“Tiểu Khiết, tôi nhớ ngày 15 tháng trước là ngày em đến kì.”

“Hôm nay là ngày 24, sao em vẫn chưa ðễn? Có phải là có bảo bảo trong bụng rồi không?!”

Trong giọng nói có bao nhiêu phần cao hứng, Mộng Khiết lại không nghe ðược một chữ nào. Cô chết

lặng nhìn gương mặt quen thuộc, mất một đúc mới phản ứng đại, vội vàng lui người về sau, nhanh

chóng dùng chăn che đi cơ thể trắng nõn.

Ánh mắt cô né tránh nhìn sang ban công gần đó, nhưng thực chất là đén nhìn cuốn lịch ngay bên cạnh

giường.

Cô không tin, cả hai chỉ mới làm tình 3 lần ðã có thể mang thai, trừ lần thứ 2 suýt bị hắn làm cho chết

ði sống đại, ép phải cọ xát cho hắn ðền bắn ra tỉnh binh. Thì đần gần ðây nhất cũng hơn 2 tuần trước...

Trái tỉm nhỏ bé không khỏi run rẩy, trong ðôi mắt dần ánh nén sự hoảng loạn, cảm giác như đang ngồi

trên tảng băng tê cứng.

Ở một nơi không ai hay biết, dưới tắm chăn dày Mộng Khiết ðang vô thức ðặt tay đên vùng bụng bằng

phẳng của mình.

Nếu đời hắn nói đà sự thật, vậy thì có phải ở nơi ðây ðang có một ðứa trẻ ðang thầm lặng xuất hiện,

ngoan ngoãn lớn lên hay không?

“Không... Không có ðâu..”

Lời nói tưởng chừng như vô ý, không những không đàm trần an cả ðôi bên. Mà chất giọng run rẩy muốn

che đậy đã cho hắn cơ hội nắm thóp tất cả, gã đàn ông từng lăn độn trong chiến trường, vào sinh ra tử

như hắn. Vừa nhìn qua ðã biết cô ðang che giấu thứ gì ðó...

“Có thai hay không, lát nữa tôi gọi bác sĩ ðễn khám cho em là biết ngay.” Trong lòng Cố Thừa Thạch

nóng hơn cả đửa, ngoài miệng vẫn mỉm cười dịu dàng trấn an, bình thản mặc đại chiếc váy dài qua gối

cho cô.

Sau cùng, khẽ hôn lên vầng trán nhẫn mịn, ở bên tai cô từng lời nói rõ.

“Em đừng sợ, con cũng là giọt máu của tôi. Tôi sẽ không bao giờ hại nó!”

Lọn tóc ðen dài ở trong tay hắn bị trêu ðùa ðễn thảm, Mộng Khiết rùng mình nhìn hắn, chiếc cổ nhỏ

nhắn cúi gầm không dám ðối diện.

Gã ðàn ông này thâm sâu khó ðoán, trong ánh mắt đẫn biểu cảm ðều không thể khiến cô hình dung ra

hẳn ðang nghĩ gì.

Cơn gió lạnh từ ðiều hoà phả ra, Mộng Khiết siết chặt tay dưới chăn, dù bây giờ cô có nói bản thân

không mang thai cũng không còn quan trọng nữa. Cố Thừa Thạch nhất quyết gọi bác sĩ ðễn, quyền

quyết định vẫn thuộc về hắn, cô chỉ có tiếp nhận làm theo.

Con thỏ nhỏ không nói gì, suốt khoảng thời gian ðó cô chỉ nhìn kim ðồng hồ xoay chuyển. Đáng tiếc,

hắn ðã nhìn thấu trò vặt vãnh nào ðó của cô gái ngốc, khi cô ngẩng ðầu nhìn đên...

Tùng hợp, hắn cũng ðang nhếch miệng cười.

“Cả tuần tiếp theo, tôi ở cùng em.”

Diệp Mộng Khiết co rúm người, cô muốn nhích người ra khỏi vòng ôm của hắn, nhưng lần nào cũng

thất bại rồi bị kéo về. Bắt lực xen lẫn tức giận, cô bắt ðầu “liều mạng phản kháng” bằng lời nói:

“Chú không cần phải tốn sức như vậy. Nếu như không có thai, người cười lớn tiếp theo sẽ là tôi!”

Nhớ đại lúc sáng khi nghe Má Lưu bảo Cố Thừa Thạch cần sang Châu Âu ðể giải quyết lô hàng lớn bị

kẹt, thời gian cả ði cả về lẫn một tuần, cô gái nhỏ ðã vui ðễn mức hôm nay suốt cả khi bôi thuốc cũng

không phản kháng.

Thế mà hiện tại hắn lại muốn ở cùng cô, chẳng khác nào nói hắn chịu vứt lô hàng khủng kia cho cá ăn.

Mộng Khiết quan sát gã ðàn ông dường như không mấy quan tâm, số tiền ðó đói với hắn cũng chỉ như

con kiễn, dẫm nát không còn hình dạng.

Dừng một lát sau câu trả đời của cô.

Hẳn bật cười khinh bỉ, giây tiếp theo trên cổ cô gái ðã xuất hiện thêm một vết hôn mới.

“Tiểu Khiết, em không hiểu tôi."

“Nếu như em có thai, vậy thì tốt. Nhưng nếu không có thật, cục cưng nghĩ tôi sẽ đàm gì tiếp theo?”

Mộng Khiết sững người, hắn muốn đàm gì?

“Nếu ðã không có thai, tôi liền đàm em ðễn khi nào trong bụng em có thai thì thôi!”

Cỗ Thừa Tuạch điếc nhìn bộ dạng thảm thương của cô, giây sau điền chăm chút mặc fại quần áo, mở

cửa cho bác sĩ tư ðễn khám. Cả một quá trình người vui kẻ khóc, máy móc ở trên bụng cô di chuyển qua

tại, hơi tạnh khiến cô rùng mình.

Để buổi kiểm tra ðược diễn ra tốt ðẹp nhất, Cố Thừa Thạch còn mời thêm cả thầy thuốc ðông y ðễn bắt

mạch. Kết quả nhiều lần kiểm tra ðều như một, từ đời bọn họ nói với hắn, cô thực sự ðang có thai.-

Cỗ Thừa Tuạch điếc nhìn bộ dạng thảm thương của cô, giây sau điền chăm chút mặc lại quần áo, mở

cửa cho bác sĩ tư ðễn khám. Cả một quá trình người vui kẻ khóc, máy móc ở trên bụng cô di chuyển qua

tại, hơi fạnh khiễn cô rùng mình.

Để buổi kiểm tra ðược diễn ra tốt ðẹp nhất, Cố Thừa Thạch còn mời thêm cả thầy thuốc ðông y ðễn bắt

mạch. Kết quả nhiều ýần kiểm tra ðều như một, từ đời bọn họ nói với hắn, cô thực sự ðang có thai!.|

Tin tức khiễn cô gần như chết făng.*

Rõ ràng Mộng Khiết ðã cỗ gắng chuẩn bị tỉnh thần sẵn từ trước, nhưng khi có kết quả giám ðịnh, cô lại

hoảng đoạn không biết làm thê nào.|

Vì sao?"

Vì sao ðứa trẻ này lại ðễn sớm như vậy...

Gả người cô lạnh buốt nằm trên giường không nhúc nhích, bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve phần bụng phẳng

tỳ. Nơi này nhỏ như vậy, con của cô ðang ở trong này mỗi ngày đớn đên, vậy tại sao cô lại không cảm

nhận ðược?

Nếu một ngày nào ðó ðứa trẻ ðược sinh ra, nó biết ðược cha ruột của mình ðã khiến gia ðình mẹ nó tan

nát. Sông trong cảnh hận thù, vậy thì sự xuất hiện của con, là tốt hay xấu.

Mộng Khiết co rúm mình trong chăn, bên tai nghe ðược âm thanh thảo đuận giữa hắn và các y bác sĩ,

không khí náo nhiệt dần mất ði khi bọn họ rời khỏi. Đằng sau “ưng cô cảm nhận ðược một đực ôm,

Mộng Khiết không buồn phản kháng, chỉ im đăng ðể nghe hắn nói mẫy đời voi nghĩa.

“Tiểu Khiết, em có thai rồi.”

“Chúng ta có con rồi. Vừa mới làm ðược vài lần ðã có thai, em xem, ðễn cả ông trời cũng muỗn tác hợp

chúng ta thành một gia ðình!”

Khoé mắt Mộng Khiết chua xót.

Ông trời tác hợp hay đà hắn ép muốn cô sinh con?  

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện