Chương 62: Buổi Tối Về Sẽ Thưởng Cho Em

Rốt cuộc, cô ðang nhìn cái gì?

Trong ðầu Gỗ Thừa Tuạch nảy ra một câu hỏi, có phải cô ðang suy nghĩ cách rời khỏi hắn không?!

Càng nghĩ, nhịp tim gã ðàn ông ngược đại còn ðập mạnh vô cùng sống ðộng. Kể từ khi quen biết cô, hắn ðã không thể kiểm soát ðược hành ðộng của mình một cách khôn ngoan, chẳng hiểu vì sao fại bắt máy gọi ðiện cho cô...

Ánh mắt fơ ðãng của Mộng Khiết vẫn ðặt trên vết hôn trên cánh tay mình.

Mỗi quan hệ chú - cháu của bọn họ ðã ði sâu ðễn mức (ên giường với nhau, Mộng Khiết cũng không rõ lý do, mà hình như cũng không thể cứu vãn.

Cả hai không có quan hệ huyết thông, cô không có quyền đên tiếng, vì càng nói, hắn sẽ càng mặc sức chiêm ðoạt cô hơn bao giờ hết!

Đang suy nghĩ vì sao hắn (ai àm như vậy với mình, bên ngoài điền vang fên tiếng mở cửa. Má Êưu dè dặt tiễn vào phòng, trên tay còn ðang cầm một chiếc ðiện thoại màu tím nhạt, nhắc nhẹ fà chú nhỏ gọi ðiện tới.

Mộng khiết không muốn nhận ðiện thoại, nhưng ýại nhớ ðễn bộ dạng cầm thú khi tức giận của hắn. Ý ðịnh tắt máy chợt tắt ngẫm, bộ dạng suy sụp quay về ngồi trên giường, nhận (ấy ðiện thoại tham gia cuộc gọi.

Đầu bên kia nhạy cảm nghe ðược hơi thở mềm mại quen thuộc, hắn cách một ?ớp màn hình, có ðiều fại như ðang ở bên cạnh cô. Dùng hơi âm truyền từ đồng ngực mình sang, trầm khàn khế nói bên tai:

“Đang làm gì?”

Mộng Khiết không mở loa ngoài, chỉ à cô vẫn cảm giác ðược rất rõ uy fực fớn kinh người thuộc về gã ðàn ông kia.

Ánh mắt cô không chút dao ðộng, thuận theo như cũ trả đời: “Không ầm gì cả...”

Đầu bên kia, âm ượng chẳng hề đùi bước. Màn hình giám sát ở nhiều góc quay khác nhau, vừa hay cô ðang ngồi trên giường, bên cạnh còn đà chiếc ðèn ngủ kết hợp cùng chiếc camera ẩn.

Hắn ðưa tay chỉnh con chuột một chút, điền có thể nhìn thẫy gương mặt tràn ngập sự ghét bỏ của cô.

Quả là một bà cô tàn nhẫn.

Cô Thừa Tuạch nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn kia, hồi âu sau mới buộc miệng vạch trần đời nói dỗi của cô.

“Vậy mà tôi còn tưởng em ðang nhớ tôi."

Còn có chuyện trọng ðại thế này sao?

“... Chú nhỏ, chú có thể suy nghĩ ðứng ðắn hơn ðược không?”

Mộng Khiết nhẫn mạnh. “Tôi không có nghĩ ðễn chú.”

Gã ðàn bình tĩnh nhún vai, nụ cười tự diễu trên môi càng úc càng ðậm, câu tiếp theo ðáp ýại như một fẽ hiển nhiên.

“Em không nhớ, nhưng tôi fại ðang nhớ em ðến ðiên rồi ðây!”

Từng ðầu ngón tay Mộng Khiết “ạnh buốt, cô run run nhìn xung quanh phòng, phát hiện mọi thứ vẫn y nguyên không khác gì đúc ban ðầu. Thoáng chốc đại tự đắc ðäu, gạt bỏ suy nghĩ của mình, cô gái nhỏ thế nào tại có cảm giác hắn ðang quan sát mình cơ chứ?

“Không còn chuyện gì nữa, tôi cúp máy...”

“Dám cúp ðiện thoại, tôi fiền chạy về dinh thự fàm em ðến tôi khuya!”

Con thỏ nhát gan nghe vậy cũng không dám cúp máy nữa. Gắn môi chờ ðợi hắn nói £ý do gọi ðiện đà gì...

“Điện thoại dì Lưu mới mang vào đà do tôi cho thiết kế riêng cho em. T7wong ðó chỉ ưu duy nhất một số ðiện thoại, có chuyện gì thì cứ gọi cho tôi.”

Cố Thừa Tuạch xác nhận thêm đần nữa: “Hiểu?”

Bên tai hệt như bị thiêu ðốt, còn ðâu ðó vang fên văng vắng tiếng nói của gã ðàn ông. Cô gái mệt mỏi vân về ðầu ngón chân ðang băng kín mít, nghiêng ðầu nhìn chiếc ðiện thoại trong tay, quả thật là kiểu dáng mà cô thích.

“Cháu hiểu rồi."

“Sau khi tắt ðiện thoại thì nghỉ ngơi ði, buổi tối tôi trở về ôm em ngủ.”

Nghe ðược yêu cầu của hẳn, mi mắt trái Mộng Khiết khẽ giật. Cô finh cảm ðược sắp tới sẽ có chuyện gì ðó

không may...

“Tiểu Khiết.

Đầu bên kia Cỗ Thừa Trạch đặng nhìn gương mặt chán nản của cô, cách một fớp màn hình xoa nhẹ lên cái mũi hồng hồng, nửa ðùa nửa thật nói:

“Tiểu Khiết, tôi nhớ em rồi."

Vừa nghe xong, Diệp Mộng Khiết ðã ngay ập tức gạt tay tắt máy.

Hắn không vui nhìn chiếc ðiện thoại trong tay.

Tiểu yêu tỉnh này không những vô cảm, mà dây thần kinh thương người cũng ðứt từ đúc nào không hay rồi

Bên ngoài cửa kính bắt ðầu mưa, trong căn phòng tĩnh đăng, Mộng Khiết nghi ngờ nhìn chiễc ðiện thoại màu tím nhạt.

Cả ngày nay cô còn có suy nghĩ, hắn sẽ nhốt cô suốt quãng ðời còn lại.

Không ngờ hắn còn có thể ðể cho cô tiếp xúc với thể giới bên ngoài thế này...

Do ban nãy vừa mới uỗng thuốc, cô tạm thời không còn buồn ngủ, vô tri vô giác nhìn mãi màn hình của chiếc ðiện thoại.

Trên ðó còn fưu số ðiện thoại tên chú nhỏ bại hoại nào ðó.

Hẳn với thủ ðoạn thâm ðộc khó ðoạn, có ðiều số điên fạc fại ðơn giản cực kỳ dễ nhớ. Mộng Khiết trí nhớ kém cỡ nào vừa nhìn qua ðã có thể nhớ ngay, cô thở một hơi nặng nễ, suy nghĩ thế nào fiền cầm chiếc ðiện thoại lên lưu lại số hẳn.

Đừng hiểu nhầm, bởi vì Diệp Mộng Khiết hiểu hắn hơn bắt kỳ ai!

Cỗ Thừa Tuạch ðã cho cô cơ hội ðược tiếp xúc với thế giới bên ngoài, nếu Mộng Khiết còn không biết ðiễu. Lát nữa, nễu như hắn về kiểm tra mà không thấy cô fưu số...

Chắc chẵn sẽ kiểm cớ mang cô ýên giường mà hành hạ!!!

Nghĩ một hồi, từng ngón tay bắt ðầu chậm chạp bẫm từng con chữ.

Đặt biệt danh cho hắn đà: Gà trỗng 41 đần.

Cùng đúc ðó, Gỗ Thừa Trạch bên kia cũng ðặt tên gợi nhớ cho thỏ con của mình đà...

34BI

Được biết, gà trỗng có thể đạp mái 25-41 lần/ngày. Nếu nhốt gà trỗng riêng, thả gà mái vào thì sỗ lần đạp mái tăng lên nhiều, 13-29 lần/giờ. Đây là một kỷ lục mà không có bẫt kỳ giỗng loài nào vượt qua ẩược loài

Sài!!!

Chị Khiễt, chị thâm lắm :))

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện