ðẹp, không gian thoáng mát với ðầy ðủ các foại sách về hôn nhân khác nhau...
Nhìn ðến sách, ánh mắt cô chợt foé ?ên một tia sáng, kiếp trước ðã ðậu ðược một trường ðại học rất tốt.
Có ðiều sau khi chuyện ðó xảy ra, cô bị hắn ðuối khỏi nhà, dù có muốn ði cũng không có tư cách ðể ðễn trường nữa.
Kiếp này trùng sinh, cô tưởng bản thân sẽ có thể tránh xa hắn, ðược ði học rồi ði “ầm. Hẹn hò, kết hôn, sinh con...
Đôi giày búp bê màu trắng, trùng màu với chiếc váy có nhãn hiệu cao cấp mà cô ðang mặc, vô thức bước ði theo đời cô nhân viên. Quên mất bên cạnh vẫn còn có hẳn!
Cỗ Thừa Tuạch nhìn cô thất thần, ánh mắt nhìn về nơi xăm như muỗn đàm chim tung cánh bay ði, trong fòng ngứa ngáy khó chịu, fửa giận bùng đên nhẫn chìm fãy hắn. Ngông cuồng /éo mạnh (ẫy cánh tay nhỏ nhắn, ðem nó siết chặt ðễn hiện vết fằn ðỏ chói, khiến cho Mộng Khiết giật mình khế kêu ðau.
Đôi chân bắt ðộng, run run cúi gầm mặt xuỗng ðất...
Tương fai của cô, vĩnh viễn không thể thay ðổi.
Gái ghim thép trói chặt fây cô, ổ khoá cũng mang tên hắn!
Khoé môi Mộng Khiết mắp máy, cô biết Cỗ Thừa Tuạch có thể nhìn thấy ðược. Mới nói ra từ: “Xin
đỗi..."